Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 639 - Rốt cục có người hiểu ta!



Chương 639 - Rốt cục có người hiểu ta!




Moore đi vào thuyền Kim Nghê, nhưng bởi vì chưa chính thức nhập chức, cũng không thể coi là hải quân, nên để ông ta đợi trên thuyền, xem chính ông ta thế nào.
Trừ một số khu vực quan trọng là không thể đến, thì Moore có thể tham quan khắp nơi.
Nhưng đa số thời gian, ông ta đều đi vào văn phòng của Clow.
Cũng không phải Clow thờ phụng huyền học, muốn để Moore dùng vận rủi để hắn hoàn thành mục đích, mới không phải như vậy.
Chỉ là làm lính liên lạc của hắn cũng nên quen thuộc một chút nghiệp vụ, ở, chính là như vậy.
Trong văn phòng, Clow nhìn về phía người đứng ở cửa, thoạt nhìn như đang tận trung với cương vị.
"Ta nói này, ngươi ở New World bao lâu thế?"
Không có phản ứng.
Moore mở to mắt, dường như đang ngắm nhìn cái gì, hai mắt nhìn chằm chằm một phương hướng, cũng không nhúc nhích.
"Moore?"
"Hừ. . . Ha. . ."
Tiếng ngáy từ trong lỗ mũi Moore phát ra, chỉ thấy đầu của ông ta từ từ gật gù, một bong bóng nước mũi từ trong lỗ mũi phun ra.
Trên trán Clow toát ra một gân xanh, ngón tay khẽ động, bút trên mặt bàn lập tức bay lên, đâm thẳng tới Moore.
Đùng.
Chóp mũi đâm thủng bong bóng nước mũi của ông ta, rồi đâm vào trong lỗ mũi.
"Ngao!"
Moore kêu lên một tiếng đau đớn, trở tay sờ lên mũi, rút chiếc bút kia ra.
"A. . . Clow trung tướng, ta đang đứng gác mà."Ông ta ngẩn người, sau đó nghiêm mặt nói.
"Ngươi coi lão tử mù mắt à?"
Clow nhíu lông mày, khoát khoát tay bất đắc dĩ nói: "Ngươi chú ý chút cho ta, hiện tại ngươi còn không phải hải quân đâu."
Moore rất lười, lười đến mức làm người giận sôi.
Mấy ngày nay đi thuyền trên biển cả, cho dù là Clow đều nghe thấy.
Ông ta cơ bản đều ngủ trên thuyền, hoặc là nằm ở kia nhìn lên bầu trời, nhìn rất u buồn, nhưng là hỏi một chút thì đầu ông ta lại trống không.
Đồng thời còn vô cùng lôi thôi, cho dù là Kikyo không nghe rõ lời Moore nói, nhìn ông ta đều sẽ nói một câu 'Nấu cơm không cần dầu' .
Lôi thôi, dơ bẩn, giống như một người đàn ông trung niên mất đi mơ ước. . . Thật xin lỗi, không phải giống như, đây chính là một người đàn ông trung niên mất đi mơ ước.
"Ta hỏi ngươi đã ở New World bao lâu."
"Mấy tháng đi, cũng không bao lâu."
Moore ngáp một cái, nói: "Lúc ấy chuẩn bị lấy cảng Gerland làm cơ sở, dần dần ảnh hưởng ra bên ngoài. Thánh nữ đại. . . Không, Zaria cho rằng, nếu như trước tiên giải quyết hết những người ở phụ cận, chuyện chúng ta làm sẽ càng thuận tiện, đương nhiên, cũng là vì nhằm vào các ngươi."
Zaria có mưu đồ, không phải đơn thuần tìm nơi nghỉ ngơi.
Là thật sự nhắm chuẩn tới gần G-3.
Gần G-3 vốn không có nhiều hải tặc, căn cứ hải quân này lại là đại danh đỉnh đỉnh, có lực uy hiếp không nhỏ với hải tặc.
Nếu như giải quyết toàn bộ hải quân G-3, lại ra tay giải quyết hải tặc gần đó, mảnh khu vực này sẽ rơi vào trong tay của bọn hắn, cứ dần dần, từ từ ảnh hưởng chung quanh.
Nhưng bước đầu tiên còn chưa hoàn thành, Clow đã tìm tới cửa.
"Còn rất có ý tưởng. . ."
Nghe được lời Moore nói, Clow lắc đầu, khinh thường nói: "Chính là có chút ngây thơ, một khi hải quân biết tin tức này, đương nhiên sẽ không bỏ qua. Một khi để chúng ta kịp phản ứng, mặc kệ là phái ai tới, chuyện này đều không dễ kết thúc."
Dù không phải Clow ở đây, một khi bản bộ cảm thấy chuyện này không thích hợp, phái trung tướng tới, bọn hắn bị bại lộ là chuyện sớm hay muộn.
Dù Zaria may mắn, dùng năng lực ảnh hưởng một tên trung tướng, nhưng Trung tướng kia biến thành dị thường vẫn sẽ bị bản bộ phát hiện.
Đến lúc đó người phái đến chính là tinh nhuệ.
Khi đó, Zaria vẫn sẽ xong đời.
Còn không xong đời thì người đến chính là đại tướng.
"Ngươi ở New World mấy tháng rồi, biết chung quanh đây có hải tặc gì phải chú ý hoặc là chuyện khác sao?" Clow hỏi.
Moore nghĩ nghĩ, nói: "Vậy thì cũng không có, gần G-3 vốn chính là rất an toàn, nhưng ở địa phương khác. . . Hải tặc ở New World khác biệt với đoàn hải tặc bình thường, những hải tặc này rất đáng sợ, gần như mỗi hải tặc còn sống sót ở New World, đều có địa bàn của mình."
Lời này ngược lại là nói thật.
Khác với đoàn hải tặc ở thiên đường hoặc là tứ hải, hải tặc ở New World không giống ở hai nơi kia.
Khác với kiểu bắt đầu bằng một chiếc thuyền, toàn bộ danh tiếng nhờ vào việc cướp bóc, mặc dù đều là như thế, nhưng ở New World hung hiểm hơn rất nhiều.
Thế lực hải tặc ở nơi này gần như đều có địa bàn của mình.
Lấy địa bàn làm trung tâm, dần ảnh hưởng ra phía ngoài, hình thành từng tập đoàn tội phạm.
Trong đó tập đoàn tội phạm lớn nhất, đó chính là 'Tứ Hoàng', thế lực của bọn họ là mạnh nhất ở New World.
Nhưng những thế lực khác cũng không thể khinh thường.
Có thể thành lập và duy trì thế lực dưới mí mắt hải quân cùng Tứ Hoàng, đều không phải hạng dễ trêu.
"Biết hải tặc bắn pháo tới G-3 là ai chăng?" Clow hỏi.
"Hở? G-3 bị bắn pháo sao? Còn là hải tặc?"
Moore sửng sốt một chút, "Chỗ kia hình như là địa bàn của anh hùng hải quân Garp à?"
Dù ông ta không chú ý sự kiện lớn ở biển cả thế nào, cũng biết Garp là ai.
"Từ nhiệm rồi, hiện tại nơi này là của ta."
Clow móc ra một hộp xì gà, lấy ra một điếu ném cho Moore, lại lấy thêm ra một điếu châm cho chính mình, đốm lửa xuất hiện trên điếu xì gà, một đợt khói thuốc từ trong miệng hắn phun ra.
"Lão tử mất mặt, phải nghĩ biện pháp tìm trở về, không thì tin tức G-3 bị pháo oanh sẽ truyền ra, những hải tặc kia khẳng định sẽ ngo ngoe muốn động, loại tình huống kia. . ."
"A. . . Nghe đã rất phiền. "
Moore tiếp lời Clow, dựng thẳng lên một ngón tay cái, nhe răng cười nói: "Ta hiểu ngươi!"
Khóe miệng Clow hiện lên mỉm cười.
Một nguyên nhân khác để hắn lưu lại Moore chính là đây.
Rốt cục, ở thế giới này rốt cục có người hiểu suy nghĩ của hắn!
Không phải thăng chức, không phải thành danh, cũng không phải vì chính nghĩa!
Hắn chính là muốn an toàn, thoải mái dễ chịu sống cả một đời.
Mà Moore vừa vặn hiểu phương diện này, người đàn ông trung niên mặt mũi tràn đầy lười biếng này phi thường hiểu suy nghĩ của Clow cùng là 'Trung niên củi mục'.
A? Hai mươi mấy tuổi không tính là trung niên củi mục?
Hai mươi mấy tuổi ở kiếp trước trong mắt thiếu niên chính là người đã sắp vào đất rồi đấy!
"Nhưng ta thật sự không biết đâu, bởi vì từ trước đó rất sớm ta đã trả lại lực lượng 'Lười biếng' cho Zaria, cũng không hề đơn độc hành động, vẫn luôn ở trước mặt tượng sắt kia."
Moore nhún nhún vai, cầm xì gà Clow ném đến bỏ vào trong miệng, cầm lấy diêm nhóm lửa, "A hô, hàng tốt, quả nhiên, làm hải quân chính là rất tốt."
"Không cần 'Lười biếng', ngươi nhìn rất biếng nhác, muốn ngủ như vậy, chính mình tìm một chỗ ngủ đi thôi."
"Hở? Tốt như vậy sao? Thúc thúc ta không cần làm bộ đứng gác sao?" Moore mong đợi nói.
Clow khoát khoát tay, ra hiệu Moore rời đi, sau đó hắn nằm xuống, thuận tay cầm lên một phần báo cáo, híp mắt lại.
"Issho lão ca, đã khởi hành đi tới Dressrosa a. . ."
"Issho?"
Rida ở trên ghế sa lon ăn đồ ăn vặt ngẩn người, "Fujitora sao? Hắn đi tới đó làm cái gì?"
" Phái của Sakazuki Nguyên soái."
Clow cắn xì gà nói: "Tên Hỏa Liệt điểu kia chơi thoái vị cùng từ chức, bản bộ muốn đi xác định tình huống một chút. Nhưng cũng chả liên quan gì cùng lão tử."



Bạn cần đăng nhập để bình luận