Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 351 - Bảo trì mỉm cười



Chương 351 - Bảo trì mỉm cười




Kikyo cũng nhập chức ở đây.
Nhưng cô khác với Donal, trước kia cô làm đầu bếp để nhập chức, mà vừa đến đã thi thố tài năng, dùng khả năng nấu nướng chinh phục đám đầu bếp, khiến bọn họ cùng quỳ gối, trở thành đầu bếp trưởng căn cứ.
Nhưng cô cảm thấy luôn nấu cơm thì sẽ thiếu đi mục tiêu ra thế giới xem một chút này, cho nên về sau lại tìm Rida bổ nhiệm mình làm binh nhất, một thân kiêm hai chức, không chỉ là đầu bếp trưởng, cũng là binh sĩ hải quân.
Chí ít Clow cảm thấy chiến lực của cô chỉ làm đầu bếp cũng rất đáng tiếc, nếu cô đã có ý muốn thì cứ để Rida bổ nhiêm cho cô.
Không cần tham gia đặc huấn, thời gian ăn cơm chuẩn bị nấu nướng, muốn tham gia thì có thể trực tiếp tới.
Đối với chuyện dùng cung tên, Clow thật sự không có đề nghị gì tốt, còn về nhu thuật thì có thể giao lưu cùng Rida.
Hôm nay, sân huấn luyện ngoài trụ sở, một đám hải quân ngã chổng vó nằm trên mặt đất thở hồng hộc, từng người mồ hôi đầm đìa, có còn kẻ mặt mũi bầm dập, giống như bị ẩu đả gì đó.
Kuro đứng ở giữa, đẩy mắt kính một chút, lạnh lùng nói: "Đứng dậy, tiếp tục huấn luyện."
Không trở về bản bộ báo cáo thụ huấn, hiện tại Clow hoàn toàn chính xác vẫn là thượng tá, hắn cũng chuẩn bị kéo dài, một mực kéo dài tới lúc không kéo được nữa mới trở về.
Chỉ cần lão tử không trở về bản bộ, ta sẽ không thăng được chức!
"Ta. . ."
Một tên hải quân cố chịu đựng bò lên, chỉ là gượng dậy được nửa đường, thân thể lại run lên, ngã sấp xuống đất.
"Kuro thiếu tá, ngài thực sự quá mạnh, chúng ta thực sự không còn sức nữa." Hải quân kia oan ức kêu.
Đây là Kuro huấn luyện theo thông lệ cho đám hải quân, bình thường thì việc này sẽ do Abra đến phụ trách, nhưng bây giờ Abra còn chưa trở lại, thế nên Kuro chỉ có thể làm thay.
Không thì còn có thể trông cậy vào ai?
Rida?
Đó là kiểu người không trông cậy được.
Clow?
Ha. . .
Phương thức huấn luyện của không giống với Abra. Abra chỉ mang theo người tiến hành huấn luyện bản thân mỗi ngày như chạy vòng quanh, bò dây thừng, rồi lập tổ đối chiến, Kuro thì càng đơn giản hơn một chút: Để cả đám cùng tiến lên đánh với hắn là được.
Tôi luyện thực lực trong chiến đấu mới là chính đạo.
Kuro hắn không phải cũng là một đường bị ngược mà đi lên sao?
Mặc dù không phải ngược Sazel, không có cảm giác thành tựu gì, nhưng hắn rất lâu không ngược ngườikhác rồi, đối với hắn vốn xuyên bị Clow cùng Rida bắt nạt thì đây cũng là một loại phát tiết.
"Không còn sức sao. . ."
Kuro liếc mắt nhìn bọn hắn một cái, tiếp đó nhìn về phía tráng hán trung niên đứng ở một bên ôm thương thập văn tự kia. Lắc đầu, "Được rồi, thu đội. Nghỉ ngơi đi, Donald, đến ngươi."
"Rõ ràng."
Donald nắm thật chặt thậpvăn tự thương trong ngực, ôm nó đi lên phía trước.
Đám hải quân còn sót lại vội đứng lên, tập hợp đến một bên xem cuộc chiến.
"Tân binh Donald!"
" Quái vật hải quân mạnh kia, hắn cũng phải xuất chiến sao?"
"Là đối chiến với Kuro thiếu tá"
"Vậy thì nhất định rất đặc sắc."
"Khoảng thời gian trước không phải vừa đánh rồi sao, hình như đánh tới bất phân cao thấp với Kuro thiếu tá nhit? Nhưng hắn cũng ép ức ra Kuro thiếu tá phải biến thân a."
Trong lòng đám hải quân đều có vẻ chờ mong.
Sau khi Donald trở thành hải quân, tự nhiên cũng tham gia huấn luyện, ở trong đám hải quân ở đảo Pegasus này, không người là đối thủ của hắn về thương thuật. Vốn là còn một số hải quân không phục,cảm thấy huấn luyện nhiều một đoạn thời gian là có thể vượt qua hắn, nhưng về sau hắn chiến một trận cùng Kuro, mới khiến cho đám người từ bỏ tâm tư này.
Vị tân binh này rất mạnh cùng quái dị!
Kuro đương nhiên biết Donald mạnh bao nhiêu, thương thuật vô cùng xảo trá, cũng đánh tới mức đầy đủ đại khai đại hợp, còn biết Haki, lần trước ở đảo Manh vì khinh địch, hắn phải chịu thiệt, nhưng không có nghĩa là Kuro không phải
Lần trước chiến đấu ở sân huấn luyện, hắn thành công liếm được máu của Donald, quen thuộc phương thức chiến đấu thương thuật kia, từ đó Donald đã không phải là đối thủ của hắn.
Về phần lượng Haki mà hắn có kia cũng không nhiều, uy lực cũng rất bình thường, Kuro hoàn toàn có thể ứng phó được.
Lần trước chiến đấu, Kuro thắng.
Mà trong khoảng thời gian này, cólex là bởi vì hệ Zoan có khả năng tăng cường nhục thân, hắn cũng dầnchạm đến Busoshoku Haki, mặc dù chỉ có một tia, nhưng đã có kíp nổ, đợi một thời gian nữa thì hắn tuyệt đối có thể thuần thục vận dụng phần lực lượng này.
"Lần này ngươi không phải đánh với ta, chủ yếu là Kikyo tiểu thư, cô ấy nhìn lâu như vậy, cũng muốn đi lên thử một chút, cho nên đối thủ của ngươi là cô ấy." Kuro đối Donald nói.
"Kikyo tiểu thư!"
"A a a, Kikyo đại nhân muốn ra sân sao!"
"Chính là Kikyo đại nhân làm đồ ăn ngon, người lại phi thường xinh đẹp kia?"
"Lần trước ta nói sai, Kikyo tiểu thư còn mỉm cười lại với ta, thật là một người ôn nhu. . ." Một hải quân buồn bã nói.
Kikyo bây giờ ở đảo Pegasus này rất đượcmọi người ngưỡng mộ, trừ hải quân ra, cô cũng thường xuyên đi dạo cùng mua sắm ở thị trấn, khiến cư dân trên trấn vô cùng thích mỹ nữ thường xuyên mang theo nụ cười ôn nhu này.
Trên thực tế. . .
Kuro nhếch miệng, nguyên nhân thực sự mà Kikyo luôn giữ nụ cười là bởi vì cô nghe không rõ, xấp xỉ kiểu nghe gì cũng nhầm, sau đó lời nói ra còn đặc biệt làm người tức giận, đối với chuyện này cô cũng rất phiền não, cho nên Clow tiên sinh đề nghị cô rằng khi không biết làm thế nào thì bảo trì mỉm cười là tốt rồi.
Cho nên, Kikyo dứt khoát luôn mỉm cười.
"Chị Kikyo, đến ngươi."
Một bên kiến trúc của căn cứ, Rida dùng cây tăm ghim lên một viên bạch tuộc bỏ vào trong miệng.
"Ta biết."
Kikyo duy trì nụ cười ôn nhu, cầm lấy đại cung mà cô để ở một bên, lại đeo hai ống cung tiễn ở sau thắt lưng, cầm cung đi tới.
Thấy cô vào sân, đám hải quân bạo phát ra từng tiếng reo hò.
"Thật sự là náo nhiệt a, cô gái này đúng là được người yêu thích."
Trên lầu căn cứ, văn phòng ở tầng cao nhất.
Clow dựa vào một bên, trong tay bưng hộp đừng viên bạch tuộc, dùng tăm ghim một viên bỏ vào trong miệng, tiếng hút khí lạnh từ trong miệng hắn phát ra, hắn nhai nuốt viên bạch tuộc xuống.
"Hô. . . Thật nóng. Nhưng hương vị coi như không tệ."
Dưới sàn đấu, Kikyo đi vào.
"Ngươi muốn đối chiến sao, Kikyo tiểu thư."
Donald cầm thương thập văn tự trong ngực, đặt trường thương trên mặt đất dừng lại, nói: "Mặc dù ngươi là con gái, nhưng so tài thì ta có thể sẽ không thả lỏng. Sư phụ nói cho ta đây là lễ phép, chỉ cần là chiến đấu thì đều nên nghiêm túc đối đãi."
Ánh mắt Kikyo lộ ra một tia nghi hoặc, hắn nói cái gì? Hắn muốn ngủ? Còn muốn mang mũ?
Được rồi, bảo trì mỉm cười là tốt rồi. . .
Kikyo duy trì mỉm cười, khom lưng với Donald, "Mong chỉ giáo nhiều hơn."
Donald nghiêm sắc mặt, cũng khom lưng, " Mong chỉ giáo nhiều hơn."
Cả hai nghỉ, trong chớp mắt Donald ngẩng đầu, dưới chân hắn đã phát ra tiếng đâm vang 'Kít', đó là tiếng ma sát giữa lòng bàn chân với mặt đất.
Thân ảnh cao lớn kia, cầm trường thương như báo săn vọt tới, thương thập văn tự trong tay hắn chuyển vòng, mũi thương như điểm tinh, đột nhiên bắn ra một đoàn ánh sáng, cực nhanh bắn tới phía trước.
"Không quyển!" Donald quát to.
Bành!
Trường thương bắn về phía trước, không khí chung quanh đều vì thế mà nổ vang, dẫn phát ra một cỗ chấn động.
Chỉ là người trước mắt kia sớm đã không biết đi đâu rồi.
Trong nháy mắt khi Donald xuất động, Kikyo lập tức di chuyển, đi tới một bên khác sân huấn luyện, lúc này cô giương cung cài tên, dây cung như trăng tròn, nhắm thẳng vào Donald, tay phải cài tên vừa để xuống, mũi tên hóa thành một đạo tàn ảnh, cực nhanh bắn về phía Donald.
"Lão tử liền biết. . ."
Phía trên, Clow nhai nốt lấy một viên bạch tuộc, chép miệng một cái nói: "Cô gái này đúng là biết Kenbunshoku, Tây Hải a, đều sinh ra là đám quỷ gì."



Bạn cần đăng nhập để bình luận