Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 76 - Hung thú



Chương 76 - Hung thú




"Ba lải nhải ba lải nhải ba nha. . ."
Clow đạp ở không trung, trên tay còn không ngừng, mở ra máy truyền tin trên cổ tay, bấm dãy số của Kizaru.
"Lão gia tử, lần này cũng đừng xảy ra ngoài ý muốn gì!"
Cách đảo càng ngày càng gần, Clow bay lên không, đáp xuống một đảo nhỏ gần nhất trên quần đảo nhỏ, quần đảo lớn lớn nhỏ nhỏ này bị hải vực lơ lửng kết nối lấy, trên nước biển còn có mấy con thuyền dừng lại.
Là thuyền hải tặc.
Rida nhìn chung quanh, cảm thán một tiếng: "Thật nhiều hòn đảo, vừa rồi cách quá xa còn cảm thấy nhỏ, tới gần xem mới thấy thật là lớn."
Kuro hiện ra vẻ đề phòng, mở ra vali xách tay ra, đem vuốt mèo 'Thập Nhận' lên.
Đây chính là hòn đảo của Golden Lion, nhất định phải giữ vững mười hai phần cảnh giới.
Đại hải tặc bực này trong truyền thuyết, thủ đoạn nhiều lắm.
"Này? Này?"
Bản bộ.
Văn phòng.
Kizaru mở ra thiết bị truyền tin trên cổ tay, không ngừng nói.
Nhưng hơn nửa ngày đều không có âm thanh.
Ông gãi đầu một cái, miệng mân mê một đường cong thần kỳ. "Thật kỳ quái đâu, không có tiếng động gì."
...
Đùng!
Clow đóng máy truyền tin lại, không khỏi liếc mắt.
Xong rồi.
Bệnh cũ của lão già này là không đổi được, cũng không trông cậy được vào lão.
"Rống!"
Nơi bọn hắn hạ xuống là một rừng cây, chỉ nghe thấy trong rừng truyền ra một tiếng rống to.
Một con gấu lớn màu đốm từ trong rừng thoát ra, thần sắc hung bạo, miệng chảy nước miếng, gào thét với 3 người.
Hình thể gấu đốm này rất quái lạ, không phải loại có tứ chi cân xứng, chi dưới của nó rất ngắn, mà hai cánh tay lại dị thường dài, nhất là tay gấu, vô cùng lớn.
"A, gấu!"
Đôi mắt Rida lóe ánh sáng, "Tay gấu thật là lớn!"
Clow liếc mắt nhìn con gấu kia một cái, "Con gấu này không thể ăn."
"Rống! ! !"
Gấu đốm rống một tiếng, đứng thẳng lên, chạy thẳng về phía 3 người.
Kuro đẩy mắt kính, thân hình lóe lên, trong một chớp mắt tiếp theo đã xuất hiện phía sau gấu đốm.
"Shigan - Trảo!"
Năm đạo quang hoa từ trên chém xuống dưới, phá vỡ lưng gấu đốm, trảo nhận chém rách làn da, bắn ra một vòi máu tươi.
Kuro lại đẩy mắt kính, nhìn cũng không thèm nhìn con gấu đốm này "Chỉ là một con. . ."
"Rống!"
Gấu đốm bị đau lập tức quay trở lại, một móng vuốt cào tới.
"Soru!"
Ầm!
Cự trảo của gấu đốm nện xuống vị trí lúc đầu của Kuro, đánh ra một khe rãnh lớn, mà Kuro đã lách mình chạy đến nơi xa, trên trán toát ra mồ hôi lạnh.
Da của con này cũng quá dày đi, mà lực lượng sao lại lớn như vậy.
So với lần trước hắn giao chiến với Buck ở hình thái dịch dung đều không thua kém bao nhiêu.
Nhưng người ta là đại hải tặc hơn 300 triệu, còn đây tính toán là cái gì?
"Rống!"
Kuro vừa định tiếp tục công kích, bỗng nhiên con ngươi co rụt lại, "Geppo!"
Hắn đạp mạnh nhảy đến không trung, ngay sau đó một đạo kình phong đánh tới, một con báo lớn từ phía sau hắn tấn công đến vị trí ban đầu.
"Rankyaku • trảo lam!"
Thân thể Kuro lao xuống, trong trảo nhận hiện lên từng đạo trảm kích, trực tiếp trảm lên trên lưng con báo kia.
Xùy!
"Ngao!"
Con báo kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể bị ép cong, năm vết thương cực sâu xuất hiện trên lưng nó.
Nhưng con báo kia cũng không mất đi sức chiến đấu, khi Kuro công kích nó, nó đột nhiên quay người lại, đuôi báo dựng thẳng quất một vòng ở phía trên, như roi thép quét vào Kuro đang bám trên không trung.
Ầm!
Kuro bị một kích đánh bay ra ngoài, lúc này, con gấu đốm kia cũng phát ra một tiếng rống lớn, thân thể khổng lồ dùng tốc độ không phải bình thường, trực tiếp lóe ra một đạo tàn ảnh, trong nháy mắt nhảy tới hướng Kuro bay ra ngoài, song trảo giơ cao, đồng loạt vồ xuống.
"Geppo!"
Kuro cắn răng một cái,
Vội vàng để thân thể dừng lại trên không trung, trước khi móng vuốt kia rơi xuống, giẫm lên Geppo rồi nhảy tới hướng càng cao hơn, vội vàng nhảy mấy cái phóng qua đầu gấu đốm, nhảy vọt về phía Clow.
Phanh.
Từ không trung rơi xuống đất, Kuro nửa quỳ một tay chống đất, khóe miệng chảy ra một tia máu tươi.
"Rống!"
Con báo đối diện nằm rạp trên mặt đất, thấp giọng gào thét với Kuro, còn trung khí mười phần, nhìn như không hề bị tổn thương gì.
"Nói đùa à?" Kuro không thể tin tưởng.
Một trảm đủ để đánh lõm sắt thép, thế mà bây giờ không những không thể giết chết con báo kia, mà sau khi đánh trúng, con báo này vẫn còn sức lực đánh trả? !
Rida nhìn ra một chút khác biệt, "Những động vật này có chút không giống nhỉ."
Rida ăn, không phải, du lịch nhiều năm như vậy, cô đã thấy qua rất nhiều động vật, con gấu đốm cùng báo kia, Rida cũng đã từng gặp, chính là động vật phổ thông ở Đông Hải thôi, khác biệt duy nhất cũng chính là hình thể lớn hơn một chút so với loại phổ thông, cũng hung dữ hơn một điểm.
Cô hiểu rõ thực lực Kuro, đối phó với động vật bực này nên dễ như trở bàn tay mới phải, nhưng lại là hắn ăn thiệt thòi.
"Tựa như là một loại dược tề nào đó. . . Từ thực vật trên đảo lấy để nghiên cứu ra dược tề, có thể khiến động vật phổ thông to lớn cùng hung bạo hơn. Rida, Đồ vật trên đảo này không cần ăn loạn, một cái cũng không được đụng, quỷ biết có bị truyền nhiễm hay không."
Thời gian quá xa xưa, Clow không nghĩ ra tên của dược tề kia, nhưng hắn nhớ kỹ là dùng thực vật từ hòn đảo để luyện ra, cho nên những thứ kia, vẫn đừng để Rida đụng loạn cho là thỏa đáng.
"Rống! ! !"
Gấu đốm rơi trên mặt đất, không gầm thét với đám Kuro cách xa bọn hắn, mà là con báo cách nó gần nhất cũng đang ở trạng thái hung ác.
Báo rống một tiếng, bắt đầu vờn quanh bên cạnh gấu đốm, dường như là muốn tìm cơ hội tiến hành công kích.
"Chỉ là động vật, lại dám không nhìn ta!"
Kuro lau vết máu ngoài miệng, thân thể nửa quỳ nghiêng về phía trước, biến thành lao xuống, hai tay hắn khoanh lại, trảo nhận một trái một phải đặt trên hai vai, thấp giọng nói: "Thần tốc Soru!"
Sưu!
Một vòng bụi mù từ tại chỗ nổ tung, sau một khắc, hàn mang nhấp nhoáng giữa từ gấu hoa cùng báo, ở trước mặt của bọn nó, nổ lên năm đạo quang hoa.
"Gấu lam!"
Xùy! ! !
Thân thể chính diện của gấu đốm xuất hiện năm vết thương khổng lồ sâu đủ thấy xương, tiếp đó là nhanh muốn xé nó thành mấy miếng, mà con báo kia trực tiếp bị chặt thành vài đoạn, theo máu tươi tiêubắn ra, hai con vật ngã trên mặt đất, không một tiếng động.
Kuro xuất hiện phía trước hai con động vật, hai tay mở ra, giống như gấu ôm.
"Chậc chậc, những động vật này lại làm được loại trình độ này sao?"
Rida nhìn ở trong mắt, vẻ mặt cũng nghiêm trọng lên.
Cô cùng Clow thường ngày đều sẽ tiến hành huấn luyện Kuro.
Mà Kuro nắm giữ 『lục thức - Rokushiki』, đồng thời dùng kỹ xảo sáng taoh ra này, thực lực không tính là yếu.
Tinh thông『lục thức - Rokushiki』, sẽ có Kenbunshoku, nếu như diệt trừ nhân tố công lao này, hiện tại thả đi ra ngoài thì chức thượng tá sẽ không thoát được, chuẩn tướng cũng không phải là không được.
Nếu như làm hải tặc, trừ đi nhân tố gia nhập đoàn đại hải tặc ảnh hưởng, bảy, tiền truy nã tám ngàn vạn cũng sẽ có.
Ngay cả thực lực như vậy, đối phó với hai con động vật đều cần nghiêm túc.
Mà trên hòn đảo nhỏ này. . .
Rida mở ra Kenbunshoku, cảm giác một chút, lập tức mở to hai mắt, "Thật nhiều, Clow."
Ở trên đảo, khí tức hung thú giống loại này, Rida cảm thấy được không ít, mà mạnh mẽ hơn hai con này cũng không ít.
Đây chỉ là một đảo. . .
Clow ngẩng đầu nhìn về phía hòn đảo lớn ở trung tâm nhất kia, nhe răng nói: "Lão già biến mất 20 năm, làm được loại trình độ này cũng không hiếm lạ."
Đối với chuyện này, Clow rất hiểu.
Chuẩn bị chu đáo, mới có thể an ổn.
Ở phương diện này, Golden Lion đúng là đầy kinh nghiệm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận