Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 793 - 3 câu nói để người vì ta tốn. . .



Chương 793 - 3 câu nói để người vì ta tốn. . .




Khi Clow dụ Charlos rời đi, ngoài cửa có một người có mái tóc màu xanh lục cầm gậy sắt nhìn xem một màn này.
"Không cần đến ta sao. . ."
Ông ta nhìn Shirahoshi ở phía xa đang chậm rãi từ trạng thái chấn kinh biến thành trạng thái bình thường, lại nhìn Neptune ở bên kia đã thu lại vẻ phẫn nộ, buông lỏng gậy sắt ở trong tay.
"Cũng tốt, như vậy cũng tốt. . . Ta là không có mặt mũi nào gặp bọn họ."
Người tóc xanh lộ ra nụ cười, quay người đi.
Mà ở bên trong cửa, Clow nhìn ra phía ngoài, vừa hay nhìn thấy bóng lưng người tóc xanh kia thì nhíu mày một cái.
"Lại một Thiên Long nhân nữa? Muốn đến tham gia náo nhiệt?"
"Là Donquixote Saint Mjosgard."
Lucci đi tới, thản nhiên nói: "Khác với các Thiên Long nhân khấc, vị này dường như cũng không dùng nô lệ."
"Donquixote. . ."
Nghe vậy, David cũng nhìn thoáng qua bên kia, "Đó chính là Donquixote gia tộc ở Mary Geoise sao?"
800 năm trước làm chủ nhân của Pansa gia tộc, Donquixote gia tộc này thật sự khiến David rất để ý.
Nhưng cũng chỉ là để ý, hiện tại Pansa có chủ nhân mới của chính mình, thời gian trôi qua 800 năm lại một lần nữa nghênh đón chủ nhân.
Donquixote gia tộc đã vứt bỏ bọn hắn, lựa chọn làm 'Thần' đã không xứng.
"Phi thường cảm tạ."
Neptune đong đưa đuôi cá bơi tới, nói lời cảm tạ với Clow.
"Không ngờ làm hải quân, ngươi lại sẽ giúp chúng ta."
"Cám, cám ơn!"
Shirahoshi cũng bơi tới, vội vàng thi lễ với Clow.
Clow khoát tay áo, "Ta cũng không phải cứu các ngươi, thuần túy là vì mặt mũi của hải quân chúng ta."
"Phốc ha ha ha, đúng vậy, các ngươi là do lão phu đến hộ vệ, nếu như xảy ra chuyện thì mặt mũi của lão phu cũng không còn." Garp cười ha ha.
"Vậy vì sao ngươi không ngăn cản, Garp!" Clow cả giận nói.
Garp vỗ vỗ bả vai Clow, cười nói: "Ngươi có mặt mũi hơn lão phu mà."
"Dù như thế nào cũng vô cùng cảm tạ!" Neptune cúi đầu xuống, "Nguyện vọng của Otohime, kỳ thật ta không nghĩ phụ lòng."
Shirahoshi cũng vụng trộm ngẩng đầu, liếc về phía hải quân đang hút xì gà kia.
Giống như hắn cũng không khiến người sợ hãi như đồng bạn của Luffy đại nhân nói.
Hình như còn là người tốt đấy. . .
"Ngươi thôi đi, Neptune, quản tốt Ngư nhân dưới tay ngươi, đừng để bọn họ tới biển cả gây thêm phiền phức là được." Clow trực tiếp nói với Neptune.
Thật sự coi vị này là ngốc bạch ngọt à?
Những Ngư nhân chạy trốn tán loạn trong biển rộng kia, cũng không phải đơn thuần 'Làm hải tặc', nếu như vị quốc vương này thật sự muốn quản, thì ông ta có thể làm đến, dù sao cho dù là vị Tiger kia, trước khi tay không leo lên đại lục hình như cũng từng báo cáo qua với Neptune.
Nói chính ông ta không làm được là không có khả năng.
Theo Clow, cũng chính là do vợ của ông ta chết, ông ta vì hoàn thành nguyện vọng của vợ mình mới một mực ẩn núp mà thôi.
Nhưng như thế không có nghĩa là không có oán khí, nhiều người cá như vậy đi lên trên mặt đất, không phải là do Neptune không muốn khống chế sao.
Cụ thể thì Clow không muốn quản, nhưng lần trước ở hải vực G-3 của hắn cũng bởi vì Ngư nhân khiến dưới tay hắn bị hủy một chiếc thuyền, nếu không phải mình đến kịp thời, suýt nữa cả đám đã không thể trở về.
Thù này hắn nhớ kỹ.
Neptune nghe vậy, xấu hổ cười: "Con dân muốn làm gì, ta cũng không ngăn cản được."
"Ngươi ghi nhớ là được, ta nể mặt ngươi, cũng hi vọng ngươi có thể nể mặt ta." Clow cắn xì gà nói.
"Ta cố gắng." Neptune gật đầu.
Clow cũng không để ý đến ông ta nữa, tiếp tục nhìn chung quanh.
Đám Thiên Long nhân đã rời đi, khiến đám vương tộc ở đây cảm thấy không còn phiền phức, tiếp tục nên ăn thì ăn nên uống thì uống.
"Ta đã từng tốn ba câu nói làm cho đàn ông vì ta mà tốn 30 triệu Berries!"
Giữa đám người, một đám phụ nữ tụ lại, mà ở trung tâm, lại có một người cực kì phổ thông đang cao giọng nói:
"Ta là một người rất giỏi về để đàn ông giúp ta tiêu tiền và hiểu nhân tính. . ."
Clow ở kia nhíu mày.
Hiểu nhân tính?
Nhân loại bình thường chưa từng nói chính mình hiểu nhân tính, chỉ khi khích lệ súc sinh mới dùng tới lời thông nhân tính.
"Có vẻ rất thú vị. . ."
Trên mặt Rida tràn đầy tò mò chuận bị đi qua, nhưng bỗng chốc bị Clow kéo cổ áo.
"Em làm cái gì? Đây rõ ràng là mánh khoé dùng để gạt người, em tới đó để người ta lừa à."
Clow trợn trắng mắt nói: "Thế giới này có thể dùng ba câu nói làm người ta vì em tiêu tiền, hoặc là thân nhân, hoặc là bọn cướp."
"Ài, thế nhưng nhiều người nghe như vậy. . ." Rida có chút tiếc nuối nói.
Clow nhìn nơi đó, "Em cho rằng bọn họ là nghe người ta nói chuyện? Bọn họ là đang hấp thụ kinh nghiệm, trở về sẽ lừa gạt quốc dân của mình, chỉ có loại đàn bàn tham lam mà không có mắt kia mới bị lừa, cũng chỉ có loại kia mới có thể tin."
Nhưng một người muốn đánh, một người muốn bị đánh, loại chuyện này, đều không có nơi để nói rõ lí lẽ.
"Vivi công chúa!"
Lúc này, một người ở trên mặt có hình xăm chạy đến chỗ Vivi bên kia, gấp giọng nói: "Ta nghe thấy có bạo động xảy ra, không có việc gì đi."
"Không có. . ."
Vivi lắc đầu: "Một chút rối loạn thôi, đã bị ngăn lại, phụ vương đâu."
"Vương đang trao đổi cùng đại tướng Fujitora hải quân trong phòng, ta cũng không biết trao đổi chuyện gì. . ." Người kia lắc đầu nói.
Lời này, trùng hợp bị Clow cho nghe được.
Hắn nhìn về phía nội bộ Pangaea Castle, cảm ứng được khí tức thuộc về Issho, nheo lại mắt: "Nói ra thì chúng ta có phải nên đi hay không, Garp."
"Phốc ha ha ha, đúng vậy, thời gian lưu lại đây quá dài cũng không tốt, hình như còn muốn họp nữa đấy." Garp cười ha ha.
Tham gia họp chính là quốc vương, nhưng những 'Gia thuộc' này tự nhiên là ở bên trong Pangaea Castle, một khi các quốc vương họp, như vậy bọn hắn cũng không có lý do lưu lại nơi này.
"Đi. . ."
Clow khoát tay áo, nói với David: "Liên quan tới đề án của ta, trước khi các ngươi tham gia họp thì tìm một chỗ thương lượng một chút?"
"Rõ ràng, lão gia. . ."
David thi lễ, hoàn toàn không quan tâm ánh mắt kinh ngạc của người khác, nói: "Loại chuyện này, ta sẽ làm ổn thỏa."
"Làm phiền ngươi, David." Clow quay người về sau, cánh tay duỗi lên, lắc lắc chuẩn bị rời đi.
"À. . ."
Lowe thấy Rida cũng muốn đuổi theo, hắn chần trừ nửa ngày, cuối cùng xụ mặt, cực kỳ nhỏ giọng nói: "Làm gia thuộc, em có thể lưu lại. . ."
"Đã đi rồi, Lowe vương." Lão K ở một bên nói.
Lowe giương mắt xem xét, khi hắn còn chần trừ thì người đã biến mất không thấy gì nữa.
"Đáng giận!"
Hắn cắn răng nói: " Clow đáng chết! Chỉ biết dụ dỗ em gái của ta!"
"Chư vị vương. . ."
Lúc này David thi lễ với bọn hắn, mỉm cười nói: "Nếu tất cả mọi người cũng quen biết cùng lão gia, chúng ta đã có tầng liên hệ thứ nhất, không bằng tìm một chỗ ngồi một chút, tâm sự mấy chuyện liên quan tới tương lai của chúng ta đi, ngoài ra, còn có đề án của lão gia."
"Ta không có ý kiến."
Tức giận thì tức giận, nhưng khi đường đường chính chính bàn chuyện, Lowe cũng gật đầu.
Dù sao em gái của hắn ở trên tay Clow, không nhận cũng không được.
"Không có ý kiến." Lão K rất có hảo cảm với Clow, dù sao người này còn cứu hắn, để hắn leo lên vương vị.
"Chúng ta cũng không có." Quốc vương bốn nước Bắc Hải thì càng không cần đề cập, bọn họ vừa sợ lại vừa yêu Clow.



Bạn cần đăng nhập để bình luận