Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 897 - Vạn vương chi Vương



Chương 897 - Vạn vương chi Vương




Lời Karami nói khiến trong lòng David lộp bộp.
Đúng vậy, theo lý thuyết hắn không nên gọi cú điện thoại kia, năng lực của người này hắn đã phát hiện rõ ràng khi trúng chiêu.
Năng lực kia đủ để cho người khác tán đồng với tư tưởng của hắn, chỉ khi nào tán đồng, thì sẽ bị hắn đồng hóa, không tự chủ được nhận hắn làm lãnh tụ.
Chính mình mang tới binh sĩ, bao gồm cả chính mình, đều là vì nhất thời vô ý nên bị năng lực của hắn khóa lại, binh sĩ chỉ chống cự một trận đã bị đồng hóa mất, mà David hắn bây giờ còn đang đau khổ chèo chống.
Nhưng lời Karami nói làm David kinh hãi.
Nếu như mình thật chịu đựng được, sao lại gọi cú điện thoại kia. . .
Cú điện thoại kia, bao gồm cả lời hắn nói, đều không phải bản ý mới đúng, nếu không thì hắn hẳn là lộ ra năng lực của người này mới phải.
"Cảm thấy rồi sao?"
Karami cười nói: "Không sai, bản thân ngươi chính là bị năng lực của ta ảnh hưởng, ngươi cũng đang đồng ý với quan niệm của ta. Chúng ta là người trời sinh cao quý, lẽ ra nên thống lĩnh những người đê tiện kia, tác dụng duy nhất khi bọn hắn ra đời chính là cung cấp nuôi dưỡng chúng ta, dâng ra sinh mệnh cho chúng ta, đây là vinh hạnh của bọn hắn."
"Ngươi không chỉ là quốc vương, gia tộc của ngươi cũng có lịch sử kéo dài, bắt đầu từ 800 năm trước, ngươi đã có huyết thống cao quý, bằng không thì ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng người Dressrosa sẽ đồng ý ngươi. Nhưng ngươi đang kháng cự, ta không biết ngươi đang kháng cự cái gì, nhưng việc này không quan trọng, chuyện ngươi kêu gọi viện quân, là ý nghĩ của ngươi cùng ý nghĩ của ta kết hợp, ta biết trong vương quốc của ngươi có một nhóm hải quân trú đóng. Võ lực cường đại như vậy, đương nhiên cũng là của ta."
Karami dang rộng hai tay ra, say mê nói: "Có những người này, cơ sở sự thống trị của ta cũng đã có. Các quý tộc sẽ có được lãnh địa chính mình nên có, David, ta cũng sẽ không giết ngươi, ngươi vẫn là Dressrosa vương, cũng là vương của những địa vực bị ngươi chinh phục, nhưng chỉ có ta, mới là vạn vương chi Vương!"
"Buông David ra! !"
Lúc này, Abra rống một tiếng, hải quân đã đuổi tới.
Karami lộ ra nụ cười, nói với những binh lính kia: "Muốn trở thành quý tộc sao, trở thành quý tộc thì cần có công tích, hiện tại chính là thời điểm, đi, cản bọn họ lại."
Binh lính chung quanh nghe vậy, lập tức quay đầu, tạo thành bức tường người, ngăn phía trước hải quân.
"Những người kia là. . ."
Wilbur xem xét, ngăn cản bọn hắn, chính là vương quốc binh sĩ Dressrosa, nhưng giờ phút này bọn hắn có vẻ kích động, vốn nên tập thể huấn luyện cùng hải quân bọn hắn, hiện tại từng người lại dường như trông thấy con mồi vậy.
Mà sau lưng bọn họ, những quý tộc bị 'Cướp' kia lại mang vẻ mặt như xem trò vui, đầy hứng thú nhìn chằm chằm bọn hắn.
Mà ở trung tâm, David nửa quỳ ở kia, ở trước mặt hắn là một thanh niên cầm xiềng xích hư ảnh.
Khóe miệng thanh niên hiện lên mỉm cười.
"Cẩn, cẩn thận!"
David cắn răng rống một câu, nhưng vì lo lắng nên bị Karami bắt lấy khe hở, hung hăng kéo một phát, hư ảnh xiềng xích kia càng thêm làm nhạt.
Lần này làm thân thể David đột nhiên cuộn mình xuống, tư tưởng trong đầu nhanh chóng thay đổi.
Sứ mệnh của lão gia?
Sứ mệnh của lão gia không đúng lắm, tại sao phải xử lý những quý tộc bọn hắn chứ.
Thế giới này trời sinh chính là có quý tộc, Thiên Long nhân cao cao tại thượng là quý tộc lớn nhất, lão gia, không, Clow không phải cũng là chó săn của Thiên Long nhân sao, ngay cả quý tộc cũng không bằng.
Tại sao phải nghe hắn, chính mình là Dressrosa vương!
Không! Không đúng!
Sứ mệnh của lão gia là thần thánh!
Chính mình là kỵ sĩ của lão gia, lẽ ra nên giúp lão gia hoàn thành nguyện vọng của hắn, đây là số mệnh của thân là kỵ sĩ.
"Không kịp, tâm linh xiềng xích!"
Ngay khi trong đầu David đang thiên nhân giao chiến, Karami lại hô một câu, một tay khác duỗi ra phía trước, từ trong tay bay ra lượng lớn xiềng xích, trực tiếp xuyên thấu bức tường người binh sĩ phía trước, vọt thẳng tới trên người những hải quân này, nối liền trái tim của bọn họ.
Bao gồm cả Abra cùng Wilbur, đều bị xiềng xích đâm trúng trái tim.
"Hiện tại, các ngươi hoàn toàn không có hi vọng."
Karami cười: "Nghe nói các ngươi đến từ G-3, nơi đó có một trung tướng rất lợi hại, gọi Kim Nghê đúng không hả,
Chờ ta chinh phục các ngươi, sẽ đi chinh phục Kim Nghê kia, cũng chiếm G-3 vào trong tay của ta, như vậy, vùng biển này sẽ hoàn toàn thần phục tại ta."
Lúc này, binh sĩ tách ra, để đám hải quân kia có thể trông thấy Karami.
"Ngươi là ai?" Abra lạnh lùng nói.
"Ta gọi Karami, một tên. . . Tạm thời xem như hải tặc đi, một hải tặc ra biển không bao lâu, nhưng mục tiêu của ta là trở thành vua của các ngươi, vạn vương chi Vương, từ đó quân lâm mảnh biển cả này."
Karami cười nói với Abra: "Ta biết các ngươi, 'Cự thuẫn' Abra, còn có 'Đại thương' Wilbur, đều là đều là hải quân rất nổi danh, hiện tại, đến quỳ lạy tân chủ nhân của các ngươi, tương ứng, ta sẽ ban cho các ngươi thân phận quý tộc."
"Ngươi đang nói đùa gì vậy?" Abra cau mày nói: "Chỉ là một hải tặc, còn là hải tặc không có treo thưởng, ngươi đang vũ nhục chính nghĩa sao?"
Karami nở nụ cười, không trả lời thẳng, chỉ thản nhiên nói: "Ta là người thuần hóa ăn trái cây thuần thuần, chỉ cần bị năng lực xiềng xích của ta đánh trúng, giống như thuần thú, các ngươi sẽ dần dần bị tư tưởng của ta xâm nhập, tán đồng lý niệm của ta, trở thành người hộ đạo của ta, mà cuối cùng, các ngươi sẽ bị ta thuần hóa, giống như những quý tộc, những binh lính này."
"Sao có thể dùng từ ngữ khó nghe như thuần hóa vậy."
Một tên quý tộc bất mãn nói: "Chúng ta cũng không phải súc sinh."
Karami nhìn thoáng qua người kia, nói: "Vương chính là chăn nuôi dân chúng, các ngươi đều dê, có vấn đề gì."
Quý tộc kia bị liếc nhìn lên, nửa quỳ trên mặt đất, xoa ngực nói: "Không có, vạn vương chi Vương Karami bệ hạ vĩ đại."
"Rất tốt." Karami hài lòng nở nụ cười.
Đây chính là năng lực của hắn, cũng không phải là biến người trở nên như máy móc, mà là thay đổi tâm linh cùng tư tưởng của bọn hắn, mặc dù vẫn có tươ tưởng của mình, nhưng trên bản chất là cùng đường với hắn.
Giống như người chăn cừu kia.
"Hiện tại đến yết kiến vua của các ngươi đi!"
Karami đột ngột kéo xiềng xích một phát, mấy trăm đạo xiềng xích kia trực tiếp có một nửa biến thành hư ảnh, từ trên thân những hải quân kia nhạt đi.
Nhưng còn có một nửa xiềng xích, cũng chỉ trở nên trong suốt không ít, xiềng xích vẫn tồn tại, còn có hai xiềng xích, trình độ hư ảnhthậm chí chỉ có một điểm, đó là xiềng xích nối Abra cùng Wilbur.
"Ồ? Không ít người có ý chí cứng cỏi nhỉ, ta rất thích, ý chí càng cứng cỏi, một khi bị thuần phục, ý chí cứng cỏi của các ngươi kia sẽ trở thành sự giúp đỡ của ta."
Karami giữ chặt xiềng xích, cười nói: "Như vậy, từ từ thể nghiệm một chút chi tư tưởng của vạn vương chi Vương trời sinh thống ngự đi, đó là tư tưởng thuộc về người trời sinh cao quý."
Đối với hải quân nguyên thuộc về G-3, khi xiềng xích biến mất, tư tưởng của bọn họ đã thay đổi.
Làm hải quân làm gì mặc dù tiền lương cao, nhưng đây chính là lấy mạng đi đổi, chính nghĩa đáng chết kia thì có ích lợi gì, hải tặc vẫn là hải tặc.
So sánh ra thì bọn họ chịu đựng nhiều huấn luyện như vậy, có phải nên thu hoạch được một chút địa vị mà người bình thường không thể đạt được hay không.
"Đúng vậy, các ngươi sẽ có địa vị, nhọc nhằn khổ sở đi đánh hải tặc thì làm được cái gì, cái gì cũng không chiếm được."
Karami chậm rãi nói: "Không bằng tới quốc độ của ta, ta ban cho các ngươi địa vị, ngẫm lại đi, các ngươi bảo vệ bình dân căn bản không có tác dụng gì, hải tặc đến vẫn sẽ biết sợ sẽ chạy trốn, các ngươi làm tất cả đều không có chút ý nghĩa nào, thậm chí còn có thể bị trách phạt. Không bằng vì ta mà chiến đấu, bởi vì ta sẽ không trách tội các ngươi, ta ban cho các ngươi thổ địa, ban cho các ngươi bình dân như dê bò mặc cho các ngươi thúc đẩy, các ngươi cũng sẽ thu hoạch được mục giả chi tư, vì ta thống lĩnh nhóm dê."
Đúng vậy a. . .
Nếu như có thể trở thành quý tộc, có lẽ cũng sẽ không cần khổ cực như vậy, quý tộc cũng có thể bảo vệ bình dân, cũng không cần mỗi ngày liều chết đi huấn luyện, nhưng cuối cùng vẫn không có chút ý nghĩa nào cùng thành tích.
Chính nghĩa. . . Giống như cũng chỉ có như vậy.
"Bớt nói nhảm! !"
Đột nhiên, từ trong đám người truyền ra một tiếng hét lớn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận