Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 372 - Vậy ngươi đúng là mạng lớn



Chương 372 - Vậy ngươi đúng là mạng lớn




Sư tử vượn ở thời khắc này lại biến thành kia cự thú cao mười lăm mét, bộ lông màu vàng óng dính máu trở nên thật dài, theo gió phất phới, giống như ngọn lửa vàng đỏ.
Đông!
Hai chân nó giẫm đạp trên mặt đất, giẫm rạn nứt mặt đất ra một vòng, lúc này nó cũng không xông lên nữa mà chỉ điên cuồng hấp khí, chợt phun ra một hơi.
'Thổ tức' hình thành luồng không khí, bắn thẳng đến những bình dân đó.
"Trảm sóng."
Mà lúc này, một đạo trảm kích màu vàng càng nhanh hơn luồng không khí kia, đuổi kịp luồng không khí, sau khi đánh tan thì bắn thẳng đến bầu trời.
Xùy!
Phía sau sư tử vượn lại phun ra một vòi máu tươi.
Clow chém trúng một đao lại bay đến trước mặt nó, thuận thế nhổ ra đầu xì gà, đôi mắt ngưng trọng.
Hắn không hiểu, vô cùng không hiểu.
Một đầu sư tử vượn, mặc kệ nó có phải oan hồn đã chết mất đến báo thù hay không, loại lực ý chí này không nên xuất hiện trên người nó.
Cừu hận?
Trưởng trấn Funny chỉ là nói kẻ này thích ca múa kịch, sau đó bị lão K tử hình, ởthế giới này, chỉ là cừu hận như vậy thì sẽ không sinh ra được lực ý chí mạnh mẽ.
Hiện nay là thế giới cường giả, có rất nhiều người có lực ý chí mạnh, nhưng nếu như muốn phân chia đẳng cấp thì cừu hận chỉ có thể coi là trung đẳng.
Chân chính mạnh mẽ là ý chí mộng tưởng cùng dã tâm.
Nhưng theo Clow, sư tử vượn đã sớm chết, khí tức sinh mệnh của nó đã yếu ớt đến tình trạng như nến tàn trong gió, nhưng lực ý chí lại chống đỡ nó tiếp tục hành động.
Loại lực ý chí kia thậm chí khiến hắn phải rung động.
Người trước đó khiến hắn rung động là Golden Lion khi rút ra bánh lái.
Râu Trắng chết hắn lại không cảm thấy gì, bởi vì đó là hẳn phải chết, chuyện trong dự liệu.
Nhưng bây giờ con sư tử vượn này lại khiến Clow một lần nữa cảm nhận được rung động lúc trước khi đối mặt với Golden Lion.
"Vì sao. . ."
Clow nhìn sư tử vượn vẫn không buông tha, lần nữa hút lên không khí, nổi gân xanh, "Vì sao ngươi còn đứng lên được!"
Xoát!
Đáp lại hắn là một móng vuốt lớn, sư tử vượn tấn công tới Clow.
"Không dứt."
Clow mắng một tiếng, vung ra một đao, chém trúng cánh tay sư tử vượn vung đến, sương máu phun ra, mà lúc này nó lại duỗi ra một móng khác? Không buông tha tiếp tục vung tới.
Clow vừa muốn tiếp tục vung chặt, bỗng nhiên thấy sư tử vượn há mồm, cực nhanh phun ra một luồng khí, vượt qua từ bên cạnh hắn, bắn thẳng đến phía sau.
"Ngươi!"
Con ngươi hắn co rụt lại, vô thức muốn vung ra trảm kích về sau. Mới vừa rồi bị lực ý chí của sư tử vượn làm hắn rung động, dẫn đến tâm thần có chút phiêu hốt nên bị nó bắt lấy cơ hội.
Nhưng rất nhanh, hắn lại sửng sốt. Bởi vì một kích này không phải nhắm tới bình dân phía sau, mà là trực tiếp đánh tới cuối đường, trên tường thành cao cao của Vương cung.
Không phải không liếc chuẩn, gia hỏa này. . . Giống như đổi mục đích.
Oanh! ! !
Tường thành dưới một kích này đổ sụp, lộ ra một lỗ hổng lớn.
"Thật, thật đáng sợ!"
Lúc này Lão K ngồi liệt trên mặt đất, sững sờ nhìn lỗ hổng trước mắt. Đá vụn vẩy ra vạch phá gương mặt của hắn. Đau đớn làm hắn kịp phản ứng, vội dùng cả tay chân bò về sau.
"Bảo vệ ta! Nhanh bảo vệ ta ! Ta còn chưa cử hành nghi thức trở thành quốc vương. Ta mới không muốn chết!"
Lão K lớn tiếng kêu, lúc này đám thủ vệ cũng kịp phản ứng, cầm tấm thuẫn xuất hiện ở trước mặt hắn, vây hắn lại, từng chút từng chút di chuyển về sau, rút lui từ tường thành kia, rất nhanh đã bị mang ra khỏi Vương cung, bối rối chạy trốn tới bên này.
Trừ quốc vương, theo hắn chạy đến còn có những diễn viên ca múa kịch ăn mặc đủ mọi màu sắc, từng người từ cửa vương cung chạy ra.
"Abra! Để bọn hắn gom lại một đống!" Clow lớn tiếng kêu.
Con sư tử vượn kia rõ ràng không muốn buông tha, nếu thật để cho người phân tán ra, nếu như không thể ngay lập tức giải quyết nó thì khẳng định sẽ có người thương vong.
"Ta mặc kệ ngươi xuất phát từ mục đích gì."
Clow cắn răng nói: "Hiện tại lão tử ở đây, nếu để ngươi làm bị thương một người thì CMN về sau ta sẽ không gọi là Lucilfer Clow nữa!"
Trừ lý niệm làm việc, hiện tại hắn cũng nổi tính nóng, ý chí mạnh thì làm sao vậy, ý chí mạnh có nhiều người lắm, nếu như cũng bởi vì như vậy mà mặc kệ thì thế giới kia đã sớm lộn xộn.
"Bảo vệ dân chúng!"
Abra mang theo hải quân cấp tốc đi tới trước mặt sư tử vượn, hiện ra thế ngăn cản, "Tất cả mọi người đến phía sau ta, không được chạy loạn!"
Giống như là có chủ tâm cốt, những người từ Vương cung đi ra kia đều bắt đầu tập hợp sau lưng, cùng những dân chúng kia tập hợp cùng một chỗ.
"Để ta đến tận cùng bên trong, ta là quốc vương!" Lão K ở kia kêu to.
Người chung quanh tránh hết ra, để lão K đi vào trung tâm nhất, mà thủ vệ lại giơ thuẫn, hoàn toàn bao vây lão K lại, phía ngoài cùng mới là những bình dân đó.
Một màn này khiến Clow nhướng mày, nhưng không chờ hắn tiếp tục nói chuyện, sư tử vượn kia đã lạp tức công kích tới.
"Được rồi, giải quyết triệt để ngươi đi."
Clow nâng ngang Shusui, hai chỉ gạt về lưỡi đao, một đoàn kim mang bao phủ lưỡi đao lại, hắn không nhìn động tác sư tử vượn đánh tới, cứ như vậy chém về phía trước- Kim Mang Như Nguyệt, bắn tới trên người sư tử vượn.
Một đoàn quang mang này khiến sư tử vượn vô thức nhắm mắt lại.
Chỉ là nó không có cảm giác được thân thể đau đớn, quang mang kia giống như chỉ là quang mang, không đau không ngứa.
Sư tử vượn mở mắt ra, chỉ thấy Clow mạnh mẽ vứt bỏ đao, thản nhiên nói: "Kết thúc."
Xuy xuy xuy!
Cả người sư tử vượn cứng đờ, toàn thân giống như là bạo đậu chấn động, mắt trần có thể thấy, thân thể nó xuất hiện lượng lớn vết thương, huyết dịch từ trong cơ thể chảy ra, nhuộm cả lông tóc, triệt để nhuộm nó thành màu máu.
Ầm!
Lần này, sư tử vượn rốt cuộc không chịu được nữa, ngã quỵ xuống đối diện, đầu đâm vào mặt đất, hình thể mười lăm mét đầu tiên là hóa thân thành hình thái 10 mét bình thường, cuối cùng lại bắt đầu thu nhỏ, thành một con sư tử có bộ lông màu vàng óng xinh đẹp.
"Không phải người a. . ."
Clow kinh ngạc nói: "Động vật?"
"Hô. . . Hô. . ."
Sư tử nằm rạp trên mặt đất, yếu ớt thở ra khí tức, nhưng nó còn chưa có chết, cặp mắt kia cứ như vậy thẳng tắp nhìn những người kia, đồng tử đỏ lòm đã phai màu, trở nên vẩn đục.
Clow xì một tiếng, dưới thân thể trượt đi, chuẩn bị dùng một đao kết liễu con sư tử khó chơi này.
"Ồ? Ngươi không phải sư tử sao?"
Đột nhiên, lão K chỉ vào nó, kêu lên: "Ta nhớ được ngươi!"
Lời này khiến Clow dừng lại, nhìn về phía lão K, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
"A. . . Clow thượng tá, ta biết con sư tử này."
Lão K nói: "1 năm trước ta gặp được con sư tử này, nó ngăn cản đường đi của ta, lúc ấy ta nhìn lông nó không tệ, còn muốn nuôi một chút, kết quả nó lại chạy. Có thể đừng giết chết hay không, thật vất vả mới đụng phải nó, ta muốn đem bắt lấy nó, nuôi dưỡng tại trong cung điện của ta."
"Điện hạ, sư tử này có thể biến thành quái vật a!" Một tên quan viên khuyên can nói.
"Đúng, có thể biến thành quái vật. . ."
Lão K nghĩ nghĩ, nói: "Vậy giết nó đi, lột da nó ra, trước khi nghi thức diễn ra thì làm một kiện quần áo đẹp đẽ, tăng thêm một chút hào quang cho nghi thức đăng cơ của ta!"
"Vậy ngươi đúng là mạng lớn a. . ."
Clow hỏi: "Lúc đó vì sao ngươi lại gặp được nó?"
Nghe vậy, trên mặt lão K lộ ra vẻ đắc ý, "1 năm trước ta xử quyết một phản đồ không nghe mệnh lệnh của ta, ta đều nói rồi, không cho phép trong nước có kịch ca múa, những diễn viên kịch ca múa chỉ cần đến trong cung điện biểu diễn cho ta là đủ. Kết quả ta nghe nói có người âm thầm biểu diễn, nhưng lại bắt không được, ta dứt khoát để người một thị trấn mời hắn đi qua, sau đó ngay ở thị trấn kia xử lý hắn.."
Nghe nói như thế, Clow trầm mặc một trận, quét mắt nhìn sư tử nằm sấp không nhúc nhích, nói với lão K: "Vậy ngươi đúng là mạng lớn. . ."



Bạn cần đăng nhập để bình luận