Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 292 - Loại chuyện nhỏ nhặt này không cần phiền ta nằm mơ a!



Chương 292 - Loại chuyện nhỏ nhặt này không cần phiền ta nằm mơ a!




Thương nhân cắn răng gào thét, "Biết rõ còn cố hỏi! Tên chết tiệt nhà ngươi đang cố ý sỉ nhục ta sao!"
"Ồ?"
Người đàn ông tóc trắng dùng ngón tay chỉ tới thương nhân kia, cong ngón búng ra, sợi tơ quý màu trắng kia bị bay vụt ra ngoài, chính xác xuyên thấu quần áo nơi ngực của thương nhân, đâm vào trong thịt.
"A! ! !"
Thương nhân kia kêu lên một tiếng đau đớn cực kì thê lương, trở tay che ngực của mình, vẻ mặt cực kỳ vặn vẹo.
Người trẻ tuổi tóc trắng cười cười, chậm rãi lại đẩy ra một tơ quýt, bỏ múi quýt bỏ vào trong miệng, vừa nhai nuốt vừa vuốt vuốt sợi tơ trắng.
Sợi tơ kia bị ngón tay hắn gảy gảy, lại lần nữa trở thành cứng ngắc, thẳng băng giống như bạch châm.
Haki tạo hình.
Nhưng đối với thương nhân thì hắn không nhìn thấy, chỉ biết sợ tơ quýt mềm mại lại biến thành cứng rắn.
Khái niệm Haki này, đối với người bình thường không lĩnh ngộ được Haki thì không thể nhìn thấy màu sắc.
Nhưng chuyện này không trở ngại thương nhân sợ hãi, mới vừa rồi vật đâm vào ngực hắn làm hắn cảm nhận được cảm giác nhói nhói và ngứa ngáy, cảm giác muốn đưa tay lên gãi nhưng chỉ khẽ động thì lại đau như bị tra tấn, phi thường khó chịu.
"Giết ta đi!" Thương nhân cắn răng nói.
Người trẻ tuổi tóc trắng từ đầu thuyền nhảy xuống, chậm rãi đi tới thương nhân.
"Tử vong có đôi khi là một loại giải thoát, so với tử vong, thế gian này có rất nhiều cách làm người khác thống khổ. Cảm nhận được đi, tra tấn kia. . ."
Ngón tay của hắn chỉ về phía thương nhân, mắt khép hờ, làm động tác bắn ra, "Nếu như ngươi không trả lời được vấn đề của ta, cảm giác tra tấn này sẽ càng mạnh nha."
Mặc dù hắn đang cười, nhưng thương nhân lại cảm thấy rét lạnh thấu xương, chàng trai đang cười tủm tỉm kia là một ác ma!
"Đây là vũ khí bán cho trùng chi quốc, không phải các ngươi đã biết sao!"
Thương nhân khuất nhục quát: "Chính phủ thế giới cùng hắc ám thế giới cũng sẽ tra rõ ràng, đây chính là hàng của Joker!"
"Trùng chi quốc? Joker?"
Nụ cười trên mặt người trẻ tuổi cứng đờ, quýt trong tay bị hắn bóp ra nước, tích táp rơi xuống boong tàu.
"Đây thật là. . ."
Hắn xoay người, nhìn về phía mặt biển, "Ăn cướp đến trên đầu nhà mình, thế này cũng chưa tính, còn chưa ăn cướp đến, bằng không còn phải bồi thường cho Joker một khoản tiền."
Theo hắn quay người, con ngươi thương nhân co rụt lại, "Ngươi là. . ."
Người trẻ tuổi tóc trắng trước mắt, trên quần áo ở phía sau có một hình vẽ màu máu phức tạp, giống như là bốn thanh kim cương xử chồng lên nhau.
Hình vẽ này, hắn biết.
" 'Lạc' ! Ngươi là Lạc! Lạc của trùng chi quốc!"
Thương nhân kích động lên: "Nhanh đi Đảo Pegasus, hàng hóa của chúng ta bị hải quân nơi đó đoạt, đi đoạt lại!"
"A. . . Loại chuyện này ta sẽ làm." Người trẻ tuổi lạnh nhạt mở miệng.
"Quá tốt rồi!"
Vẻ mặt thương nhân đỏ lên đầy kích động, nửa người thẳng lên, kêu to: "Nếu như là các ngươi, nhất định có thể cướp về, ta muốn hải quân kia phải trả giá đắt, mau đi, ta không so đo chuyện các ngươi giết thuyền viên của ta!"
"Đi thì sẽ đi, nhưng. . . Sao ngươi lại sinh ra ảo giác là ta sẽ mang ngươi theo."
Người trẻ tuổi quay đầu, cánh tay hất lên, sợi tơ quýt thẳng băng như châm hóa thành một đạo ngân mang, xuyên thấu mi tâm thương nhân.
Vẻ mặt thương nhân cứng lại, cả khuôn mặt như đọng lại tới, phịch một tiếng, thân thể ngã xuống đất, rốt cuộc không còn một tiếng động.
"Phế vật."
Hắn hừ lạnh một tiếng, "Ngay cả vận chuyển hàng hóa đều làm không tốt, thế mà còn bị hải quân tạm giam. Chuyển hướng, đi đảo Pegasus, đoạt hàng hóa của chúng ta về."
Lúc này, một tên tóc đen dài thẳng đi tới, ôm quyền nói:
"Đại nhân, ta nhớ được đảo Pegasus là do người trong liên minh hải tặc nắm giữ, đầu lĩnh của bọn hắn là Hernando. . . Nếu như nơi đó có hải quân, chứng tỏ bọn hắn cùng Hernando đã lên xung đột, có thể có thực lực để Hernando nhường ra đảo Pegasus, không phải dễ dàng đối phó như vậy, có nên về nước trước, rồi lại. . ."
"Ừm?"
Người trẻ tuổi nhìn hắn, ánh mắt kia khiến thân thể tên thuộc hạ có đen dài thẳng lắc một cái, ngập ngừng nói, vô thức cúi đầu xuống, kiên trì nói xong lời cuối cùng, "Lại, lại bàn bạc kỹ hơn. . ."
"Này. . ."
Người trẻ tuổi chậm rãi nói: "Nhìn ta."
"Ừng ực —— "
Cả người tên thuộc hạ tóc đen dài thẳng kia như lên cơn sốt rét, nghe vậy thìcứng đờ ngẩng đầu.
Ầm!
Nhưng đầu của hắn mới ngẩng lên một chút, cả người đã lập tức bay ra ngoài, đâm vào cột buồm, xung lực to lớn khiến cột buồm xuất hiện một lỗ thủng.
Người trẻ tuổi ném quả quýt đã bị bóp thành bột nhão tới người tên thuộc hạ ngã trên mặt đất kia, ngẩng đầu lên, cao ngạo hỏi: "Ta là ai?"
Tên thuộc hạ có tóc đen dài thẳng nằm trên đất run rẩy một trận, cố ngẩng đầu, gắng sức không để mình thống khổ, "Ngài, ngài là Lowe, thiên tài lớn nhất của Lạc gia."
"Nguyên tắc của ta?"
"Khi ngài nói chuyện, không được phản bác."
Lowe gật gật đầu, một lần nữa hiện ra ý cười, "Đứng lên đi, lần sau, không thể tái phạm nha."
Giọng nói kia ôn nhu tựa như một vị trưởng bối hòa ái dạy bảo đứa bé mắc sai lầm.
Nếu như không nhìn những thi thể trên boong tàu này.
"Rõ. . ."
Thuộc hạ tóc den dài thẳng giãy giụa trên mặt đất một trận, mới chậm rãi bò dậy, hắn che ngực, sắc mặt xanh lét, cưỡng ép nuốt xuống một ngụm máu sắp hộc ra.
"Cứ như vậy đi, chuyển hướng, dùng chiếc thuyền này đi đảo Pegasus. Tội tập kích hải quân cứ để những người này của thế giới ngầm gánh trách nhiệm đi."
Lowe híp mắt lại, liếm liếm bờ môi, khẽ cười nói: "Hải quân sao, thật chờ mong, có thể xua đuổi liên minh hải tặc chiếm cứ, hẳn là không yếu, cũng không biết có thể chịu được mấy quyền của ta."
. . .
"Clow tiên sinh, đã thăm dò tốt rồi."
Ở trấn Pegasus, trong căn cứ.
Kuro cầm một phần báo cáo, báo cáo cho Clow đang nằm nghiêng trên ghế: " Phía dưới đảo Pegasus có thể làm ra suối nước nóng, nhưng chúng ta cần nhân sĩ chuyên nghiệp, vì thế ta liên hệ lão bản suối nước nóng nổi danh ở Grand Line-'Gendatsu', nghe nói suối nước nóng to lớn của hắn là do chính là mình móc ra."
"Ngươi nhìn xem là được, ngươi làm việc ta vẫn rất yên tâm. . . Rida, lúc ăn không cần phát ra âm thanh! Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, ta thật vất vả mới được an tĩnh nghỉ ngơi một hồi!"
Clow thuận miệng nói một câu, sau đó căm tức nhìn Rida ngồi ở kia như chuột hamster gặm đồ ăn.
"Mà sao em ăn quýt cũng phát ra âm thanh!" Thái dương Clow nổi gân xanh.
Rida bĩu môi, oan ức nói: "Ăn đồ ăn phát ra âm thanh mới là ăn ngon a. . ."
"Đủ rồi! Ra ngoài ăn, đừng quấy rầy ta an tĩnh nằm."
Clow nhức đầu xoa xoa mi tâm, khoát khoát tay đuổi bọn hắn.
Kuro hơi cúi người, lui ra ngoài.
"Không ăn ở đây thì không ăn ở đây."
Rida lầm bầm một câu, nhanh chóng ăn xong quả quýt kia, lại bóc ra một gói khoai tây chiên, lắc lư đi ra bên ngoài.
Không có cô nàng ồn ào này, văn phòng trong nháy mắt an tĩnh lại.
Clow nằm càng thấp, hắn thở phào một hơi, châm một điếu xì gà, hít sâu một hơi, thư giãn nói: "Sảng khoái. . ."
Làm căn cứ hải quân trường trên tòa đảo nào đó ở Tây Hải, không cần đi đối mặt với những cường địch biến thái ở Grand Line, thoát khỏi bản bộ, hắn cảm giác cả người cũng dễ chịu hơn.
"Chờ suối nước nóng khai thác tốt, thị trấn hoàn toàn phát triển, phồn hoa, ta có thể nằm hưởng phúc. Không có việc gì thì đi ăn một chút mỹ thực, tốt nhất tìm mỹ nữ mà ta thích, lái quân hạm đi du lịch quanh, ngẫm lại đều dễ chịu." Clow híp mắt, mặc sức tưởng tượng về tương lai.
Thăng chức?
Ở Tây Hải thăng chức con gà ấy.
Hải tặc ở tứ hải cũng không có danh tiếng gì, hải tặc không có tên tuổi, dù không giết, bắt cũng không thăng chức được.
Tên ngu xuẩn Smoker kia vì đi G-5, chắc ở Grand Line đã điên cuồng bắt hải tặc, với trình độ điên cuồng kia chắc chỉ tốn thời gian 2 năm mới đến trung tướng.
Còn Clow hắn ở nơi này cái gì cũng không có, nếu hắn còn có thể thăng nhanh như vậy thì hắn sẽ đi báo cáo cao tầng hải quân làm việc thiên tư!
Ầm!
Cửa bị phá tan, Rida chạy vào. Kêu lên: "Clow! Clow!"
Clow giật nhẹ khóe miệng, thở dài, "Đại tiểu thư, em lại muốn làm gì."
" Chiếc thương thuyền trước đó thả đi kia lại trở về!" Rida chỉ ra phía ngoài nói.
"A?"
Clow nhướng mày, "Lại trở về rồi? Vậy thì đánh chìm nó! Loại chuyện nhỏ nhặt này không cần phiền ta nằm mơ a!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận