Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 1255 - Chúc mừng năm mới!



Chương 1255 - Chúc mừng năm mới!




Ngay khi Betty đang suy nghĩ, bên ngoài vang lên tiếng la giết.
Betty giật mình, nắm lên lá cờ lớn tựa ở một bên, đứng dậy đi ra ngoài.
Ở bên ngoài, đội ngũ của bọn họ đang đối kháng với một đám vương quốc quân, đồng thời đang lùi lại.
Những người ở bên mình rõ ràng là vừa vội vàng tập hợp, sau đó bị vương quốc quân cho tập kích, dẫn đến trận địa đại loạn.
Betty sầm mặt lại, vung vẩy cờ xí một chút, mãnh mẽ gõ trên mặt đất, " Đừng rồi loạn, giữ vững tinh thần, dũng khí của các ngươi phấn chấn lên, lên đi, địch quân chỉ là một đám hèn nhát cầm vũ khí mà thôi!"
Cán cờ kia gõ trên mặt đất, dường như tách ra một cột sáng, bao phủ trên thân đám người đang chống cự ở phía trước.
Trước đó thế cục phe mình có vẻ bại lui, đột nhiên lại chuyển thành phấn chấn ra, tình thế nhanh chóng đảo ngược, bon hắn ngăn chặn những vương quốc quân tiến công kia, cục diện biến thành giằng co.
Betty quát lớn: "Rapoo, đi ra gặp ta!"
Trong vương quốc quân đang giằng co kia, một người dần dần đi ra, người kia mặc một trang phục hoa mỹ, trước ngực buộc khăn quàng, tóc chải ngược về phía sau , mày rậm mắt to, nhìn cũng có vẻ chính khí.
"Betty."
Người kia trầm giọng nói: "Mau cút đi, nơi này không chào đón ngươi. . ."
"Ngươi đổi ý sao, phản bội chúng ta, Rapoo!" Betty kêu lên.
"Cái gì gọi là phản bội!"
Rapoo hét lớn: "Ta có hiểu biết về quân cách mạng các ngươi, xem hành động của các ngươi, xưa nay các ngươi không quản chuyện phương diện này, nhưng lần này lại có chút không giống, ngươi lại kích động những bình dân đó, để bọn hắn biết phản kháng chúng ta như thế nào. Như vậy thì làm sao có thể! Cái gì gọi là đối mặt với bất công, cho dù là quốc vương đều có thể phản kháng, ngươi dạy cho bọn hắn thứ này, ta có lên làm quốc vương, cũng là sẽ bị kéo xuống!"
"Càng nghĩ, ta vẫn cảm thấy các ngươi không thể phá hư Amorgan vương quốc! Vương vị gì đó ta có thể chờ, chỉ cần gia tộc của ta vẫn còn, sớm muộn sẽ có cơ hội kia, nhưng lời ngươi nói là muốn cho những bình dân đó hoàn toàn kéo chúng ta xuống, tư tưởng của ngươi thật đáng sợ, ta nhất định phải đuổi các ngươi ra ngoài!"
"Chẳng lẽ không phải ngươi luôn suy nghĩ cho dân chúng sao!" Betty lớn tiếng hỏi.
Rapoo vươn tay, khẽ vỗ ngực, thành khẩn nói: "Đương nhiên, hiện tại ta cũng đang suy nghĩ cho dân chúng, nhưng điều kiện tiên quyết là ta chủ động, mà không phải ta bị ép buộc, chỉ có ta có thể quyết định những bình dân đó tốt hay xấu, không phải những bình dân đó quyết định ta làm thế nào. Nói thế nào thì ta cũng là quý tộc mà."
Betty bị lời này đẩy lui về sau hai bước, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Đầu óc của cô ta có một thoáng trống không.
Gia nhập quân cách mạng cũng đã mấy năm, cho tới nay, bọn hắn đều luôn tìm kiếm cử chỉ chính nghĩa, bình dân tâm hướng chính nghĩa, quý tộc tâm hướng chính nghĩa, đều là bất mãn hiện trạng chèn ép này.
Bị áp bức thì không cần chờ chết, đứng dậy phản kháng mới là đạo lý, không cần trông cậy vào người khác là anh hùng, chính mình cũng có thể là anh hùng.
Cho tới nay, cô ta làm cũng rất thuận lợi, trừ lúc gặp được tên râu quai nón đáng chết kia, luôn luôn bị những lý lẽ bàng môn tà đạo của anh ta đè ép khí thế.
Nhưng hiện tại
Khi dùng nội dung trong cuốn sách mà râu quai nón cho cô ta kia, rốt cục cô ta đã phát hiện một vấn đề.
Quý tộc, dù sao cũng là quý tộc.
Khoảng cách này không thể để tất cả mọi người sẽ giống quốc vương Dressrosa lúc trước, vì dân chúng có thể cam nguyện thoái vị.
Đó là cá nhân, không thể đại biểu toàn bộ quý tộc.
"Giết bọn hắn!"
Rapoo thấy Betty không lên tiếng, cao giọng hét lên một tiếng, đồng thời móc súng lục ra, nhắm thẳng tới Betty bóp cò.
Ầm! !
Pháo hoa nở rộ trên bầu trời nước Wano, pháo hoa kim quang lóng lánh kia giống như cây liễu vàng son lộng lẫy chậm rãi rủ xuống, cuối cùng biến thành đỏ, xanh, tím. . . Năm màu sặc sỡ, muôn tía nghìn hồng.
Thời gian đã đến ban đêm.
Flower Capital vô cùng náo nhiệt, chung quanh là đèn đuốc sáng trưng, đèn đường sáng tỏ, các cửa hàng, từng phòng ốc đều lóe sáng ánh đèn.
Các thợ làm pháo hoa ở nước Wano cũng dốc sức thể hiện tài năng, làm ra một thành phẩm như thế, dù sao trước đó trừ tế điển được dùng thì vẫn bị Kurozumi Orochi đè nén, hiện tại đổi một Tướng quân khác, tự do, vừa vặn thời gian lại không chênh lệch nhiều so với thời điểm tế điển, bầu không khí vừa đến, tự nhiên là sáng tạo ra đủ loại pháo hoa.
Ở tầng năm Odawara Castle, Rida nhón mũi chân đỡ lan can, thăm dò nhìn chằm chằm trên không, miệng nhỏ há ra: "Oa, xem thật rõ! Clow Clow, anh nhìn kia, thay đổi màu sắc kia! Giống cái kia."
Cô đột nhiên nghiến răng nghiến lợi: "Giống tóc con chó kia vậy!"
"Này, nói thế là không lễ phép. em cứ nhớ thương Yamato làm cái gì." Phía sau vang lên giọng nói của Clow.
"Ai nhớ thương ả, ả là hải tặc a, Clow, dứt khoát xử lý ả đi, hoặc là thả ả ra để gây họa cho hải tặc ở New World, không cần đợi ở nơi này."
Cô gái kia, cứ nhắc tới là Rida tức giận .
Trong thời gian một năm này, không phải cô không có tiếp xúc cùng Yamato, viên thuốc ở Udon ăn thật ngon, cô ngẫu nhiên cũng sẽ đi ăn một chút, còn có chè đậu đỏ, nhưng không thể tránh né sẽ đụng phải Yamato.
Hiện tại thần khí của cô ta không được, rõ ràng còn mang theo còng tay Seastone, lại chỉ huy nhiều tù phạm Udon như vậy, ngay khi chính mình kế thừa vị trí của Kaido, còn cả ngày nói chính mình muốn làm 'Oden', vì thế Rida chỉ cần đi qua sẽ cãi nhau với cô ta.
Nhất là mái tóc trắng dần đổi màu kia, thực sự là quá ghét!
Cô ả này đáng ghét y như Jewelry Bonney, đều đang bắt chước chính mình!
Tóc trắng và dạ dày vương, chỉ cần có một mình cô là đủ!
"Được rồi, đừng phụng phịu ở kia nữa, cuối năm trở về ăn cơm."
"A "
Rida lầm bầm một tiếng, quay đầu, chỉ thấy phía trên tòa đại điện kia, đã có thêm một bàn tiệc tròn, trên bàn ăn bày đầy đồ ăn tinh mỹ, Kikyo đứng bên còn đang bày đồ ăn lên bàn.
Ở trên bàn ăn đã có một đám người, đối diện của là Clow ngồi ở chỗ đó, bên trái là Kizaru, bên trái của ông là Kuzan mới trở về, tiếp theo là Strawberry.
Vị trí thứ nhất bên phải là trống không, đó là chỗ của Rida, vị trí thứ hai là Kuro, thứ 3 là Abra, Wilbur, Ain, sau đó tới đám Moore, Donald, Fanny, Binz. Một hệ liệt thuộc hạ chính của Clow cùng thuộc hạ chính của thuộc hạ chính, lại thêm David, Lowe là những quốc vương này, ngồi đầy cả bàn này.
Đến khi Kikyo bày xong hết đồ ăn lên rồi ngồi xuống vị trí của mình, nói: "Có thể dùng rồi."
Rida rất là vui vẻ ngồi xuống bên cạnh Clow, cầm lấy dao nĩa vươn về phía trước.
"Nào!"
Clow vỗ tay của cô một cái "Rửa tay đi!"
Rida không tình nguyện nhảy xuống, nhanh chân chạy đi rửa tay, sau đó lại chạy chậm trở về, gần như là nhảy ngồi xuống ghế.
"Bắt đầu ăn! !" Rida nhe răng, nụ cười xán lạn.
Clow liếc nhìn một vòng người chung quanh, giơ chén rượu trong tay lên, nói: "Tóm lại, 1 năm qua, tất cả mọi người vất vả, thời gian này thư giãn một tí đi "
Phanh phanh phanh!
Pháo hoa còn đang nở rộ.
Mà đám người cũng giơ ly rượu lên, cùng Clow uống xong.
"Như vậy."
Pháo hoa nở rộ, chiếu đến nơi này, Clow đặt chén rượu xuống, cười nói: "Chúc mừng năm mới."



Bạn cần đăng nhập để bình luận