Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 265 - Lý niệm không giống nhau



Chương 265 - Lý niệm không giống nhau




Bản bộ, phòng hội nghị.
Sengoku, Tam đại tướng cùng Tsuru ngồi quanh bàn dài.
" Garp đáng ghét, nói bỏ gánh là bỏ gánh, hội nghị cũng không tới tham gia!"
Sengoku tức giận kêu.
"Hãy tha thứ cho một lão nhân gia mất đi tôn tử đi." Tsuru từ tốn nói.
Lời này khiến sắc mặt Sengoku cũng ảm đạm đi trong một chớp mắt, hắn nghĩ đến người trẻ tuổi có mái tóc vàng, có nụ cười cởi mở, người được ông coi như nghĩa tử kia, nhưng lại chết ở một nơi nào đó.
Sengoku thở dài, lấy lại tinh thần, nói: "Vậy họp đi, trước mắt hải tặc trên toàn thế giới đều hung hăng ngang ngược nổi dậy, Newgate đáng ghét, trước khi chết còn không để người ta bớt lo."
Bản bộ bị tổn thất cũng không phải rất lớn, nhưng lời nói trước khi Râu Trắng chết khiến số lượng hải tặc ở các nơi trên thế giới lại tăng mạnh.
Nắm tay của Akainu bắn ra một đám lửa đỏ nóng bỏng, trầm giọng nói: "Rõ ràng nên kết thúc mới đúng, những hải tặc kia. . ."
"Không cần nói lời nói ngu xuẩn này, Sakazuki, chúng ta nên nhìn thẳng vào hiện thực, hiện tại chuyện đột phát thực sự nhiều lắm, binh lực của bản bộ đã không đủ."
Sengoku đưa văn kiện xuống cho mấy người xem, nói: "Xem một chút đi, những hải tặc này gây ra sự kiện ác liệt."
Phía trên văn kiện là hải tặc các nơi dẫn dắt một đám tội phạm, không giới hạn trong chuyện cướp bóc thành trấn, còn cả tập kích hải quân, khiêu chiến chính phủ thế giới.
Grand Line còn tốt hơn một chút, dù sao bản bộ ở Grand Line, nhưng vấn đề ở tứ hải lại càng thêm nghiêm trọng, nhất là Tây Hải cùng Bắc Hải, bởi vì nhất định phải từ Grand Line theo một chỗ khác, qua New World bên kia mới có thể đến, dẫn đến chi viện rất trễ.
Lại thêm dân phong ở Bắc Hải cùng Tây Hải còn dũng mãnh hơn ở Đông Hải cùng Nam Hải nhiều, hải tặc từ nơi này đi ra, cơ bản đều khiến người ta đau đầu.
"Từ sau tên Monkey •D• Luffy kia, càng nhiều người bắt đầu lấy việc chiến chính phủ thế giới làm vinh dự, thực sự là. . ."
Sengoku đau đầu che trán.
Ông đã sắp về hưu, sắp về hưu!
Kết quả vẫn phải xử lý cục diện rối rắm thế này.
"Thật đúng là đáng sợ." Kizaru đọc qua văn kiện, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
"A lạp lạp, số lượng trở nên nhiều lắm, thật là phiền phức." Aokiji gãi đầu một cái.
"Nhất định phải tiêu diệt toàn bộ!" Trong giọng nói của Akainu xen lẫn phẫn nộ.
"Để các ngươi tới chính là muốn để chính các ngươi điều hành binh lực một chút, Borsalino, trước đó Clow có phải muốn đi Tây Hải hay không, để hắn tới đi, Tây Hải cùng Bắc Hải, là nơi khá là phiền toái, có một người trấn thủ cũng cũng không tệ lắm." Sengoku nói.
"Đã nói rồi, để Clow đi qua sẽ không có vấn đề đâu." Kizaru nói.
"Ta cũng phải nói tới một người."
Kuzan nâng tay, nói: "Smoker muốn đi g-5."
Sengoku nghĩ nghĩ, gật đầu nói: "G-5 sao, có thể, cũng nên để thế hệ đời này đi rèn luyện một chút."
Tiếp đó đám người đưa ánh mắt nhìn tới Akainu.
Akainu trầm mặc một trận, nói: "Ta không có ai có thể đề cử."
Có thì ngược lại cũng có, nhưng so sánh cùng Clow Smoker thì người hắn có thể đề cử, danh tiếng cũng không lớn.
Dứt khoát không đề cử.
Thuộc hạ chất lượng tốt, có ai không muốn chứ.
Borsalino có Clow.
Kuzan có Smoker.
Tsuru có Hina.
Sengoku. . .
Sengoku là Nguyên soái, ông ấy không cần.
Mà Sakazuki ông có không ít thủ hạ, nhưng lợi hại cơ bản đều là trung tướng, một đời mới, thật đúng không có ai đem ra được.
Nhất định phải lên làm Nguyên soái!
Nhưng trừ Clow cùng Smoker, hải quân còn lại hắn ngược lại có thể chen vào, bởi vì chất lượng đều không khác mấy, rất dễ dàng bị chia cắt đến tứ hải làm đóng quân, có danh tiếng một chút sẽ đến Bắc Hải cùng Tây Hải, danh khí không lớn hoặc là thực lực không đủ, thì đi Đông Hải cùng Nam Hải.
"Còn Clow. . ."
Sau khi phân chia xong, Sengoku xem tư liệu của Clow, lại nhìn nhìn văn kiện về Tây Hải, cuối cùng rút ra một phần văn kiện, chỉ chỉ, nói: "Vậy chọn nơi này đi, vương quốc Shoma."
" Vương quốc Shoma?"
Aokiji sững sờ, "Ta nghe nói nơi đó giống như đang xảy ra chiến tranh, địch quốc lại là quốc gia đã gia nhập liên minh của chính phủ thế giới, sau khi một phần ba lãnh thổ bị phá hư, lại bị hải tặc liên minh công chiếm, một nơi rất phiền phức."
"Không phiền phức thì sẽ không đến lượt hắn đâu."
Tsuru ở một bên nói: "Cái chỗ kia , hải quân bình thường không giải quyết được vấn đề, trước mắt chức vị thích hợp chỉ có hắn, cũng hắn gánh vác một chút, không rõ chỉ huy thống ngự như thế nào, cũng không thăng nổi đâu."
"Không sai, nên cho hắn gánh vác một chút, bằng không, nhàn rỗi dễ dàng xảy ra chuyện."
Sengoku nhìn về phía Kizaru, "Ngươi cứ nói đi, Borsalino."
"Lão phu, không, ta không có ý kiến nha. Clow để ta xin chính là đi Tây Hải, còn nơi nào Tây Hải cũng đều có thể đi." Kizaru cười ha hả nói.
"Quá dung túng, Borsalino."
Akainu nói: "Lucilfer Clow làm một người có thực lực cường đại, nên cho hắn thí luyện càng nhiều, để hắn trưởng thành một hải quân đảm đương một vùng trời mới đúng."
" Đảm đương một vùng trời? Vậy thì còn đáng sợ hơn đâu." Kizaru gãi đầu một cái.
"Nhưng vương quốc Shoma thì cũng được."
Akainu nói: "Là đảo Pegasus đi, căn cứ ở đó báo cáo hải tặc ở chỗ kia có số lượng không ít, để Clow đi qua, cũng rất thích hợp. Chỗ kia, cũng gần Reverse Mountain đi, có thể ngăn chặn hải tặc hữu hiệu."
Lucilfer Clow ở trong mắt Akainu là hải quan không nể mặt mũi hải tặc, chính bởi vì như vậy, hắn vẫn luôn rất thích Clow, hắn đi qua đó thì hoàn cảnh ở Tây Hải nhất định có thể cải thiện trên phạm vi lớn.
"Vậy cứ quyết định như vậy. . . Sakazuki, lần trước ngươi đuổi theo Râu Đen đi, có giao thủ qua sao?"
Sau khi phân phối xong, Sengoku hỏi.
"Không. . ."
Akainu lắc đầu: "Tên nhát gan kia trực tiếp chạy, không thể thí nghiệm ra hắn có đạt được năng lực của Râu Trắng hay không, nhưng ta bắt được Jewelry • Bonney."
2 ngày trước có chuyện lớn, để Akainu trực tiếp dẫn đội đi qua.
Râu Đen Marshall •D• Teach, bắt lấy Jewelry Bonney, muốn đổi cùng hải quân lấy một chiếc quân hạm.
Nhưng người đi chính là Akainu, đương nhiên không chuẩn bị đổi quân hạm, hắn cũng đúng lúc muốn thử tính chân thực trong truyền ngôn của Râu Đen kia, đáng tiếc là hắn chạy được.
"Chạy thì chạy đi, kẻ kia có dã tâm không nhỏ, tạm thời sẽ không đối nghịch cùng hải quân chúng ta."
Tsuru chậm rãi nói: "New World, có Marco cùng một chút tàn đảng, hẳn là có thể ngăn cản Râu Đen đi."
"Ngăn cản không được cũng không sao, hải tặc chiến đấu với nhau thì chúng ta có thể mặc kệ." Sengoku nói.
"Cứ như vậy đi, tan họp."
Sengoku vừa dứt lời, Akainu đã đứng dậy đầu tiên, mà lúc này, ánh mắt hắn vừa vặn nhìn tới Aokiji, nhìn chằm chằm vào Aokiji một lúc lâu mới quay người rời đi.
"A ~ vậy ta đi trước, muốn nói tin tức này cho Clow. "
Kizaru liếc mắt nhìn hai phía, cười ha hả đứng lên, cũng rời đi.
Sau khi hai người rời đi, Aokiji lùi ra sau, đổi một tư thế thoải mái dễ chịu, ý vị thâm trường mà nói: "A lạp lạp, rất phiền phức a. . ."
"Nỗ lực lên, Kuzan."
Sengoku trầm giọng nói: "Chính phủ bên kia, hướng vào là Sakazuki, ta hi vọng bất kể như thế nào, các ngươi có thể hài hòa ở chung."
"Sengoku Nguyên soái, có một số việc, không phải nói một câu là có thể làm được a."
Aokiji ngẩng đầu nhìn bầu trời, nói: " Lý niệm của ta và hắn, cũng không giống nhau. . ."
Chuyện ở Ohara khiến Aokiji hoàn toàn thay đổi.
Hắn có thể tiếp nhận mệnh lệnh từ chính phủ thế giới, nhưng Aokiji không thể tiếp nhận, người vô tội cũng thuộc phạm vi thanh trừ này.
Điểm này, để Kuzan mãi mãi cũng sẽ không tán đồng với Sakazuki, dù hắn biết, bọn họ đều là hải quân, đều là vì chính nghĩa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận