Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 894 - Đi Grand Line đi!



Chương 894 - Đi Grand Line đi!




Chạy thoát!
Thấy phía sau không có người đuổi theo, William trên không trung thở phào nhẹ nhõm.
Có chuẩn bị ở sau cũng không dùng được.
Bằng không, hắn chuẩn bị để tòa đảo này đều rơi vào cảnh hơi nước nổ tung.
May mắn không đuổi theo. . .
Còn đánh, William vốn ôm bóng ma tâm lý để đánh.
Nhưng Clow đánh ra một kích chứa sát khí kia, bị sát khí ảnh hưởng, hình ảnh trong đầu hắn rốt cuộc không thể khống chế lại.
Trong đầu tất cả đều là hình ảnh những hải tặc năm đó chết mất, và cả đám thủ hạ dưới tay mình biến thành khối vụn, khiến William hoàn toàn không còn chiến ý.
Hắn luôn cảm giác mình sẽ có tử trạng giống như bọn hắn, tất cả đều là cảm giác sợ hãi khi Clow vung đao, đồng thời càng lúc càng sâu.
Vậy phải làm sao bây giờ.
Tự nhiên là phải chạy trốn!
William cũng mặc kệ vì sao Clow không đuổi theo, theo lý thuyết với năng lực của Clow hắn thì có thể làm được điểm ấy, nhưng không đuổi theo chính là chuyện tốt, không quản được nhiều như vậy.
Giấc mộng của hắn là trở thành đại hải tặc, không phải đánh bại Clow, hai chuyện này không xung đột.
Còn loại bỏ tâm ma cái gì. . .
Chí ít hắn đã có thể ngăn cản một đao của Clow, cuối cùng cũng có tiến bộ.
Lúc đầu trong suy nghĩ của hắn, trong đầu hắn đều là hình ảnh Clow vung một đao khi còn bé, nhưng hiện tại xem ra, một đao kia không phải là không thể tiếp được, có thể tiếp được là tốt, có thể tiếp được chứng minh Clow không phải không thể vượt qua.
Hắn sẽ lại tiếp tục cố gắng, từ từ loại bỏ tâm ma, chí ít, sẽ không bị Clow tùy tiện giết chết.
"Clow, không theo đuổi sao?" Trên Trân Thú đảo, Rida hỏi Clow.
Clow lắc đầu: "Đuổi hắn làm gì, đuổi kịp không được, đuổi không kịp cũng không được, cứ thế đi."
Đuổi tới, không chặt hắn mấy đao thì không thể nào nói nổi.
Đuổi không kịp thì hắn mất mặt. . .
Mặc dù hắn muốn để William nổi danh, thể nghiệm một chút cảm giác hoảng sợ sống qua ngày của chính mình, nhưng không phải coi chính mình làm bàn đạp.
Hắn đường đường là một trung tướng hải quân, đại tướng dự khuyết, bắt một hải tặc ở Đông Hải lại bắt không được thì tính là chuyện gì xảy ra, vậy chẳng phải bị xem như tên ngu ngốc Smoker kia à.
Người ta bắt một tên hải tặc 30 triệu mà mãi chưa bắt được, để hắn thành Ngũ Hoàng.
Hắn bắt một tên còn chưa định là 30 triệu mà cũng không bắt được, thế nào, đây là muốn thành vua hải tặc à?
"Người thì ta cũng biết bộ dạng dài ngắn thế nào rồi, lệnh treo giải thưởng cũng sẽ phát xuống, trực tiếp buộc hắn đến Grand Line là được."
Clow móc ra hộp xì gà kia, cầm lấy một điếu xi gà, sau đó lại nhìn hàng tồn trong hộp xì gà một chút, lắc đầu nói: "Được rồi, chuyện xì gà không nóng nảy, hắn rời đi Đông Hải là việc tương đối quan trọng."
Giữa việc thỏa mãn hưởng thụ của chính mình, và để một người khiến mình ước ao ghen tị phải xui xẻo, Clow lựa chọn việc thứ hai.
Hút xì gà cái gì!
Người này không tới Grand Line ngược lại ở đây mọc nấm mốc, Clow không cam tâm
Dựa vào cái gì mà hắn muốn ở lại Đông Hải mãi lại không được, sửng sốt bị buộc ra ngoài, bức ra ngoài là được rồi, còn phải tới New World.
Con hàng này làm một hải tặc, thế mà còn có thể đợi ở Đông Hải nhiều năm như vậy lại không bị phát hiện, nếu không phải Clow muốn biết lai lịch xì gà, chắc cũng không ai phát hiện Đông Hải có một kẻ như thế.
Hắn ta là hải tặc a!
Hải tặc khác với hải quân, hải quân có thể lựa chọn không nổi danh, hải tặc dựa vào cái gì mà không nổi danh a, không nổi danh làm hải tặc cái gì, về Shells Town mở nhà tắm đi thôi!
Nhưng trước mặt có thủ hạ, hắn không thể nói như vậy, chỉ có thể nói nói: "Hiện tại danh khí của hắn còn không đến mức để cho ta tới đuổi, để những hải tặc ở Grand Line kia thử chất lượng một chút đi."
Lời này để đám hải quân khác trừ Rida cùng Kuro gật đầu.
Đúng vậy, Clow trung tướng nhà bọn hắn rất đáng gờm, một hải tặc không có chút danh tiếng nào thế kia, dựa vào cái gì mà Clow trung tướng phải tự mình đi đuổi bắt.
"Đi thôi, nhìn thấy người là được, ở Đông Hải đợi một thời gian ngắn, ta muốn bảo đảm người này ra Đông Hải. Nếu không. . ."
Thật sự quyết tâm không đi, thì dù Clow cho là hắn lại 'Vô hại', cũng sẽ không để hắn còn sống.
Lại nói, nói tới vô hại thì người này cũng không phải vô hại.
Hắn còn có một tội danh bí mật muốn lật đổ vương quốc đấy.
Đây là một kẻ muốn làm địa đầu xà điển hình. Việc này dù Clow không ước ao ghen tị, cũng sẽ không bỏ mặc hắn làm như thế.
...
Trên chủ hạm của hạm đội thuộc đoàn hải tặc Sam, William hạ xuống đất, hai tay vờn quanh lượng lớn hơi nước, leo lên tất cả thuyền buồm, ngay sau đó, ở đuôi thuyền trực tiếp bắn ra một sóng xung kích bằng hơi nước, khiến tốc độ thuyền trở nên càng nhanh.
"William, ngươi không sao chứ!" Elmira nhìn hắn, lo lắng hỏi.
William lắc đầu: "Đùa nghịch Clow kia một chút, trốn ra được. Đáng ghét, một hải quân trung tướng, vì sao lại để mắt tới ta."
"Có lẽ chỉ là tâm huyết dâng trào. . ."
Elmira nghĩ nghĩ, nói: "Chúng ta ở Đông Hải, đúng là không giống những người khác."
Hải tặc ở Đông Hải hoàn toàn không phải là đối thủ của bọn họ, điểm này tất cả mọi người đều biết.
Có lẽ thật sự là bởi vì điểm ấy, Kim Nghê kia mới có thể để mắt tới bọn hắn.
Thế nhưng dựa theo thực lực của Kim Nghê kia, không nói có thể xử lý tất cả bọn hắn, nhưng ít ra sẽ khiến quân số giảm mất phần lớn đi, nhưng vì sao chỉ giết chết một chút thủ hạ không quan trọng, bọn họ cũng trốn ra được.
William cũng nghĩ điểm ấy, cuối cùng nghĩ đến cái gì, lầm bầm: "Ngạo mạn à. . ."
Trừ lý do này, hắn không nghĩ ra lý do khác.
Cũng không thể nói hắn thấy chính mình ở Đông Hải không vừa mắt đi, lý do này cũng quá gượng ép.
Chỉ có hắn khinh thường đuổi chính mình, lý do này mới có thể thuyết phục William.
"William, bước kế tiếp nên làm thế nào?" Sver lúc này hỏi.
William nhìn thoáng qua thủ hạ của hắn, trừ đám thủ hạ không có lên bờ thì thần sắc vẫn như thường ra, ba thân tín của hắn còn sống sót này, trên mặt đều có không cam tâm cùng thất bại.
William biết, mình không thể chờ đợi thêm nữa.
Chờ đợi thêm nữa, chỉ sợ thân tín của hắn cũng sẽ khúc mắc.
William có thể một mực đè ép dã tâm ngày càng bành trướng của thủ hạ của hắn, trừ thực lực bản thân cùng uy vọng ra, càng nhiều hơn chính là bởi vì bọn hắn hành động ở Đông Hải đều chưa từng thất bại, dù làm gì đều xuôi gió xuôi nước.
Nhưng bây giờ gặp phải ngăn trở, thì không thể tiếp tục đợi ở Đông Hải như thế.
Grand Line - Nơi cực kỳ nguy hiểm kia. . .
William muốn đi xông pha một lần!
"Grand Line!"
William cắn răng nói: "Đông Hải cơ bàn chính là đặt ở chỗ đó, hiện tại chúng ta về Swist, chuẩn bị đầy đủ, sau đó lập tức đi Grand Line xông xáo!"
"Rốt cục muốn động sao. . ."
Lúc này Montblanc đã khôi phục một điểm thể lực lộ ra ý cười: "William, ngươi sớm nên đi Grand Line."
"Không, hiện tại chính là thời điểm, tất cả đều là vận mệnh định trước."
William ngẩng đầu, nói: "Chuẩn bị cho dù tốt đều là không đủ, bởi vì đều muốn càng tốt hơn , chuyện lần này để ta hiểu rõ, bất kể chuẩn bị như thế nào đều sẽ không đủ, cũng đều sẽ có chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Như vậy thì đi Grand Line đi, chỗ kia mặc dù nguy hiểm, nhưng cũng tràn ngập gặp gỡ, ở nơi đó, ta mới có thể chân chính trở thành đại hải tặc!"
Grand Line. . .
Ở chỗ kia, là vùng đất mộng tưởng của William, lần này nói gì đều muốn xông vào một lần!
Chết thì chết đi!
Ở Đông Hải bị Clow để mắt tới cũng là chết, đi Grand Line cũng là chết, vậy chọn một kiểu chết oanh oanh liệt liệt, làm nam nhi trên biển, tiến đến tuyến đường tinh hoa trong tứ hải chỗ, như thế cũng coi như chết có ý nghĩa.
Lần này, William không thèm đếm xỉa gì nữa!



Bạn cần đăng nhập để bình luận