Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 341 - Lật đổ quân cách mạng lý niệm lực lượng



Chương 341 - Lật đổ quân cách mạng lý niệm lực lượng




"Đó là. . ."
Abra ngồi dậy, nhìn về phía Betty thì lập tức nhíu mày, hắn cúi đầu nhìn về phía đám hải tặc kia, cắn răng nói:
"Đáng giận, thế mà để một phụ nữ chịu nỗi sỉ nhục như vậy, đám hải tặc các ngươi quá tà ác!"
Lời này làm Betty ngẩn người, chợt kịp phản ứng, thái dương lộ ra một vệt gân xanh, kêu lên:
"Ta là tự mình muốn mặc, liên quan gì cùng đám hải tặc kia, đồ đần!"
"Là tự mình ăn mặc sao? Thật có lỗi, xem ra ta hiểu lầm, nhưng hải tặc vẫn là không thể xá tội."
Abra vung tay lên, ra hiệu hải quân trói chặt những hải tặc này lại, đưa tới quân hạm bên kia.
"Này, hải quân, ta thật vất vả mới để những bình dân này có can đảm dũng khí phản kháng, vì sao ngươi lại muốn ngăn cản ta, để chính bọn họ có dũng khí phản kháng tà ác không tốt sao, lỡ may có ngày nào đó các ngươi không thể kịp thời đuổi tới, nơi này không phải lại bị hải tặc chiếm lĩnh sao? !"
Betty đi tới, ngẩng đầu đối mặt cùng Abra.
Chiều cao của cô ta không thấp, nhưng ở trước mặt Abra cao khoảng ba mét thì vẫn có chút thấp bé, chỉ có thể đến ngang thắt lưng của hắn.
"Ta cho rằng, người nên có dũng khí phản kháng, mà không phải chỉ bị các ngươi cho làm heo giống nhau nuôi nhốt!"
Betty nhìn về phía đám bình dân kia, lá cờ trong tay dừng lại trên mặt đất, "Các ngươi cứ cam tâm như vậy sao, giao tất cả hi vọng cho hải quân, hôm nay là hải quân này, ngày mai là hải quân kia, có thể một ngày nào đó chỗ dựa của các ngươi sẽ không đến, cũng ví dụ như vừa rồi, nếu như không có hải quân, các ngươi làm sao bây giờ?"
Lời này làm các bình dân dần cúi thấp đầu, lộ ra vẻ áy náy.
Đúng vậy, vừa rồi bọn họ nào dám vung đao với hải tặc đâu, Betty tiểu thư nói rất đúng, bọn họ không thể một mực dựa vào hải quân? Mặc dù những hải quân này rất tốt nhưng là luôn có thời điểm không thể để ý tới bọn họ.
"Là ta sai, làm sao ta có thể bởi vì hải quân mà cho rằng đã tuyệt đối an toàn."
Một bình dân nhặt lên khúc gỗ, kiên nghị nói: "Quả nhiên vẫn nên dựa vào chính mình. . ."
Theo động tác của hắn, các bình dân khác cũng có chút dao động, một số người bắt đầu cúi người, muốn nhặt lên vũ khí mà chính mình vừa vứt xuống.
"Ta không đồng ý!"
Đột nhiên, một giọng nói vang lên.
Abra nhìn về phía Betty, trầm giọng nói: "Trên đại dương bao la người hung ác nhất chính là hải tặc? Người không có giác ngộ thì không thể tác chiến cùng hải tặc, cưỡng ép chiến đấu mặc dù rất có dũng khí? Nhưng đây không phải là chức trách của bọn hắn."
"Clow thượng tá nói với ta là mỗi người đều có chức trách cùng lập trường riêng, lập trường của bọn họ là gì? Chính là từ từ sinh hoạt? Mà vì bảo vệ sinh hoạt của bọn hắn, chiến đấu cùng tà ác trên đại dương bao la, đó là chuyện cần làm của hải quân chúng ta! Là chức trách của hải quân chúng ta. Nếu để bình dân tự mình bảo vệ mình thì chúng ta còn làm hải quân cái gì? Vậy chúng ta tồn tại cũng không có ý nghĩa!"
"Chiến đấu thì sẽ có thương vong. Thương vong chính là sẽ chết người. Chiến đấu cùng hải tặc, hi sinh mới là chức trách của hải quân, không phải chức trách của bình dân, bình dân cứ yên tĩnh hòa bình sống sót là tốt rồi!"
Lần phát biểu này giống như đánh vào tâm khảm của người nghe, để những bình dân chuẩn bị nhặt lên vũ khí kia lại ưỡn thẳng lưng.
Đúng vậy, đó là chuyện của hải quân, bọn hắn đả kích hải tặc mới là chuyên nghiệp, bọn họ chỉ là một đám bình dân mà thôi, chỉ muốn sinh hoạt hòa bình, không muốn chiến đấu.
Người muốn chiến đấu cũng sớm đã đi, không phải gia nhập hải quân thì chính là đi làm hải tặc.
"Nhưng nếu như các ngươi không thể kịp thời đuổi tới thì sao?!" Betty lớn tiếng chất vấn.
"Ta nhất định sẽ đến!"
Abra cũng lớn tiếng đáp trả, "Chỉ cần ta ở đây 1 ngày, ta nhất định sẽ đến! Tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không lười biếng giống trước đó! Ta dùng vinh dự hải quân cùng chính nghĩa để đảm bảo, chúng ta sẽ để hải tặc phụ cận đây biến mất!"
Dáng vẻ kiên nghị kia làm Betty nhất thời á khẩu không trả lời được.
Người đàn ông này không phải đang khách sáo, cũng không phải dối trá, ánh mắt kia là hết sức chăm chú!
Hắn thật sự sẽ làm được như lời hắn nói!
Đây chính là hải quân bây giờ sao?
Betty liếc nhìn đám bình dân kia, quả nhiên, những người được cô ta cổ vũ nổi dũng khí tới thời khắc này bởi vì lời phát biểu của hải quân râu quai nón nên lại tản ra.
Bởi vì rất an toàn, loại an toàn kia. . . Cô ta không thể cổ vũ.
"Người phụ nữ như cô vì sao nhất định muốn bình dân chiến đấu? !"
Abra cau mày, lời nói của người phụ nữ này khiến hắn không tán đồng.
"Bởi vì mỗi người đều có thể trở thành anh hùng! Mà không phải chỉ có thể khẩn cầu cường giả giáng lâm, bọn họ nổi lên dũng khí, mới có thể vung vẩy vũ khí với bất công cùng tà ác, tự do lựa chọn nhân sinh của mình!"
Betty nói.
Abra trầm mặc một trận, trầm giọng nói: "Dũng khí sao, thực sự là làm người phi thường kính nể, vừa rồi ta nhìn thấy, dũng khí của các ngươi, ta chỉ có thể bội phục!"
"Clow thượng tá đã từng nói qua, tán ca của nhân loại chính là tán ca của dũng khí, sử thi của nhân loại chính là sử thi của dũng khí!"
"Nhưng …!"
"Đây không phải lý do bọn hắn cần chiến đấu!"
" Chiến đấu cùng hải tặc, chiến đấu cùng tà ác, đó không phải là việc mà các bình dân phải làm, như thế chỉ có thể đại biểu cho hải quân chúng ta vô năng! Hải quân chúng ta có thể trạng cường tráng, từng được huấn luyện, có súng có pháo có đao, chúng ta có thể chiến đấu cùng hải tặc, tại sao phải để bình dân xông lên phía trước?"
Abra gằn từng chữ một: "Clow thượng tá đã từng nói, mọi thứ đều có cái giá của nó, lựa chọn cái gì cũng phải có giác ngộ trả giá đắt."
"Làm thương nhân thì phải có giác ngộ có thể bị cướp bóc cùng lỗ vốn."
"Làm hải tặc thì có giác ngộ bị tóm bị giết chết."
"Tương tự, làm hải quân cũng phải có giác ngộ bị giết chết!"
"Duy chỉ có bình dân không chọn gì thì không cần có loại giác ngộ này!"
Abra đối mặt với những bình dân đó, lớn tiếng nói: "Clow thượng tá nói, bình dân lựa chọn cái gì cũng không quan hệ, nhưng trước khi không có lựa chọn thì bọn họ chính là bình dân!"
"Chỉ là bình dân lưu lại thổ địa của chính mình yên lặng sinh hoạt, hướng tới hòa bình!"
"Tài phú, quyền lực, địa vị, chính nghĩa, tà ác, trung lập, đều có thể tuyển chọn, lựa chọn cái gì cũng không quan hệ, nhưng trước khi lựa chọn thì các ngươi chỉ là bình dân, là mục tiêu được hải quân bảo vệ!"
"Chức trách của chúng ta chính là bảo hộ đến khi các ngươi chủ động làm ra lựa chọn mới thôi. Chuyện bị động, bị bức bách lựa chọn, hải quân chúng ta tuyệt đối không cho phép!"
Abra quay đầu nhìn Betty, tiến lên trước một bước, khí tức nóng rực không biết từ đâu phát ra làm Betty vô thức lui lại.
"Đuổi không đến thì phải trở nên có thể kịp thời đuổi đến!"
"Hải tặc xâm nhập, vậy để hải tặc không có thể xâm nhập nữa!"
"Đây chính là hải quân, đây chính là chính nghĩa!"
"Để bọn hắn cầm vũ khí lên bảo vệ chính mình, đối với chúng ta chính là nhục nhã quá lớn, là không tán đồng lớn nhất đối với chính nghĩa của chúng ta!"
Đùng.
Bình dân vừa rồi còn cầm vũ khí lên, giờ phút này đã hoàn toàn buông vũ khí xuống, không còn có một tia ý niệm nhặt lên.
Thua. . .
Con ngươi Betty co rụt lại, giờ phút này cô ta hoàn toàn rõ ràng, năng lực của chính mình trước lời diễn thuyết của người này đã không thể cổ vũ lên nữa.
Ýchí lực của tên râu quai nón này cứng rắn như sắt!
Betty rõ ràng, lập trường của bọn họ là giống nhau, đều là vì bảo hộ bình dân, khác biệt chỉ là phương thức khác biệt, cái này hải quân cũng không tà ác, hoàn toàn là cân nhắc vì bình dân.
Đối với bình dân, chuyện này đều không có vấn đề gì, nhưng đối với cô, cùng quân cách mạng bọn hắn thì vấn đề này cũng quá lớn!
Bọn hắn giống nhau, nhưng bởi vì phần giống nhau này, lưu giữ lại, chỉ có thể là một cái!
Người đàn ông này có được lực lượng lật đổ lý niệm của quân cách mạng bọn hắn!
Một hải quân đáng sợ từ nơi nào tới thế? !



Bạn cần đăng nhập để bình luận