Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 94 - Ngươi cũng xứng dùng『lục thức - Rokushiki』?



Chương 94 - Ngươi cũng xứng dùng『lục thức - Rokushiki』?




Bé gái lắc đầu, lại lui mấy bước, đột nhiên quay người chạy vào trong hẻm nhỏ.
Kaishao thoáng mỉm cười, thân hình đột nhiên biến mất, trong một cái chớp mắt tiếp theo đã xuất hiện trước người bé gái kia.
"Ngươi chạy không thoát, ngoan ngoãn cùng ta trở về đi."
Kaishao đưa tay phải bắt lấy bé gái, bé gái nhắm hai mắt lại, cả người vô thức cuộn mình.
Ngay khi tay của hắn tiếp xúc đến thân thể bé gái, cánh tay bỗng nhiên trì trệ, nhìn về phía đầu ngõ.
Nơi đó, xuất hiện mấy thân ảnh.
Clow ngậm xi gà, sương mù tràn ngập ở trên mặt.
Rida mặt không biểu tình ăn khoai tây chiên, nhìn vào trong hẻm nhỏ.
Kuro chắp hai tay sau lưng, đứng ở một bên.
Phía sau, là mấy hải quân đứng hầu.
"Đó là 'Soru' đi."
Rida chỉ vào Kaishao, "Hắn biết 'Soru' kìa, Clow."
"Nhìn thấy rồi."
Clow phun ra một hơi khói mù, nhìn về phía Kaishao, "Hải quân a. . ."
"Nói cho đúng là thiếu tá tổng bộ Hải Quân trước kia."
Kaishao cúi người thi lễ với Clow, "Ta đã từ chức thật lâu, hải quân các hạ, hiện tại ta là đội trưởng đội cảnh vệ của vương quốc Morgati, Kaishao."
"Mấy vị hải quân các hạ đêm khuya tới đây là muốn làm gì, muốn tìm chỗ ăn chơi thì không phải bên này. Đây là chuyện riêng nội bộ của vương quốc Morgati, hải quân không có quyền nhúng tay. Tùy tiện nhúng tay, vương tử điện hạ sẽ cảm thấy tức giận các ngươi, còn mời trở về đi."
"Vương tử điện hạ. . ."
"Vương tử điện hạ sẽ phiền nhiễu sao?"
"Vậy thì thôi, không quấy rầy vương tử điện hạ, dù sao cũng là chuyện nội bộ của người ta."
Đám Clow không có phản ứng gì, ngược lại là đám hải quân được mang theo, từng người bắt đầu dao động.
Tựa như là vương tử chơi trò chơi bởi vì bọn hắn mà phiền não thì chính là một loại tội ác tày trời chuyện.
"Quả nhiên là bị lây nhiễm sao?"
Clow nheo mắt lại, từ khi xem sân khấu kịch biểu diễn của vương tử chơi trò chơi kia, hắn đã có cảm giác như vậy.
"Ồ? Các ngươi lại không có bị mị lực vương tử điện hạ thu phục."
Kaishao hơi kinh ngạc, năng lực của vương tử điện hạ, theo lý thường thì người bình thường không thể ngăn cản, nhất là sau khi đi qua sân khấu kịch, vậy thì càng không có người nào có thể ngăn cản.
Chỉ cần báo ra danh hiệu của vương tử điện hạ, người chịu qua tẩy lễ ở sân khấu kịch cũng sẽ không muốn gây thêm phiền phức cho vương tử điện hạ.
Ai lại muốn gây thêm phiền phức cho người mình sùng bái chứ.
Thậm chí chỉ cần vương tử điện hạ nguyện ý, hắn ra lệnh một tiếng, những người bị hắn lây nhiễm kia đều sẽ nguyện ý đi tới trước mặt hắn.
Đây chính là mị lực 'Sùng bái'.
Nhưng bây giờ có ba người nghe được danh hiệu vương tử điện hạ thế mà lại thờ ơ.
Kaishao nhìn ba người bọn hắn, đột nhiên cười:
"Ý chí lực không tệ, nếu là trước kia có khả năng ta sẽ bỏ qua các ngươi, dù sao cũng là đồng liêu trước đây, nhưng bây giờ là thời kỳ mấu chốt, không thể xảy ra một chút ngoài ý muốn. Cho nên, làm phiền các ngươi chết ở nơi này đi."
"Soru."
Thân ảnh Kaishao trong nháy mắt biến mất, một chiêu 'Shigan' phóng tới Clow.
Khi bọn hắn xuống thuyền, tin tức liền đã truyển đến tai những nhân sĩ nội bộ như bọn hắn.
Lucilfer Clow, thiếu úy ở tổng bộ Hải Quân, bởi vì nghỉ ngơi nên tới Đông Hải lắc lư.
Chỉ là một thiếu úy bản bộ mà thôi.
Không có người nào sẽ để hắn vào trong mắt.
Nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nên vẫn để Shiva mang theo bọn hắn đi theo con đường du khách ngắm cảnh, dù sao cũng là hải quân, bọn họ cũng không muốn phiền phức.
Mà dưới mị lực của vương tử điện hạ, một kẻ chỉ là thiếu úy làm sao có thể ngăn cản.
Chỉ là không ngờ sau khi bọn họ thế nghe danh hiệu của vương tử điện hạ lại không có bất kỳ phản ứng nào.
Ba người này không thể lưu lại.
Quỷ mới biết sau khi bọn hắn trở về sẽ báo cáo thứ gì, lỡ may khiến một vài đại nhân vật ở bản bộ chú ý tới, như vậy chuyện sẽ thật sự không tốt.
Hiện tại quốc gia bọn hắn còn không có tư cách tham dự thế giới hội nghị, có một số việc, nhất định phải cẩn trọng.
Cho nên, ba người này không thể lưu lại.
Chỉ là một thiếu úy, chết ở nơi này thì có cái gì, dù sao các hải quân khác đã trúng chiêu, cứ lấy cớ bọn hắn chết vì'Tai nạn trên biển' ngoài ý muốn là tốt rồi.
Những hải quân này sẽ giúp bọn hắn làm chứng!
Vẻ mặt Kaishao dần dữ tợn.
Hắn vọt tới cực nhanh, một chiêu 'Shigan' bắn tới mi tâm Clow.
Clow chậc chậc lưỡi đá đá xì gà trong miêng, không có bất kỳ động tác nào.
Rida lại là bỗng nhúc nhích, nhưng lại nghĩ tới cái gì nên vẫn ăn khoai tây chiên, đây hứng thú nhìn hắn.
Duy chỉ có Kuro, sắc mặt âm tình bất định.
Khi Kaishao nói đến 'Vương tử điện hạ', tâm trí hắn thoáng run lên, cảm giác tựa như đang làm chuyện gì không thể tha thứ, lúc ấy lại muốn trốn tránh.
Nhưng hắn còn giữ một chút lý trí, không lập tức rút đi.
Nhưng trong đầu lại hiện lên hình dáng của vương tử chơi trò chơi, mãi vẫn không thể xóa đi được.
Vị điện hạ kia dường như thật sự có mị lực, vì quốc gia của mình mà bắt hải tặc, để quốc gia phát triển không ngừng, xem rất có phong phạm vương giả.
Nước nà cũng rất vui vẻ, người dân trong nước nhìn rất hạnh phúc, có vương tử điện hạ dẫn đầu, khẳng định sẽ càng ngày càng tốt.
Hiện tại bọn hắn có xung đột cùng vương tử điện hạ, hắn không nên đối mặt với loại chuyện này.
Vương tử điện hạ cường đại lại giàu có mị lực như vậy. . .
Chờ một chút, mạnh mẽ?
Ầm!
Kaishao vọt tới, thân thể bị một chiêu đá ngang đánh trúng.
Kuro vung một cước đá bay Kaishao, sắc mặt âm trầm: "Ta thế mà cũng trúng chiêu, năng lực giả đáng ghét!"
Mạnh mẽ? Có cái gì mạnh mẽ, có thể so sánh được với thanh niên trước mắt, vẻ mặt đầy lười biếng như cá ướp muối này không.
Nghĩ đến chuyện này, đầu hắn lập tức tỉnh táo lại.
"Không có khả năng!"
Kaishao bị một cước đá bắn vào trên vách tường, hắn che ngực, cả kinh nói:
"Ngươi làm sao lại nhìn thấu tốc độ của ta? ! Trưởng quan cao nhất của các ngươi chỉ là thiếu úy mà thôi, trước kia ta là thiếu tá bản bộ, '『lục thức - Rokushiki』' ta cũng biết mấy chiêu!"
Kaishao không tin tà đang chuẩn bị lại lần nữa tiến công, bỗng nhiên thân hình người đeo kính mặc đồ tây đen kia biến mất, theo một trận đấm đá, cảnh vệ hắn mang đến từng kẻ đôi mắt trắng dã, ngã xuống.
Trong một chớp mắt tiếp theo, Kaishao cảm giác đầu đau đớn một hồi, miệng há ra, té xỉu.
Kuro thu chân, bình tĩnh đẩy mắt kính một chút, khinh thường nhìn Kaishao bị đá ngất đi "Ngươi cũng xứng nói tới 『lục thức - Rokushiki』? Trước đây là thiếu tá hải quân? Rác rưởi."
"Làm rất tốt nha."
Rida gật gật đầu, lại nhìn về phía bé gái trong hẻm nhỏ đang khiếp nhược kia, duỗi khoai tây chiên ra, "Ngươi muốn ăn sao?"
Tiểu nữ hài nhìn khoai tây chiên trên tay Rida, không nhịn được nuốt nước miếng một cái, sau đó quay người chạy mất vào trong hẻm nhỏ.
"Kỳ quái, hiếm có lúc chia sẻ đồ ăn mà…." Rida có chút không hiểu thấu.
"Em đổi tính rồi, thế mà có thể chia sẻ đồ ăn." Clow có chút kinh ngạc.
Rida son sắt thề thốt nói: "Bé gái kia rất đói, ta có thể cảm giác được, cảm giác đói bụng phi thường không tốt, ta từng chịu đói qua, cho nên cũng không muốn người khác chịu đói."
"Đây cũng không phải là lời mà em nói với người bị đói cả một thị trấn."
"Phiền quá! Bọn họ rõ ràng có thể lưu lại càng nhiều đồ ăn, là chính bọn họ sợ hãi không dám mà thôi, nếu như không phải anh, trước khi ta đi sẽ lưu lại càng nhiều đồ ăn rồi!" Rida làm mặt quỷ.
"Như vậy. . . Cùng đi lên xem một chút đi, Morgati cổ quái, nói không chừng có thể giải đáp từ trên người bé gái kia."
Clow nhìn chằm chằm hẻm nhỏ tĩnh mịch kia, nói.
Một đội trưởng cảnh vệ, thế mà lại nghĩ đến phương thức giải quyết phiền phức là xử lý bọn hắn.
Có chuyện gì, cần giết người để giải quyết?



Bạn cần đăng nhập để bình luận