Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 317 - Mị lực của ta thật kém như vậy sao?



Chương 317 - Mị lực của ta thật kém như vậy sao?




Clow mang theo hải quân, dưới chỉ dẫn của CP3 rời khỏi trấn Thuế.
"Clow thượng tá, làm phiền ngươi đi nhanh một chút!"
Dã ngoại, CP3 đội trưởng Narga quay đầu nhìn về phía Clow đang ung dung thảnh thơi đi đường, trầm giọng nói: "Chậm một chút, quân cách mạng sẽ chạy."
"An tâm đi."
Clow khoát khoát tay, nói: " Đám người bọn hắn không đạt mục đích thì không bỏ qua, bọn hắn đã đến quốc gia này khẳng định là có chuyện muốn làm, không hoàn thành mục đích thì làm sao lại đi chứ."
Narga nói: "Đám người kia rất thông minh, nhân viên của bọn hắn cơ bản đều ở tiền tuyến, cổ động binh sĩ tụ tập ở tiền tuyến, vì thế rất nhiều người của Lạc gia ở trấn Thuế đều chạy tới tiền tuyến. Nhưng chúng ta nhận được tin tức, phía sau cũng có người của bọn hắn."
"Vì thế, chúng ta nhất định phải tăng tốc độ, nhanh chóng bắt giữ đám người kia.
Khó trách hắn ở trấn Thuế quấy rối nửa ngày, lại chỉ có một người Lạc gia đến như vậy, hóa ra đều chạy tới tiền tuyến rồi à.
Clow nhíu mày, vậy thì tốt, trấn Thuế không có gì lực lượng vũ trang gì, đám hỗ trợ hải quân kia làm việc cũng không gặp lực cản.
Còn chuyện bắt quân cách mạng?
Đầu óc hắn có bệnh.
Loại chuyện này, hắn có thể đi cùng là chân chạy đều là do Sengoku cứng rắn ép.
Ngươi bắt ngươi quân cách mạng, lão tử đi đường của lão tử, không liên quan lẫn nhau.
Xuất thủ?
Đến lúc đó vung mấy đao là xong việc, không được thì nằm trên mặt đất làm bộ thụ thương đi.
Clow xe nhẹ đường quen với chuyện này, dù sao hắn làm loại chuyện này quá nhiều năm rồi.
Còn việc ngươi có tin hay không thì kệ ngươi! Dù sao chính lão tử tin.
Nhìn thái độ thờ ơ của Clow, Narga siết chặt nắm đấm, cố nén cơn giận này.
Nếu như có thể lựa chọn, hắn càng muốn chiêu mộ hải quân phổ thông, nhưng quốc gia này cũng không có hải quân đóng quân, mà muốn điều động hải quân ở gần đó là không kịp, chỉ có thể lựa chọn người này.
Trước kia hắn còn tưởng rằng Lucilfer Clow sẽ nghe lời một chút, dù sao cũng là kẻ địch của chính phủ thế giới, hẳn là càng nên để bụng, nào ngờ được sẽ là như vậy.
Nếu là hải quân bình thường, hắn đã sớm phát giận.
Nhưng vấn đề là người này lại không hề tầm thường.
Hắn là bộ hạ trực thuộc của Kizaru đại tướng, mà quan hệ lại đặc biệt tốt, có lời đồn nói hắn là con riêng của Kizaru!
Nhìn thần thái này, có vẻ cũng không phải là lời đồn. . .
Còn là máu mới mà cao tầng hải quân đều phi thường để ý, không có gì bất ngờ xảy ra thì người này sẽ là lực lượng hải quân hạch tâm một đời mới, về sau khẳng định sẽ đạt tới chức vị cao, cũng không thể đắc tội.
Cho nên chỉ có thể chịu đựng.
Quan trọng nhất là hắn đánh không lại.
Vì sao trong hải quân xuất hiện nhiều quái vật như vậy, mà tổ chức CP bọn hắn, cường giả lại có hạn.
Narga kìm nén cơn giận, vùi đầu đi lên phía trước.
Làm đội trưởng còn phải nhịn xuống, đám nhân viên tình báo CP3còn sót lại tự nhiên càng không có cách nào khác, bọn họ chỉ là nhân viên bình thường, không có đội trưởng, dựa theo đẳng cấp, bọn họ sẽ bị Clow áp chế, tự nhiên không dám có ý nghĩ khác.
" Phong cảnh nơi này thật tốt."
Clow nhìn về phía chung quanh, cảm thán nói.
Sơn dã sông ngòi quanh con đường, bãi cỏ xanh mượt, không khí nhẹ nhàng khoan khoái, theo gió thổi ra, hai bên bờ dòng suối nhỏ liền với núi đều một màu xanh bích, dòng nước trong vắt như ngọc, tiếng nước róc rách, khiến lòng người yên tĩnh.
Clow nhìn thấy mấy con thỏ to mọng cùng mấy con hươu đang cúi đầu uống nước bên dòng suối nhỏ, theo bọn hắn tới gần, những động vật này cũng không sợ hãi, chỉ liếc bọn hắn một cái, rồi lại tiếp tục làm chuyện của mình.
"Oa, thật mập. . ."
Rida dừng động tác ăn khoai tây chiên lại, nhìn qua những động vật kia lập tức chảy nước bọt, "Clow, ta dám đánh cược, thịt những động vật này nhất định rất non."
Dáng vẻ này của em là đánh cược? Em là muốn ăn thì có!
Clow nhìn những động vật kia một cái, gật đầu nói: "Là rất mập, còn không sợ người, Kuro, bắt hai con đến giải thèm một chút."
Kuro ". . ."
Nhiều thuộc hạ như vậy, vì sao luôn luôn là ta.
Mặc dù ta tự xưng là cánh tay trái của ngươi, nhưng không phải thật sự để ngươi coi ta là tay đến dùng!
"Vâng."
Kuro thở dài, tiến lên trước một bước, chuẩn bị bắt mấy động vật.
"Clow thượng tá!"
Đúng lúc này, Narga nhịn không được nói: "Còn mong ngươi lấy nhiệm vụ làm trọng!"
"Ta đói bụng ăn một chút còn không được, đói thì không có sức bắt quân cách mạng đâu."
Clow nói: "Bắt mấy động vật nhỏ thôi mà, không lãng phí bao dài thời gian, ta nói này, việc đi săn này rất đáng chú ý đấy, ngươi nhìn kìa, bên kia có người cũng có người suy nghĩ giống ta đấy, đến đi săn."
Hắn chỉ về trong rừng cây ở phía trái.
Sưu!
Trong nháy mắt Clow vạch ra, một đạo lưu quang lấp lóe tới, chính xác đâm xuyên đầu một con hươu.
Đó là một mũi tên, mũi tên ngay ngắn chui vào nửa đầu hươu kia, mũi tên xuyên thấu ra, đầu tên sắt lộ ra vẻ thô ráp, nhìn kỹ lại mới thấy mũi tên kia mặc dù thẳng tắp, nhưng cũng rất thô ráp, chỉ là đầu gỗ phổ thông làm thành, còn có vết tích thủ công.
Trong rừng cây phía trước, chậm rãi có một cô gái đi ra.
Cô gái này mặc áo màu trắng, phối thêm váy lớn màu đỏ, trên quần áo có rất nhiều miếng vá, nhưng vẫn rất sạch sẽ.
Có kiểu tóc công chúa mềm mại như thác nước, ngũ quan tinh xảo thanh lệ, trong nhu hòa mang theo điểm cương nghị, đôi mắt đen như trân châu.
A hô! Là một mỹ nữ rất ôn nhu.
Cô cầm một thanh đại cung thô ráp, ở sau lưng cõng một ống tên đơn sơ, mới đi ra, nhìn thấy con mồi còn chưa kịp kinh hỉ, đã thấy đám người Clow.
Clow lên tiếng chào, cười nói: "Nha, xin chào, mỹ nữ."
Cô gái kia lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, kèm theo cả vẻ hoảng sợ, tiếp đó cô quay người chạy nhanh vào trong rừng cây, biến mất không thấy gì nữa.
Chuyện này khiến cánh tay Clow đang giơ lên thoáng cứng đờ, giật giật khóe miệng, nhìn về phía Rida, "Rida, mị lực của ta kém như vậy sao?"
Hắn chỉ là lên tiếng chào, mà lại dọa người ta đến mức cả con mồi của mình đều không cần nữa?
"Hầy, ai biết được." Rida ăn một miếng khoai tây chiên, khóe miệng ẩn ẩn có chút ý cười.
Xem ra, dường như còn rất vui vẻ?
"Thế mà thật sự có người trộm săn? !"
Narga lộ vẻ kinh ngạc nhìn theo phương hướng cô gái kia chạy đi, nghĩ nghĩ, nói: "Được rồi, quay đầu báo cho Trùng chi quốc một chút đi, hiện tại vẫn nên lấy nhiệm vụ bắt giữ quân cách mạng làm trọng."
"Ừm?"
Lời này khiến Clow nhướng mày, "Có ý gì?"
"Tất cả mọi thứ trên thổ địa Trùng chi quốc đều thuộc về quý tộc, bình dân không có tư cách thu hoạch thứ gì trên thổ địa, bao gồm cả động vật."
Narga nói: "Clow thượng tá, cho dù là hải quân các ngươi cũng phải tôn trọng quyền lực của quốc gia đã gia nhập liên minh, bởi vì nó là được chính phủ thế giới cam đoan, là cam đoan cho tín dự của chúng ta. Cô gái kia, đã xúc phạm pháp luật của Trùng chi quốc, làm nhân viên công tác của chính phủ thế giới, ta sẽ báo cáo cho bọn hắn, đây chính là chức trách của ta."
Lời này khiến Clow nhìn chằm chằm Narga một trận, tiếp đó hắn bỗng nhiên quay người, đi đến rừng cây kia.
"Kuro, mang theo đầu hươu kia, chúng ta đi qua."
"Clow thượng tá, tình báo biểu hiện quân cách mạng không ở hướng kia, muốn cùng ta đi tới phía sau." Narga vội vàng nói.
Clow không để ý, trực tiếp đi vào trong.
"Mang hươu lên."
Kuro đẩy mắt kính, nói với thuộc hạ, cũng đi theo.
Rida nuốt nước miếng một cái, cấp tốc tiêu diệt xong khoai tây chiên, ngoan ngoãn đi theo, bộ dáng nhu thuận giống như con thỏ đang uống nước bên dòng suối.



Bạn cần đăng nhập để bình luận