Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 725 - Chúng ta là hải quân



Chương 725 - Chúng ta là hải quân




Ngay khi Kuro nhìn tới tòa nhà hoàng kim cao nhất kia, Rida bỗng nhiên nhướng mày, nhìn về phía một hướng.
Nơi đó, truyền đến tiếng bước chân.
Chỉ thấy một đám người mặc trang phục chính thức màu đen, dáng vẻ phách lối đi tới.
"Tìm được ngươi rồi, Job!"
Một người cầm đầu nhuộm tóc đỏ nhìn thấy cửa lớn bị phá kia, phát hiện người đàn ông đang quỳ ở bên trong, cùng hai hải quân đứng ở cổng.
"Hải quân?"
Người kia ngẩn người, nhưng cũng không để ý, hô lớn với người đàn ông ở đối nam nhân: "Job, ngươi thiếu nợ thì phải trả!" Tiền thuê phòng, còn có tiễn lãi từ khoản nợ mà ngươi thiếu nữa.”
"Mong ngài thư thư cho ta một chút thời gian, hiện tại, ta thật sư không có tiền." Người đàn ông tên là Job kia khổ sở nói.
"Nói nhảm, ta đương nhiên biết ngươi không có tiền."
Tên tóc đỏ nói: "Tìm ngươi vài ngày, trước đó nói đi nhà máy làm công, hiện tại ngươi chạy không thoát."
Nghe vậy, khuôn mặt Job đầy đau khổ, gần nhất hắn biến thành như vậy, chính là bởi vì việc này.
Thiếu nợ quá nhiều, người bên này muốn để hắn đi nhà máy ở hải ngoại, bằng không, dựa vào công việc ở trong thành phố này, hắn còn có thể để bọn nhỏ được ăn no.
Những những người đi ra bên ngoài, từ trước đến nay chưa từng trở về, mà hắn đi như thế, những đứa bé này làm sao bây giờ?
Cho nên vài ngày trước, hắn đang cố gắng tránh né những người này.
"Hắn thiếu bao nhiêu tiền?" Đột nhiên, Rida hỏi.
Tên tóc đỏ trên dưới dò xét Rida, hơi kinh ngạc, sao trong hải quân lại có đứa bé như thế chứ.
"Vị hải quân này, đây là sự vụ nội bộ thành thị của chúng ta, không có quan hệ gì với các ngươi đi."
Hắn nói: "Nhưng cũng không phải là không thể nói, Job vốn thiếu chúng ta 3 triệu Berries, đương nhiên đây có thể coi là tiễn lãi, tiền lãi mỗi ngày là là 1 vạn Berries, căn nhà này Tesoro có lòng tốt cho hắn thuê, tiền thuê mỗi tháng là 10 vạn Berries, hắn đã tại ở đây nhiều năm, tính tổng cộng thì thiếu bao nhiêu tới?"
"20 triệu Berries." Một người bên cạnh cười lạnh nói.
"Đúng, 20 triệu Berries." Tên tóc đỏ gật đầu nói: "Số tiền này khẳng định là ngươi không trả được, vẫn nên đi theo chúng ta đi."
Nói rồi tên tóc đỏ lập tức đi qua, muốn đi vào bắt lấy người đán ông kia.
Trong những đứa bé ở trong phòng kia, một bé trai lớn tuổi nhất,thoạt nhìn cũng chỉ tám chín tuổi, không chênh lệch nhiều so với Rida khi duy trì hình thái Loli đứng lên, ngăn trước mặt người đàn ông kia, nhìn chằm chằm tên tóc đỏ đi vào.
"Không được mang ba ba của ta đi!"
"Ừm? Cút đi, tiểu quỷ, không liên quan đến ngươi."
Tên tóc đỏ vừa đi đến vừa nói: "Ngươi hẳn nên cảm thấy may mắn, tên khốn Job này luôn che chởcho các ngươi, bằng không, món nợ của hắn cũng sẽ không tích lũy cao như thế, tiền kiếm được đều cho các ngươi trả lãi đi, các ngươi mới có thể bình yên vô sự tiếp tục chờ đợi trong phòng này. Nhưng chờ hắn đi, các ngươi vẫn nên ngoan ngoãn đi làm công cho ta đi thôi, quán ăn quán bar ở nơi này, thiếu hụt người phục vụ nghiêm trọng!"
Nói rồi hắn đi tới, vươn tay chuẩn bị đẩy đứa bé kia ra.
Đùng.
Đột nhiên, một cái tay bắt lấy cổ tay của hắn.
"Ngươi?" Tên tóc đỏ nhìn sang, chỉ thấy hải quân đeo kính kia, lúc này đứng ở bên cạnh hắn, dùng một cái tay khác đẩy mắt kính một chút.
"Lấy nợ nần làm danh nghĩa, kì thực ép buộc người lao động, còn cướp đi quyền tự do, cũng là một loại hình thức kẻ buôn người, như vậy, đã tìm đến kẻ buôn người."
Kuro thản nhiên nói: "Tuân theo mệnh lệnh của cấp trên, hải quân chúng ta sẽ tìm kiếm tập đoàn kẻ buôn người ở nơi này, ngươi bị bắt giữ."
"A?"
Tên tóc đỏ kia cũng không bị Kuro dọa sợ, ngược lại còn lộ ra vẻ không thể tin, "Ta nói này, ngươi biết ta là ai không? Ta là thủ hạ của Tesoro đại nhân đấy, ngươi biết nơi này là nơi nào sao? Nơi này chính là quốc gia được chính phủ thế giới thừa nhận, khu trung lập tuyệt đối - Gran Tesoro a."
Chưa từng có hải quân nào dám đến nơi này bắt người, ở đây thân phận hải quân cùng hải tặc đều vô hiệu, bởi vì Gran Tesoro có chỗ dựa là chính phủ thế giới, hải quân không quản được nơi này.
Kuro cứ nắm lấy tay hắn như vậy, hơi cúi đầu, thấu kính dưới ánh đèn nê ông lóe lên.
Đùng!
"A a a a! ! !"
Theo một tiếng nứt xương, tên tóc đỏ ômg cổ tay kêu rên.
Cùng lúc đó, phía sau Kuro, một đám hải quân đuổi tới hiện trường, vây lại những người này.
"Ta không cần biết ngươi là ai."
Kuro nhìn về phía tên tóc đỏ kia, thản nhiên nói: "Ta chỉ biết, chúng ta là hải quân là đủ."
Bành! !
Trên đường phố nào đó ở khu buôn bán, Sazel giẫm lên đám thủ hạ của Tesoro ngã trái ngã phải trên mặt đất, cúp máy truyền tin, vung tay lên, nói: "Hành động, bao vây lại toàn bộ khu buôn bán, bắt đầu điều tra, gặp được kẻ nào khả nghi, có thể nổ súng mà không cần cho phép!"
Giống như bọn hắn từng làm ở Sabaody, lần này chỉ là lập lại lần nữa mà thôi.
"Bao vây lại!"
Từ bến cảng, lượng lớn hải quân cũng bắt đầu tuôn về phía trước, được Wilbur dẫn đầu, các lĩnh đội hải quân bắt đầu bao vây tất cả công trình thương nghiệp, mặc kệ là phòng ăn hay quán rượu, sòng bạc hay đường hoa, tất cả đều bị vây quanh, lượng lớn du khách bắt đầu bị bài trừ điều tra thân phận, mà người bị nghi ngờ thân phận sẽ bị hải quân cho khống chế.
Những người thiếu nợ trong tòa thành trì này đều bị coi là người có thân phận khả nghi, trước tiên bị hải quân quản lý, đợi đến khi điều tra kết thúc, sẽ trả lại bọn họ tự do.
Đúng vậy, tự do.
Đối với người ở tòa thành thị đã không có thứ này thì đây không khác gì chuyện vui lướn, căn bản sẽ không có người phản kháng.
Mà du khách tới chơi, mặc dù có chỗ nghi hoặc, nhưng nhìn hải quân không hề cố kỵ hạ sát thủ với tòa thủ hạ của Tesoro trong thành thị này, cả đám cũng đều ngậm miệng lại.
Bọn hắn chỉ là du khách mà thôi, sẽ không có ai rỗi hơi chống đối lại hải quân, có lẽ chính phủ thế giới đổi ý, dù sao hải quân mới là cơ cấu lệ thuộc trực tiếp của chính phủ thế giới, sẽ không tự tiện hành động khi không có mệnh lệnh.
Lúc này, trên đường phố nào đó khu buôn bán, Clow dùng Kenbunshoku cảm ứng khí tức đại diện cho hải quân đang từng bước bao vây lại khu buôn bán này, lắc đầu cười cười: "Việc này không phải thật tốt sao?"
"Các hạ làm chiến trận thật lớn."
Đột nhiên, phía trên vang lên một giọng nói.
"Ai? !"
Cũng không phải Clow ngẩng đầu, mà là hải quân đứng hầu bên cạnh hắn, từng người ngẩng đầu nhìn sang.
Chỉ thấy trên đỉnh công trình kiến trúc được ánh sáng chiếu rọi, một bóng đen ăn mặc như ninja xuất hiện ở kia, một đôi đồng tử lạnh lung nhìn chằm chằm xuống phía dưới.
"Nhìn đi, một kẻ đi ra rồi kìa."
Khóe miệng Clow chậm rãi cong lên, "Chủ nhân không tiện động thủ, nên chó sẽ chủ động đi ra cắn người."
"Ta tên Sichuan, vì các hạ mà tới."
Ninja phía trên cao giọng nói, trong giọng nói kia mang theo một chút dữ tợn: "Vì đao của các hạ, còn có mạng của các hạ!"
Sưu!
Chỉ trong nháy mắt, người kia biến mất từ bên trên, vọt đến trên mặt đất, hắn mặc trang phục ninja đen nhánh, phía sau cùng bên hông treo đầy đao kiếm, nửa gương mặt bị miếng vải đen che kín, lộ ra đôi mắt có nếp nhăn.
"Danh đao 'Shusui', các đời chủ nhân nổi danh là 'Trảm Long kiếm hào' Ryuma, 'Thợ săn tiền thưởng' Roronoa Zoro, còn có hiện nay trung tướng hải quân 'Kim Nghê', là một thanh danh đao đáng giá cất giữ."



Bạn cần đăng nhập để bình luận