Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 417 - Trái cây này năng lực khá quen



Chương 417 - Trái cây này năng lực khá quen




"Bớt nói đùa!"
Annie giơ họng súng nhắm thẳng tới Clow trên không, hét lớn: "Cho rằng xử lý một lão gia hỏa là có thể tùy ý xử lý chúng ta sao? !"
"Chúng ta?"
Roberts nhìn tới Annie, "Đừng nói đùa, ai là 'Chúng ta' với ngươi? Tên hải quân kia sẽ do bổn Đô đốc tự mình đến đối phó, các ngươi đứng bên cạnh nhìn xem là được, để bổn Đô đốc tự mình ngẩng đầu lên nhìn, cần lấy cái chết tạ tội!"
"Nha hì hì ha ha! Máu tươi! ! !"
Song quyền của Gabriel nhắm thẳng tới Clow, điên cuồng hô to: "Xoay xoay xoay xoay • phun ra! !"
Không khí từ trong tay hắn vặn vẹo thành hình xoắn ốc, hóa thành hai vòi rồng nhỏ, lao thẳng đến Clow mà đi.
"Cái này. . ."
Ánh mắt Clow lộ ra một tia kinh ngạc, thân thể hơi nghiêng, lập tức tránh thoát vòi rồng tập kích.
"Năng lực giả à, thật là đáng sợ đâu."Hắn nhìn về phía Gabriel, "Dáng vẻ này cũng là do năng lực tạo nên?"
"Nha hì hì ha ha, đúng vậy đấy!"
Gabriel cười nói: "Ta là người xoay xoay ăn trái cây xoay xoay, có thể vặn vẹo tất cả mọi thứ không khí chạm đến, bao gồm cả thân thể này! A! Vặn vẹo tuyệt nhất, máu tươi tuyệt nhất!"
"Thì ra là thế, còn có năng lực giả kỳ quái như thế à. . . Nhưng trên đại dương bao la, có kỳ quái cũng không hiếm lạ gì."
Clow lại lần nữa gãi gãi đầu, "Xem ra các ngươi cũng không muốn tự sát a, kỳ thật tự sát rất tốt, ngươi nhìn đi, không cần ta động thủ, các ngươi cũng thoải mái hơn, sẽ không phải chịu khổ gì."
Quan trọng nhất chính là người ta tự sát thì hắn cũng không cần chịu nguy hiểm sẽ thăng chức.
Dù sao là người ta tự sát, có liên quan gì cùng hắn đâu.
"Cũng không mốn. . ."
Clow lấy từ trong ngực ra hộp xì gà, lấy ra một điếu, dùng bật lửa nhóm lửa lên.
Ánh lửa xuất hiện trên đầu điếu xì gà, Clow hút một hơi, phun ra khói thuốc.
"Có lẽ sẽ hơi đau một chút nha."
Lời nói cuối cùng khiến vẻ hiền lành trên mặt hắn biến mất, giọng nói cực kì lạnh lẽo.
Sưu!
Trong nháy mắt, thân ảnh trên trời đã biến mất không thấy nữa, chẳng biết đã đi đâu.
Annie trừng to mắt, còn đang tìm chung quanh ở bầu trời, lại nghe được một tiếng 'Xùy' vang lên, cô ta vội vàng nhìn tới nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy áo choàng người kia xuất hiện sau lưng Gabriel, cắn xì gà, tay phải ấn chuôi đao bên hông, áo choàng phía sau múa may theo gió, chất lỏng màu đỏ bắn ra, dị thường dễ thấy.
Chất lỏng màu đỏ? !
Lúc này Annie mới chuyển lực chú ý tới chất lỏng kia, chỉ thấy giờ phút này đầu của Gabriel cùng hắn những thuộc hạ vặn vẹo của hắn kia đã bay lên tận trời, vòi máu từ trên cổ phun ra như suối, những thi thể không đầu kia run rẩy một trận, cùng đầu rơi xuống đổ xuống đất.
Mặt đất xoắn ốc trên đất không xoay tròn vặn vẹo nữa, chỉ biến thành mặt đất có vòng xoáy.
Năng lực giả tử vong, năng lực đương nhiên cũng biến mất.
"Hô. . ."
Clow phun ra một ngụm khói thuốc, nhìn về phía những thi thể không đầu kia, "A. . . Thật có lỗi, ta tùy tiện chọn, không nghĩ tới các ngươi là người thứ nhất, có lẽ là do các ngươi quá xấu đi."
"Này, nói đùa gì thế? Tốc độ này!"
Trên trán Annie chảy xuống mồ hôi lạnh, cảm giác cánh tay cầm súng đang run lên như bị bệnh sốt rét.
Cô ta có là danh xưng 'Xạ thủ tốc độ', tốc độ bắn súng căn bản không ai có thể thấy rõ, dựa vào một cây súng lục mà mọi việc đều thuận lợi trên biển cả, thế nhưng tốc độ bắn súng của cô ta có nhanh, cũng không nhanh bằng người trước mắt.
Căn bản không thấy rõ!
Mặc kệ là di động hay xuất đao, tất cả đều không thấy rõ!
Thời gian còn chưa đến trong nháy mắt!
Clow sờ lên cằm, nhìn Annie đang run rẩy, suy nghĩ nói: "Muốn thả đi mấy người hay không. . . Để tránh chuyện lát nữa những người kia đến quá nhanh, thả đi mấy kẻ cũng có thể dời đi lực chú ý."
Lời này để Annie buông lỏng tinh thần.
Tên hải quân này không muốn bắt toàn bộ bọn hắn sao?
"Đùa thôi."
Xùy!
Annie chỉ cảm thấy tầm mắt quay cuồng, tiếp đó nhìn thấy một thân thể quen thuộc, chỉ là trên cổ thân thể kia không có đầu, chỉ có một thanh hắc đao vừa xẹt qua.
"Đó là. . . Thân thể của ta. . ." Ý thức sau cùng trong đầu lâu, chợt lóe lên.
Clow hất Shusui lên, hất tung máu dính trên đao, đưa lưng về phía thi thể Annie đổ xuống, thản nhiên nói: "Hải tặc nha, vẫn nên chết mới tốt, người chết không biết nói chuyện."
Nói rồi hắn nhìn về phía Bellamy, "Linh cẩu? Ta biết ngươi nha."
Hắn khẳng định là biết người này, từng xuất hiện trong nguyên tác đấy, lúc ấy ấn tượng của Clow về kẻ này cũng rất sâu, cướp đoạt vàng, vũ nhục vua hải tặc, lúc ấy nhìn rất thoải mái.
"Ta cũng không phải dễ đối phó!"
Hai chân Bellamy trầm xuống, tất cả bắp chân cùng cánh tay đều biến thành lò xo, lò xo theo trên đùi bắn lên, cả người phóng tới Clow, nắm tay giơ lên kia có một tầng Busoshoku bao phủ.
"Lò xo chết quyền! !"
Clow chỉ dịch bước chân sang bên cạnh một bước, cả người xông đến gần Bellamy, hắc đao thuận thế nhấc lên.
Xùy!
Bellamy bị một đao kia chặt vào thân thể ngửa mặt về sau, sửng sốt hất lên trên không trung, một lỗ thủng lớn xuất hiện trên lồng ngực của hắn, khiến hình xăm khuôn mặt tươi cười che vết sẹo trên lồng ngực kia dần mở rộng, từ lồng ngực kéo đến bả vai cùng eo sườn.
Một đao kia gần như chặt người thành hai nửa.
"Ồ? Tiêu chí Hỏa Liệt điểu à."
Clow chuyển lưỡi đao, máu tươi lập tức từ hắc đao bên trên chấn khai, dưới ánh mặt trời lộ ra một đạo quang hoa.
Hắn nhìn Bellamy ngã xuống không còn một tiếng động, nhíu mày, "Thủ hạ của Doflamingo? Vậy thì đúng là thật có lỗi, chặt người của Shichibukai, được rồi. . . Đợi chút nữa dìm xuống biển thì sẽ không ai biết hết."
"Tiếp theo chính là. . ."
Clow nhìn về phía trận doanh có đông đảo kỵ sĩ bên kia, đôi mắt hơi mở, kinh ngạc nói: "Nha, mặc dày như vậy, có chút lợi hại, làm một bộ này tốn không ít tiền đi, có tiền thế còn làm hải tặc làm gì."
Hưu hưu hưu!
Ngay khi hắn vừa dứt lời, phía sau đột nhiên vang lên âm thanh, Clow khẽ động lỗ tai, thân thể lập tức hóa thành tàn ảnh tránh ra.
Phanh phanh phanh phanh! ! !
Chỉ thấy vị trí mặt đất hắn đứng trước kia bị vô số thanh vũ khí đánh vào nơi đó, khiến mặt đất sụp ra mấy cái hố.
Chỉ thấy Roberts trên nóc nhà, hai tay cầm áo choàng hoàng kim giang rộng ra, trước kia trong áo choàng hẳn là thân thể của hắn, lúc này lại trở nên một mảnh hỗn độn.
"Ai cho phép ngươi vừa rồi nhìn xuống bổn Đô đốc, mà hiện tại còn dám không nhìn bổn Đô đốc, tội của ngươi chính là đáng chết." Roberts lãnh đạm nói, biểu lộ càng hờ hững, tràn ngập phong cách 'Cường giả'.
Clow né qua một bên, nhìn về phía vũ khí trên đất, lại nhìn Roberts kia một chút, sững sờ nói: "Ngươi là cái gì thế?"
Roberts kiêu ngạo nói: "Ta là người dự trữ ăn trái cây dự trữ, có thể chứa đựng bất kỳ cái gì sự vật trừ sinh mệnh trong thân thể của ta, ngươi nhìn thấy, chỉ là một góc của băng sơn trong vũ khí ta chứa đựng, tiếp theo, ngươi hãy quỳ xuống cúng bái, xem thật kỹ lực lượng của ta một chút!"
Hưu hưu hưu!
Hắn vừa dứt lời, lượng lớn vũ khí từ bên trong thân thể cùng áo choàng của hắn ta bay vụt ra, trường thương, đao kiếm, súng kíp, viên tản ra biến thành màn sắt, mây đen ngập đầu ép tới Clow.
"Tê, cái đồ chơi này. . ."
Sắc mặt Clow có chút cổ quái, vận dụng năng lực trái cây này, hắn khá quen a.



Bạn cần đăng nhập để bình luận