Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 650 - Luận mỹ mạo các ngươi là không sánh bằng ta



Chương 650 - Luận mỹ mạo các ngươi là không sánh bằng ta




"Ngươi…."
Chinjao rơi ầm ầm trên mặt đất, thân hình lảo đảo, một đao kia suýt đã khiến lão không thể đứng vững.
Lão nhìn sang, lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc.
Từ bao giờ trong hải quân lại xuất hiện cường giả còn trẻ như vậy rồi?
"Ông lão, người này là Kim Nghê!"
Sai nắm chặt thế đao, cắn răng nói: "Vô cùng khó đối phó!"
"Kim Nghê? Danh hiệu sao, tân tú hải quân."
Chinjao nhe răng nói: " Tiểu tử, lăn đi! Để Garp đến nói chuyện với ta còn tạm được, ngươi còn chưa đủ tư cách! Nhớ năm đó, ta còn từng chiến đấu cùng Garp!"
Chinjao the Drill, năm đó là đại địch của Garp, ngay từ đầu còn không có đánh qua, về sau vì đối phó tên địch nhân này, Garp dùng nắm đấm san bằng tám tòa đại sơn, mới đánh dập lão già này.
Ở năm đó thì đây là một tồn tại rất có lực uy hiếp.
Nhưng cũng là năm đó mà thôi.
"Một lão già sa vào vinh quang trong quá khứ không chịu tỉnh sao, người như vậy ta cũng biết không ít."
Clow cắn xì gà nói: "Lão già như ngươi, cách 800 dặm, ta đều có thể cảm nhận được khí tức của ngươi suy yếu đến mức sắp chết già."
Lúc Chinjao tuổi còn trẻ có lẽ rất mạnh, có thể để Garp dùng quyền đánh tám tòa đại sơn mới có thể đối phó với lão.
Nhưng loại trình độ kia thì Clow đã có thể làm được từ mấy năm trước rồi.
Mà Chinjao.
Clow không biết năm đó lão có cường độ gì, nhưng bây giờ có thể cảm giác được tinh khí thần của lão già này đã sớm mất sạch, chỉ còn lại một chút lực lượng.
Bằng không, hiện tại dù lão kém Garp, cũng sẽ không kém quá nhiều, sẽ không giống hiện tại cảm ứng được, nhỏ yếu giống như nến tàn trong gió.
Một trận chiến năm đó, có lẽ đã đánh rụng tinh khí thần của lão rồi.
Nói cho cùng, Haki chính là đồ chơi như thế, một khi mất đi tín niệm thì sẽ một mực rơi xuống.
Khi Clow ngăn cản một đám Chinjao, hải quân sau lưng hắn cũng theo sau, Bastille cầm đại khảm đao, Maynard làm nóng người.
"Vừa vặn lần này cùng bắt lấy các ngươi." Maynard kéo một điếu thuốc lá, nói.
"Chớ cản đường!"
Bên cạnh, một người đàn ông tóc vàng cưỡi bạch mã lao đến, bộ dáng kia giống như hoàng tử trong truyện cổ tích vậy.
"Cavendish!"
Bastille quát to một tiếng, cầm Trảm Sa đao nghênh đón, đột nhiên chém xuống một đao.
"Đã nói rồi, chớ cản đường."
Cavendish nhảy lên từ trên lưng ngựa, dáng người trên không trung giống như nhảy múa, mang theo từng cánh hoa hồng, Tây Dương kiếm bên hông bị hắn rút ra.
"Mỹ kiếm - Thanh Điểu!"
Một chiêu mạnh mẽ đâm thẳng, mang theo khí lưu quanh mình, xoắn ốc đâm tới Trảm Sa đao của Bastille.
Ầm! !
Không khí truyền đến một tiếng nổ vang, Trảm Sa đao của Bastille bị đẩy ra, khiến hắn lui về sau một bước.
"Ngươi!" Bastille tức giận nói.
"Ta đến!"
Maynard như một võ sĩ quyền anh tiến lên, xông thẳng tới vị trí Cavendish sắp sửa rơi xuống, nắm đấm đặt bên hông, một quyền lập tức đánh tới.
"Chiêu này vô dụng với bản thiếu gia!"
Cavendish trên không trung cười tự tin, thân thể xoay tròn một cái, Tây Dương kiếm cũng vạch thành một vòng tròn cực kì duyên dáng.
"Mỹ kiếm • hồ Thiên Nga!"
Cavendish xoay tròn ra, giống như một vũ công ba lê nhảy lên dựng ngược, Tây Dương kiếm trong tay chém ra trảm kích, kiếm quang trực tiếp bao phủ trên người Maynard, cắt ra mấy vết thương.
Maynard kêu lên một tiếng đau đớn, ôm thân thể của mình rút lui về sau.
Cavendish lần nữa chuyển người, ưu nhã rơi trên mặt đất, trong miệng chẳng biết từ lúc nào đã cắn một đóa hoa hồng, trong mắt như chứa làn thu thuỷ nói: "Từ bỏ đi, luận mỹ mạo, các ngươi không đánh lại ta."
" Hải tặc đáng ghét!"
Maynard cắn răng, đang chuẩn bị tiếp tục xông đi lên, nhưng lúc này, một bóng tối to lớn bao phủ ở hắn.
Nhìn lại, một người khổng lồ xuất hiện sau lưng hắn.
"Hajrudin!" Maynard kinh hãi, quay người cảnh giới.
"Hải quân sao? Kẻ ngăn cản ân nhân ta là sẽ bị xử cực hình."
Một người đội mũ bộ xương cao, trên người mặc áo khoác màu đen, một tay nắm lấy đao chậm rãi đi tới, nhàn nhạt nói.
"Sly man!" Bastille nắm chặt chuôi đao, nghiêm nghị nói.
Ngoài ra, các hải tặc khác cũng vây bốn người bọn họ lại.
Một kẻ tay dài từ một bên khác vây quanh tới, cười lạnh nói: "Hải quân, cái giá ngăn cản chúng ta là rất nghiêm trọng."
Còn có một tên thân cao gần 5 mét, mặc trang phục thuyền trưởng, lộ ra lồng ngực, thân hình cứng rắn thắt bím tóc vây ở một bên khác.
Bốn hải quân bọn họ, hiện tại là bị hải tặc cho bao vây.
"Ha ha ha, hiện tại là ai vây quanh ai!"
Sai cầm thế đao trùng điệp gõ xuống, nói: "Cho dù là Kim Nghê, đứng trước nhiều người chúng ta như vậy, cũng không thể toàn thân trở ra đi!"
"A, đây sự khiến người kinh ngạc, hải tặc thế mà liên hợp lại, còn là một đám có danh tiếng gia hỏa." Clow liếc mắt nhìn chung quanh, kinh ngạc nói.
"Hiện tại ngươi muốn nhường đường cũng muộn rồi!"
Một người có tóc dài màu quýt, thân trên có hình xăm, ở sau lưng cõng ba thanh rìu đứng dậy, nói: "Mọi người, chúng ta cùng tiến lên, đừng để bọn hắn ngăn cản ân nhân."
Người này là đệ đệ của Sai, trụ cột đời thứ mười ba thủy quân Happo.
"Không sai, hiện tại ai đánh bại Doflamingo đều không quan trọng, quan trọng chính là không thể để bọn hắn ngăn cản ân nhân." Sai nói.
"Ta lên trước!"
Ideo dẫn đầu tiến lên trước một bước, nắm đấm nắm chặt, khí lưu chung quanh không ngừng ngưng tụ lại, muốn đánh ra một quyền.
"Phá hư..."
Tiếng 'Pháo' cuối cùng còn chưa kịp nói ra, một cái tay đã đưa ra ngoài, đặt lên nắm đấm của hắn.
Nhất thời, thân thể Ideo mềm nhũn, tê liệt ngã xuống trên mặt đất, hắn giãy giụa vươn tay, hơi thở mong manh nói: "Lực, lực lượng không còn."
Lúc này Rida trực tiếp biến thành thiếu nữ, lãnh đạm nhìn chằm chằm hắn, nói: "Các ngươi rất phiền."
"Ideo!"
Một tên chân dài bên cạnh hắn kinh hô một tiếng, một cước đá ngang ra.
Vẻ mặt Rida không biểu tình vươn tay, "Tinh khí xung kích."
Ầm!
Một vệt sáng từ trong bàn tay cô bắn ra, trực tiếp bao phủ nửa người tên chân dài kia, vệt sáng qua đi, tên chân dài kia đã trợn trắng mắt nằm rạp trên mặt đất, nửa người đã là cháy đen.
"Đáng ghét!"
Boo móc ra búa phía sau, trực tiếp đập tới, "Cùng tiến lên!"
Thoáng chốc, một đạo hắc quang lóe sáng, chém búa kia thành hai đoạn về sau, dư uy từ hắc quang không giảm, trực tiếp chém lên trên người Boo.
Xùy!
Ngực Boo phun ra một màn sương máu, trực tiếp nằm ngã xuống.
Clow hất lưỡi đao, nhìn về phía đám người, "Được rồi, lúc đầu muốn để các ngươi đi qua, cuối cùng mới thu thập các ngươi, hiện tại xem ra, trình tự đều như thế, không có gì khác biệt."
"Boo!"
Râu tóc Chinjao bay múa, giống như ác quỷ, đầu lâu như cái dùi lập tức nhiễm Haki, trực tiếp đụng tới.
"Tám xông quyền • võ đầu!"
Clow cũng không tránh né, giơ Shusu lên, hai chỉ bôi trên lưỡi đao.
"Đối phó với ngươi có lẽ tương đối khó hơn một chút. Vô Minh Thần Phong Lưu- sát nhân kiếm - Giao long."
Xoát!
Lưỡi đao bắn ra hắc mang, cấp tốc quét ra trên người Chinjao, bước chân Clow lé lên, xuất hiện bên cạnh Chinjao, hắn cúi đầu, trở tay thu Shusui vào trong vỏ.
Chinjao vô thức sờ sờ trên người, phát hiện không có vết thương gì, đồng tử giận dữ, nắm đấm nhiễm lên Busoshoku, đập tới một quyền.
"Không nghe được sao?"
Lưỡi đao, dần dần vào vỏ.
Két.
"Tiếng Thần Phong nhẹ vang lên."
Xùy! !
Ngực Chinjao đột nhiên tuôn ra một vòi máu, lão ngạc nhiên chớp mắt một cái, ngơ ngác đứng ở đó, vươn tay còn muốn đánh Clow, nhưng giãy giụa nửa ngày, thân thể vẫn ngã về sau.



Bạn cần đăng nhập để bình luận