Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 557 - Kia là lão phu tôn tử



Chương 557 - Kia là lão phu tôn tử




Dưới một đao này, Rayleigh lui về sau hai bước, che ngực lắc lư sắp đổ.
Clow nhắm mắt lại, sau khi một đao rơi xuống, thân đao xoay chuyển, lại nhấc lên, muốn tiếp tục bổ tới.
Đương!
Trường đao chống lại Shusui của Clow, một tay Rayleigh cầm đao, phí sức ngăn cản một kích này.
Ầm!
Một chân đánh tới Rayleigh, đá trúng eo của hắn ôngta, làm ông ta lăn trên mặt đất mấy vòng.
Clow cũng không thu chân, trực tiếp uốn gối bắn ra, một chân khác đứng thẳng, quanh thân trôi nổi, giống như như u linh, nhanh chóng phóng tới Rayleigh.
Mà lúc này Rayleigh đang chật vật nửa đứng dậy.
Chiến lực là thứ sẽ theo thể lực, thương thế, tuổi tác mà dần dần hạ xuống.
Clow chém một đao trúng Rayleigh kia cũng không nhẹ.
Nhục thân của Rayleigh xem như rất mạnh, nhưng dù sao cũng không đạt tới đẳng cấp như Kaido cùng Charlotte Linlin, mặt cường đại của ông ta là ở kiếm thuật, nhục thể thì chỉ tương đương với Clow, có lẽ còn hơn một chút.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Clow không dùng tới Huyền Vũ áo nghĩa.
Loại nhục thể này trúng một đao của Clow sẽ khiến chiến lực trực tiếp giảm xuống.
Nếu như là chiến đấu bình thường, Clow muốn mài Rayleigh đến loại trình độ này, chắc phải cần nửa ngày, còn phải là liên tục không gián đoạn chiến đấu.
Nhưng trong lòng có lo lắng thì sẽ trúng chiêu.
Chiếc thuyền kia cùng một đám mũ rơm trên thuyền là uy hiếp của Rayleigh.
Nếu ông ta không ngăn, như vậy một đạo trảm kích kia sẽ trực tiếp chém vỡ thuyền, thậm chí sẽ lan đến gần một đám mũ rơm.
Một khi thuyền bị đánh vỡ, một đám mũ rơm sẽ rơi vào trong nước.
Mà bọn hắn có một nửa là năng lực giả.
Rayleigh sẽ không để chuyện này xảy ra.
Nhưng ông ta ra tay cản lại rất hợp ý Clow.
Sơ hở kia đủ để Clow chém trúng.
Đây chính là một đao ẩn chứa Busoshoku cao cấp nhất, đồng thời chém vào Rayleigh vốn không có bất kỳ phòng bị trên nhục thể nào.
Sau một đao kia, như vậy chênh lệch trên dưới đã rất rõ ràng.
Lúc đầu chiến lực vốn đã không bằng Clow hiện tại, bây giờ lại bị thương. . .
Clow cấp tốc phóng tới trước người Rayleigh, vừa lướt qua Rayleigh, rồi trực tiếp trượt qua.
Mà lúc này, Rayleigh mới phản ứng được, tránh cũng không tránh được, chỉ có thể trong nháy mắt nàyđể Busoshoku bao trùm toàn thân.
Thân thể Clow trong một chớp mắt này đã biến mất một chút.
Ngay sau đó lập tức xuất hiện phía sau Rayleigh, hai chân rơi xuống đất, Shusui trong tay hắn xoáy một vòng, nhắm vào vỏ đao, dần dần rơi vào.
Két.
Lưỡi đao, vào vỏ.
"Hô. . ."
Áo choàng hải quân sau lưng tung bay ra, Clow phun ra một ngụm khói, thản nhiên nói:
"Một chớp mắt ngàn kích, áo nghĩa -thuấn ngục Thanh Long trảm!"
Xuy xuy xuy! ! !
Trên người Rayleigh xuất hiện lượng lớn vết đao, máu tươi không ngừng phun ra, trực tiếp chảy từ Busoshoku bao trùm làn da, cả người ông ta giống như biến thành suối máu, máu tươi chảy ra ngoài, trong nháy mắt, mặt đất dưới chân Rayleigh đã biế thành một vũng máu.
Ông ta há to miệng, cả người run rẩy, Haki bao trùm ở thời khắc này đã biến mất, cả người đổ vào vũng máu.
"Được đấy. . ."
Clow kinh ngạc nói: "Trúng một chiêu đại áo nghĩa của lão tử, thế mà không thành thịt nát, Busoshoku bảo về không tệ."
Xùy! !
Hắn vừa dứt lời, Rayleigh đột nhiên bạo khởi, hai tay nắm đao, một đao chém thẳng vào Clow, vung ra một đạo trảm kích mang theo Haki.
Clow nhướng mày, đang chuẩn bị tránh ra, đột nhiên, một khí thế rung động bao phủ hắn, làm toàn thân hắn cứng đờ.
Haoshoku!
"Lão già chết tiệt!"
Clow mắng một tiếng, cả người chấn động, lui về sau một bước, Shusui nhanh chóng nhổ, lần này ngay cả võ trang cao cấp nhất đều vô dụng, chỉ là đánh lên Busoshoku đen nhánh, một đao liền đã đánh tan Haki.
"Lão già ngươi còn có thể lực sao? Lão quái vật chính là khác biệt, nhưng là có cái gì. . ."
Clow còn chưa nói xong đã sững sờ, bởi vì Rayleigh thừa dịp Clow bị Haoshoku ảnh hường và thời gian đánh tan trảm kích kia, ông ta lại vung một đao, trực tiếp bổ về phía cửa lớn trước bến cảng.
Oanh!
Một đao chém ra, cửa lớn sắt thép trực tiếp bị đánh ra một lỗ thủng.
"Ra biển đi! ! !"
Rayleigh gào thét lớn với Thousand Sunny: "Chạy về phía New World, Luffy! ! !"
"Phong lai pháo! !"
Theo tiếng quát, trên thuyền vang lên tiếng Franky rống to, chỉ thấy phần đuôi Thousand Sunny tụ lại một luồng khí pháo, trực tiếp phun ra, để thuyền bay thẳng ra qua lỗ thủng, chạy về phía bên ngoài biển cả.
Nhìn Thousand Sunny bay ra ngoài, gương mặt Rayleigh dính đầy máu tươi lộ ra nụ cười, "Hoàn thành mộng tưởng của chính ngươi, tìm kiếm chân tướng thế giới đi thôi, Luffy!"
Làm xong tất cả, ông ta lại xoay người, hai tay nắm đao, hít sâu mấy hơi, Busoshoku như gió xoáy quấn quanh trên đao, bổ thẳng tới Clow.
"Tiếp xuống, ông lão ta lại ngăn cản ngươi một đoạn thời gian cuối cùng!"
Người này là năng lực giả.
Dù hiện tại Thousand Sunny chạy đi, nhưng ở khoảng cách này, người này vẫn có thể đuổi kịp, ông ta phải tiếp tục ngăn cản.
Đương! !
Shusui lập tức nhổ ra, quấn lên điện mang màu vàng, ngăn trở một đao của Rayleig.
Sắc mặt Clow âm trầm, "Xem ra để ngươi tổn thương còn quá nhỏ!"
Hắn dùng sức đẩy về phía trước, trực tiếp đẩy ra kiếm của Rayleigh, lưới đao quấn quanh điện mang màu vàng lại thu vào vỏ rồi lần nữa rút ra.
"Nguyệt lung!"
Chỉ một đao, khiến cổ tay Rayleigh chấn động, suýt đã không ngăn một kích này, thân thể lắc lư một trận.
Ông ta bị thương đã đủ nặng.
Chính là một cái lắc lư này đã để Clow thừa thắng xông lên, lưỡi đao vung ra mạnh mẽ thay đổi, giống như kinh lôi, một hư ảnh hoàng long ngưng thực trên lưỡi đao, đột nhiên bổ tới cổ Rayleigh.
"Hoàng long! !"
Rayleigh cắn răng, hai tay cầm đao lên ngăn cản, đồng thời thân thể ngheeng sang một bên, muốn né tránh ra.
Chỉ là nào còn kịp.
Đương! !
Trường đao bị một vòng điện mang màu vàng xen lẫn hắc quang chặt đứt, một đoạn lưỡi đao xoay tròn vài vòng trên không trung, bay ra ngoài, rơi trên mặt đất.
Xùy! !
Tay phải Rayleigh cũng bị lưỡi đao này chặt, bị chặt đứt từ bả vai.
Một cánh tay phải chỉnh tề rơi trên mặt đất.
Ông ta kêu lên một tiếng đau đớn, tay trái buông ra trường đao, che lấy bả vai, quỳ rạp xuống đất.
Clow hất Shusui lên, để máu tươi trên lưỡi đao rơi xuống, lưỡi đao chỉ thẳng tới Rayleigh đang quỳ gối trước mặt, cười lạnh nói: "Ngươi cho rằng như vậy, bọn chúng có thể chạy mất? Ta thậm chí không cần bay, đã có thể để bọn hắn táng thân tại biển cả!"
Hắn duỗi ra một tay, năm ngón tay mở ra nhắm tới Thousand Sunny đã xông qua lỗ thủng, lộ ở bên ngoài trên mặt biển.
"Lão gia hỏa, cảm thụ một chút đi, tuyệt vọng đã lâu mới có này!"
Cái tay kia dùng sức vung xuống một cái.
Bầu trời trên mặt biển ở thời khắc này hoàn toàn trầm xuống.
Mặc kệ là Sabaody, hay người lúc này ở bên trong phế tích, đều cùng nhau ngẩng đầu, nhìn về phía trên.
Một bóng tối to lớn, trực tiếp che lại hải dương bên ngoài Sabaody.
Dưới bầu trời, bóng tối to lớn kia dần dần đột phá tầng mây, lộ ra chân thân.
Một cự thủ che trời từ vô số nham thạch tạo thành, hoàn toàn không nhìn thấy bờ, theo bàn tay của Clow ép xuống, đang lấy tốc độ cực nhanh rơi thẳng xuống.
"Loại trình độ này. . ."
Hancock sững sờ nhìn qua cự thủ che đậy bầu trời, nuốt khan một chút, con ngươi gần như co rút lại.
Hoàn toàn không thể ngăn cản!
Loại lực lượng này, thật sự là nhân loại có thể ngăn cản sao? !
Nhưng không ngăn cản, như vậy Luffy. . .
Bước chân của Hancock có chút giật giật.
Nhưng mà lúc này, Rayleigh quỳ rạp xuống đất đột nhiên bật dậy, một cước đá tới hai gò má Clow.
Sắc mặt Clow lạnh lẽo, trực tiếp bắt lấy mắt cá chân Rayleigh, Haki từ trong tay kích phát, cấp độ 'Nội bộ vỡ vụn' trực tiếp xoắn nát tất cả xương cốt trong chân trái của.
Bành! !
Clow giống như là vứt bỏ búp bê vải rách nát, dùng sức ném Rayleigh xuống mặt đất, khiến mặt đất rung ra một dấu hình người.
Tiếp đó đao quang lóe lên, trực tiếp chém đứt cái chân kia từ chỗ đầu gối xé.
"Hứ. . ."
Clow tiện tay ném cái chân gãy kia, tiếp tục đưa tay, mạnh vùng một cái.
Cự thủ che trời, rõ ràng tăng tốc không ít, gần như đạt đến đỉnh đầu Thousand Sunny.
Đồng tử Clow dữ tợn nhìn chằm chằm thuyền trên mặt biển, " Chìm xuống cho lão tử!"
Đùng.
Lúc này, một cái tay giữ lấy cổ tay Clow.
Rida, Kuro, Kikyo, Fanny đều giật mình, trừng to mắt nhìn người đang nắm chặt cổ tay của Clow.
Clow cau mày nhìn ông ta, trầm mặc một trận, mới nói: "Cho ta một cái lý do."
Một bộ áo choàng tung bay, che lại tầm mắt Clow, theo áo choàng rơi xuống, Clow nhìn sang, chiếc thuyền trên mặt biển kia đã biến mất trong tầm mắt.
Mà người nắm chặt tay Clow chính là Garp.
Lúc này ông ta lộ vẻ trang nghiêm, cầm cổ tay Clow, nói: "Đó là cháu trai của lão phu, cháu trai cuối cùng."



Bạn cần đăng nhập để bình luận