Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 638 - Hình người xui xẻo cơ



Chương 638 - Hình người xui xẻo cơ




Bóng đêm, đám lửa, người phụ nữ mỉm cười bên trong, cùng những người chung quanh giống như ác ma vậy.
Đây là nút thắt duy nhất trong lòng Moore trong nhiều lần như vậy.
Ông ta là người của Tada vương quốc, trước kia cũng là một kỵ sĩ trung thành của giáo hội, đến khi quen biết Lisara.
Một năm kia, cả nước bị bệnh nặng, là người phụ nữ như Thánh nữ kia điều chế thuốc, cứu chữa cả nước, nhưng cũng là trong một năm kia, Lisara lại chết ở đó.
Từ một ngày kia trở đi, Moore đã tuyệt vọng đối với Tada vương quốc, đối với thế giới.
Từ từ lại biến thành dáng vẻ biếng nhác này, thẳng đến khi ông ta gặp được Zaria, ban cho ông ta lực lượng 'Lười biếng', để ông ta một lần nữa nổi lên nguyện vọng cứu vớt thế giới, nhưng khi ông ta đi tới Tada vương quốc, lại phát hiện không chỉ là quốc gia không còn, ngay cả mặt đất cũng không.
Sau khi nghe được từ chỗ ông lão trông coi thư tịch biết được chân tướng, Moore đã ghi nhớ Clow.
Trong văn phòng.
Moore kể rõ, chung quanh là một đám tướng tá.
Rida ngồi trên ghế sô pha chuyên tâm ăn đồ ăn vặt, tiêu diệt một túi lại một túi, cũng không biết có nghe hay không.
Ain ngồi bên cạnh cô, làm nhiệm vụ xé túi đồ ăn vặt cho cô.
Kuro chắp hai tay sau lưng, đứng bên cạnh Clow, trên mắt kính bắn ra ánh sáng, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Abra cùng Wilbur giống như là hai vị môn thần đứng ở hai bên cửa lớn, lưng ưỡn lên thẳng tắp.
Donald dựa vào tường, lau thương thập tự văn.
Binz ngồi trong góc khoanh chân minh tưởng.
Sazel quan sát hai bên, giống như đang quan sát bài trí trong văn phòng.
Kikyo đang xem thực đơn, chỉ có ánh mắt Fanny có chút phức tạp.
Nghe Moore kể, Clow chống cằm, bày ra tạo hình 'Tư lệnh', tinh tế đánh giá Moore.
Người này có mái tóc quăn thật dài, mãi cho đến áo choàng, khuôn mặt tuấn lãng nhưng nhìn có chút lười nhác, mặc quần áo cũng lỏng lỏng lẻo lẻo, càng giống một kẻ lang thang.
Moore có gia nhập hải quân hay không, kỳ thật Clow cũng không thấy sao cả.
Phần tử phức tạp như thế này, dưới trướng của hắn cũng không phải là không có.
Trước kia Kuro là thuyền trưởng hải tặc, Sazel là hải tặc thực tập.
Trước đó Donald là du hiệp, du hiệp nước Kano, chính là tập hợp những nghề nghiẹp như 'Bảo tiêu' 'Hiệp khách' 'Thổ phỉ' 'Lưu manh', xét từ chức nghiệp cũng không tính là kẻ tốt lành gì.
Lại thêm một kẻ là dân thất nghiệp muốn cứu vớt thế giới mà thất bại cũng không sao.
"Các ngươi có ý kiến gì không?" Clow nhìn về phía những người khác.
"Loại chuyện này cứ thoải mái thôi nha." Rida bỏ đồ ăn vặt vào miệng, nói một câu.
Biểu tình của những người khác đều không khác mấy.
Chỉ có Abra cùng Wilbur là đang nghiêm túc suy tư, Abra nói: "Chúng ta đương nhiên hoan nghênh bất kỳ người nào muốn giữ gìn chính nghĩa, Moore tiên sinh, chúng ta cùng nhau phấn đấu vì sự nghiệp chính nghĩa đi!"
"A. . . Vị hải quân tiên sinh này, không cần khách khí như thế." Moore cười cười, nói: "Ta chính là muốn tìm một chỗ làm công."
Lúc này Kuro đẩy mắt kính, "Làm công? Chỉ là làm công thì không nhất định phải lựa chọn hải quân đi, đến nơi khác cũng có thể mà, với thực lực của ngươi, làm gì cũng được."
Làm túi khôn trong đoàn đội của Clow tiên sinh, hắn nhất định phải khống chế lấy tất cả những nhân tố có chứa nguy hiểm, lần này hiếm khi Clow tiên sinh chọn giao cho bọn hắn, vậy bọn hắn sẽ phải biểu hiện tốt.
Bằng không cũng không có cơ hội biểu hiện.
Clow tiên sinh rất hiếm khi để bọn hắn có thể tự chủ lựa chọn.
"Ngược lại cũng không phải như vậy. . ."
Moore cúi đầu xuống, khuôn mặt có chút ngượng ngùng, "Không biết vì sao, ta làm chuyện gì luôn không lâu dài, trước kia ở trên biển, ta từng làm hộ vệ thương thuyền, sau đó thương thuyền bốc cháy, hàng hóa cũng không có."
"Cũng làm qua hộ vệ cho nhà có tiền, chỉ là không làm được mấy ngày thì nhà có tiền này đã bị trộm, dường như còn trộm được chứng cứ phạm pháp của hắn, kết quả hắn lập tức phá sản, ta cũng thất nghiệp."
"Ta còn từng làm hải tặc thợ săn, nhưng chưa bắt được một hải tặc nào, kỳ quái, rõ ràng trên đại dương bao la nhiều hải tặc như vậy."
"Lại qua một đoạn thời gian, làm chuyện gì đều không thành công, sau đó gặp được Thánh nữ kia, bị thuyết phục nên gia nhập vào, kỳ thật ta cũng chỉ muốn tìm công việc thôi. Hải quân lớn như vậy, cũng không đến mức ta không làm được lâu dài đi."
Sazel nghe Moore nói xong, giật giật khóe miệng.
Đây không phải vấn đề lâu dài hay không, đây là vấn đề người này rất xui xẻo.
"Ta có chút ý kiến."
Lúc này Wilbur mở miệng nói: "Clow tiên sinh, ta cho rằng còn cần suy nghĩ thêm một chút, dựa vào lý lịch mà người này nói ra, rất có thể xuất hiện một chút tình huống ngoài ý liệu, chẳng hạn như bị giáng chức, đây đều là chuyện xấu."
"Hở? Có liên quan gì tới ta sao? Vì sao ta ở đây hắn sẽ xuống chức?" Moore giật mình nói.
Đây CMN chính là chuyện tốt mà!
Clow nghe thế lập tức mở to hai mắt, ngón tay đánh nhịp.
"Được rồi, ngươi gia nhập hải quân đi, xui xẻo hình người như ngươi. . . Không phải, hải quân chúng ta sẽ giúp người gặp nạn, về sau ngươi chính là người của G-3 ta, Ừ. . . Quân hàm thì bắt đầu từ đầu, nhưng chức vị nha, ngươi có thể làm lính liên lạc cho ta."
Xui xẻo cái gì, không nhất định có mơ hồ như vậy, nhưng tin tưởng một chút lại không rớt miếng thịt nào, lỡ may thì sao? Lỡ may hắn thật sự có thể xui xẻo đến mức để mình xuống chức thì sao?
"A! Ta có chuyện làm." Moore hưng phấn nói: "Tiền lương gì đó cũng dễ thương lượng thôi, ta nói này, thúc thúc ta mặc dù chủ động nhận lời mời, nhưng ngươi không thể coi thường ta, tiền lương vẫn cần giao đúng hạn."
"Hiện nay hải quân còn chưa xuất hiện tình trạng khất nợ tiền lương, đi, cứ như vậy đi, giải tán."
Clow khoát khoát tay, "Đều ra ngoài đi."
Hải quân thật sự chưa từng xuất hiện chuyện khất nợ tiền lương hoặc là phát thiếu, dù sao chính phủ thế giới tài đại khí thô, rất có tiền.
Trong văn phòng, từng người rời đi, Moore nhìn chung quanh một chút, tìm được Sazel.
"Này, tiểu ca, trước đó thật xin lỗi, xuất phát từ vấn đề lập trường chúng ta phải chiến đấu, thúc thúc ta vốn cũng không phải như thế." Moore cười nói.
Sazel quét mắt nhìn ông ta một cái, hừ lạnh nói: "Ngươi vẫn nên cách ta xa một chút, người xui xẻo như vậy, ta cũng không muốn đến gần, sẽ lây cho ta."
Hắn còn nhớ thù người này không chút lưu tình đánh hắn.
Những người khác cơ bản không bị đánh, chỉ có mỗi hắn.
"Hở? Ta cũng không xui xẻo, ta làm sao lại xui xẻo đâu."
"Ngươi không gặp xui mà có thể xảy ra nhiều chuyện như vậy sao?" Sazel liếc xéo ông ta.
"Không phải mà."
Moore nhớ lại tình hình ngày đó, son sắt thề thốt nói: "Thương thuyền bốc cháy cũng không liên quan với ta, chỉ là ban đêm ta đói bụng đi phòng bếp tìm chút đồ ăn, thời điểm bật lửa không chú ý, nên lửa mới bốc lên, ngọn lửa kia có khả năng có suy nghĩ của mình, không muốn xử lý như vậy, cho nên mới đốt vật gì khác."
Là ngươi à!
Nguyên nhân bốc cháy là ngươi à!
Khóe mắt Sazel run rẩy.
" Làm hộ vệ cho kẻ có tiền, ta cũng không biết, ta chính là đang ngủ thôi, ta làm sao biết lại có kẻ trộm, thế đạo hiện tại đều không làm chuyện đứng đắn, tại sao phải trộm đồ chứ." Moore thở dài.
Ngươi là hộ vệ mà ngươi còn ngủ à!
Làm hộ vệ trông coi kẻ trộm là chức trách của ngươi đi!
Khóe mắt Sazel co rút.
"Còn nữa, làm thợ săn tiền thưởng cũng thế, lơ lửng trên biển lâu như vậy, không phát hiện một hải tặc nào. . ."
Moore sờ lên cằm, "Nhưng lại có một chút người nhiệt tình hiếu khách, luôn kéo ta lên thuyền, nói muốn dẫn ta đi tìm OnePiece gì đó. . ."
Trong đầu, một chiếc thuyền, có cờ xí đầu lâu cùng một đám người tướng mạo hung ác nâng cốc vui vẻ nói chuyện với hắn.
"Nhưng kỳ quái là trên vải bạt của bọn họ vẽ một ảnh chân dung trắng trắng, là thần tượng của bọn hắn sao? Nhìn như bộ xương, chắc là dinh dưỡng không đủ." Moore kỳ quái nói.
"Chính là đám này!"
Sazel nhịn không được quát: "Đám này chính là hải tặc!"
"Hở? Hải tặc sao? Không biết, bọn họ thật nhiệt tình hiếu khách." Moore ngây ngốc một chút, "Lại mời ta ăn cơm còn mời ta uống rượu."
Ngươi CMN đang đùa ta đấy à!
Thái dương Sazel lộ ra gân xanh, trừng mắt với Moore.
Gia hỏa này đang châm biếm hay đơn thuần không nhìn ra vậy?



Bạn cần đăng nhập để bình luận