Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 679 - Ta bạn a, vì sao bi thương



Chương 679 - Ta bạn a, vì sao bi thương




Aub sững sờ nhìn chằm chằm khí trắng một lần nữa tụ lên kia, nắm đấm nắm chặt, hung hăng đánh một quyền qua.
"Hải quân cùng hải tặc? Chúng ta đã sớm là như thế rồi! Abra, ngươi không hiểu gì cả! Đập nện • Cự pháo cực lớn! !"
Nắm đấm đập tới không khí quanh mình, hình thành một đoàn sóng xung kích to lớn, một quyền đánh mạnh vào khí trắng kia.
Oanh! !
Khí trắng như sóng nước dập dờn, lần này, không bị phá vỡ.
Ngược lại là khí trắng thuận theo công kích lan về phía trước, quấn quanh trên thân thể Aub.
"Loại vật này. . ."
Aub vừa định phá vỡ, đột nhiên thân thể chấn động, bên trong khí trắng này dường như có một lực lượng khó nói, khiến thể xác và tinh thần của hắn chấn động.
"Bá. . ."Hắn mở to hai mắt, không thể tin nói.
"Aub! !"
Chỉ là hắn vừa thốt ra một tiếng, bên trong khí trắng, thân hình Abra xông ra, anh ta xuất hiện trước mặt Aub, gắt gao nhìn chằm chằm hắn, hung hăng đánh một quyền vào trên mặt của hắn.
Ầm!
Một quyền này có lẽ rất mạnh, nhưng Aub đã thân kinh bách chiến thì đây chỉ là nắm đấm rất phổ thông.
Nhưng một nắm đấm như vậy lại bất ngờ đánh lên mặt hắn, khiến cả thân thể của hắn cùng nhau bay về sau, ầm ầm ngã xuống đất.
"Ngươi! !"
Má phải Aub sưng lên, hắn thẳng người, đánh qua.
"Đập nện triều - sóng lớn! !"
Phanh phanh phanh! ! !
Song quyền giống như tàn ảnh, mang theo từng luồng sóng xung kích, đánh thẳng về phía Abra.
Mà khí trắng quanh người Abra nối tiếp cùng phía sau, hình thành cự thuẫn , mặc cho từng đạo công kích kia đánh vào cự thuẫn.
Từng quyền đạp tới giống như điên dại này chỉ làm cự thuẫn nổi lên từng gợn sóng.
"Phá cho ta, phá vỡ cho ta a! !" Aub vẫn ở kia điên cuồng gào.
Nhưng dù hắn đánh ra bao nhiêu quyền, khí trắng vừa mới mở rộng sẽ lập tức liền lại.
"Ý chí của người là vô tận."
Phía sau cự thuẫn vang lên giọng nói của Abra, "Dù ngươi tạm thời đánh vỡ, nhưng chỉ cần ý chí bất diệt, thì sẽ một lần nữa tụ lên. Từ bỏ đi, Aub, ngươi không thắng được ta."
Lời Abra nói khiến nắm đấm Aub hơi chậm lại.
"Từ bỏ đi, những người kia sớm chạy rồi, ngươi cũng không thắng được bọn hắn."
Trong đầu đột nhiên vang lên một giọng nói quen thuộc nhưng dường như đã rất lâu không có xuất hiện.
"Ta có thể thắng!"
Aub mở to mắt, tơ máu trải rộng tròng trắng mắt, hắn thu nắm đấm về sau, hung hăng đập một quyền tới, gào to:
"Ta có thể luôn thắng! !"
Bành! ! !
Nắm đấm hung hăng xuyên qua cự thuẫn, một quyền này đánh tới khiến cự thuẫn vỡ ra một lỗ, thật lâu sau vẫn chưa thể khép lại.
Aub nhìn gương mặt Abra xuất hiện qua lỗ thủng kia, nhe răng cười: "Ngươi nhìn đi, ta có thể thắng!"
Chỉ là trong một chớp mắt hắn nhìn sang, hắn lập tức sửng sốt được.
Abra lẳng lặng nhìn hắn, nước mắt từ đôi mắt hổ kia chảy xuống, chảy xuống tận gương mặt.
"Bạn của ta. . ."
Anh ta nhìn Aub với vẻ đầy bi thương "Vì sao, vì sao ngươi lại bi thương như thế?"
Aub sửng sốt giống như là bị sét đánh, ngơ ngác nhìn chằm chằm nước mắt trên mặt Abra.
Ký ức, bắt đầu khôi phục.
Đó là hơn 20 năm trước, sau khi Roger chết không lâu.
"Abra, ngươi đi trước đi, chờ ta chăm sóc tốt cho người của đạo trường, ta cũng đi qua! Ngươi tới bên kia trước tiên kiếm ra một chức vị, sau đó ta đi tìm ngươi, xung phong cho ngươi!"
Trên bờ biển, thiếu niên Aub nở nụ cười sáng rỡ nói với Abra.
"Được rồi!"
Khi đó Abra đã có dấu hiệu râu quai nón trịnh trọng gật đầu, nhưng lại có nghi vấn hỏi lại: "Vì sao không đi cùng ta, chúng ta cùng nhau gia nhập hải quân không tốt sao?"
Aub và Abra đều học tập quyền pháp ở một nhà đạo trường tại Đông Hải.
Hai người hẹn nhau cùng gia nhập hải quân, vốn là cùng đi.
Nhưng gần đây Aub được con gái của sư phụ đạo trường thổ lộ, hắn tạm thời còn không thể đi.
"Ta cũng có tà ác chờ ta đi hàng phục!" Aub chững chạc đàng hoàng nói.
Ừm!
Tà ác rất lớn!
So với giữ gìn chính nghĩa, ngực. . . Không phải, tình yêu càng khiến người động tâm hơn.
Aub so với người không có thiên tư như Abra thì hắn là người mạnh nhất trong đạo trường này.
Quyền pháp gần như đã bị hắn luyện thông thạo.
Được sư phụ đạo trường ký thác kỳ vọng, dù không gia nhập qua hải quân, nhưng cũng đã gặp qua hải tặc lên bờ, đều bị hắn một mình tay không giải quyết.
Gần đây cũng không ít chi bộ hải quân nghe được thanh danh đến đây mời hắn.
Nhưng Aub cũng không đồng ý, hắn rất hưởng thụ tất cả trong đạo trường, đồng thời hắn từng có ước định, muốn cùng Abra cùng làm hải quân.
Nhưng bây giờ. . .
"Một số chuyện sẽ sinh ra biến hóa theo thời gian nha, Abra."
Nhìn thân ảnh Abra rời xa, Aub lắc đầu: "Anh bạn, thật xin lỗi, ta còn chưa hưởng thụ qua tình yêu đâu . Nhưng ta vẫn sẽ đả kích tà ác, làm thợ săn tiền thưởng cũng được đi."
Nói rồi hắn xoay người, trong mắt gần như biến thành tình yêu, thân thể giống như một con rắn uốn éo chạy đi.
"Shana, ta đến đây~ "
. . .
Mọi chuyện sẽ theo thời gian mà thay đổi.
Giống như llời nguyền rủa vậy, Aub nói câu nói này chính là một câu thành sấm.
Ngày ấy, hắn thu được tin có hải tặc ở gần đó, lập tức tiến đến tiêu diệt hải tặc, kiếm một chút tiền thưởng.
Nhưng khi hắn trở về lại nhìn thấy thôn trấn bốc cháy, đạo trường bị phá hủy không còn.
Thi thể sư phụ tách rời.
Cùng Shana bị đâm xuyên trái tim. . .
"Khi chúng ta chạy đến đã không kịp được."
Hải quân nghe được tin tức chạy tới áy náy xin lỗi: "Thật có lỗi, Aub, chúng ta cũng không nghĩ đến, sẽ có một đợt hải tặc khác lại tới đây."
"Vì sao? Vì sao các ngươi chậm như vậy!"
Aub bắt lấy cổ áo hải quân, cả người như muốn sụp đổ hỏi: "Đám hải tặc kia đâu! Bọn chúng chạy tới nơi nào rồi? !"
"Không biết, ngươi bình tĩnh một chút."
Hải quân kia giãy giụa khỏi tay Aub, đi đến bên cạnh, nhặt lên một lá cờ , "Là đoàn hải tặc【 Ác Đao 】, tác phong làm việc của bọn chúng thích nhất là sau khi tàn sát thị trấn sẽ lưu lại cờ xí."
"Ta muốn đi đuổi bọn hắn!" Đôi mắt Aub đỏ lòm nói.
"Thế nhưng chúng ta cũng không biết bọn hắn ở đâu."
Hải quân chần trừ một lúc, nói: "Chi bộ chúng ta chỉ hành động trong khu vực chính mình quản lý, những nơi khác ta cũng không có cách nào. Mà bọn hắn rất mạnh, cũng đã hủy mấy chiếc quân hạm rồi."
"Từ bỏ đi, những người kia đã sớm chạy, ngươi cũng không thắng được bọn hắn."
"Các ngươi là hải quân!" Aub gầm thét với bọn hắn: "Là hải quân chính nghĩa!"
"Nhưng chúng ta cũng là người bình thường." Hải quân kia xòe tay, "Gặp phải thì chúng ta sẽ kêu gọi chi viện, ngươi muốn gia nhập hải quâ không, hải quân lớn như vậy, một ngày nào đó ngươi sẽ gặp phải bọn hắn."
Aub dường như không thể tin, nhìn chằm chằm hải quân kia "Đây là lời ngươi có thể nói sao?"
"Thật sự không bắt được, được rồi, mặc kệ ngươi, chúng ta rút lui, muốn trở về báo cáo. Ngươi muốn tới gia nhập hải quân thì nhớ kỹ báo tên của ta, ta tên là Mickey."
Hải quân vô dụng.
Chính nghĩa lớn nhất hoàn toàn không dùng được.
Nhìn hải quân rút lui, chỉ để lại thôn trang bừa bộn đầy đất, Aub rơi vào trầm tư.
Muốn báo thù chỉ có thể dựa vào chính mình!
Đả kích tà ác, chỉ có chính mình có thể hoàn thành!
Aub siết chặt nắm đấm, lợi cắn đến chảy máu, "Ta sẽ tìm được các ngươi, ta nhất định sẽ!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận