Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 592 - Thu tay lại đi, Zephyr lão sư



Chương 592 - Thu tay lại đi, Zephyr lão sư




Người ở phía sau Clow đang ngâm suối nước nóng chính là nguyên đại tướng đã rời khỏi hải quân 'Aokiji'- Kuzan.
"Đừng nói như vậy nha, mỗi người có phương thức làm việc riêng." Kuzan ở kia cười.
Clow liếc mắt, "Thôi đi, ta cũng không hiểu ngươi, 【 trận chiến kết thúc】 kia có tình báo ngươi tham chiến, ngươi rốt cuộc muốn làm gì, lại lấy thân phận gì hành động, Kuzan."
"Thân phận sao?"
Kuzan khẽ cười nói: "Đồng bạn chính nghĩa? Giống như cũng không phải đâu, dù sao đều hợp tác cùng hải tặc, nhưng. . . Ta có đạo lý của ta, rời khỏi chính phủ thế giới, có lẽ có thể nhìn thấy chính nghĩa từ góc độ khác đi."
"Không hổ là đệ tử lão Zephyr đắc ý nhất, ông ấy ngoan cố, ngươi cũng cứng đầu óc a." Clow nói.
"Tha cho ta đi, Clow, ta tìm ngươi đến, cũng không phải để nghe ngươi thuyết giáo ta."
Một cái tay khác của cũng vươn ra, đầu tựa trên hai tay, nói: "Tìm ngươi đến là bởi vì chỉ có ngươi có thể ngăn cản Zephyr lão sư hành động."
"Ừm?"
Clow nhíu mày lại, "Ngươi không phải nên đi tìm mũ rơm sao?"
"Mũ rơm?"
Kuzan sửng sốt một chút, nói: "Ngươi nói tiểu tử mũ rơm? A a, kỳ quái, tại sao ta phải tìm hắn."
Lời này ngược lại khiến Clow sửng sốt một chút.
Đúng vậy, hắn tìm mũ rơm làm gì nhỉ?
Việc này giống như không có quan hệ gì với hắn.
Đây là sự vụ nội bộ của hải quân.
Cùng một hải tặc thì có quan hệ rách nát gì.
Kuzan tìm hải quân, mới là chuyện bình thường nhất.
"Chính ngươi cũng có thể đi mà, lão Zephyr kia mặc dù rất mạnh, nhưng với năng lực của ngươi, hẳn là không có vấn đề gì đâu." Clow nói.
Với năng lực của Kuzan, thuốc nổ gì đó đều vô ích dưới năng lực của hắn.
"Ta cũng không có lý do kia, hiện tại ta chỉ là một người mê mang, so sánh ra thì ngươi mới là hải quân." Kuzan nói.
Clow phun ra một ngụm khói thuốc, đổi tư thế thư giãn ngâm trong suối nước nóng, nói: "Yên tâm đi, hai tòa đảo, lão gia tử cùng ta thủ mỗi người một bên, sẽ không xảy ra chuyện, ta cũng không phải loại người chỉ đặt chiến trường ở một chỗ."
"Nói ra thì bản bộ bên kia để ta hỏi ngươi, gần đây rốt cuộc ngươi đang làm cái gì, có vấn đề gì, ta cầnbáo cáo."
"A a, lời này có thể nói rõ cùng ta sao, không phải muốn thử dò xét sao?" Kuzan gãi đầu một cái.
"Thôi đi, hai người chúng ta giống như không cần phải vậy, nói thực ra, ngươi muốn làm gì, có mục đích gì, ta đều không muốn quản."
Clow chép miệng một cái, nói: "Nhưng có thể nói thì vẫn nói một chút đi để ta tiện báo cáo, mọi người đôi bên cùng có lợi, ngươi cũng đừng để ta khó xử, ngươi đi chỗ Râu Đen là muốn làm gì?"
"Này này, ngay từ đầu đã đi thẳng vào vấn đề sao? Việc này, tạm thời không thể nói với ngươi nha."
Kuzan đứng lên, thở ra một hơi: "Ta ngâm đến muốn choáng, vẫn nên ra ngoài nói đi."
"Ngồi đi, lão tử còn chưa ngâm đủ."
Clow vươn tay, hơi nắm lại, chỉ thấy nước nóng trong suối nước mà Kuzan đang ngồi kia bỗng nhiên dâng lên, kéo Kuzan chìm xuống.
Ao nước phun trào, Kuzan lần nữa thò đầu ra, lau mặt một cái, kinh ngạc nói: "Này, năng lực hiện tại của ngươi đã có thể làm được loại trình độ này sao? Cũng thật đáng sợ đi."
"Bớt nói đùa đi, Kuzan. Mượn từ môi giới không khí một chút mà thôi, loại chuyện này không phải chính ngươi cũng có thể làm được sao?" Clow bĩu môi, nói.
Kuzan trầm mặc một trận, cười khổ nói: "Vị đại thúc kia, tóm lại, nếu như có thể thì đừng giết ông ấy."
"Vậy phải xem ông ấy muốn làm thế nào, dù sao mục đích của lão đầu kia là thật sự, ta đại khái đoán được một chút, nếu như không kịp thời thay đổi được mạch suy nghĩ, vậy cũng chỉ có thể tác thành cho ông ấy."
Clow thở dài, nói: "Kuzan, nếu ngươi sớm gặp được lão đầu kia, khuyên nhủ ông ấy một phen, thuốc nổ gì đó chúng ta có thể không xem ra gì, ông ấy cầm đi đánh hải tặc đều được, hoặc là đi nổ bay hải tặc đảo, tóm lại, không cần ở EndPoint gây sự."
"Ta sẽ chuyển lời, điều kiện tiên quyết là ta đụng phải đại thúc kia."
Kuzan nói rồi nhìn về phía Clow, "Trước khi ngươi đụng phải ông ấy vẫn mạnh như vậy, đúng không, Clow."
Clow nhắm mắt lại, khóe miệng hiện lên mỉm cười: "Lão ngoan cố là lão ngoan cố, nhưng lực chiến đấu lại không thay đổi gì đâu, chính là kỳ quái giống như ngươi thôi."
"Giống như ta?"
Kuzan ngẩn người, chợt cười khổ: "Cũng. . . Mê mang sao?"
Bầu không khí rơi vào trầm mặc.
Soạt.
Qua nửa ngày, Clow từ trong ao đứng người lên, đưa lưng về phía Kuzan đi xuống dưới.
"Nhớ kỹ truyền lại cho ta mấy tình báo có thể nói, ta còn tiện ăn nói, ngươi thì ta xem như chưa thấy qua, không phải hải quân thì ít xuất hiện trước mặt chúng ta đi, rất phiền phức. . ."
"A a, nói thế nào thì trước đây ta cũng là đồng lieu của ngươi, vô tình như thế sao."
Kuzan nhún nhún vai , mặc cho Clow rời đi, ông lại gác đầu trên hai tay, ánh mắt không hiểu, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Clow rời khỏi suối nước nóng, mở ra máy truyền tin, gọi điện thoại.
"Là Clow sao?"
Nghe điện thoại là Strawberry.
Hắn đương nhiên sẽ không gọi cho lão gia tử, quỷ đều biết lão gia tử kia thường xuyên nhận sai điện thoại.
"Lão ca, tiện thể nhắn cho lão gia tử, trực tiếp tới Kazzanosen, ông lão ngoan cố kia nhất định sẽ tới nơi này." Clow nói.
"Ta biết, còn có chuyện gì khác muốn chuyển lời sao, Clow."
Clow trầm mặc một trận, nói: "Người không liên quan thì không cần mang, nói cho lão gia tử, chỉ cần là đệ tử của lão già thối kia, tất cả đều đến đây đi. . . Không có gì bất ngờ xảy ra thì chúng ta tiễn ông ấy đoạn đường cuối cùng."
Kuzan đã truyền lại rất nhiều tình báo, lão đầu này, mục đích kế tiếp khẳng định là nơi này.
Vậy thì không cần thủ từng nhóm.
Toàn thể đệ tử tiễn ông ấy đi, cho ông ấy thêm thân phận một đại tướng và giáo đầu hải quân thể diện.
Dù sao lão đầu này làm ra chuyện lớn như vậy, không phải chính là muốn chết sao?
Trước khi chết, gặp những đệ tử đáng yêu kia một lần, cũng cũng không tệ lắm.
. . .
Chạng vạng tối, ngoài biển cả.
Hạm đội màu đen đi tới.
Trong khoang thuyền, hải quân NEO từng người co ro ở kia, thần sắc mệt mỏi.
Trên boong tàu, Zephyr ngồi bên cạnh cột buồm, kính râm che đi ánh mắt của ông.
Ain đứng bên, vẻ mặt đầy quý mến nhìn ông lão này.
"Thế giới kết thúc."
"Nếu ta thật sự biến mất."
"Biết được phía trước tất cả con đường biển cả sẽ chỉ dẫn. . ."
Tiếng than nhẹ như có như không, truyền vang ở thế giới này.
Hạm đội tới gần, dừng lại ở một chỗ chỗ nước cạn không người phát hiện.
Zephyr quét mắt nhìn vách núi cao cao phía trước, khóe miệng khẽ nhếch, bước lên.
Chỗ cao nhất vách núi kia, một người mặc áo khoác, đội mũ đưa lưng về phía ông khẽ ngâm bài hát này.
"Ta kỳ thật rất không thích bài hát này, ca tụng hải quân hy sinh cái gì, quákhông thú vị."
Kuzan quay đầu, trong tay cầm một bình rượu đã mở nắp, "Đã lâu không gặp, Zephyr lão sư."
Đùng.
Zephyr đưa tay tiếp nhận, nhìn lướt qua, đây là rượu Sherry ông thích.
"Ta cũng thường xuyên học ngươi uống đâu, vô cùng ngầu."
Kuzan dừng một chút, nói: "Zephyr lão sư. . . Thu tay lại đi."



Bạn cần đăng nhập để bình luận