Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 420 - Ta không biết



Chương 420 - Ta không biết




"Đây là. . ."
Roberts ngẩng đầu nhìn lên trời, biểu lộ bình thản của cường giả mà hắn ta vẫn duy trì kia, lần thứ nhất vỡ vụn ra.
Đó là cái gì!
Nước biển vì sao lại từ trên trời rơi xuống!
Nước trắng sao?
Nhưng đó là nước biển xanh, không phải mây trắng!
Rầm rầm!
Từng giọt mưa lớn rơi xuống, giọt mưa giống như là nhắm chuẩn vào Roberts, chỉ rơi trong phạm vi của hắn ta, trong khi hắn ta duy trì hình thái hỗn độn, nước mưa tràn vào bên trong thân thể của hắn ta, bị 'Chứa đựng' lại.
Oanh! ! !
Từng giọt nước mưa lớn hợp thành một đoàn, hình thành cột nước, từ mặ biển trên trời rơi xuống, bao phủ lại Roberts.
Nóc nhà phòng đấu giá dễ dàng bị đụng thủng một lỗ lớn, nước biển từ trong cột nước bắn ra, mang theo áp lực mạnh mẽ, trong nháy mắt ép phòng đấu giá thành phế tích.
Bóng người ở dướ không thể động đậy trong nước biển dập dờn, chỉ có thể dựa vào năng lực của mình để chứa đựng nước biển.
Nếu như không chứa đựng thì năng lực của hắn ta sẽ trong nháy mắt mất đi hiệu lực.
Chỉ là. . .
"Đã nói rồi, Sabaody cũng không phải rất lớn."
Clow đè năm ngón tay xuống, tốc độ cột nước đánh xuống rõ ràng tăng lên, đánh tới khiến mặt đất nơi Roberts đứng thẳng bị đánh ra một hố to.
Clow biết cột nước của hắn đang bị hấp thu, nhưng tốc độ hấp thu này chậm hơn tốc độ nước rơi xuống, mấu chốt nhất chính là thể thuật của đối thủ quá yếu, cho dù muốn chạy trốn, tốc độ kia căn bản vẫn kém tốc độ di chuyển của cột nước.
Cột nước đang di động, đại diện Roberts cũng đang di động, thế nhưng tốc độ di chuyển kia. . .
Clow thoáng vung tay, cột nước rõ ràng mở rộng ra lớn hơn một vòng, đồng thời di động theo Roberts ở trung tâm di động, hắn ta căn bản không thể thoát đi cột nước này.
"Không được, sẽ đầy, ta sẽ đầy!"
Cột nước đang bị hắn ta hấp thu, nhưng Roberts dần dần cảm giác được, vấn đề diện tích chứa đựng trước kia chưa từng lo lắng rốt cục đã xuát hiện có một vấn đề khó khăn không nhỏ.
Hắn ta có thể cảm giác được, bị cột nước mạnh mẽ xung kích này, kho chứa của hắn ta đã sắp đầy.
Đây chính là diện tích có thể so với quần đảo Sabaody, trước kia, trừ phi mình trượt chân rơi xuống biển cả, nếu không căn bản không thể đầy, mà chính mình lại chưa từng trượt chân qua!
Nhưng bây giờ. . . Tình hình này có khác gì trượt chân rơi vào biển cả đâu.
"Lucilfer Clow! Dừng tay, nhanh dừng tay! Ta sẽ no chết!"Hắn ta kêu to.
Chỉ là giọng nói vang lên trong nước biển, muốn thông qua cột nước phát ra, nào có dễ dàng như vậy.
Mà Clow cũng sẽ không nghe.
"Có nghe không, Lucilfer Clow! Nhanh bỏ ra!"Giọng nói của hắn ta bắt đầu tràn ngập kinh hoảng.
"Lucilfer Clow! ! !" Đôi mắt Roberts trừng lớn, miệng há tròn, tiếng quát sắc nhọn, hai tay che mặt, cả người đều cảm thấy không tốt.
Trong miệng của hắn ta đột nhiên phun ra bọt nước biển , ngay sau đó, ngoài hắn thân thể ta bắt đầu tràn ra giọt nước, giọt nước kia càng ngày càng nhiều, cuối cùng xen lẫn trong hạt nước đang bao phủ hắn ta, hoàn toàn bao quanh Roberts vào.
Đùng.
Clow nắm năm ngón tay lại, cột nước ngừng đổ xuống, hình thành một đoàn nước trong suốt, bao vây Roberts lại.
"Ai nha, xem ra chứa đầy rồi, nhục thân của ngươi chính là loại bình thường nha."
Trong đoàn nước, sắc mặt Roberts tái nhợt, đang vô lực giãy giụa trong đoàn nước.
Có một số năng lực giả không sợ nước biển.
Chí ít Clow hắn không sợ, hoặc là nói, bọn hắn này có biện pháp lẩn tránh .
Nhưng đều có giới hạn.
Clow bởi vì thể lực không đủ mà rơi vào trong biển sẽ biến thành khuyết điểm của hắn, mà Roberts, khuyết điểm trong mắt hắn cũng quá nhiều.
Hạn chế từ Seastone đơn giản nhất.
Ngoài ra, Haki công kích cũng được, mặc dù hắn có thể hấp thu lực đạo, nhưng không hấp thu được thể hiện ý chí của người, có lẽ không có vết thương, nhưng cảm giác đau thì tuyệt đối sẽ có.
Hệ Logia chính là khắc chế hoàn toàn của loại hình đó.
Ngoài ra, chính là biện pháp nguyên thủy nhất như Clow vừa làm.
Mặc dù Haki càng đơn giản hơn, nhưng. . .
"Đạo lý lấy một quả đào thì trả một quả mận, ngươi đã đưa cho ta nhiều vũ khí như vậy, ta đành cho ngươi chút nước biển để phòng thân, nhưng. . . Có vẻ ngươi không thể chịu được."
Clow nắm chặt Shusui, một đao vung ngang, cuốn lên một cơn gió lớn, khuấy động đoàn nước.
"Sư tử cắn."
Xuy xuy xuy!
Đoàn nước bao phủ Roberts hóa thành lưỡi dao, không ngừng cắt chém quanh người hắn ta, nhất thời thân thể Roberts lập tức tuôn ra sương máu, máu đỏ hoàn vào đoàn nước, chỉ nghe thấy một tiếng'Đùng', đoàn nước vỡ tan, Roberts hoàn toàn biến mất không thấy, chỉ còn nước đỏ chiếu vào trên mặt đất.
Rầm rầm.
Bầu trời lại lần nữa bắt đầu mưa, Clow chậm rãi đút đao vào vỏ, sau một tiếng két, những thi thể ngã trên đất bị nước mưa cọ rửa, không ngừng bị cắt ra, lại bị giọt mưa xoắn vỡ nát, cũng biến thành máu đỏ, chảy xuôi trên mặt đất.
Máu đỏ này bị mưa to cọ rửa trở thành nhạt đi, cuối cùng biến thành giọt nước mưa to, chảy vào cống thoát nước.
"Giải quyết xong."
Clow phun ra một ngụm khói thuốc, quét mắt nhìn mặt đất sạch sẽ, đưa tay thu lại nước mưa, để nước biển che đậy thiên địa kia lại bay lên trên trời, dần dần biến mất, trả lại bầu trời sáng sủa.
"Nhìn mặt đất này thật sạch sẽ, không có gì cả." Clow nói một câu.
"Clow Thiếu tướng!"
Mưa vừa dừng, Wilbur đã dẫn người tới, một đám hải quân đi theo phía sau hắn, chỉ thấy Wilbur thở gấp nói: "Clow Thiếu tướng, bên này chi viện!"
Đồng thời, một tên hải quân cao lớn đứng ra, cúi chào Clow, nghiêm mặt nói: "Clow Thiếu tướng, chào ngài, ta là người quản lý tạm thời quần đảo Sabaody- Marcy, chức vị là thượng tá, nghe nói ngài đến, ta tranh thủ thời gian dẫn đội tới!"
Nói rồi Marcy nhìn chung quanh, chần chờ nói: "Thiếu tướng, giống như không nhìn thấy hải tặc?"
"Vốn là không có."
Clow phủ nhận, "Khi ta tới, cũng không có thấy hải tặc nào, chính là bộ dáng này."
"Nhưng khi nãy ta còn nghe được tiếng rống. . . Còn có hố trên đất này?" Marcy sửng sốt một chút, nói.
"A, có thể là sau khi bọn hắn chiến đấu xong đã tự rút đi, ngươi hỏi ta ta cũng không biết a, dù sao ta đến thì đã là tình huống này." Clow tùy tiện qua loa một câu.
"Vậy bọn hắn không phải. . ." Lúc này Fanny muốn nói chuyện.
"Làm thuốc của ngươi đi!" Clow lập tức liếc mắt trừng cô một cái.
"Ô, thật đáng sợ a, Clow thiếu tướng. . ." Fanny giật cả mình, ôm đầu lui về phía sau mấy bước.
"Clow Thiếu tướng, phòng đấu giá này. . ."
Lúc này Marcy thượng tá mới chú ý tới phòng đấu giá đã biến thành phế tích kia, cánh tay chỉ vào có chút run rẩy, "Đây chính là. . . Nơi Thiên Long nhân tự mình lên tiếng muốn xây dựng, cứ bị hủy như vậy. . ."
"A? Cái gì mà Thiên Long nhân tự mình lên tiếng muốn xây dựng, lão tử không biết, cũng không phải ta làm."
Clow thề thốt phủ nhận, "Thích đi tìm ai thì tìm đi, đi tìm những hải tặc kia kìa."
"Thế nhưng chúng ta trú đóng ở nơi đó, ngay cả cái này đều không bảo hộ tốt. . ."
Nghĩ đến Thiên Long nhân nổi giận, Marcy chỉ cảm thấy cả người rét lạnh.
Clow nhíu mày, "Xem như ta đã hiểu rõ vì sao 1 năm qua Sabaody lại nát thành như vậy."
Hắn đi qua, vỗ vỗ bả vai hải quân cao lớn kia, nói: "Thượng tá này, làm việc đừng gấp gáp, đám ngu ngốc kia là sẽ không để ý điểm này, không có việc gì."



Bạn cần đăng nhập để bình luận