Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 425 - Hải quân nha. . . Cũng không tệ



Chương 425 - Hải quân nha. . . Cũng không tệ




Muốn đối phó với loại người này cũng vẫn rất đơn giản.
Chỉ cần bọn hắn vẫn luôn ngu ngốc như thế, tùy tiện lừa dối một chút là được.
Nhưng lại không thể quá mức, một khi khiến đồ chơi kia nổi lòng phản nghịch thì sẽ khó giải quyết.
Tốt nhất là thừa dịp này, để bọn hắn lưu lại Mary Geoise, hoặc là thích đi đâu thì đi, đừng đến Sabaody.
"Xem ra Sabaody này còn không thể xử lý toàn bộ, cần lưu lại một phần a. . ."
Clow sờ lên cằm, nói với Kuro: "Bắt đầu điều tra, chú ý, hoàn toàn dựa vào các ngươi cảm giác, bắt được nô lệ thì sau đó thả đi, gặp được hắc bang hoặc lưu manh, nếu như quá ác thì trực tiếp giết chết, không có tội lớn nhưng lại không thể thả thì mang đến chỗ ta, ta cho phép các ngươi tự quyết định."
Hắn duỗi ra ba ngón tay, "3 ngày, ta muốn đóng chặt Sabaody, bất kể là ai đến, cho dù là Thiên Long nhân đến, cho ta biết là được, việc các ngươi phải làm chính là lấy danh nghĩa thanh tra hải tặc, nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh của ta!"
"Vâng!"
Đám hải quân tập thể cúi chào.
Clow khoát khoát tay, ra hiệu với Kuro.
"Tản ra!"
Kuro giơ tay lên, dẫn đầu biến mất không thấy gì nữa, mà một đám thân ảnh màu trắng tập hợp cùng một chỗ lập tức tản ra.
Khu vực 30 là khu công viên này vẫn có không ít người, trừ 32GR bởi vì có tin tức Thiên Long nhân xuất hiện khiến không ít người rời đi, nhưng vẫn có người, càng đừng đề cập tới các GR khác, nhưng khi hải quân tách ra, tất cả đã biến mất rất nhanh.
"Hải quân có lệnh, hiện tại bắt đầu thanh tra hải tặc, du khách tới Sabaody mời nhanh chóng trở về, người địa phương cũng nhanh chóng trở lại nhà của mình. Lập lại một lần nữa, hiện tại bắt đầu. . ."
Ở khắp các nơi, trong khu vực 30, đám hải quân đến mỗi một chỗ đều bắt đầu hô lớn.
"Thanh tra hải tặc?"
"Rốt cục muốn làm như vậy sao, so với năm ngoái, Sabaody năm nay thật đúng là loạn, hải quân rốt cục đã quyết định."
Các bình dân nói như thế.
"Này, phải ở nhà đợi mấy ngày, ta không thể chịu được đâu."
Một tên ăn mặc hoa lệ nói với vẻ mất kiên nhẫn .
Ở bên cạnh hắn, còn có một cco gái mặc trong phục vũ nữ đứng hầu, trên cổ cô gái có cái xiềng xích chế thành vòng cổ, đại biểu cho thân phận nô lệ của cô.
"Ngươi , chờ một chút."
Kuro đứng trước mặt hắn, ngăn hắn muốn đi, "Giao máy kiểm soát cô gái này ra, ngươi có thể đi."
"A?"
Người ăn mặc hoa lệ kia thoáng sửng sốt một chút, nói: "Đây chính là nô lệ của ta, không phải hải tặc!"
"Trong thế giới mà chính phủ thế giới thống trị không có nô lệ, có một số hải tặc có lẽ sẽ lấy thân phận làm nô lệ để trà trộn vào nhằm mưu đoạt tài vật, đây cũng là vì tốt cho ngươi." Kuro chậm rãi nói.
"Ta mua từ năm ngoái!" Người kia giận dữ nói.
"Ta chưa từng nhận được mệnh lệnh về phương diện này, ngươi chỉ có hai lựa chọn, hoặc là giao máy kiểm soát ra, hoặc là ngươi cũng theo chúng ta một chuyến."
Kuro khẽ vươn tay, máy hải quân lập tức vây người kia lại.
"Này, ta sẽ khiếu nại các ngươi lên chính phủ thế giới, ta là quý tộc!" Người kia đột nhiên giận dữ nói.
"Động thủ."
Kuro không thèm để ý, duỗi ra tay rồi vung lên, một đám hải quân lập tức dễ dàng khống chế lại người này, tìm kiếm ở trên người hắn ta một lát, lập tức cầm tới máy kiểm soát, còn có một chìa khóa.
"Tốt rồi, ta mang người đi, ngươi cứ tự nhiên, nhưng khuyên bảo ngươi một tiếng, gần đây sẽ có chút hỗn loạn, không muốn bị liên lụy thì tốt nhất ngươi nên trở lại nhà của mình."
Kuro nhận lấy máy kiểm soát cùng chìa khoá mà hải quân đưa tới, nói với tên quý tộc kia một câu, sau đó dặn dò hải quân mang vũ nữ đi.
"Ta nhất định sẽ khiếu nại các ngươi, đám cường đạo các ngươi, các ngươi căn bản không phải hải quân! !" Quý tộc kia che chở chính mình, rống to với Kuro đang rời đi.
Khiếu nại?
Trên làm dưới theo, hắn sợ khiếu nại cái quỷ ấy.
Trời sập xuống có người cao gánh lấy, phía trên Kuro là Clow, muốn đổ trách nhiệm cũng phải tìm chủ mưu chứ.
Còn chủ mưu có sợ hay không. . .
"A ~ Thật đáng sợ."
Kuro bắt chước giọng nói của Clow một chút, lắc đầu, tiếp tục đi lên phía trước.
"Chuyện kia. . ."
Vũ nữ bị bọn hắn mang đi rốt cục nói chuyện,
Toàn thân cô tađều đang phát run, khẩn cầu nhìn Kuro, "Ta. . . Ta không phải hải tặc."
"Suýt nữa đã quên mấtv."
Lúc này Kuro mới chú ý tới người vừa bị hắn mang đi, hắn đẩy mắt kính một chút, trên tay xiết chặt, máy kiểm soát lập tức bị hắn bóp vỡ nát.
Một màn này làm vũ nữ kia ngơ ngốc.
"Ngài, ngài đây là. . ."
"Clow Thiếu tướng có mệnh lệnh, trước tiên tập hợp điều tra, gặp được người vô tội thì thả ra, ngươi không phải hải tặc, vậy thì thả đi."
Kuro đi qua, kẽo vũ nữ kia một phát, dùng chìa khoá cởi ra vòng cổ xiềng xích trên cổ của cô ta.
Đùng.
Theo tiếng xiềng xích cởi ra rơi xuống đất, Kuro nói: " Bây giờ ngươi có thể đi, nếu như tạm thời không có chỗ để đi thì sẽ có hải quân mang ngươi đến căn cứ, đợi đến lúc thống nhất đăng ký rồi đưa về quê hương của các ngươi."
"Ta. . ."
Vũ nữ kia run rẩy, sững sờ nhìn chằm chằm xiềng xích bị cởi ra ném trên mặt đất, đôi mắt lập tức xuất hiện một tầng hơi nước, "Ta có thể trở về nhà sao?"
"Đương nhiên, mệnh lệnh của hải quân thì nhất định có thể chấp hành đến." Kuro gật gật đầu.
Vũ nữ kia càng run rẩy, bờ môi ngập ngừng như muốn nói điều gì, nhưng lại nói không ra lời.
Đùng.
Trong chớp mắt tiếp theo, cô ôm chặt lấy Kuro, bởi vì chiều cao nên giống như cô dựa vào trong ngực Kuro, hai tay ôm thật chặt ở eo hắn.
"Này, ngươi làm. . ."
"Ô oa oa oa oa! ! !"
Kuro còn chưa nói xong, tiếng khóc tê tâm liệt đã từ người trong ngực hắn truyền ra.
Tiếng kêu kia lớn khiến tất cả hải quân xung quanh đều nghe thấy.
Những hải quân kia đều cúi đầu xuống, có chút trầm mặc.
Tiếng khóc này không chỉ rơi vào tai, còn rơi vào trong lòng của bọn hắn.
Trước kia ở Sabaody coi như hòa bình, thế nhưng loại hòa bình kia không có đối với những nô lệ trên này.
Nhưng đó thật sự là hòa bình, thật sự là chính nghĩa sao?
"Chính nghĩa. . ."
Một tên hải quân siết chặt nắm đấm, ánh mắt nổi lên vẻ kiên định.
Có lẽ, đây chính là một cơ hội.
Clow Thiếu tướng cho bọn hắn cơ hội, để bọn hắn thực tiễn chính nghĩa trong lòng mình!
Những chuyện bởi vì trước kia không có mệnh lệnh, không có chức trách nên không thể quản lý, lúc này có thểthực hành ở Sabaody.
Tiếng khóc này kéo dài mười mấy phút, vũ nữ mới phản ứng được, đỏ bừng mặt buông Kuro ra, vẫn khom lưng với hắn.
"Cảm ơn, rất đa tạ! Ta. . . Ta chưa từng nghĩ tới ta còn có thể về nhà, ta có thể trở về nhà, có thể trở về nhà!" Vũ nữ nói năng lộn xộn.
"Đi đi, này, ngươi mang cô ấy đi căn cứ, sau đó lại đến tụ hợp." Kuro nói với một tên hải quân ở phụ cận nói.
Hải quân kia chào một cái, lập tức mang vũ nữ kia rời đi.
"Cảm ơn! Tạ ơn! !"
Vũ nữ kia gần như đi ba bước lại quay đầu một cái, khom lưng về phía Kuro cùng đám người, khom lưng tiêu chuẩn90 độ kia làm trong lòng Kuro có chút rung động.
"Hải quân nha. . ."
Hắn nhìn xem vũ nữ dần dần biến mất trong tầm mắt của mọi người, sờ sờ lồng ngực của chính mình bị khóc ướt, nhìn bàn tay chính mình có chút ướt át, đứng ở kia sững sờ trong chốc lát.
"Cũng không tệ." Khóe miệng Kuro hiện lên mỉm cười.



Bạn cần đăng nhập để bình luận