Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 364 - Người này chỉ định thiếu thông minh



Chương 364 - Người này chỉ định thiếu thông minh




"Tóm lại, chúng ta đi trước đi, trước tiên mang người này về." Kuro không có hứng thú nghe giá trị quan của Katherine, lên tiếng đề nghị.
"Khó mà làm được!"
Nhưng lúc này Donald lại tiến lên trước một bước, đứng trước mặt đám người, lớn tiếng nói với Katherine:
"Nếu như không giải thích rõ, đó không phải là đang lừa gạt Katherine tiểu thư sao! Vị lão K quốc vương kia đã nguyện ý tuân thủ ước định, cưới khủng long bạo chúa như vậy, một vị nam tử hán như vậy, đương nhiên cần nói ra tin tức chân thực cho hắn!"
"Khủng… Khủng long bạo chúa?"
Lời này khiến toàn thân Katherine chấn động, ngón tay thô ngắn của cô chỉ vào mình, không xác định nói: "Vị hải quân tiểu ca này, ngươi đang nói ta sao?"
"Đúng vậy, tha thứ cho ta nói thẳng, Katherine tiểu thư, dáng vẻ của ngươi rất xấu!" Ánh mắt Donald trong sáng, trong giọng nói không có một chút vẻ châm chọc cùng chế giễu nào.
Hắn chính là đang trần thuật một sự thật, một sự thật căn cứ vào thẩm mỹ của hắn, thậm chí là thẩm mỹ của đại chúng.
Đẹp xấu chính là đẹp xấu, không tồn tại gương mặt rõ ràng rất xấu lại phải trái lương tâm nói rất đẹp.
Từ nhỏ sư phụ đã dạy bảo hắn, làm người phải thành thật cùng lễ phép.
Katherine tức đến phát run, chỉ vào Donald kêu to: "Ngươi lại dám nói ta xấu! Ta xấu chỗ nào! Người như ngươi còn không có đẹp trai bằng một phần mười những người theo đuổi ta kia! Những người kia đều nói ta rất xinh đẹp, xinh đẹp tựa như mặt trăng vậy!"
"Tha thứ cho ta nói thẳng, mặt trăng là mấp mô, cho nên ngươi cũng thế, ngươi rất xấu."
"Phụ thân ta có tài lực là có thể mua xuống vương quốc này! Người theo đuổi ta có thể xếp từ Tây Hải tới Grand Line!"
"Ngươi là quỷ xấu xí."
" Đối tượng thông gia của ta chí ít đều là thành viên vương tộc, ta vô cùng cao quý!"
"Ngươi là quỷ xấu xí!"
Donald hoàn toàn không để ý tới lời nói của Katherine, nghĩa chính ngôn từ nói: "Dũng cảm thừa nhận đi! Ngươi chính là quỷ xấu xí! Dũng cảm thừa nhận khuyết điểm của mình cũng không phải là chuyện xấu, quỷ xấu xí cũng có mùa xuân! Mặc dù lão K quốc vương vừa già lại háo sắc, làn da cùng như da gà, nhưng hắn là phu quân của ngươi, các ngươi có hôn ước! Cho dù là quỷ xấu xí, cũng có thể kết hôn!"
Đối mặt với sự nghiêm túc của Donald, Katherine lui lại mấy bước, làn da mơ hồ bắt đầu có chút tái xám.
"Này, Donald, không cần nói nữa!" Sazel không nghe nổi nữa, "Ngươi nói gì vậy."
"Ta có nói gì sai sao!"
Donald lớn tiếng nói: "Không cần kỳ thị quỷ xấu xí! Người ta cũng là đang cố gắng, mặc dù dùng tiền tài bức bách người khác thừa nhận cô ấy đẹp là ti tiện, nhưng người ta cũng là đang cố gắng a! Những người theo đuổi cô ấy mặc dù chỉ là vì tiền, có lẽ vụng trộm đều buồn nôn muốn ói, nhưng cô ấy đúng là đang dùng cách của mình để cố gắng a! Quỷ xấu xí cũng có tấm lòng hướng tới xinh đẹp, đây là không sai!"
Sắc mặt Katherine càng thêm tái xám.
"Katherine tiểu thư, ta biết ngươi đang cố gắng? Nhưng không cần dùng loại thủ đoạn ti tiện kia!"
Donald tràn ngập chính nghĩa, "Quỷ xấu xí thì thế nào! Không bằng nói chính là quỷ xấu xí mới cố gắng biến đẹp. Ta sẽ không kỳ thị ngươi! Cho dù là quỷ xấu xí, dù quốc vương không thích ngươi. Thế nhưng các ngươi chỉ cần có hôn ước, các ngươi có thể kết hợp với nhau! Quỷ xấu xí cũng có thể làm Vương phi!"
"Donald! Người ta tái mặt rồi kia! Sắc mặt người ta không còn màu sắc kìa." Sazel bất đắc dĩ che mặt, chỉ vào Katherine trước mặt đã hoàn toàn tái nhợt, cả người đã cứng đờ.
"Hắn làm sao có thể sống đến bây giờ thế, Clow?." Rida có chút hiếu kỳ đạo.
"À, có thể là do võ lực tương đối xuất chúng đi, cho nên vẫn chưa bị đánh chết."
Clow xác định rồi, người này nhất định là kẻ hơi thiếu thông minh.
Còn Katherine kia bị những lời này của Donald khiến sắc mặt hoàn toàn tái nhợt, sững sờ ngay tại chỗ, con ngươi giãn ra giồng như không chịu nổi lời nói đả kích như vậy mà chủ động ngất đi.
"Đánh thức cô ta lại, hỏi một chút xem trước đó người thị nữ kia mất tích ở đâu đi." Clow nói.
Nhưng Katherine không đợi người khác đánh thức, chính cô đã tự động khôi phục lại, chỉ về một hướng, nói: "Ở trong rừng rậm phía trước kia."
Nói xong, cô lại cúi đầu xuống dưới, sắc mặt lại trở nên tái xám, cả người lại hôn mê bất tỉnh.
Clow: ". . ."
Người này còn có thể lựa chọn trạng thái choáng?
"Mang cô ta đi, giao cho quốc vương, Donald mang theo bọn hắn đi qua, Kuro cùng Rida đi theo ta đi." Clow khoát khoát tay, nói.
"À, ta có thể đi cùng các vị không?"
Fanny giơ tay lên, nói: "Ta muốn mượn cơ hội này nhìn xem vì sao dã thú táo bạo như vậy, trước đó ta chỉ có một mình lên không dám đi ra, có các ngươi ở đây, có lẽ có thể tra rõ ràng."
Dù sao quốc gia này ngoại trừ dã thú táo bạo, còn có càng nhiều đạo phỉ, một mình cô nào dám chạy lung tung.
Đối với chuyện này, Clow giữ thái độ không sao cả.
Katherine đã choáng ngất đi kia do Donald mang về, cùng Sazel còn có Kikyo đi tới Vương cung.
Fanny lại tùy tiện thu thập một chút bình thuốc quan trọng cùng bút ký rồi lập tức đi theo đằng sau Clow, đi tới phương hướng trước đó Katherine chỉ.
Vừa vặn, bọn họ cũng cần một người đến dẫn đường.
Từ nơi này đến rừng rậm cũng không tốn bao lâu, đi bộ qua cũng chỉ tốn 1 tiếng, Clow lập tức thấy ở phía trước thảo nguyên là rừng rậm xanh um tươi tốt, ánh nắng cũng không chiếu vào được.
"Ngay ở chỗ này, Katherine nói cô ấy gặp nạn ở đây." Fanny chỉ vào lối vào rừng rậm, nói.
Lúc này, Kuro hít mũi một cái, cau mày nói: "Clow tiên sinh, có mùi máu tanh. . . Rất đậm."
"Ngao rống!"
Hắn vừa dứt lời, trong rừng rậm đã truyền ra tiếng thú rống ngang ngược.
Clow hơi híp mắt, bước chân lóe lên, cả người lập tức vọt tới phương hướng mà thanh âm kia phát ra.
Tốc độ của hắn rất nhanh, chỉ một lát sau, hắn đã xuyên qua chướng ngại trong rừng rậm, đi tới một mảnh đất trống trải.
Chỗ kia vốn là mấy doanh địa, nhưng bây giờ khắp nơi đều là máu.
Lượng lớn người nằm ngã trong vũng máu, mặc kệ là mặc quần áo rách rưới gương mặt hung ác nhìn đã biết là đạo tặc hay thương nhân mặc quần áo phổ thông, đều đổ vào vũng máu, mỗi một người đều bị mở ngực mổ bụng, mở to mắt, mang theo vẻ hoảng sợ.
Ở trung tâm thi thể, một đám khỉ nhỏ quay chung quanh cùng một chỗ, hai tayvung lung tung.
Giống như là nghe được có động tĩnh, khỉ nhỏ quay đầu, lộ ra một đôi mắt đỏ, khóe miệng bọn nó dính máu, hai tay nắm huyết nhục cùng nội tạng, trung tâm bọn chúng, một cô gái mặc váy dài trắng đã bị nhuộm thành màu máu đỏ, mở to hai mắt nhìn bầu trời, phần bụng đã bị móc rỗng .
"Sao lại thế. . ."
Fanny theo tới đây dùng hai tay che miệng, nước mắt lập tức lăn xuống, "Không có khả năng, bọn nó luôn rất ôn nhu mà, vì sao lại như vậy? !"
"Ngao!"
Đám khỉ nhỏ cùng kêu lên, giương nanh múa vuốt lao đến.
"Niệm lực đao - Đấu sư."
Clow nắm chặt chuôi đao, vung lên phía trước, năng lực khuấy động không khí, hình thành lưỡi đao gió cắt chém về phía trước, đám khỉ nhỏ xông về phía trước bị sức gió này thổi quan, trực tiếp vỡ vụn thành từng đoạn.
"Cho nên nói CMN đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!"
Một đao vung xuống, Clow thu hồi lưỡi đao, sắc mặt có chút âm trầm.
"Clow tiên sinh, ta ngửi được khí tức của sư tử vượn kia, nó từng tới nơi này."
Kuro nhún nhún cái mũi rồi nói. \



Bạn cần đăng nhập để bình luận