Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 515 - Ta muốn làm thịt ngươi! ! !



Chương 515 - Ta muốn làm thịt ngươi! ! !




Vòng xoáy càng lớn hơn, trong khoảng thời gian Clow ngăn chặn World này, vòng xoáy đã hoàn toàn hút chặt chiếc thuyền to lớn này.
Đồng thời, vũ khí trên trời lúc này đột nhiên rơi xuống.
Lượng lớn vũ khí bắn thẳng tới đại pháo to lớn ngay mũi tàu.
Đinh đinh đang đang! !
Vũ khí rơi đập trên đại pháo, phát ra tiếng vang lanh lảnh, chất lượng đại pháo rõ ràng tốt hơn chất lượng bình thường quá nhiều, vũ khí bình thường nện xuống trừ đánh ra mấy vệt trắng thì không còn gì khác.
"Vô dụng!"
World thấy cảnh này, nở nụ cười: "Những vũ khí kia cũng không thể đối phó với công cụ mà ta chuẩn bị để trả thù thế giới!"
Nói rồi ông ta lại vung nắm đấm tới, đẩy Clow ra, thuận tay vỗ một chưởng xuống boong tàu.
"Mạc Mạc. . ."
Xùy!
Tia điện lấp lóe quanh lưỡi đao nhấp nhoáng từ sau lưng ông ta, Clow vung một đao phóa vỡ Busoshoku Haki của World, lưu lại một vết thương sau lưng của ông ta.
World chợt cắn răng một cái, " Tốc độ gấp trăm lần!"
Bành! !
Tốc độ của thuyền lần nữa tăng tốc, xông khỏi vòng xoáy, đồng thời cách Sabaody càng gần thêm một chút.
Chỉ cần đến khoảng cách kia, thậm chí ông ta không cần thuyền đều được, ôm đại pháo kia tới bắn Mary Geoise là được rồi!
Tiểu quỷ này không ngăn cản được ông ta!
"World!"
Đột nhiên, Byojack la hoảng lên, "Đại pháo biến thành tảng đá!"
"Cái gì? !"
World chuyển mắt nhìn lại, chỉ thấy một mũi tên màu hồng phấn rơi vào đại pháo, mà một phần đại pháo hoàn toàn biến thành tảng đá.
Rơi xuống cùng những vũ khí kia còn có một số mũi tên màu hồng phấn kỳ quái, những mũi tên kia rơi vào đại pháo, dần dần biến đại pháo to lớn thành tảng đá.
"Ai nói lão tử không có cách nào, lão tử có 100 biện pháp!"
Clow nhe răng, cười.
Chỉ là có chút đau lòng.
Thật vất vả mới kiếm được chút lông dê, thật vất vả mới khiến Hancock ngu ngốc kia không giải trừ năng lực, để hàng tốn mà hắn lưu có thể dùng, kết quả hàng tồn này còn chưa thả được bao lâu đã dùng hết.
Năng lực kia có năng lực có thể hóa tất cả thành tảng đá.
World bị Clow cuốn lấy, nhưng Clow cũng bị World cuốn lấy.
Hắn không thể trực tiếp chặt tới đại pháo kia, cứng rắn chém tới đại pháo sẽ có hậu quả chính là World khẳng định sẽ ngăn trở, mà một khi đến gần Sabaody thì hậu quả kia sẽ không dễ chịu.
Mặc dù hắn rất tín nhiệm Hawk Eyes, nhưng cường độ chiến đấu này, Hawk Eyes cũng không thể cam đoan có thể để Sabaody hoàn toàn hoàn hảo không chút tổn hại.
Dù hắn đã để cư dân đi tị nạn, nhưng lỡ may thì sao đâu.
Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất mà.
Chính mình không thể động thủ, vậy cũng chỉ có thể mượn dùng năng lực là tiện lợi.
Mặc dù hắn không nỡ dùng hàng tồn lấy được từ Hancock kia, nhưng vào lúc này cũng không có cách nào.
"Ta. . . Dã tâm!" World thấy đại pháo hoàn toàn hóa thành tảng đá, rống lớn một tiếng, cũng không đối phó với Clow, bối rối chạy tới thẳng mũi tàu bên kia.
"Cơ hội!"
Đồng tử Clow lóe lên, hai ngón tay gạt về lưỡi đao, chỉ thấy tia sáng vàng lấp lóe, hai tay Clow nắm trên chuôi đao, hung hăng chém một đao tới sau lưng World.
"Hoàng long! ! !"
Một đao đánh chết lão già ngươi!
"World!"
Tốc độ vung đao của hắn đương nhiên không chậm, đúng lúc này, một thân ảnh nhỏ gầy ngăn ở trước mặt Clow, nhảy lên lưng World.
Xùy! ! !
Một đao chém xuống.
Clow mở to hai mắt, nhìn lưỡi đao trượt từ thân thể gầy ốm của Byojack xuống, một vòi máu tươi từ bả vai đến eo của lão già kia phun ra, hình thành một lỗ hổng lớn.
"Byojack! ! !"
World không thể tin quay đầu, nhìn Byojack ngã xuống boong tàu, sững sờ ngay tại chỗ.
Phản ứng đầu tiên của ông ta không phải phẫn nộ mà là nghi hoặc.
Vì sao?
Vì sao lão già này lại cản đao cho ta?
Lão ta không phải đã sớm phản bội ta sao!
"Không cần quan tâm tới World, chúng ta rút lui trước, sau này hãy nói!"
Câu nói này quanh quẩn trong lòng ông ta 30 năm.
Khác với những người khác, cũng không phải ông ta sống 30 năm, mà là xuất phát từ ngoài ý muốn bị đóng băng 30 năm.
Ba mươi năm qua, thân thể ông ta không có gì thay đổi, tuổi tác của ông ta cũng không có gì thay đổi, đối với ông ta, những ký ức cùng tồn tại phi thường xa xưa ở trong lòng ông ta cũng chẳng khác gì hôm qua.
Ông ta bị đồng bạn phản bội!
Đồng bạn mà ông ta từng tín nhiệm.
Ông ta từng xem như đồng bạn như người nhà, tất cả đều phản bội ông ta!
Nhưng vì sao. . .
Lại muốn cản đao cho mình!
"Á."
Clow chém một đao không trúng, lần nữa vung Shusui, chuẩn bị một lần nữa chém về phía World.
"Lăn đi! ! !"
World gầm lớn với Clow một tiếng, không thèm quan tâm Clow, tụ tập gió xoáy chứa Haki cao cấp màu đen như mực trên nắm đấm, đánh một quyền về phía mặt Clow.
Clow không có cách nào, lóe sang bên cạnh, tránh thoát nắm đấm của World, vọt đến chỗ khác trên boong tàu.
Không cần thiết.
Lại cho ông ta đánh vào mặt mình xem còn có sống hay không.
"Vì sao?"
Một quyền bức lui Clow, World nhìn Byojack co giật trên mặt đất, giọng nói có chút run rẩy, "Tại sao phải cứu ta? Không phải ngươi không cứu sao? Ngươi hẳn nên giống 30 năm trước, mặc cho ta bị hải quân công kích, sau đó chạy trốn mới đúng! Đây không phải phong cách của ngươi sao, Byojack! Anh trai ngu xuẩn của ta!"
Byojack cùng World, mặc dù thân hình hoàn toàn khác biệt, nhưng không hề nghi ngờ, bọn hắn là anh em ruột.
"World a. . ."
Byojack run rẩy vươn tay, dường như muốn sờ mặt World, đôi mắt đã vẩn đục kia tràn ngập nước mắt, "Chuyện30 năm trước đã khiến ngươi thương tổn lớn như vậy sao?"
World trầm mặc một trận, sau đó chậm rãi nói: "Đúng vậy, ta vĩnh viễn không thể quên sự kiện kia, vĩnh viễn không!"
Ông ta gắt gao siết chặt nắm đấm, ông ta không rõ, cũng không cam lòng!
Nếu như, nếu như 30 năm trước Byojack giống như bây giờ, dù lúc ấy chết đi, World cũng sẽ không hối hận.
Bởi vì đồng bọn của ông ta không có vứt bỏ ông ta.
Lý tưởng kia. . .
Lý tưởng mang theo anh trai, mang theo đồng bạn chu du thế giới, dù không thể hoàn thành, ông ta cũng sẽ không hối hận.
Ông ta đã ngã trên đường truy đuổi lý tưởng.
Mà không phải như bây giờ, mặc kệ ông ta muốn tha thứ như thế nào, sự kiện kia vẫn luôn hiện rõ mồn một trước mắt, dẫn đến hiện tại trừ vặn vẹo ra, ông ta không có gì khác.
Thế nhưng vì sao, tại sao phải cản đao cho mình.
"Thật xin lỗi, World. . ."
Byojack run rẩy nói: "Sự kiện kia là anh trai sai, lúc ấy anh trai chỉ làm được chức trách của một tên phó thuyền trưởng, không làm được chức trách của một anh trai, ngươi cường đại. . . Để ta quên đi, ngươi là em trai của ta, là em trai duy nhất của ta, em trai. . . Hẳn là nên được bảo hộ."
"Anh trai không làm được gì cả, từ bắt đầu trước kia đã được ngươi bảo hộ, dù là 30 năm trước, cũng là do tư tâm của anh trai quấy phá."
"Nhưng ít ra, nhưng ít ra hiện tại. . ."
Byojack phun ra một ngụm máu tươi, run rẩy cười nói: "Để ta đền bù một chút chức trách của người anh trai."
"Giấc mộng của chúng ta. . ."
Ánh mắt của ông ta đã cực kỳ vẩn đục, nhìn biển cả xanh thẳm kia "Đừng từ bỏ nó. . ."
. . .
"Mảnh biển cả này kết nối lấy hòn đảo cùng quốc gia chúng ta chưa từng thấy, ngươi không cảm thấy rất tuyệt sao?"
"Ở phần cuối của biển lớn này, nhất định có đầy nguy hiểm vượt qua tưởng tượng đang chờ ngươi."
"World, về sau ngươi nhất định phải ra biển a."
. . .
Hình cảnh khi còn bé, như đèn kéo quân hiện lên trong đầu Byojack.
Đồng tử của lão giãn ra, đầu lệch đi, cũng không nhúc nhích.
World nhìn chằm chằm Byojack một trận, bỗng nhiên nhắm mắt lại.
"Ngu xuẩn, ta đã nói qua, hiện tại mục đích của ta chỉ là vì báo thù! Cho dù như thế, ta cũng sẽ không tha thứ ngươi."
Ông ta mở mắt ra, bên trong đồng tử đã biến thành đỏ , dường như muốn cắn nát cả răng đều, nói với Clow:
"Ta muốn làm thịt ngươi! ! !"



Bạn cần đăng nhập để bình luận