Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 633 - Phá kén thành bướm?



Chương 633 - Phá kén thành bướm?




Clow đã sớm cảm ứng được.
Tượng sắt kia ẩn tàng khí tức cường đại.
Lúc đầu cho rằng bên trong là một đại BOSS cực mạnh nào đó, nhưng thiếu nữ kia vừa đi ra đã làm Clow cảm thấy không đúng.
Thiếu nữ này quá bình thường, cũng quá yếu đuối.
Mặc dù năng lực rất quỷ dị, dưới ánh sáng chiếu rọi kia, Clow có thể phát hiện ra những hải quân G-3 vừa được Abra đánh thức, lòng kiêu ngạo đang sụp đổ, đây chính là cái gọi là 'Ngạo mạn', nhưng vẫn quá yếu đuối.
Đồ chơi này không phá được Haki phòng ngự của hắn, có lẽ đánh lén sẽ có tác dụng, nhưng bây giờ trong tình huống Clow có đề phòng, muốn dùng năng lực để ảnh hưởng tới hắn là chuyện không thể nào.
Muốn loại bỏ năng lực này, không cần 'Chính nghĩa' của Abra, dù sao chính chủ đã ở trước mặt hắn, chém ngã là tốt rồi.
Nếu như người này thật sự là thiếu nữ đơn thuần, Clow cũng không nhất định có thể hạ thủ.
Dù sao xét trên ý nghĩa nghiêm ngặt thì người ta cũng không tính là hải tặc, lý tưởng kia mặc dù là tà đạo, nhưng là dù sao cũng là người có được lòng kiên trì của chính mình.
Nhưng thiếu nữ này cũng không phải.
So sánh với thiếu nữ 'Yếu đuối' kia, khí tức cường đại trên người thiếu nữ để Clow cảm giác được lại không tương xứng cùng cô bé này.
Tựa như hải dương thâm thúy, chỉ là mặt biển bình tĩnh mà thôi.
Khí tức kia giống như là Golden Lion, Redfield, Byrnndi World, không mạnh như bọn hắn, nhưng khí tức có một chút giống nhau.
Khí tức đào phạm.
Kẻ này ẩn giấu bộ mặt thật, nhất định là một đào phạm!
Thiếu nữ trước đó bị Clow ném lăn, ngã nằm dưới đất tuyết, hai mắt đã vô thần, trong đồng tử kia đột nhiên tụ lên ánh sáng.
Ầm ầm!
Từ khi âm thanh xuất hiện, đất tuyết đã bắt đầu rung động, không, cũng không phải là đất tuyết, mà là cả đảo băng tuyết này đang rung động.
Bầu trời âm trầm, mây đen đảo loạn, tia chớp chiếu rọi bầu trời, nổ lên mấy tiếng sấm rền.
"Abra! Mang bình dân gần đây đi tị nạn! Những người còn lại cũng rút về trên thuyền đi!"
Con ngươi Clow co rụt lại, lui về sau một bước, phất tay hô.
"Vâng!"
Abra cúi chào một cái, năm ngón tay nắm lại vỗ lên lồng ngực, "Tăng tốc, 10 lần!"
Khí trắng hình thành vòng sáng, lan ra trên thân tất cả hải quân.
"Hành động, mang những bình dân đó rút về Kim Nghê hào!"
3000 hải quân tăng tốc phía, hóa thành từng bóng trắng cấp tốc chạy ra tứ phía hành động, mang những bình dân đó đi, cấp tốc rút về trên thuyền.
"Khí tức này. . . Đúng là rất mạnh."
Kuro nhìn thiên tượng, Haki? Không, không cảm nhận được loại Haoshoku khiến lòng run sợ kia, như vậy chính là lực lượng đơn thuần diễn biến. Trái cây sao?
"Nhưng ở trước mặt Clow tiên sinh, loại trình độ này còn chưa đủ nhìn."
Kuro nhìn lướt qua hải quân đang dẫn người rút lui, nói: "Tăng nhanh tốc độ đi, lưu lại không gian chiến trường cho Clow tiên sinh!"
"Đi, Fanny."
Sazel giữ chặt Fanny, chuẩn bị rút lui lên trên thuyền.
Cỗ khí tức này, hắn không thể đối mặt.
"A. . . Tốt."
Fanny sửng sốt một chút, gật gật đầu, sau đó nói với Moore: "À, đại thúc, thật có lỗi đâu, ta muốn đi, thật đáng tiếc không thể cứu chữa cho ngươi."
Cô là bác sĩ, trị bệnh cứu người là thiên chức, cũng là bản tính của cô.
Nhưng cô cũng là hải quân, cô cũng phải hoàn thành chức trách của hải quân.
Nhưng loại chuyện này, có vẻ như chỉ có thể làm được một thân phận thôi.
Mỗi lần nhìn thấy hải tặc bị trọng thương, kỳ thật Fanny rất muốn cứu chữa, nhưng chức trách hải quân để cô không có cách nào, nhưng cô muốn làm được, nhất định phải nghĩ ra một biện pháp.
Trong quá trình chém giết lâu dài cùng hải tặc, cô nghĩ đến một chủ ý tuyệt hảo.
Chỉ cần khi hải tặc bị thương lại cứu chữa hắn trước, sau đó lại chơi chết hắn không phải là tốt rồi sao.
Như vậy cô làm được chức trách của thầy thuốc, chức trách hải quân cũng làm được.
Dùng lời của Clow trung tướng để nói là. . .
A, cá và tay gấu ta đều muốn.
Đây đúng lúc là đối tượng thí nghiệm đầu tiên của cô, nhưng rất đáng tiếc, cô không có cách nào, chỉ có thể tạm thời tiếc nuối bỏ qua.
"Này, chờ một chút, không cần bỏ mặc thúc thúc ta, loại đẳng cấp chiến đấu này, tòa đảo này sẽ chịu không được, sẽ như phụ nữ bốc cháy vậy, phía dưới sẽ trở nên rối loạn lung tung."
Moore cắn răng, thế mà cũng vọt tới.
Không có cách nào, một đao kia của Clow trực tiếp để phá hỏng phòng của hắn, mặc dù còn sống, nhưng thể lực bản thân lại không đủ để hắn sử dụng năng lực.
Hơn nữa giới hạn của hắn vẫn không thể đến tình trạng có thể vượt qua biển, dù có mạnh mẽ dùng đạo tiêu, vẫn sẽ ở tòa đảo này, kết cục đều sẽ không quá tốt.
Còn không bằng đi theo hải quân, chí ít có một nơi có thể tị nạn.
Hắn đương nhiên nghe qua lời đồn về Kim Nghê, thế nhưng, hắn không phải hải tặc.
. . .
Con ngươi thiếu nữ có ánh sáng, thân thể bắt đầu rung động, giống như muốn phá kén thành bướm, thiếu nữ ầm ầm vỡ vụn, từ thân thể kia nứt ra một cái lỗ.
Phốc phốc!
Một cánh tay khô gầy từ trong khe hở kia duỗi ra.
Dưới cánh tay, một thân thể tràn ngập nhăn nheo, khi người này bay lên, thân thể thiếu nữ giống như bị hút vào vòng xoáy gì, không ngừng bị thân thể này dung hợp, sau một trận vặn vẹo, biến thành một lão già khô gầy.
Dị tượng trên trời cũng ngừng lại ở thời khắc này.
Lão già này, đôi mắt hóa thành nhãn ảnh, khóe mắt có một tiêu chí giọt nước mắt màu đen, bờ môi đỏ hồng.
Lão vươn tay, ngửa đầu nhìn bầu trời, thở sâu, phát ra âm thanh ôn nhuận, "Đã lâu rồi, bầu trời trong lành này."
Nói rồi lúc này lão mới nhìn về phía Clow ở phía trước.
"A. . . Một vị hải quân tiểu ca, hình như ta nhớ ngươi, trong chiến tranh trên đỉnh, ngươi biểu hiện rất không tệ."
"Chiến tranh trên đỉnh? Đó đều là chuyện đã trôi qua 2 năm rồi, lão già. . ."
Clow nhe răng nói: "Thời gian đã 2 năm, biển cả cũng không rửa sạch mùi thối trên người ngươi."
"2 năm qua, không ngờ đã lâu như vậy ta mới xuất hiện."
Lão già kia khẽ cười: "Vốn cho rằng dựa theo trình độ vô năng của hải quân các ngươi, có lẽ mấy tháng sau ta mới có thể xuất hiện, ở, được rồi. . . Kết quả này là tốt rồi, dù sao sự xuất hiện của ta đại diện cho việc tội nghiệt đã thu thập xong."
Clow nhíu mày, "Này, Kuro, có tin tức của lão sao?"
Cách đó không xa, Kuro cũng cau mày, đại não điên cuồng vận chuyện, cuối cùng giật mình.
"Clow tiên sinh, hắn là Zaria【 đại tội 】, hải tặc có tiền truy nã 310 triệu, một tên hải tặc rất hung ác trước đây!" Kuro kêu lên.
Tù phạm tầng thứ sáu Impel Down chạy trốn nhiều lắm, thân là túi khôn của Clow, hắn đương nhiên phải nhớ kỹ những nhân tố không xác định này.
Cũng bởi vì địa vị của Clow, hắn rất dễ dàng đạt được tình báo những đào phạm mà chính phủ cùng bản bộ không muốn công bố cho toàn bộ hải quân.
Trong đó những thành phần nguy hiểm, hoặc là cực kỳ nguy hiểm, hắn đều có tình báo.
"Ồ? Thế mà còn có người nhớ kỹ tên của ta a."
Zaria nhìn về phía Kuro, cúi người thi lễ, "Thật là vinh hạnh của ta, làm đáp lễ. . ."
Hắn ngẩng đầu, đôi mắt bắt đầu trở nên dữ tợn, "Ta sẽ để ngươi chết không tuyệt vọng."
Xoát!
Một đạo hắc mang chém tới cái cố của lão khi lão cúi người.
Xùy!
Chỉ một chớp mắt, đầu lâu của Zaria đã bị chặt xuống, rơi trên mặt tuyết.
Nhưng. . . Không có máu!
"Aizzz, người trẻ tuổi, không cần gấp gáp như vậy, hiện tại, không ai có thể giết chết ta."
Thi thể không đầu xoay người nhặt lên đầu trên đất, giống như là nâng khay nâng ở trong tay, mà đầu kia đang nhàn nhạt nói chuyện.
Xoát!
Lại một đao vung xuống.
"Sư tử cắn!"
Clow nắm chặt Shusui, một đao chém ra cuồng phong, cuốn lên lít nha lít nhít lưỡi đao gió quanh người Zaria, cắt chém lão thành vài đoạn.
Từng mảnh thân thể rơi trên mặt đất, đầu của Zaria cũng hoàn toàn tách ra, cái mũi là cái mũi, đôi mắt là đôi mắt, mà miệng kia cũng đơn độc rơi vào đất tuyết, nhưng vẫn mang theo ý cười.
"Ta nói rồi, người trẻ tuổi không nên gấp gáp."
"Không chết được?"
Clow nheo lại mắt, "Nhưng cũng không có bất kỳ chiến lực gì, ngươi rốt cuộc là cái quái gì?"
Bờ môi đỏ hồng kia nở nụ cười: "Ta đương nhiên là nhân loại, chỉ là bởi vì trái cây, hiện tại ta tựa như là bươm bướm phá kén thành bướm, từ khi phá kén đến khi vỗ cánh còn cần thời gian, hiện tại, chính là giai đoạn 'Vỗ cánh', không cần phải gấp, rất nhanh. . . Ngươi có thể cảm nhận được tuyệt vọng!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận