Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 741 - Đại áo nghĩa • Vô Tưởng Huyễn Sát



Chương 741 - Đại áo nghĩa • Vô Tưởng Huyễn Sát




" Nô lệ của Thiên Long nhân sao?"
Clow híp mắt, nhìn chằm chằm Grion đứng thẳng ở kia, hắn thật sự không ngờ được một người mạnh như vậy lại đã từng là nô lệ của Thiên Long nhân.
"Clow, không thể lưu lại kẻ này!"
Tokikake hô to: "Nếu là thân phận này, thả hắn đi sẽ xảy ra rất nhiều chuyện, Thiên Long nhân chết đi vốn chính là đại sự, một lần nữa, chính phủ thế giới sẽ nổi điên!"
Nô lệ của Thiên Long nhân không tính là gì, làm cao tầng hải quân, bọn họ biết không ít nô lệ của Thiên Long nhân chạy ra làm hải tặc, chỉ là làm hải quân, mà không phải chó Thiên Long nhân nuôi, đối với chuyện này, bọn họ hoàn toàn không quan tâm.
Càng để ý hơn là những người này sẽ tạo thành nguy hại gì đối với thế giới, không có chút quan hệ nào cùng thân phận nô lệ.
Nhưng loại người dám ngang nhiên giết Thiên Long nhân, thậm chí dám nói ra ở trước mặt hải quân bọn hắn như kẻ này thì có một không hai.
Lỡ may tên điên như thế này có thể sống sót, về sau khẳng định sẽ tiếp tục xuống tay với Thiên Long nhân.
Một lần đã đủ đau đầu, hiện tại sau chuyện này, bọn họ cũng không biết giải quyết như thế nào, thậm chí một Gran Tesoro đều không quá đủ.
Lại thêm mấy lần thì hải quân bọn họ còn sức mà xử lý hay không.
"A ta biết, hắn cũng không trốn được."
Clow thu Raki vào vỏ đao, nhìn về phía người trước mặt, mặc dù hắn đang đứng đó, nhưng đôi mắt đã dần dần mất đi ánh sáng.
Sưu!
Clow xuất hiện bên cạnh Grion, Raki lập tức bị nhổ ra, chém xuống một đao, chỉ thấy Grion đưa tay, cổ tay va chạm thẳng vào Raki.
Haki màu xanh đen trực tiếp tập hợp ở cổ tay, coong một tiếng, chống đỡ lưỡi đao Raki.
Ngay sau đó, một cổ tay khác của Grion lại lần nữa giơ lên, cổ cũng mang theo Haki, đập một kích tới.
Thân hình Clow lóe lên, một lần nữa lui đến nơi xa, để cú này của Grion đánh vào khoảng không.
"Ta sẽ không trốn tránh, ta sẽ đường đường chính chính nghênh địch!"
Hai cổ tay của Grion triển khai tư thế, đôi mắt ảm đạm vô thần kia lúc này lần nữa bắn ra ánh sáng.
Mà khí tức sinh mệnh cũng lại hạ xuống.
Hắn không còn được bao lâu.
Cho dù là có năng lực trợ giúo, cũng không sống được bao lâu.
Giống loại tình huống này, Clow có thể không đánh, với nhãn lực của hắn thì hiện tại kẻ này muốn di động đều tốn sức, mỗi khi động một cái đều là đang thiêu đốt sinh mệnh, mặc kệ hắn một hồi, chính hắn sẽ chết.
Vừa rồi một chiêu thức có uy lực cực lớn kia làm khí tức sinh mệnh của hắn lại hạ xuống đến điểm giới hạn, đó là một chiêu cuối cùng của hắn.
Bình thường, sau khi những người như thế này sử dụng ra một chiêu cuối cùng xong, dù không chết thì cũng mất đi năng lực phản kháng, huống chi bản thân hắn vốn đã đang trọng thương, theo lý thuyết nhất định phải chết.
Nhưng hắn còn sống, còn dựa vào ý chí để sống.
Đây thậm chí không thể tính là ý chí, mà là một loại chấp niệm.
Làm đối thủ của hắn, Clow đương nhiên không hiểu rõ cụ thể, nhưng là nghĩ nghĩ lại, hắn có thể cảm nhận được cảm xúc kia.
Kiên cường nhưng lại bi thương, từ bỏ tất cả nhưng lại nhặt lại một loại cảm xúc cực đoan nào đó.
Người đàn ông này
Clow thở dài.
"Đường đường chính chính sao? Cũng tốt, vậy thì đường đường chính chính đối địch đi."
Clow một lần nữa thu đao vào vỏ, nói với Grion: "Ta làm hải quân, cũng không thể bị hải tặc xem thường.
Muốn đối phó với loại người này, đối với Clow cũng không khó như vậy.
Dù sao hắn còn chưa sử dụng năng lực, năng lực giả loại hình cận chiến này, trong lúc chiến đấu chỉ sử dụng một chiêu 'Thanh Long mưa' là đầy đủ gây ra sát thương cho hắn, trên người hắn có vết thương, giọt mưa xâm nhập vào cơ thể thì hắn khẳng định không sống được.
Nhưng bây giờ không cần thiết dùng tới chiêu đps.
"Không sai! Đường đường chính chính đối địch đi! Song phương triển lộ ra võ nghệ, ngươi không chết chính là ta vong, thế giới tàn khốc này vốn chính là tràn ngập đấu tranh!" Grion lớn tiếng nói.
Clow cũng không gì nói thêm nữa, bày ra tư thế rút đao, bước chân thoáng cong cong, ngón cái tay trái cầm chắc vỏ đao, ngón cái cong lên, lưỡi đao lộ ra một đoạn nhỏ.
Clow lại lần nữa biến mất, từ giữa không trung đột nhiên xuất hiện trước mặt Grion, nắm chặt Raki, đang muốn rút ra.
Mà lúc này hai cổ tay của Grion lại đánh về phía những phương hướng khác, dường như nơi đó cũng có người vậy.
Khi ra chiêu, Clow dùng điều khiển máu huyết cùng sát khí xâm nhập, để hắn lâm vào huyễn cảnh.
Sưu!
Rất nhanh, thân thể Clow biến mất từ trước mặt Grion, tiếp tục duy trì tư thế rút đao, xuất hiện ở phía sau của Grion.
"Thật xin lỗi, đường đường chính chính gì đó chính là đùa ngươi, lão tử cũng không phải loại người đường đường chính chính đó."
Clow nói, thu lưỡi đao vào trong vỏ đao, "Đại áo nghĩa "
Thân thể Grion lắc lư ở chỗ kia .
Hiện tại hắn không phát hiện ra đâu là ảo cảnh, trong tầm mắt của hắn, sau khi hải quân kia xuất hiện, bị chính mình đánh một kích xuyên thủng, mang theo tiếc nuối cùng không cam lòng chết ở trước mặt của hắn.
"Ngươi thua."
Grion khoanh hai tay, ngạo nghễ lên tiếng: "Ta sẽ tiếp tục đi tới cực hạn của quyền, vượt qua tất cả thế gian."
Khi hắn vừa dứt lời, cảnh tượng trong mắt hắn bỗng nhiên biến đổi, xuất hiện một thị trấn nhỏ yên bình, lúc này hắn ở một gian đạo quán trong trấn.
"Hoan nghênh về nhà, ai nha, làm sao lại biến thành dáng vẻ này!"
Một người phụ nữ dịu dàng gọi hắn, nở nụ cười nhu hòa, nhưng rất nhanh cô nhìn thấy Grion gãy mất hai tay, còn có thương thế trên người, trên mặt quýnh lên, vội vàng chạy tới.
Có lẽ là chạy quá gấp, khi mới vừa đến bên cạnh Grion, cô lảo đảo một cái, ngã lên trên người Grion.
"Ngươi "
Grion sững sờ nhìn người phụ nữ đang lộ vẻ mặt lo lắng kia, "Vì sao, tại sao ngươi lại ở đây?"
"Ba ba!"
Hắn còn chưa kịp phản ứng, dưới chân lại có tiếng hô thanh thúy vang lên.
Một đứa bé có bộ dáng giống hắn lúc tuổi đến mấy phần ôm chân của hắn, trong mắt đã có nước mắt, "Ba ba sao lại biến thành bộ dạng này rồi? !"
"Ta "
Grion ngây người, ngơ ngác nhìn đứa trẻ kia.
Không sai, đó là vợ con của hắn
"Còn sống trở về."
Đột nhiên, gần đó lại vang lên tiếng gọi, mấy người từ bên trong đạo quán đi ra, cười ha hả nói với Grion: "Nghe nói ngươi bắt lấy Thiên Long nhân, thật là lợi hại, còn đánh bại trung tướng hải quân Kim Nghê, cường giả như thế, về sau lại không ai dám chọc tới ngươi đi."
Đó là đồng bọn của hắn, bọn họ hẳn là đồng bạn khi hắn làm hải tặc triệu tập mới đúng, vì sao lại ở đây.
"Là, là sao, ta làm sao vậy?"
Grion ngây ngốc chốc lát, muốn đưa tay sờ vợ con của mình, nhưng khi duỗi ra, hắn mới phát hiện chính mình không có bàn tay.
"Nhưng ta không có bàn tay a."Hắn cười khổ nói.
"Thế thì có sao đâu, có chúng ta ở đây, thuyền trưởng lợi hại như vậy, chúng ta đương nhiên cũng phải trở nên mạnh hơn."
Đồng bạn cười hì hì nói: "Giấc mộng của ngươi không phải để mình trở thành đạo quán chủ nổi danh sao? Về sau chúng ta cũng tới giúp ngươi, để đạo quán vang danh thế giới, về sau chúng ta chính là sư phạm."
Ta có giấc mộng này sao?
Ta.
Ta là có.
"Hầy, đi về trước đi, ta đến trị liệu cho ngươi một chút." Người vợ ôn nhu bắt lấy cổ tay Grion, dẫn hắn đi vào đạo quán.
Thân thể ngang tàng kia lại bị một người phụ nữ gầy yếu kéo đi, không tự chủ đi vào trong đạo quán.
Nhìn qua người vợ dịu dàng, đứa bé hoạt bát, còn có đồng bọn của mình
Rất tốt, nghĩ nhiều như vậy làm gì, như vậy là rất tốt.
Như vậy là đủ.
Miệng Grion run lên, trên mặt dần dần lộ ra mỉm cười, ở thời điểm này, thân thể đầy cơ bắp kia dường như hòa tan, khuôn mặt như ác quỷ cũng dần dần biến thành khuôn mặt tương đối nhu hòa soái khí lúc tuổi còn trẻ, cùng đám người cùng nhau đi vào bên trong đạo quán.
"Được, nhờ các người "
Hắn mỉm cười nói: "Ta trở về."
. . .
Phù phù.
Grion ngã xuống.
Ca một tiếng, Clow thu đao, đứng lên cũng không nhìn hắn, thản nhiên nói: "Vô Tưởng Huyễn Sát."
Hắn ngừng lại một lát, mới nói: "Cũng không biết ngươi làm mộng gì, mặc kệ tốt hay là xấu, đều là suy nghĩ trong lòng ngươi, cứ như vậy đi, sa vào trong giấc mộng của chính ngươi đi thôi."



Bạn cần đăng nhập để bình luận