Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 404 - Cách lý tưởng chỉ có 1 bước xa



Chương 404 - Cách lý tưởng chỉ có 1 bước xa




Tây Hải.
Quân hạm của Clow sau vài ngày đi đường, rốt cục đã vượt qua Calm Belt, đến phạm vi Tây Hải.
Bởi vì sớm cắt đứt tín hiệu máy truyền tin, đồng hồ của mình tháo ra thả vào trong khoang thuyền, dẫn đến hắn không nhận được một cuộc gọi nào cả.
Còn hải âu đưa tin mới.
Còn chưa kịp tiếp cận đến đã bị sát khí của Clow dọa đến, sau mấy lần như thế, hải âu đưa tin mới cũng ghi nhớ khí tức của Clow, không còn dám bay về phía trước, khiến đoạn đường của hắn đều xuôi gió xuôi nước.
Lúc này thời tiết ở vùng biển này rất tốt, Clow chuyển cái ghế nằm ra nằm trên boong thuyền, tay trái cầm đồ uống lạnh tay phải cầm xì gà, thỉnh thoảng đoạt một chút đồ ăn vặt của Rida, cuộc sống quá thoải mái thong dong.
"Này, đừng động tới đồ ăn vặt của ta, giết anh đấy nha!"
Rida bị Clow đoạt đồ ăn vặt lần thứ hai, rốt cục không thể nhịn được nữa ôm lấy ba lô nhỏ của chính mình, hung dữ quát.
"Ăn một chút thì có làm sao."
Clow cười ha hả nói, trở tay muốn cầm lấy chén đồ uống lạnh uống một ngụm, nhưng lúc này đồ uống lạnh đã thấy đáy.
"Kuro, đồ uống lạnh hết rồi, đi lấy cho ta một chén."Hắn nói với Kuro ở bên cạnh.
Kuro đẩy mắt kính, há to miệng, trù trừ nói: "Chuyện kia, Clow tiên sinh, dù sao ta cũng là thiếu tá. . ."
Hắn đã sớm muốn nói lời này, lần này thực sự là không thể nhịn được nữa.
Dù sao hắn cũng là thiếu tá bản bộ, cũng không phải tạp binh bưng trà đưa nước, mặc dù nói là thủ hạ của Clow, nhưng cũng không thể không cho hắn mặt mũi như vậy đi.
Ngươi có tin ta trở mặt với ngươi hay không!
"Ừm? Vậy thì thế nào?" Clow nghi ngờ nói.
"Không, không có việc gì, ta đi lấy."
Kuro mím môi một cái, miễn cưỡng vui cười cầm lấy cái chén không kia, quay người đi vào trong phòng bếp ở quân hạm.
"Đúng rồi, Sazel đâu?"
Hắn hỏi một tên hải quân đi ngang qua.
"Báo cáo Kuro thiếu tá, Sazel thiếu úy ở phía sau!" Hải quân kia đứng nghiêm một cái, hét lớn.
"Gọi hắn đến đây, đợi chút nữa ta muốn tiến hành đặc huấn cho hắn!" Kuro rặn từ trong hàm răng ra một câu.
"Vâng!"
Hải quân kia đứng nghiêm chào, chạy chậm đến phía sau quân hạm.
Lúc này ở đằng sau, Sazel đang ngồi ở rào chắn, một chân cuộn lại, cùng một tên hải quân khác nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười.
Một tay hắn cầm thật nhiều hạt dưa, đang đưa lên miệng cắn, vừa nói: "Ta nói với ngươi. . ."
"Sazel thiếu úy!"
Hải quân chạy chậm đến kia đánh gãy lời của hắn, nghiêm giọng nói.
"Ồ? Có chuyện gì sao?"
Sazel còn mang theo cảm xúc vui vẻ, một khuôn mặt tươi cười quay sang nhìn hải quân kia, thuận tay cầm lên một hạt dưa thả vào miệng.
"Kuro thiếu tá tìm ngươi, mời ngươi sớm tới boong tàu, hắn nói muốn tiến hành đặc huấn cho ngươi."
Câu nói này khiến nụ cười của Sazel đọng lại.
Hạt dưa vừa chuẩn bị bỏ vào trong miệng bởi hắn nhẹ buông tay mà rơi trên mặt đất.
Biểu tình kia dần dần chuyển thành sững sờ, dường như lần tiếp sẽ hét lên tiếng.
"Vì sao lại là ta. . ."Hắn tuyệt vọng nói.
Lúc này, Kuro ở trong phòng bếp đổi đồ uống lạnh, cũng lộ ra vẻ mặt tương tự, hắn nhìn đồ uống lạnh trên khay, u oán nói: "Vì sao lại là ta. . ."
Không đề cập tới lịch trình của hai người mưu trí, dù sao Clow vẫn đang đắc ý.
Tâm tình hiện tại của hắn đặc biệt tốt.
Bởi vì không có phiền não nha!
Cứ theo tình huống này, hắn cơ bản có thể ở lại Tây Hải dưỡng lão đến chết rồi.
Mặc dù nói Tây Hải vẫn không bằng quê quán Đông Hải của hắn, kỳ thật hắn càng hướng tới quê quán Shells Town của mình, thay thế Ripper hiện nay đóng tại kia làm căn cứ trưởng, nhưng không làm được, Tây Hải cũng được.
Là người phải hiểu được thỏa mãn.
Hiện tại hắn đã rất thỏa mãn.
Chuyện được về đảo Pegasus dưỡng này, hắn vô cùng thỏa mãn.
Chỉ mấy ngày sau, một đoàn người đã tới đảo Pegasus.
Lúc đầu đi chỉ là một đám hải quân, lúc về có thêm 3000 binh sĩ nhân bản.
Vì thế, Clow tâm tình tốt vung tay lên, trưng thu thổ địa gần căn cứ hải quân, mở rộng căn cứ ra một vòng.
Như vậy hải quân mới tới có chỗ ở, những bình dân bởi vì bị trưng thu thổ địa cũng phát phát tài một phen. Sau đó bọn hắn cầm tiền đi ra phía ngoài, để đảo Pegasus càng lớn hơn.
Đây vốn chính là muốn thay đổi.
Sau khi trấn Pegasus càng ngày càng phồn hoa, công trình kiến trúc ở dải đất trung tâm càng ngày càng theo không kịp, so với địa phương hắn mới khai phá, những nơi này có vẻ hơi nghèo.
Clow ngoài là căn cứ trưởng ở đảo Pegasus, hắn thu mua số lớn đất hoang ở đảo Pegasus nên cũng là Đảo chủ đảo Pegasus, hắn cũng nên tinh toán một chút chất lượng sinh hoạt của cư dân.
Đất hoang nha, miễn phí cải biến, làm phòng ở tốt hơn, sau đó lại gần sát khu vực mới khai phá phồn hoa, còn trả cho nguyên cư dân một món phí vì hủy chỗ ở, lại thêm danh vọng của Clow trên toà đảo này, không có người nào không nguyện ý.
3000 binh sĩ nhân bản, cứ như vậy vào đảo Pegasus ở, trở thành hải quân.
Lúc đầu trình độ căn cứ chi bộ ở tứ hải khẳng định là không dùng được nhiều binh lực như vậy, nhưng ai bảo Clow có xuất thân thâm hậu chứ.
Không ai có thể nguyện ý dùng loại chuyện này qua loa tắc trách với hắn.
3000 người cứ như vậy bị hắn mang về.
Đổi thành người khác từ trên trời nhảy xuống, cũng không có đãi ngộ kia.
Người tổ chức đứng đắn, cho dù là một lần thu hoạch được chức vị cao, không có nhân mạch rộng cùng cảm giác tán đồng, làm ra chuyện đến vậy coi như là làm nhiều công ít a.
Mà 3000 người này, Clow đau đầu thì đau đầu, nhưng nếu đặt ở đảo Pegasus thì hắn vẫn muốn.
Đại diện cho lực lượng ở đảo Pegasus lại tiến thêm một bước, như vậy càng không có loại hải tặc không có mắt kia dám đến tập kích nơi này.
Đoàn thuyền quy mô to lớn bình thường cũng chỉ có bằng ý người thôi.
Nhưng loại hải tặc cấp độ kia không đủ chất lượng, làm sao có thể so sánh cùng hải quân chịu qua huấn luyện, huống chi đây là binh sĩ nhân bản còn mạnh hơn hải quân phổ thông.
Sau khi trở lại Pegasus, Clow lập tức ở lì trong căn cứ không ra.
Abra mang theo hải quân cùng binh sĩ nhân bản mỗi ngày huấn luyện, còn tri kỷ đặt tên cho 3000 người.
Dùng lời hắn nói chính là:
"Các ngươi không có tên? Cái gì? Danh hiệu? 010203?"
"Là người thì làm sao có thể không có tên, tên mới là chứng minh thứ nhất một người tồn tại trên thế giới này, nếu các ngươi không có tên thì để ta đến đặt cho các ngươi đi!"
"Họ Lucilfer thế nào, dòng họ của Clow chuẩn tướng? A không không, họ kia quá thần thánh, vậy lấy họ Douglas của ta đi! Từ giờ trở đi, các ngươi sẽ có họ Douglas!"
Sau một phen dõng dạc tuyên bố, 3000 binh sĩ nhân bản đã có dòng họ, ở đảo Pegasus, cái họ này nhảy lên thành thế gia vọng tộc đệ nhất.
Kuro thường ngày huấn luyện Sazel.
Rida thì mỗi ngày đều ra ngoài, hồ ăn biển nhét.
Mà Clow đứng từ tầng lầu trên căn cứ nhìn xuống cảnh tượng ấm áp lại hòa bình này, hài lòng gật đầu, như cái người già đang nhìn lại cuộc đời khẽ thở dài: "Thật tốt, tất cả đều là đi vào quỹ đạo. . ."
Hòa bình!
An toàn!
Thoải mái dễ chịu!
Lý tưởng cuối cùng của hắn đã cách cửa lớn được thực hiện chỉ một bước!
Ngay khi hắn đang nghĩ như vậy, ở cổng chính ngay dưới lầu, Kuro, Rida cùng Abra đứng ở kia, cũng không biết có nên tiến đến hay không.
"Ta đến!"
Abra nói rồi lại muốn xông vào.
"Không thể!"
Rida kéo lấy Abra, lực lượng khổng lồ để Abra không động đậy được.
"Vì sao? !"
Abra nghi ngờ nói: "Chuyện tốt như vậy, vì sao không thể để Clow tiên sinh biết, đây chính là. . ."
Rida vội vàng khoát tay, ngăn lại lời nói của Abra, cô đặt ngón tay bên miệng, xuỵt một tiếng: "Không thể nói, cẩn thận một chút, sẽ bị nghe được."
"Vẫn nên đừng nói đi. . ."
Kuro đẩy mắt kính, bóp một phần báo chí trên tay thành một đoàn.
Hắn cũng không dám nói, lỡ may Clow nóng giận, Rida khẳng định không có việc gì, tên ngu ngốc Abra sẽ chỉ làm Clow tiên sinh bất đắc dĩ, vậy người không may chỉ có chính mình.



Bạn cần đăng nhập để bình luận