Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 454 - Dofla, trời tối



Chương 454 - Dofla, trời tối




Sabaody tiến vào trạng thái toàn thể giới nghiêm, bị hải quân cùng hắc bang bị hải quân khống chế cùng thanh tra, mọi người lại một lần nữa ở im trong nhà không ra khỏi cửa.
Lần này, không có ai càu nhàu.
Nói đùa à, lần trước 'Sát nhân ma vương' kia đã xử lý mấy vạn người ở Sabaody, lần này có người nào dám chống lại mệnh lệnh, hắn tuyệt đối sẽ không nương tay.
Bởi vì trình độ giới nghiêm lần này còn nghiêm trọng hơn so với lần trước.
Dân chúng ở nơi này tận mắt thấy những du khách kia la hét mấy tiếng vô dụng rồi vẫn như cũ bị hải quân cưỡng ép mang đi, cũng không biết bị mang đi nơi nào.
Dáng vẻ nghiêm túc kia khiến mọi người run lẩy bẩy.
Ngay khi Sabaody giới nghiêm, trên bầu trời, một thân ảnh phi hành với tốc độ cao, xuyên phá không khí làm không khí hình thành tua cờ.
Tốc độ phi hành của trái lơ lửng, thật sự muốn thi triển ra đương nhiên sẽ không thấp, hơn nữa Clow có nghiên cứu về 'Phong', hai bên kết hợp với nhau, tốc độ phi hành nhanh chóng như vậy thì quá mức đơn giản.
Chỉ là lúc bình thường hắn không cần dùng đến mà thôi.
Red Line tùy tiện bay qua.
Thông qua Eternal Pose, Clow xông thẳng về phía Dressrosa.
Dressrosa, lúc này trời xanh vạn dặm.
Trên hình trụ cao nhất kia là Vương cung Dressrosa ở bây giờ.
Trong đình viện, một người đàn ông mặc áo khoác lông vũ màu hồng nằm trên ghế, khóe môi nhếch lên lộ ra nụ cười tà dị, hắn nằm ở kia tắm nắng, thỉnh thoảng nghĩ đến cái gì, phát ra tiếng cười 'Phất phất phất' quái dị.
Người này là một trong mấy người hàng đầu trên đại dương bao la, là Shichibukai, Heavenly Yaksha, Donquixote Doflamingo, cũng là đương nhiệm quốc vương của Dressrosa.
Ở bên cạnh hắn, các cán bộ của Donquixote gia tộc tề tụ lại đây.
"Baby-5, Diamante cũng là vì muốn tốt cho ngươi, những người kia đều chỉ đang lừa ngươi mà thôi."
Một người đàn ông béo ụt mặc trang phục trẻ em, đội khăn trùm đầu trẻ em, trong miệng chảy dãi ròng ròng, một tay lôi kéo hầu gái đang chảy nước mắt, vừa nói.
"Đó là vị hôn phu của lão nương, hắn nói hắn cần ta!"
Mỹ nữ cao gầy mặc trang phục hầu gái chảy nước mắt, một tay khác chuyển thành súng ngắn, nhắm thẳng về phía người đàn ông khoác áo choàng đỏ chót kia, "Lão nương sẽ không tha thứ cho ngươi, Diamante!"
Người mặc áo choàng đỏ chót là cán bộ tối cao của Donquixote gia tộc, quân thủ lĩnh 'Khối lập phương', tiền truy nã là 99 triệu Berries- Diamante.
Hắn ngồi ở kia, hai chân bắt chéo, chậm rãi uống hồng trà.
"Người này chính là lừa đảo, Baby-5, đừng đặt tâm tư vào những người kia." Diamante nhấp một ngụm hồng trà, nói: "Ta sớm giúp ngươi giải quyết hết những phiền phức kia rồi, chẳng lẽ không tốt sao?"
"Không thể tha thứ!"
Phịch một tiếng.
Cánh tay Baby-5 hóa thành súng ngắn bắn ra một viên đạn, bắn thẳng đến Diamante.
Diamante không tránh, chỉ duỗi ra một cái tay, khi viên đạn bắn tới, ngón trỏ giơ lên, nhẹ nhàng điểm lên đạn chì một cái.
Viên đạn cứng rắn ở thời khắc này lại mềm xuống, trở nên nhẹ nhàng, sau khi Diamante tùy tiện vung tay lên, viên đạn lập tức bị xung lực vung ra ngoài, sau khi rơi trên mặt đất về sau, cùng mặt đất va chạm ra một vành lửa.
"Ta là năng lực giả ăn trái cây tung bay, chạm đến khí tức sẽ trở nên nhẹ nhàng, nhưng chất lượng sẽ không thay đổi." Diamante chậm rãi nói.
"Không tệ lắm, Diamante." Nụ cười của Doflamingo càng tăng lên.
"Nào có, nào có , ta còn có không gian tăng lên nữa." Diamante khiêm tốn nói.
"Không, ta thật sự cảm thấy ngươi không tệ."
"Không có không có, ta còn rất yếu." Diamante liên tục khoát tay.
"Được rồi."
"Nếu ngươi đã nói như vậy, vậy ta chính là rất không tệ!" Diamante ưỡn ngực, tự tin nói.
"Phất phất phất phất." Doflamingo nở nụ cười.
"Dofla."
Đột nhiên, một vật thể to lớn nhớp nhúa buồn nôn tới gần, bóng tối che lại nửa người hắn.
Đó là một ông chú khoác chăn bông màu lam lôi thôi, trong tay cầm một cây quải trượng, đi trên đường giống như bị kéo đi.
Một trong cán bộ tối cao của Donquixote gia tộc, quân lãnh tụ 'Hoa mai'- Trebol.
Sắc mặt Doflamingo trầm xuống: "Trebol, ngươi cách ta quá gần."
Trebol không có chút giác ngộ nào về phương diện này, lại đến càng gần hắn, dùng ngữ khí tương tự như si hán nói: "Dofla, một nhóm trái cây này chuẩn bị cho tốt."
"Loại chuyện này, ngươi phụ trách làm là được, ta nói, quá gần." Trên trán Doflamingo hiện lên một vạch đen.
"Được rồi, Dofla, vậy bọn ta tới kỳ hạn sẽ lại đi xử lý nó." Lúc này, Trebol mới cách Doflamingo hơi xa một chút.
"Dofla, tiếp tục như vậy, chúng ta sẽ càng ngày càng mạnh, cách dã tâm của ngươi cũng gần một bước."
Lúc này, một tiếng kêu sắc nhọn vang lên.
Nhưng người phát ra âm thanh lại là một cự hán khôi ngô cao gần 5 mét, hắn đội một mũ giáp màu vàng hình chữ thập, âm thanh phát ra lại dị thường buồn cười.
Nhưng cán bộ đang ngồi ở đây đều tập mãi thành thói quen, sắc mặt từng người vẫn như thường.
Không có người nào dám cười.
Từ mười mấy năm trước, những đứa trẻ từng cười nhạo âm thanh của người này đều bị đánh một trận thật đau, thậm chí có người bị đánh chết.
Pica, Donquixote là một trong cán bộ tối cao, quân lãnh tụ 'Hắc đào', nguyên tiền truy nã 95 triệu.
"Phất phất phất phất, dã tâm."
Doflamingo thẳng nửa người lên, đón ánh nắng nhìn lên bầu trời, hắn vươn tay nắm tới mặt trời, trong tầm mắt của hắn, mặt trời kia bị năm ngón tay của hắn nắm chặt, trở thành đen kịt.
"Này, Dofla, trời tối."
Âm thanh của Trebol truyền đến.
"Trời mới không đen, là tay của ta."
Trên trán Doflamingo lần nữa hiển hiện một vạch đen.
"Không, thật sự trời tối."
Diamante ngơ ngác nhìn bầu trời, thì thầm.
Tất cả cán bộ trong đình viện, giờ khắc này đều quay đầu nhìn về phía bầu trời, có chút ngu ngơ.
Doflamingo chần chờ dịch tay, lúc này mới phát hiện, cũng không phải là tay của hắn che kín mặt trời, mà là bầu trời trong xanh trước kia đã hoàn toàn trầm xuống.
"Trời tối rồi, mọi người về đi."
Diamante còn muốn nói mấy lời nhẹ nhõm, nhưng trong một chớp mắt tiếp theo, hắn lại thấy mồ hôi lạnh trên trán Doflamingo chảy xuống, gắt gao nhìn chằm chằm bầu trời.
"Này, Dofla, vẻ mặt ngươi thế nào đấy."
Diamante vừa nói xong lời này, đôi mắt chính mình nhất thời cũng trừng lớn, mồ hôi lạnh trên mặt chảy ròng, vô thức nhìn lên bầu trời.
Lúc này hắn mới phát hiện, mây đen kia không phải lập tức biến thành đen, mà là từ một phương hướng nào đó không ngừng kéo tới, che lại mặt trời.
Mây đen ép thành, bao phủ toàn bộ Dressrosa.
"Sát khí!"
Diamante kinh ngạc nói: "Này, nói đùa cái gì, loại sát khí trình độ này. Ai đến vậy? !"
"Thật đáng sợ."
Một bé trai Ngư Nhân tộc hỗn huyết đi giày cao gót cùng quần ngắn có sắc mặt tái nhợt, ngu ngơ nhìn lên bầu trời, thân thể không tự chủ đang phát run.
"Ta từng gặp được sát khí!"
Doflamingo nhảy dựng lên từ trên ghế nằm lên, nhìn thẳng lên mây đen không ngừng khuếch tán trên bầu trời, "Gia hỏa này, đến chỗ của ta làm gì? !"



Bạn cần đăng nhập để bình luận