Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 584 - Ta gặp được vua hải tặc ngươi tin không



Chương 584 - Ta gặp được vua hải tặc ngươi tin không




Hắn cảm ứng được, phiến đại lục dưới chân, giống như chính là đồ vật của hắn.
"Tình huống như thế nào?"Hắn hỏi Rida.
" Bảo khố của anh rơi xuống đấy!"
Lúc này Rida từ trong ngực Clow chui ra, nói: "Anh bị đưa về quá khứ, năng lực không được khống chế, đồ vật lập tức rơi xuống, Koltiga đã không có."
"Không còn rồi?"
Clow sửng sốt một chút, "Người kia đâu?"
"Người. . ."
Rida vừa muốn lên tiếng, bỗng nhiên sững sờ, "Hình như người lại xuất hiện."
Không cần cố nói, Clow rất nhanh đa cảm ứng được trên đại lục này, dần dần xuất hiện khí tức của con người.
Mà trên quân hạm cũng có một chút khí tức cư dân.
Kia là cư dân Fürth còn chưa kịp dời đi, bị Kuro dẫn hải quân cùng nhau đưa lên quân hạm, tránh thoát một kiếp này.
"Đây là làm cái gì thế. . ."
Clow phun ra một ngụm khói thuốc, có chút không hiểu, "Lão già kia chết rồi?"
"Chết rồi."
Rida gật gật đầu, thuật lại tình huống và hành vi của Fürth cho hắn nghe một lần.
"Hứng thú cho phép?"
Sau khi Clow nghe xong, lông mày nhíu lại, cổ quái nói: "Còn có người có thể nói lời này à, lão già này. . . Đúng là kỳ quái."
Hắn chạy tới nơi này, chính là vì để mình trở lại quá khứ, sau đó Thiên Chi Bảo Khố rơi xuống làm đảo chìm rồi?
Nếu không có việc này, hòn đảo này chẳng phải sẽ không có việc gì nha, đây coi là cái gì, bê tảng đá tự nện chân mình?
Hay là nói, đại thế lịch sử không thể đổi?
"Gọi điện thoại cho G-5, để Smoker phái mấy chiếc quân hạm đến, đón bình dân nơi này đi, dàn xếp ở chỗ khác."
Nhưng mặc kệ như thế nào, việc hủy diệt đảo này, Clow hắn cũng có trách nhiệm.
Chỉ có thể nói, không để người bị thương tổn.
Nói xong lời này, Clow lại không kiên nhẫn nói: "Cho nên mới nói, lão tử chán ghét New World."
. . .
2 ngày sau, G-5 phái quân hạm đến đây, đón cư dân rơi đi.
Xong xuôi mọi chuyện, Clow mới đưa tay, thu bảo khố bảo bối của mình cho lên trời.
"Ngươi đấy. . ."
Smoker nhìn đồ vật có thể che đậy cả bầu trời ẩn vào tầng mây, biến mất không thấy gì nữa, trên trán đầy mồ hôi nói: "Rốt cuộc làm thứ gì!"
Hắn thật sự rất kinh ngạc, mặc dù biết Clow thông qua năng lực cất giữ một chút hòn đảo, nhưng Smoker vẫn cho rằng những vật kia không nhiều, nhưng cả lục địa che khuất bầu trời này xem như thứ gì!
"Một chút cất giữ mà thôi."
Clow khoát khoát tay, "Vất vả cho ngươi, nhớ kỹ mang bình dân tới địa phương an toàn."
"Cái này gọi là chút cất giữ? Chính ngươi suy tính một chút xem nên giải thích cùng phía trên thế nào đi."
Smoker nói: "Chỉ đến một chuyến, một tòa quần đảo đã không có, ngươi rốt cuộc gặp ai? Tứ Hoàng sao?"
Loại đồ vật này. . .
Nếu như Clow chiến bại, sẽ lần nữa rơi xuống nữa đi.
Với diện tích của đại lục kia, rơi xuống nhất định sẽ hủy diệt cả một đại quốc gia.
Gia hỏa này, bất tri bất giác đã có lực chiến đấu có thể diệt quốc!
Mà còn rất dễ dàng.
"Ta nói ta gặp vua hải tặc ngươi có tin không?" Clow nói.
Smoker sững sờ, "Vua hải tặc? Tiểu tử mũ rơm?"
Clow liếc mắt, "Ngươi đang nói đùa cùng lão tử?"
"Là ngươi trước."
Smoker nói: "Tóm lại ngươi không thể tiếp tục nghỉ ngơi nữa, toà quần đảo này thuộc về chính phủ thế giới, ngươi hủy diệt nó, vẫn nên nghĩ biện pháp giải thích đi, có gì cần giúp đỡ thì nói cho ta."
"Chuyện này ngươi không cần lo lắng, ta ngược lại không lo chuyện này." Clow tỏ vẻ chẳng sao cả nói.
Hắn sầu chuyenj này?
Chính phủ thế giới dùng chuyện này để dây dưa hắn?
Hắn đang cầu còn không được đấy.
Có bản lĩnh thì điều hắn đi, đuổi về tứ hải?
Các ngươi dám sao?
Dám làm hắn cũng dám tiếp nhận!
Loại nguy hiểm hạ chức cùng xử lý này, cứ để hắn đến tiếp nhận đi!
"Được rồi, ngươi có lực lượng là được, ta mang người đi, ở pháo đài G-5 bên kia vẫn còn có không ít hòn đảo chưa được khai phá, có thể để bọn hắn ở lại."
Smoker nói một câu, chào tạm biệt cùng Clow, mang theo người đi biển cả.
Trong những quân hạm kia, có không ít người lưu luyến Koltiga không rời.
"Này, Fürth, ngươi nhìn cái gì."
Trong đó có một người nói với một người khác chừng 30 tuổi: "Lại nhìn nữa, quê quán cũng sẽ không trở về."
"Cũng không tính là quê quán đi."
Người tên là Fürth chừng 30 tuổi kia quay đầu lại nói: "Chúng ta định cư ở đây từ 20 năm trước, chỉ là thời gian dài, có chút nhớ tình cũ mà thôi, nhưng nếu không có, kia coi như xong đi, vừa vặn, ta cũng phải hoàn thành giấc mộng của ta, đi làm một tên lữ hành."
"Ha ha ha, ngươi đã mang giấc mơ này mười mấy năm, cố lên nha."
. . .
Smoker mang theo cư dân rời đi, giờ phút này Clow cũng không thể dừng lại nữa, thật ra hắn cũng muốn ngừng lại, nhưng bản bộ bên kia gọi điện thoại cho Kuro, để bọn hắn nhanh chóng trở về, còn chuyện ở quần đảo Koltiga, bọn họ đến giải quyết.
Rất nhanh, cũng chỉ 1 ngày sau, Clow đã nhận được tin tức.
Chuyện về Koltiga được giải quyết.
Chính phủ thế giới thông cáo trong tin mới, quần đảo Koltiga bị một trận động đất đặc biệt lớn, hoàn toàn biến mất, may mà cư dân không bị thương tổn, được giải cứu ra toàn bộ.
Chuyện Clow hủy diệt Koltiga lại không thể nhấc lên, hắn là hải quân, là hóa thân của chính nghĩa, loại chuyện này tuôn ra chính là phá hư vinh dự hải quân, làm chính phủ thế giới mất mặt.
Còn giác mơ của Clow là chính phủ thế giới sẽ xử lý chính mình đương nhiên không thể nào phát sinh.
Không đề cập tới danh tiếng bây giờ của hắn trong hải quân, cho dù là không có, chỉ bằng lực chiến đấu có thể hủy diệt quần đảo này, chính phủ thế giới cũng sẽ không làm ra chuyện bê đá nện chân mình này.
Thật sự có thể làm cũng không phải là chính phủ thế giới.
Càng đừng đề cập tới hiện tại Clow vẫn là người đứng thứ hai một phe phái hải quân quan trọng, chính phủ thế giới sẽ cân nhắc đến phương diện này.
Đừng nói hắn chỉ là hủy đi quần đảo, dù hắn thuận đường đều giết hết người trên đảo, chính phủ thế giới cũng sẽ không tính việc này lên đầu của hắn.
Hòn đảo động đất ấy à, truyền thống ở thế giới hải dương, nơi nào đều có, động đất hủy đi mấy hòn đảo, không hiếm lạ.
Bản bộ, văn phòng, Kizaru gọi điện thoại, nói với hình ảnh đẹp trai bên kia máy truyền tin: "A ~ Clow, ngươi rốt cuộc gặpphải ai, ngay cả quần đảo đều bị hủy diệt, không bị thương chứ?"
Từ máy truyền tin kia truyền ra âm thanh: "Suýt chút nữa lão tử đã không còn, gặp được tội phạm từ tầng thứ sáu, đưa ta đến hơn 20 năm trước, đụng phải vua hải tặc còn đánh một trận cùng hắn."
"A ~ vậy thì đúng là đáng sợ đâu." Kizaru cười ha hả lên tiếng, nhưng nghe ngữ khí, giống như hoàn toàn không tin.
Lời này dù là ai nghê đến rất khó tin tưởng.
Lại nói ngươi hủy diệt chính là quần đảo hiện tại, có liên quan gì tới hơn 20 năm trước có.
"Được rồi, loại chuyện đó không sao cả, ngươi vẫn nhanh đi về đi, thuộc hạ Abra của ngươi đã đến, còn có một thuộc hạ. . . Ở, tên là Wilbur đi, đã làm tốt thuyền của ngươi, không thể không nói, hắn rất tận tâm tận lực đâu." Kizaru nói.
Thuyền làm tốt rồi?
Hình ảnh thông qua máy truyền tin nhíu mày một cái: "Là dựa theo yêu cầu của ta làm sao?"
"Hình như thế, thuộc hạ của ngươi nói là nghiêm ngặt dựa theo tiêu chuẩn của ngươi, lão phu cũng ra một phần lực nha." Kizaru nói.
"Được thôi, ta biết, ta đang ở trên đường trở về, cúp máy trước."
Cạch.
Máy truyền tin bị cúp, Kizaru sờ lên cằm, "Hơn 20 năm trước. . ."
Giống như, năm đó là có một cuộc điện thoại đến gọi hắn là lão gia tử.
Nhưng giống như lại không có chuyện như vậy, quá xa xưa. . .
"Được rồi, không quan trọng."
Kizaru cầm lấy bấm móng tay trên bàn, cắt móng tay.



Bạn cần đăng nhập để bình luận