Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 479 - Tội ác chi nguyên



Chương 479 - Tội ác chi nguyên




Mưa to như ngọc rơi vào mâm, tích táp giòn vang.
Trong màn mưa, Oge cầm đại thương bày ra tư thế, bước chân động trước, dẫn đầu lóe lên, trong nháy mắt đã xông đến gần trước người Clow, mũi thương như rồng, một thương khuấy động, đánh bay mưa to rơi xuống, đâm thẳng chỗ Clow.
Rất đơn thuần.
Phần đấu chí này làm Clow cảm nhận được cũng không còn tiếp tục nôn nóng cùng vội vàng, lúc này tràn ngập vẻ viên mãn.
Và mạnh hơn trước đó!
Đối với một thương bất ngờ này, Clow nheo lại mắt, không tránh cũng không né, Shusui trong tay phát ra hắc quang, một đao đánh tới mũi thương kia.
Đương!
Tiếng vang thanh thúy truyền vang trong màn mưa.
Khóe miệng Oge hiện lên mỉm cười, cũng không dây dưa, mũi thương vừa chạm vào lập tức thu về, tiếp đó nhanh chóng từ những phương hướng khác đánh tới Clow.
Đương!
Đương đương đương! !
Trong màn mưa, hai đạo hắc mãng không ngừng nhấp nhoáng.
Đại thương rất dài, so sánh thì Shusui ngắn hơn, trong tình huống chiến đấu ở khoảng cách gần như vậy rõ ràng có thế yếu, nhưng người đàn ông kia vung vẩy đao thì thế yếu rõ ràng bị xem nhẹ.
Xùy!
Bờ vai của hắn bị Shusui chém ra một vết thương, nhưng Oge hoàn toàn không để ý, ngược lại ý cười càng sâu, hoàn toàn không nhìn đao quang đánh tới, chỉ vung một thương đâm tới.
Lấy thương đổi thương!
Ầm!
Clow vung một đao đánh nghiêng mũi thương của Oge, thân thể khẽ chuyển, một cước đá trúng ngực Oge, đá hắn lui lại mấy bước.
Clow cầm đao, thân thể đứng vững, nước mưa thuận theo lưỡi đao rơi thẳng, chảy xuôi trên mặt đất, nhìn Oge nói: "Này, ngươi. . . Đang lợi dụng ta sao?"
Oge hoàn toàn không để ý tới lời Clow nói, lui lại mấy bước rồi đứng vững, nắm chặt đại thương, cười nói: "Quả nhiên là Lucilfer Clow, rất mạnh a!"
" Nếu không phải lão tử bị thương chưa khỏi, tin ta dùng một đao là có thể bổ ngươi ra hay không."
Clow hùng hùng hổ hổ nói; "Muốn chết thì đi tìm những người khác, ta không phải công cụ của ngươi người."
Đánh một trận cùng Charlotte Linlin mới chỉ nghỉ 1 ngày, thương tổn nào đã kịp tốt, hiện tại hắn động đứng mà xương sườn vẫn đang đau đấy.
Oge dữ tợn nói: "Ngươi đang nói mê sảng gì đấy, bổn vương là muốn giết ngươi! Ngươi vô duyên vô cớ tới đây là nghĩ phá hư cơ sở thống trị của bổn vương đi! Ta cho ngươi biết, trừ phi ta chết, nếu không người nơi này mãi mãi đều là dân đen!"
Nói rồi hắn vung trường thương quét ngang, tiếp tục vọt tới.
Binh khí lại lần nữa va chạm.
"Không nghe tiếng người."
Clow chém một đao vào đại thương kia, lạnh nhạt nói: "Muốn ta làm công cụ hình người như vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi tốt rồi!"
"Ngươi có thể làm được thì thì tới đi!"
Oge nói: "Thực lực của bổn vương, cũng không phải nói một chút là có thể làm được!"
Hắn quả thật có thực lực không tệ.
Sau khi buông được gáng nặng xuống, toàn bộ động tác đều đại khai đại hợp.
Loại thương kỹ này chính thủ hạ của Clow cũng có một người.
Donald.
Chỉ là thực lực của Donald so với Klein Oge này, hoàn toàn không thể so sánh được.
Hắn thấy thực lực của người này, nếu nghiêm ngặt sao sánh thì hoàn toàn không thua Charlotte Katakuri.
Mặc dù chưa từng đánh với hắn, nhưng kẻ này lộ ra khí tức hoàn toàn không kém tên đeo khăn quàng cổ kia.
Đây cũng là điểm mà Clow hoàn toàn không nghĩ ra.
Một Klei Oge, một Barber, trong hải quân chính là một trung tướng tinh anh cùng một trung tướng, hoàn toàn có thể bảo vệ một quốc gia.
Vì sao hắn nhận định là người này đang bảo vệ. . .
Cường giả chiến đấu cùng cường giả là có thể cảm ứng được.
Hắn ra chiêu, phong cách của hắn, cùng hiện tại binh khí giao tiếp mang đến cảm giác làm Clow cảm thấy người này hoàn toàn chính là loại người đường đường chính chính, nên hừng hực như mặt trời vậy.
Loại người này nếu như là quốc vương sẽ không làm được chuyện nghiền ép quốc dân này.
Clow lóe lên tới bên cạnh, tránh thoát công kích của Oge, tiến về phía trước, trực tiếp ép tới trước người Oge.
Oge giật mình, vô thức rút trường thương về, nhưng ngay lập tức không co rúm.
Một tay khác của Clow bắt lấy chuôi thương của hắn.
Hắc mang lóe ra, một cái tay khác của Clow vung đao, không chút lưu tình nào bổ một đao về phía ngực Oge.
Trong nháy mắt, Oge buông ra trường thương, bước chân xông lên, thân hình cúi thấp lóe sang bên cạnh, đồng thời nắm đấm tụ tập được Haki, đánh một quyền về phía lồng ngực Clow.
Đương!
Nắm đấm bị hắc đao cản, thân hình Oge lần nữa chập trùng, một tay khác đè xuống đất, hai chân đạp tới Clow, đồng thời nắm đấm đánh tới lưỡi đao cũng buông ra, đột nhiên bắt được chuôi thương, dùng sức uốn éo, thân thương thay đổi, đẩy ra tay Clow, để hắn rút đại thương trở về.
Ầm! !
Chỉ là trong nháy mắt hắn rút đại thương về một đạo tàn ảnh đã xuất hiện trước mặt hắn.
Clow đã ra một cước, đá thẳng tới mặt của hắn, một cước vừa nhanh vừa mạnh đá bay hắn ra ngoài.
Xùy! ! !
Thân hình đột nhiên trượt về sau trên mặt đất bị mưa to cọ rửa trơn ướt, thân thể hắn ghim lại, một chân đưa ra bên ngoài, một tay đặt trên mặt đất, một tay khác cầm trường thương, dừng lại tại chỗ.
Clow giơ chân lên, lúc này trên ống quần cũng lộ ra một vết cắt, quần áo vỡ tan, lộ ra Busoshoku dần dần biến mất.
Hắn chậc một tiếng, không kiên nhẫn nhìn sang.
Oge ngẩng đầu, khóe miệng hiện lên ý cười.
"Không chăm chú thì sẽ bị bổn vương giết chết!"
Oge uy hiếp nói: "Bị ta là quốc vương một mực ức hiếp quốc dân, xem quốc dân như đồ chơi cùng con mồi giết chết! Đến lúc đó quốc gia này vẫn sẽ nằm dưới sự thống trị khủng bố của ta!"
"Lão tử không rõ."
Clow nắm chặt Shusui, cổ tay chuyển một cái, lưỡi đao đẩy ra nước mưa, "Ngươi CMN muốn chết, mới vừa rồi để ta đánh chết không tốt sao? Phản kháng làm gì."
"Hay. . . Không nỡ bỏ những quốc dân này? Sợ bọn họ bị hải tặc phản sát rồi? Như vậy, mình làm gương mẫu không phải là tốt rồi sao?"
"Ta chỉ muốn tìm niềm vui thú thôi."
Oge đứng lên, thản nhiên nói: "Mặc kệ là niềm vui thú của sự phản kháng, hay là vui thú vì bị đồ sát niềm, trong mắt bổn vương đều là niềm vui thú, ai chết ta đều không để ý."
"Phải không? Ai nha, không tốt, tiểu quỷ biết Haoshoku kia sắp chết kìa." Clow chỉ ra đằng sau Oge.
"Cái gì? !"
Oge vô thức quay đầu, lại phát hiện lúc này Saga đang giơ thương đâm chết một tên hải tặc, đang cao giọng gầm thét.
Giốngnhuw là cảm ứng được ánh mắt của Oge, hắn nhìn sang, quát lớn: "Oge! Ta nhất định sẽ lật đổ ngươi! ! !"
Oge nhíu mày, quay đầu nhìn lại, lại phát hiện hải quân đội mũ rộng vành kia, lúc này trên mặt mang vẻ trêu chọc.
"Nếu đã không quan tâm thì lo lắng làm cái gì?." Clow hỏi.
"Ngươi không hiểu gì cả . ."
Oge nhắm mắt lại, lại tiếp tục mở ra, "Ngươi không hiểu gi hết. . ."
Sưu!
Thân hình hắn xông mạnh tới Clow, nhưng không công kích, mà là vòng qua hắn, xông thẳng tới phía sau của hắn, chính là nhắ tới những quốc dân kia.
Oge cầm đại thương làm ra tư thế ném, trên mũi thương sắp bị ném ra tương nhận lần nữa lóe ra hắc lôi.
"Ha ha ha ha! Ngươi chọc giận bổn vương, vậy nhìn xem một chiêu này đi, hải quân! ! Nếu như ngươi né tránh thì một thương này sẽ đâm tới chính giữa những dân đen kia! !"
Thời khắc này tiếng quát của Oge đặc biệt lớn, hấp dẫn những quốc dân còn đang công kích hải tặc kia chú ý.
"Oge! Đừng! ! !"
Thấy cảnh này, đôi mắt Dick gần như nứt ra rồi quát.
Kia là chiêu thức hắn dạy.
Hắn biết rõ, uy lực một chiêu này lớn đến bao nhiêu.
Những người này sẽ bị hoàn toàn đâm xuyên! !
Đôi mắt Oge đầy vẻ dữ tợn, cánh tay vung ra, đại thương hắc lôi kia đang muốn ném ra ngoài.
Hắn gắt gao nhìn chằm chằm Clow, quyết tâm trong mắt làm người ta kinh ngạc, mà sâu dưới đôi mắt kia, trừ quyết tâm ra còn có thêm một tia khẩn cầu.
Giết ta đi. . .
Bằng không, ta thật sự sẽ làm ra được!
Xùy!
Ngay khi Oge muốn ném đại thương rời khỏi tay, một thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện, sau đó hắc mang lóe sáng.
Lồng ngực Oge phun ra một vòi máu như suối phun, xen lẫn với cơn mưa to kia.
Hai tay Clow cầm đao, duy trì tư thế đánh xuống, nước mưa cọ rửa trên lưỡi đao, mang máu tươi trên lưỡi đao đi.
"Đủ chưa?"Hắn thản nhiên nói.
"A. . ."
Oge cúi đầu nhìn lồng ngực chính mình bị chém ra lỗ hổng lớn, khóe miệng hiện lên y cười.
"Cho nên, vì sao?." Clow hỏi.
"Bởi vì. . ."
Oge cúi đầu, lầm bầm: "Ta muốn tìm niềm vui."
Nói xong đôi mắt hắn cũng mở ra, bỗng nhiên bước chân đạp mạnh về phía trước, cánh tay vung ra ngoài.
"Xuyên qua trường thương! !"
Hắc lôi lóe sáng, giống như sao băng, bắn thẳng đến.
Một màn này khiến con ngươi Clow co rụt lại, vô thức nhìn sang, "Ngươi. . ."
Đùa hay thật đấy?
Hắn đoán sai rồi?
Cảm giác sai lầm rồi?
Oanh! ! !
Hắc lôi bắn thẳng đến phía trước, bay qua đỉnh đầu những quốc dân này, đâm thẳng vào bức tường trong vương cung kia, vách tường bị đánh sụp, dưới cơn mưa to, ánh vàng óng ánh lộ ra.
Bên trong là lượng lớn tài bảo!
Tất cả kim sức chồng chất thành một khối,xen lẫn cùng Berries, lộ ra màu sắc khiến con người mê muội nhất trên thế gian này.
Sưu!
Thân ảnh Oge biến mất trước mặt Clow, thuận theo hắc lôi xuất hiện ở trước mặt Vương cung.
Hắn rút ra đại thương màu đen đóng ở trên mặt đất, nói với những quốc dân kia, che ngực quát: "Một kích sau, một kích sau sẽ không lỡ tay nữa đâu!"
Mặc kệ là thế giới nào, đều có một định luật.
Quốc vương thích uy vọng, giáo sĩ thích thành kính, nhưng người người đều yêu tiền.
Trong vách tường chất đống tài bảo, từ bên ngoài nhìn gần như là chất đầy cả Vương cung, khó trách Oge muốn xây tường bảo hộ những tài bảo này.
Hình ảnh kia nhìn vô cùng động lòng người.
"Lấy tài bảo trước! !"
Hải tặc bị quốc dân đánh liên tục lùi về phía sau nhìn thấy tài bảo thì kích động lên, một tên hải tặc hô hào, đám hải tặc còn sót lại giống như phát điên, thế mà ngay lập tức ép những quốc dân này lui về sau.
Đấu chí tham lam, bị kích phát ra đến.
Đồng thời, Oge lần nữa giơ đại thương lên, bày ra động tác ném, lần này, là nhắm tới những quốc dân kia.
Uy thế một chiêu kia thế nào, bọn họ đã nhìn thấy, nếu quả thật bị đánh trúng, vậy bọn hắn tuyệt đối không cản được.
Dù tập hợp mấy vạn người, thế nhưng một thương kia đánh trúng, lại thêm những hải tặc kia. . .
Hậu quả khó mà lường được.
Dick trừng to mắt, toàn thân đều đang phát run.
Rõ ràng. . .
Nhìn thấy ánh rạng đông được cứu.
"Tuyệt đối không! ! !"
Ngay trong thời khắc tuyệt vọng trước sau bị giáp công này, một tiếng rống to từ trong đám người truyền ra, không khí chung quanh vào thời khắc này đều đứng im, đồng thời thay đổi màu sắc.
Phù phù. . .
Theo tiếng rống, một hải tặc trợn đôi mắt trắng dã, ngã xuống.
Chuyện này giống như gây ra phản ứng liên hoàn, lượng lớn hải tặc cũng ngất xuống theo, tất cả đều hôn mê bất tỉnh.
Xùy!
Đúng lúc này, một tia sáng như bạch lôi nổ lên, trực tiếp xuyên qua Vương cung, đánh trúng Oge.
Một đại thương màu bạc trắng, trực tiếp đâm xuyên ngực Oge.
Giữa đám người, Saga duy trì động tác ném, đôi mắt rưng rưng.
"Hao. . . Haoshoku?"
Dick đứng bên cạnh hắn kinh hãi nhìn về phía Saga, tiểu quỷ kia lại có Haoshoku?
Khó trách. . . Khó trách cho dù là vừa tiếp xúc, vẫn sẽ không tự chủ tuân thủ mệnh lệnh của hắn, vì hắn mà khuynh đảo.
Không chỉ như thế, chiêu thức kia. . .
Đó rõ ràng là chiêu xuyên qua chi trường thương của hắn, hắn chỉ phóng thích qua một lần mà thôi, cộng với Oge vừa thả ra, lúc này mới mấy lần.
Bây giờ đã học được rồi sao. . .
" Trình độ nắm giữ này. . ."
Trừ Dick ra, Clow cũng rất kinh ngạc.
"Có chút thuần thục."
Clow sờ sờ cằm, rất hứng thú nói.
Tạm thời không nói tới chiêu thức đột nhiên thi triển ra kia, chỉ bằng vào trình độ điều khiển Haoshoku này đã rất đáng sợ rồi.
Những người té xỉu kia căn bản không có quốc dân của bọn họ, tất cả đều là hải tặc.
Haoshoku là có thể khống chế đối tượng để thi triển, nhưng loại trình độ kia, vận dụng không thuần thục sẽ làm không được.
Cho nên tiểu quỷ này. . . Rốt cuộc nắm giữ thế nào.
Bây giờ mới bao nhiêu tuổi?
17 tuổi?
"Chắc chắn sẽ không để ngươi quấy rối! !"
Saga hét lớn: "Quốc gia này là của chúng ta! ! !"
"Khục!"
Oge che lồng ngực, lui lại nửa bước, phun ra một ngụm máu tươi lớn.
Hắn phí sức rút ra đại thương màu trắng bạc đâm vào lồng ngực, ném nó xuống, đại thương lăn xuống trên cầu thang Vương cung, lăn đến đám người phía dưới.
"Làm sao có thể, làm sao có thể a! Chỉ dựa vào tiểu quỷ này! !"
Sắc mặt Oge dữ tợn, khóe miệng chảy máu, "Chỉ dựa vào các ngươi mà muốn phản kháng bổn vương sao! ! !"
"Đúng, chỉ bằng ta!"
Saga đi đến trước nhất, cúi người nhặt lên đại thương màu bạc trắng, thần sắc kiên nghị: "Ta sẽ lật đổ ngươi! Klein Oge! !"
"Thương. . . Dick sao? Tên khốn nạn kia!"
Thân thể Oge lắc lư, hắn tựa ở cổng, thở dốc nói: "Ngươi quên bổn vương cứu trợ rồi sao, thế mà. . . Lại dám dạy chiêu thức cho tiểu quỷ kia!"
"Oge!"
Lúc này Dick đứng ra, nói: "Ngươi quá đáng ghét, ngươi nhìn xem 5 năm này ngươi đã làm cái gì! Bao nhiêu quốc dân bị ngươi làm cửa nát nhà tan, bởi vì ngươi mà biến thành cô nhi! Còn có rất nhiều người. . . Rất nhiều người đều về không được, đều bị bán đi!"
Lời này làm không ít người lộ vẻ phẫn hận.
Ngay trong bọn họ, có một số người có người nhà bị bọn buôn người bắt bán đi.
Cũng có một số người bị những binh lính mà Oge nuôi sát hại.
Còn có hải tặc, những hải tặc kia kiến quốc gia này gặp thương tổn lớn nhất, cũng khiến những người này bị thương lớn nhất.
Tất cả đều là Oge!
Tất cả đều là vì tên khốn nạn vì vương vị mà giết người nhà của mình, đồng thời biến toàn bộ vương quốc như con mồi tùy ý tìm niềm vui!
"Ngươi bây giờ nào có bộ dáng trước kia nữa!"
Dick quát: "Lúc trước, ta không nên dạy ngươi thương thuật!"
"Thương thuật. . ."
Oge lại phun ra một ngụm máu, cười lạnh nói: "Ngươi chỉ là một hải tặc, có thể được bổn vương thu lưu đã là vinh hạnh, dạy bổn vương võ kỹ, cũng là ngươi phải làm, ít nói nhảm! Ngươi, các ngươi, đều chỉ là đồ chơi của bổn vương mà thôi!"
"Giết hắn!"
Saga khẽ quát một tiếng, dẫn đầu xông lên cầu thang Vương cung, sau lưng, một đám người rống giận phun trào. ,
Giết kẻ cầm đầu này, tất cả đều sẽ kết thúc!



Bạn cần đăng nhập để bình luận