Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 827 - Cát trói quan tài



Chương 827 - Cát trói quan tài




Có ý gì?
Ngươi đang chờ cái gì?
Feigle cùng Rose cách hắn gần nhất không hiểu rõ lắm, nhưng rất nhanh, bọn hắn lập tức thấy da đầu tê rần, chỉ cảm thấy có cảm giác nguy cơ từ trên người người tiểu tử hải quân kia truyền tới.
Vô thức, hai người nhanh chóng lùi về phía sau, một trái một phải trượt trên mặt đất cày ra một đám bụi mù.
Không đúng!
Hiện tại tên hải quân kia đứng ở đó, lập tức cho người ta một loại cảm giác hết sức nguy hiểm.
Tới gần hắn thì kết quả sẽ không tốt lắm!
"Lão gia hỏa chính là khác biệt." Clow nhìn xem bọn hắn, trêu ghẹo nói: "Kinh nghiệm nhiều, hiểu biết rộng."
"Hạt sắt lôi pháo! !"
Không giống với hai người ở gần có thể cảm nhận được sự uy hiếp từ Clow, lúc này Clough khẽ cắn răng, các hạt sắt ở chung quanh ở dưới sự khống chế của ông ta tạo thành một từng chiếc thiết thương màu đen, thiết thương hiện ra từng tia điện mang, giống như động lực vậy, trực tiếp bắn ra một đợt hắc ảnh, rồi bắn về phía Clow bên kia.
Lần này số lượng rất nhiều, hắn không có khả năng có thể tránh thoát hết!
"Chính là chờ chiêu này đây."
Clow xòe năm ngón tay nhắm tới thiết thương, khóe miệng lộ ra ý cười, "Điều khiển vật chất, ta cũng biết một chút."
Trường thương bằng hạt sắt như hắc lôi kia đột nhiên đứng im trước mặt Clow, ngưng lại ở giữa không trung.
Ầm!
Một chớp mắt tiếp theo, thương hạt sắt biến thành hạt sắt tản ra, hình thành một đoàn.
"Làm sao có thể" Clough kinh ngạc đến ngây người nhìn cảnh tượng này.
Tất cả hạt sắt chung quanh đều tập hợp tới chỗ Clow, dần dần hình thành một hình cầu màu đen trên không trung, hình cầu này mặc kệ Clough dùng năng lực điều khiển như thế nào đều bất động, giống như có vật gì cố định chúng lại vậy.
"Hạt sắt cái gì thì ta không lôi ra được, dù sao đồ chơi này không phải vấn đề do điều khiển tinh tế hay không, là chủng loại năng lực khác biệt, nhưng ngươi muốn nói tới phương diện vật chất điều khiển này… "
Clow lật bàn tay một cái, hạt sắt bắt đầu tách ra thành hạt tròn, giống như giọt mưa, dần dần rơi trên tay hắn.
Những hạt sắt này xoay tròn trong tay hắn, hình thành một vòi rồng cỡ nhỏ tay trên lòng bàn tay.
"Hạt sắt lam!"
Hắn ném tới Feigle ở phía trước, hạt sắt vòi rồng kia cứ thế bay ra ngoài, hạt sắt cầu phía trên tiếp tục hút hạt sắt vào vòi rồng kia, khiến vòi rồng không ngừng mở rộng, cuối cùng hình thành một vòi rồng hạt sắt to lớn, bao trùm toàn bộ Feigle vào trong.
"Này! !"
Trong đảo Grigate phía dưới, một người trên sống mũi có một vết sẹo, chải tóc ngược cắn xì gà, tay trái cầm kim câu, sắc mặt âm trầm, "Tiểu tử này "
Bên cạnh hắn là một tên cơ bắp đầu đinh nhìn hắn một cái, biểu lộ nghiêm túc, "Làm sao bây giờ, Boss, chúng ta rút lui sao?"
"Không cần đến "
Người đàn ông chải tóc vuốt ngược kia liếc nhìn chung quanh một vòng, nói: "Ta biết bí mật của Bullet là cái gì, nhưng muốn có được thì cần mạo hiểm."
Tương tự, trong ngõ nhỏ nào đó của Grigate, một người đàn ông áo trắng, đội mũ cao, để ria mép cũng nhìn màn hình lớn, khóe miệng dần nổi lên mỉm cười.
Ầm! !
Trong vòi rồng mơ hồ phát ra tiếng vang, rất rõ ràng Feigle đang nỗ lực loại bỏ.
Nhưng vật chất sẽ không tự nhiên biến mất, nhất là với lực lượng ở trình độ như Feigle thì càng không có cách nào, chỉ cần vật chất vẫn còn, Clow có thể tiếp tục điều khiển, hắn cứ thế mở tay ra, khống vhees vòi rồng tiếp tục bay múa xoắn động, đồng thời những hạt sắt kia, mỗi một viên đều đang phát ra rung động như vừa rồi.
"Đây cũng là một mạch suy nghĩ rất tốt, công kích bằng chấn động tần số cao "
Ngón tay Clow giống như Doflamingo điều khiển sợi tơ, năm ngón tay không ngừng chuyển động có tiết tấu, mà vòi rồng bao trùm Feigle, bắt đầu dần dần rung ra tàn ảnh, mà bên trong, cũng không còn phát ra tiếng động chứng tỏ người bên trong có ý đồ đột phá nữa.
Hô!
Hạt sắt thoáng như bọt khí nổ tung, hóa thành hạt sắt tản ra, một lần nữa tập hợp tới quả cầu hạt sắt.
Mà ở trung tâm những hạt sắt đã tản mát kia, một người máu thịt be bét ghé vào kia, cả người vặn vẹo như dị dạng, đã không có khí tức.
"Feigle! Đáng ghét!"
Rose gọi một tiếng, vô thức muốn rút lui.
Lúc này Clow giơ bàn tay tới chỗ lão, lượng lớn hạt sắt vây quanh đến bên cạnh lão, cũng bao vây lão lại.
"Lăn đi!"
Sau chân nhện của Rose như sáu thanh liêm đao không ngừng bay múa, nhưng căn bản không phá hết những hạt sắt bám vào này, vật kia chỉ dính lên mà thôi, khi Rose vung vẩy sẽ thay đổi phương hướng, sẽ không bị phá vỡ, cũng không thể bị phá ra.
" Có từng nghe câu lấy nhu thắng cương chưa? Được rồi, từng nghe qua cũng không quan trọng."
Ngón tay Clow hơi cong, hạt sắt quanh người Rose càng nhiều, thậm chí bao trùm cả mũi miệng của lão, giống như xác ướp vậy.
Haki là áo giáp vô hình, có thể tăng cường phòng ngự cùng công kích, nhưng chưa từng nghe nói Haki có thể ngăn cách không khí, bị bao trùm vào thì dưỡng khí đều không còn, có muốn hô hấp đều không thể nào.
Nhưng Clow cũng không có khả năng ở đây hao tổn với lão.
"Ồ? Haki đang ngăn cản sao? Nhưng có thể ngăn cản bao lâu?"
Haki cũng là có thể phá vỡ.
Ngón tay của hắn thoáng nghiêng chuyển, mà theo động tác của hắn, hạt sắt bao trùm Rose cũng đang vặn vẹo, từ từ co vào.
Dần dần, cường độ vặn vẹo bắt đầu mở rộng.
Bởi vì Haki của Rose đang dần dần thu nhỏ.
"Mở mang kiến thức một chút, cát trói quan tài phiên bản hạt sắt chấn động tần số cao!"
Clow nắm năm ngón tay lại.
Bành! !
Hạt sắt hoàn toàn thay đổi, hình thành hình thái đinh ốc, từ bên trong bắt đầu có máu chảy ra bên ngoài, dần dần chảy ra ở bên ngoài, rồi chảy xuôi xuống phía dưới, mãi cho đến mặt đất.
"Ngươi là người cuối cùng "
Lúc này, Clow mới nhìn tới Clough, "Còn có năng lực điều khiển gì chơi vui, lấy ra để ta nhìn một chút."
Clough bị Clow nhìn chằm chằm, vô ý thức muốn lui về sau.
Không có sắt.
Năng lực của ông ta cần có sắt mới có thể phóng thích, tiền đề là còn phải bị ông ta điều khiển, nhưng tên hải quân kia rõ ràng đã dùng năng lực ngăn chặn ông ta, mặc kệ ông ta điều khiển như thế nào, những hạt sắt kia đều không nhúc nhích tí nào.
Như vậy, năng lực của ông ta căn bản là vô dụng!
Nhìn Clough cắn răng trù trừ, trong lòng Clow cười nhạo.
Trái cây từ điện, năng lực điện từ.
Nếu đổi thành một người có tri thức cao đến thì Clow tuyệt đối không dám chơi như vậy, hắn sợ chết.
Nhưng là hải tặc nha. Có mấy kẻ có trình độ văn hóa cao đâu.
Trong tình huống năng lực bị Clow thấy rõ, không còn ở trạng thái quỷ quyệt thần bí thì hắn sẽ không sợ.
Hắn thậm chí không sợ Tứ Hoàng, bởi vì hắn biết rõ năng lực của Tứ Hoàng, mặc dù hắn không nhất định đánh thắng được
Hắn chính là sợ loại năng lực không biết kia, dù sao biển cả quá lớn, chắc chắn sẽ có loại năng lực khiến hắn chịu thiệt thòi.
Nhưng một khi năng lực bị hắn biết là loại gì, đồng thời hắn cảm thấy không có uy hiếp, thì cảm giác an toàn của hắn sẽ gia tăng thật lớn.
Giống như năng lực của Hunphrey, hắn không rõ ràng được cực hạn của năng lực chỉ huy kia, cho nên mới mau chóng giết chết hắn.
Còn giống như là Clough.
Không phải Clow xem thường người, nếu ông ta có thể chơi ra tứ đại lực thì Clow không nói hai lời sẽ lập tức chạy.
"Ừm?"
Lúc này, Clow nhìn về phía nơi xa, ánh mắt nhíu lại, "Đến rồi à "
Ngón tay hắn khẽ cong về phía kia, cũng không biết đang làm gì.
Một lúc sau, Clow nhìn về phía một máy truyền tin đang phát trực tiếp, thản nhiên nói: "Đường như ngươi không nhìn được nữa."
Trên màn hình không nghe được lời Clow nói, chỉ thấy hắn nhìn thẳng vào ống kính không biết đang nói cái gì.
Nhưng ở phía dưới, một bóng đen nhe răng cười, khóe miệng lộ ra một vòng âm u.



Bạn cần đăng nhập để bình luận