Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 398 - Chúng ta không hợp



Chương 398 - Chúng ta không hợp




Punk Hazard, là một hòn đảo ở New World lệ thuộc chính phủ thế giới.
Cách Red Line không xa.
Chính phủ thế giới ở New World cũng không phải không có thế lực, chí ít địa vực tới gần Red Line, là phạm vi bọn hắn nắm giữ.
Mà phía trước New World còn có một tổ chức Shichibukai ở kia 'Thủ vệ' .
Tòa đảo này đã từng là căn cứ nghiên cứu của hải quân, đồng thời giam giữ một bộ phận phạm nhân của chính phủ thế giới, 3 năm trước, nhà khoa học M• Caesar Clown thí nghiệm xảy ra vấn đề, dẫn đến khí độc tràn ra, hòn đảo thành đảo chết, cũng dần dần hoang phế.
Lúc này, chung quanh hòn đảo có lượng lớn quân hạm vây quanh, bao vây hoàn toàn cả hòn đảo Punk Hazard này, số lượng quân hạm cùng cấp bậc này, dù là Buster Call đến đều phải ảm đạm phai mờ.
Trong mấy chiếc quân hạm gần hòn đảo nhất, mấy trung tướng đứng ở boong tàu, biểu lộ ngưng trọng.
Momonga, Doberman, Onigumo, Strawberry, Yamakaji. . .
Dù là phái chủ chiến, phái chủ hòa hay phái trung gian, các trung tướng trứ danh trong hải quân, lúc này đều ở trên quân hạm của mình, phân công quản lý một phương.
Mà càng ở gần hơn, có mấy chiếc quân hạm lớn đỗ ở kia, Sengoku ở trên một chiếc quân hạm, vịn boong tàu, sắc mặt nặng nề.
Ở một chiếc khác là Garp, ông cũng không còn vẻ cười toe toét kia nữa, chỉ đứng đó khoanh tay, không nói một lời.
Một chiếc bên cạnh, Tsuru tìm cái ghế ngồi xuống trên boong thuyền, hai tay khoanh lại chống cằm, mặt không biểu tình, mà ở sau lưng, một mỹ nữ mặc trang phục màu hồng phấn, lộ ra một đôi chân dài trắng nõn, kéo búi tóc, bên hông vác một chuôi thái đao màu trắng đứng ở phía sau.
Mà một chiếc khác, một người dáng vẻ hèn mọn mặc trang phục màu vàng, bên hông bọc một cái yếm màu vàng, hất lên áo choàng, trong miệng kẹp lấy thuốc lá, đội mũ kêu lên với mỹ nữ kia:
"Này, Gion, cùng ta kết hôn đi!"
"Ta cự tuyệt."
Mỹ nữ lạnh nhạt đáp một câu.
"Đáng giận, đã là lần89 cự tuyệt ta rồi, lúc nào mới đồng ý với ta a."
Người mặc trang phục màu vàng sa sút tinh thần.
"Chaton trung tướng lại thất bại."
"Đúng thế, lần nào nhìn thấy Momousagi trung tướng, đều muốn tỏ tình một chút."
"Ha ha, bình thường khi Chaton trung tướng nghỉ ngơi giải trí, nếu bớt chơi bời với phụ nữ một chút, có lẽ có khả năng đâu."
Hải quân trên thuyền hắn đang xì xào bàn tán.
"A ~ Thật kinh ngạc."
Trên một quân hạm khác gần đó, Kizaru mở miệng, nói một câu với người đàn ông kia, "Tokikake, đã 89 lần sao?"
"Ta mới không bỏ cuộc đâu,Kizaru lão ca."
Tokikake một lần nữa lấy lại tinh thần, nắm tay nói một câu, "Lần sau, ta nhất định sẽ tỏ tình thành công!"
"Nói ra. . ."
Hắn nói xong câu này, nhìn chung quanh một chút, đôi mắt híp thành khe hở, kẹp thuốc lá cười nói: "Kizaru lão ca, thuộc hạ đắc ý của ngươi lần này cũng sẽ tới sao? Ta còn chưa từng gặp đâu."
"Clow sao? Lão phu có thông báo cho hắn rồi, hẳn là mau tới đi."
Kizaru nhìn lướt qua về phía sau, kinh ngạc nói: "A ~ nói đến là đến rồi, bên kia. . ."
Ông chỉ ra ngoài mặt biển , chỉ thấy trên mặt biển, dần dần hiện ra mấy chiếc quân hạm.
"Tới rồi sao, Lucilfer Clow. . ."
Onigumo cắn xì gà, nhìn thoáng qua về sau, hừ lạnh nói: "Lấy thực lực của hắn, thế mà có thể ở Bắc Hải lâu như vậy, cũng không biết đang giở trò quỷ gì."
"Ta cảm thấy nên lấy nhiệm vụ làm trọng, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn." Momonga nói: "Có lẽ có chuyện khác chậm trễ."
Strawberry lại lộ ra nụ cười: "Đồng ý, cẩn thận một chút vẫn thỏa đáng."
"Ta thấy không hẳn vậy, chỉ sợ là lười biếng đi, giống Kizaru đại tướng." Doberman lắc đầu.
"Nha, loại chuyện đó, không cần thiết tranh luận như thế đi." Người hiền lành Yamakaji ở một bên cười ha hả.
Tốc độ của quân hạm không chậm, rất nhanh đã tới gần vòng quân hạm bên ngoài vây quanh Punk Hazard.
"Số lượng còn không ít đâu. . ."
Tokikake kinh ngạc nói: "Cần thiết mang nhiều người như vậy sao? Ồ? Cái trang bị kia. . ."
Hắn nhìn thấy binh sĩ nhân bản trên quân hạm.
" Binh sĩ nhân bản của Vinsmoke, kỳ quái, Clow lấy được?" Tsuru nhìn lướt qua, cũng lộ ra một tia kinh ngạc, "Những người kia vì sao lại ở trên quân hạm?"
"Chỉ là ra một chút chuyện ngoài ý muốn. . ."
Trên không, vang lên một thanh âm.
Clow từ quân hạm bay qua, rơi vào trên thuyền Kizaru, bất đắc dĩ nói: "Cũng không cần tìm tòi nghiên cứu, tóm lại những binh sĩ nhân bản này hiện tại gia nhập hải quân."
"Ồ?"
Kizaru ngẩn người, ánh mắt lướt qua lượng lớn quân hạm, nhìn tới Abra ở phía sau, "Thì ra là thế, lực lượng ý chí có thể làm đến loại trình độ này sao, thật đáng sợ đâu."
"Có ý gì?"
Gion sau lưng Tsuru hồ nghi nói: "Ta nghe nói binh sĩ nhân bản của Vinsmoke gia tộc không thể chống lại mệnh lệnh của Vinsmoke gia tộc, vì sao lại gia nhập hải quân?"
"Sau này nói sau, hiện tại không phải thời điểm tìm tòi nghiên cứu chuyện này. Nhưng. . . Có thuộc hạ tốt đấy, Clow." Tsuru vui mừng nở nụ cười, sau đó lại thở dài:
"So với loại tình huống này, chí ít có điểm an ủi, đúng không, Sengoku, Garp."
"Lão phu không hiểu những chuyện kia." Garp cười cười với Clow: "Nhưng lão phu ở hòn đảo của ngươi chơi rất dễ chịu, lần sau lại đi, ha ha ha ha."
"Tốt rồi. . . Ngươi đến rồi thì bắt đầu đi."
Sengoku trầm giọng nói: "Không cần kéo dài nữa, kéo dài nữa cũng không ra kết quả."
Nói rồi ông giơ tay lên, hét lớn: "Bắt đầu đi! ! !"
Lời này, làm cho ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn tới trên đảo.
Clow cũng nhìn sang, hồ nghi nói: "Ừm? Không phải nói trên đảo này đều là khí độc sao?"
"Ầy, không biết đâu, có lẽ tự biến mất đi." Kizaru nhìn về phía hòn đảo "Loại chuyện đó, bây giờ không phải là trọng điểm a, đã bắt đầu rồi, đại quyết chiến quyết định tương lai phương hướng của hải quân."
Lúc này Punk Hazard nào còn khí độc gì, nhưng có thứ còn kinh khủng hơn khí độc đang ở trong hòn đảo.
Ở chính giữa hòn đảo, có hai người đứng đối mặt ở kia, một người mặc trang phục chính thức màu đỏ, một người mặc áo lót màu trắng và áo sơmi màu lam, gió nhẹ lướt qua, thổi lên áo choàng hải quân của hai người.
Hai người cũng nghe được tiếng hô của Sengoku, đôi mắt Akainu hơi động một chút, nhìn về phía Aokiji đối diện:
"Kuzan, vì sao ngươi kịch liệt phản đối lão phu như vậy, hải quân đã sớm phải chuyển biến, để ta tới dẫn đầu là việc tốt nhất."
"A lạp lạp, thế nhưng ta không ưa tác phong của ngươi, hiện tại hải quân, nghỉ ngơi lấy lại sức tương đối tốt hơn đi." Aokiji gãi gãi đầu, nói.
"Thật là như vậy sao?" Akainu trầm giọng nói.
Aokiji trầm mặc một trận, chậm rãi nói: "Ta không thể quên chuyện ở Ohara, năm đó ngươi làm quá mức, chính nghĩa mới không phải loại không phân tốt xấu, hải quân giao cho ngươi, ta không thể tán đồng."
"Chỉ là chút chuyện nhỏ này mà ngươi muốn từ bỏ tình nghĩa đồng liêu nhiều năm, làm kịch liệt như thế?" Akainu nắm chặt nắm đấm, màu đỏ hiện lên trên tay.
"Việc nhỏ?"
Aokiji phun ra một luồng hàn khí, trên cổ bắt đầu ngưng kết ra băng sương, "Cho nên nói, ta không hợp với ngươi."



Bạn cần đăng nhập để bình luận