Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 880 - Mở nhà tắm hải tặc



Chương 880 - Mở nhà tắm hải tặc




Đông Hải, một hòn đảo cách thôn Sương Nguyệt kia không xa tên là Swist, ở trên đảo thỉnh thoảng bốc hơi nóng, là đảo suối nước nóng tự nhiên.
Mà ở trung tâm tòa đảo này, có một suối nước nóng, đồng thời khai phát ra sản nghiệp liên quan, sản nghiệp mặc dù không lớn, không có danh tiếng gì, nhưng ở hải vực phụ cận vẫn rất được hoan nghênh.
Đối với người ở phụ cận, nơi này rất ít xảy ra chuyện, hải tặc đến nơi này đều sẽ bị chủ nhà nơi này giải quyết, mà mỗi lần xử lý những hải tặc này, bọn họ đều sẽ giơ lên cờ đầu lâu, thể hiện rõ thân phận của bọn hắn.
Tương tự cũng là hải tặc, nhưng bọn hắn không có treo thưởng, người gần đó cũng rất thích bọn hắn, cũng sẽ không đi báo cáo cho hải quân, ngược lại sẽ cung cấp tình báo cho những hải tặc này.
Đối với cư dân trên Swist, những hải tặc này chính là thần hộ mệnh thiên nhiên của bọn hắn.
Lúc này, ở cổng suối nước nóng kia, một người ăn mặc trang phục chính thức màu đen ngẩng đầu nhìn bảng hiệu phía trên, rồi nhìn dánh dấu cờ đầu lâu dưới góc phải bảng hiệu, đỡ vành nón của chính mình một chút.
"A, vị quý khách này!"
Ở cổng, một bình dân mặc trang phục người phục vụ xoa xoa tay cười: "Lần đầu tới tắm suối nước nóng ở nơi này sao? Suối nước nóng Swist chúng ta ở đây rất nổi danh, trừ suối nước nóng, còn có tắm hơi, còn có nhà tắm hơi, bên trong cũng có rất nhiều công trình nguyên bộ, quý khách, ngươi muốn cái gì đều có thể tìm được ở đây."
Người phục vụ này nháy mắt ra hiệu, tràn ngập ám chỉ.
"Ồ? Đông Hải nho nhỏ, còn có nơi như thế này sao?"
Người này cười cười, "Làm đầy đủ như thế, ta rất muốn biết ông chủ của nơi này là ai."
"Ông chủ. . . Ông chủ đương nhiên chính là đại anh hùng trên đảo Swist chúng ta !"
Vừa nhắc tới ông chủ của bọn hắn, người này lập tức mặt mày hớn hở đứng dậy, nói: "Ông chủ của chúng ta chính là danh nhân nơi này, Sam William, đại hải tặc bảo vệ cho chúng ta!"
"Đại hải tặc?"
Người mặc trang phục chính thức màu đen lại nhìn bảng hiệu kia, nói: "Hải tặc là tội phạm đi, hắn có treo thưởng bao nhiêu?"
"Mới không phải đâu, William đại nhân không giống những hải tặc kia, xưa nay hắn không ra ngoài cướp bóc, chỉ bảo hộ hòn đảo chúng ta an toàn, mặc dù là hải tặc, nhưng không giống các hải tặc khác."
Người phục vụ nói: "William đại nhân bây giờ còn chưa có treo thưởng, mặc dù ta cho rằng như vậy không ổn, không có treo thưởng sẽ không có tên tuổi, nhưng William đại nhân dường như không quá ưa thích phương diện này, dù sao hắn ở trong lòng chúng ta là đại hải tặc, nếu như hắn ra biển, ta cũng sẽ đi theo!"
"Ta đã biết. . ."
Người mặc trang phục chính thức màu đen gật gật đầu, cũng không nói nhiều, quay người rời đi.
"Hở? Không tiến vào chơi đùa sao?" Người phục vụ có chút mờ mịt nhìn chằm chằm người mặc trang phục chính thức màu đen đang rời đi kia.
Đột nhiên, bên cạnh có một người nhã nhặn đi tới, tò mò nhìn về phía mà người phục vụ đang nhìn bên kia, nói: "Ngươi đang nhìn cái gì?"
"A. . . Elmira đại nhân, vừa rồi có một vị khách kỳ quái, chạy tới hỏi thăm một chút về William đại nhân, sau đó lại đi. Hứ, mặc tốt như vậy, ta còn tưởng rằng là khách sộp chứ, thế mà lại nhỏ mọn như vậy."
"Nghe ngóng về William?"
Người tên là Elmira sững sờ, híp mắt lại, "Người kia có dáng vẻ thế nào?"
Người phục vụ miêu tả lại bộ dáng người kia, Elmira trầm ngâm một chút, bỗng nhiên trừng to mắt, mồ hôi lạnh chảy xuống, không nói hai lời chạy ra ngoài, rất nhanh, hắn đã chạy tới một ngôi nhà lớn nhất trên đảo.
"William, chuyện bại lộ, chúng ta bị tổ chức CP điều tra!"
. . .
Pháo đài G-3.
"Clow tiên sinh, CP gửi tình báo tới, nói đã điều tra rõ ràng."
Lúc này trong phòng làm việc, Kuro báo cáo: "Căn cứ vào tin tức Buggy cung cấp về ' suối nước nóng', CP thăm viếng rất nhiều hòn đảo tương tự, tới một hòn đảo tên là Swist có suối nước nóng thiên nhiên tìm được tiêu chí cờ đầu lâu kia, ông chủ tên là Sam William, ở hòn đảo kia cùng xung quanh rất có uy vọng, nhưng không có tiền thưởng."
"Không có tiền thưởng?" Clow sửng sốt một chút, "Không có tiền thưởng làm hải tặc cái gì, tiếp tục."
CP tìm được mục tiêu, muốn tra một người, đương nhiên sẽ không chỉ có một chút tình báo như thế.
"Sam William này có chút đặc biệt, Clow tiên sinh, hắn là đồng hương với ngươi."
Kuro nói một câu làm Clow nháy nháy đôi mắt.
Đồng hương của ta?
"Shells Town?" Clow hỏi.
"Đúng vậy, hắn là nhân sĩ xuất thân từ Shells Town, hiện 31 tuổi, 12 năm trước ra biển, dường như thành lập đoàn hải tặc, nhưng lại không đánh ra danh khí, không biết đang làm gì, không có tin tức gì, 5 năm trước tới Swist, đóng quân ở kia đồng thời khai phát sản nghiệp suối nước nóng, còn làm chủ buôn bán rượu vàcùng một số thương phẩm khác, trên thị trường Đông Hải có một cái rượu là của bọn hắn.
Kuro đẩy mắt kính, nói: "Rượu tên là rượu Stim, trước kia ta đã từng uống."
"Ồ? Là loại rượu kia, hình như ta cũng uống. . . Đó là rượu của bọn hắn à." Clow có chút kinh ngạc, trước kia hắn ở Đông Hải từng uống qua rượu này, còn được bán cho cả hải quân, hương vị rất không tệ, nhưng nói tốt thì cũng không phải quá tốt, thuộc về loại rượu bình dân.
"Cho nên. . ."
Clow trầm ngâm một chút, "Tên Morgan William kia là hải tặc mở nhà tắm cộng thêm bán rượu, không có treo thưởng?"
"Hẳn là như vậy." Kuro gật gật đầu.
"Thứ gì chứ. . ."
Clow có chút sững sờ, thế mà lại cùng xuất thân từ một thị trấn, nhưng Clow lại chưa từng nghe qua người này.
Nhưng chuyện này cũng bình thường, từ khi hắn bắt đầu tu luyện thường 3 ngày sẽ đi tìm địa điểm tu luyện, số lần về nhà cũng không nhiều, quan hệ tốt ở Shells Town cơ bản là không có, lúc ấy hắn cảm giác nguy cơ bủa vây quanh người, làm sao có thời gian chào hỏi cùng người ta được, đều là người khác chào hỏi hắn, chưa từng nghe qua là chuyện quá bình thường.
Nhưng người này có mưu đồ gì đây, đây không phải chính là thương nhân nha, tại sao phải mang theo danh hiệu hải tặc.
"Chậc, lại một sản phẩm phụ thuộc sinh ra trong thời đại đại hải tặc?" Clow chỉ có thể nghĩ đến chuyện này.
Thời đại sau Roger, mặc kệ người gì, đều cảm thấy ra biển không mang danh hiệu 'Hải tặc' sẽ không thoải mái, có cảm giác kỳ quái lấy làm tự hào.
Có lẽ người kia cũng là loại này?
"Nhưng xì gà làm rất tốt. . ."
Clow móc ra hộp xì gà kia, mở hộp ra, cầm lấy một xì gà có đường vân màu vàng xen lẫn màu trắng, nói: "Như vậy đi, nể tình là đồng hương cùng không có treo thưởng, cho hắn một con đường phát tài. Kuro, gọi điện thoại thông báo hải quân gần suối nước nóng kia, để bọn hắn đi qua một chuyến. . ."
"Cứ nói với người tên là Sam William kia, ta rất thích xì gà này, ta hi vọng hắn có thể đặc cung cho ta, ta sẽ ra giá cao, giá trị của đồ chơi này cũng đáng. Thuận đường để hắn bỏ cờ hải tặc cờ đi, ngoan ngoãn làm một thương nhân, đừng chơi trò hải tặc gì cả."
Loại người này trừ một danh hiệu 'Hải tặc' ra thì chính là thương nhân đứng đắn, CP đều không tra ra chuyện gì, vậy đại biểu là không có bí mật.
Vậy Clow đương nhiên không có khả năng không có lương tâm dựa vào hai chữ 'Hải tặc' để đi phá sản nghiệp của người ta như vậy, có thể sử dụng tiền mua thì cứ dùng tiền mua.



Bạn cần đăng nhập để bình luận