Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 1147 - Trưởng thành là hung thú nam nhân



Chương 1147 - Trưởng thành là hung thú nam nhân




Clow?
Nghe được Marco hô, Chopper đang chế dược vô thức nhìn lướt qua hướng kia, chỉ liếc mắt một cái cả người hắn. . . Cũng không tính là người, thân thể đã nhảy dựng lên, cả kinh kêu lớn:
"Là lư hương đại tướng! !"
Sắc mặt Clow trầm xuống, "Lão tử là Kim Nghê, lặp lại lần nữa, Kim Nghê!"
Chopper sững sờ nói: "Hở? Không nói chính mình là trung tướng sao?"
Clow quát "Ngươi chú ý điểm này sao?!"
Hô!
Một cơn gió thổi lên, chỉ thấy băng sương trên thân những kẻ nửa quỷ nửa người kia hóa thành luồng khí màu trắng, tất cả đều cuốn về phía Clow, bị một cô gái vóc người có lồi có lõm hấp thu hết.
"Tốt rồi! Tốt rồi!"
Hải tặc cùng các võ sĩ hoạt động thân thể một chút, phát hiện không còn cảm giác lạnh như băng, cả đám đều reo hò ra.
"Đây. . ."
Chopper há to miệng, không rõ làm sao mà làm được, hắn rõ ràng đang phí sức chế thuốc mà, băng quỷ lại biến mất?
"A, Ly Miêu bác sĩ, đã lâu không gặp."
Fanny giơ tay lên chào, động tác của cô khiến trước ngực như vực sâu như núi kia rung động một trận, làm người nhìn hoa mắt.
"Là tuần lộc mà, khốn nạn!"
Chopper vô thức kêu một tiếng, sau đó nhìn về phía Fanny, rất nhanh đã nhớ tới người này, "A! Ngươi là bác sĩ không biết nên dùng thuốc nào kia!"
Ban đầu ở Sabaody, bọn họ từng gặp nhau một lần.
"Ngươi đã cho thêm cỏ thực thảo vào thuốc người đói kia chưa sao? So với dùng cỏ kim thảo thì tốt hơn nhiều đi." Chopper nhớ tới loại thuốc lúc trước bị hắn xác nhận là phạm sai lầm.
Fanny gật đầu nói: "Ngươi nói thuốc sức lực trong hệ thuốc hải quân sao? Cho vào rồi, phi thường tốt, cảm tạ ngươi, Ly Miêu bác sĩ."
Đôi mắt Chopper cười sắp thành gợn sóng, thân thể ở kia uốn éo uốn éo, "Là tuần lộc mà, khốn nạn ~ "
Sazel đứng bên lộ vẻ cổ quái, "Thuốc sức lực? Loại thuốc kia không phải có tác dụng phụ là khiến người ăn không ngon sao?"
Việc này hắn nhớ rõ ràng nhất, Fanny son sắt thề thốt nói thuốc sức lực của cô đã đã đại thành rồi, sẽ không để người ăn bị đói, sau khi ăn trừ sức lực lớn hơn thì cũng sẽ một mực no bụng.
Lúc ấy Sazel cũng không biết làm sao, lại đi tin Fanny, thật sự chạy tới thí nghiệm thuốc, kết quả sức lực đúng là lớn, cũng không có cảm giác đói, nhìn như không có vấn đề gì.
Nhưng thuốc này làm hắn vẫn luôn không cảm giác được đói, cảm giác chắc bụng quá cường đại liên tiếp vài ngày đều không ăn được gì, thế nhưng chất dinh dưỡng để thân thể nhất định hấp thu thì từ đâu tới?
Tăng thêm sức lực biến lớn, tiêu hao lại càng nhanh hơn, tác dụng trực tiếp của thuốc chỉ có nửa giờ, mà tác dụng phụ có thể kéo dài vài ngày, rơi vào đường cùng Sazel chỉ có thể chạy tới truyền nước biển, cố vượt qua đoạn thời gian bị tác dụng phụ kia.
Thuốc này đúng là tốt hơn trước đó phải chịu đói, thế nhưng tác dụng phụ của loại này rõ ràng như thế, ngươi không thể nói không có chút sơ hở nào, chí ít cũng là vấn đề rất lớn.
Fanny ngẩng đầu nói: "Đã rất tốt rồi, ta đang sửa lại, Clow đại tướng đều khen viên thuốc này của ta tốt đấy, nói là thuốc hay để giảm béo!"
Ngươi còn rất kiêu ngạo à?
Ngươi là bác sĩ, thuốc của ngươi có tác dụng phụ rất lớn, ngươi không cảm thấy xấu hổ sao!
Sazel há to miệng, muốn nói cái gì, nhưng phát hiện Fanny luôn chính là như thế nên cũng không biết nói cái gì.
Marco tức thời cứu vớt tình huống lúng túng này, hắn một lần nữa hỏi một lần:
"Này, Clow, ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta, vì sao ngươi lại tới đây, hải quân các ngươi xưa nay không bước vào nửa đoạn sau New World mới phải, ngươi tới làm gì?"
Clow khẽ cười một tiếng: "Ngươi có vẻ rất không hiểu? Marco, ngươi là người quen trên biển, đừng quên một điểm, từng có lúc, dấu chân hải quân đã trải rộng thế giới, bước vào nửa đoạn sau không phải không có tiền lệ."
Từ vài thập niên trước, hải quân đích thật trải rộng thế giới, nhưng hải tặc quá nhiều, bọn hắn lâu dài giao chiến cùng hải tặc cũng không chịu được, cuối cùng dưới sự điều giải của chính phủ thế giới đã nhường ra địa bàn nửa đoạn sau Grand Line, tập trung lực chú ý ở nửa đoạn trước cùng tứ hải, cho nên lúc này mới bị mọi người gọi là 'New World' .
Marco nhún vai, lắc đầu nói: "Này này, ngươi nghĩ nhân cơ hội này tới đây bắt giữ tất cả mọi người sao? Ngươi không sợ gây nên chiến tranh với toàn thể hải tặc?"
"Đừng nói nghiêm túc như vậy, Marco."
Clow nhe răng, lộ ra một vòng răng trắng, "Chí ít ngươi không phản kháng, nói không chừng ta sẽ thả ngươi trở về tiếp tục sống mái với Teach, gần đây hắn ta cũng sống không tốt, ngươi có cơ hội báo thù, mà không phải tham gia vào vũng bùn ở vào nước Wano này."
Marco nghe vậy, đôi mắt dưới kính híp lại, kiểu tóc quả dứa trên đầu giật giật, sau đó đưa mắt nhìn Chopper phía sau, lại ngẩng đầu nhìn đỉnh Odawara Castle một chút, lại quay đầu nhìn Clow, thở dài:
"Không được đâu."
Hắn lắc đầu, khẽ nói: "Nha, ta đã đến nơi này, Izo cũng ở nơi đây, lúc này rời khỏi, Izo sẽ mắng ta."
"Ha. . ."
Clow đặt tay trái đặt trên chuôi đao, ánh mắt dần dần sắc bén, "Ngươi không nhường đường?"
"Hầy, chuyện này cũng khó mà nói ." Marco nói khẽ: "Tóm lại, cám ơn người của ngươi giúp giải trừ băng quỷ trước, để ta có thể buông tay chiến đấu."
Không có những băng quỷ này, hắn cũng không cần dùng lửa xanh duy trì trị liệu, để mình rảnh tay.
Đánh thì khẳng định không đánh thắng, nhưng kéo chân thì khẳng định không có vấn đề.
Võ sĩ nước Wano và hải tặc trước kia thuộc về đoàn hải tặc Beasts cùng đột nhiên đứng dậy, lớn tiếng nói: "Chúng ta sẽ giúp ngươi!"
"Ngươi giúp chúng ta duy trì thời gian, để chúng ta giữ vũng tỉnh táo, chúng ta sẽ đứng về phe ngươi!"
"Đúng vậy a, hải quân thì thế nào, đừng hòng đi vào!"
Đám hải tặc nắm chặt vũ khí, từng kẻ mang theo ý cười, đối mặt với một đám hải quân này.
Các võ sĩ mặc dù không biết hải tặc là gì, nhưng trước đó bọn hắn cũng thấy rõ sự cố gắng của Marco cùng Chopper, hiện tại có người đối địch với bọn hắn, vậy dĩ nhiên là phải nói đạo nghĩa, cho nên bọn hắn cũng rút ra vũ khí, nhắm tới đám Clow.
"À thì. . ."
Lúc này Fanny yếu ớt nhấc tay, có chút khó hiểu nói: "Không phải ta cứu các ngươi sao?"
". . ."
Hải tặc cùng các võ sĩ nhìn nhau, vũ khí đang nắm chặt lại buông lỏng một chút.
Hình như là như vậy nhỉ?
Lực chú ý của bọn hắn đặt vào sự cố hắng trước đó của Marco cùng Chopper, quên trọng điểm là hình như bọn hắn là được cô gái kia này cấp cứu.
"Nhưng hải quân là kẻ địch a!" Hải tặc kêu lên.
"Thế nhưng, chúng ta không biết hải quân là gì, cũng chưa từng thấy qua." Võ sĩ không hiểu nói.
Nước Wano trong tình trạng bế quan toả cảng, đã thật lâu không liên lạc với bên ngoài, tự nhiên là không biết chuyện trên thế giới.
Chính phủ thế giới, hải quân, quốc gia gia nhập liên minh gì đó, bọn họ đều không biết.
Những người này vốn cũng không phải cùng một trận doanh, có hải tặc, cũng có võ sĩ trợ giúp Luffy, trước đó còn đang chiến đấu với nhau, bởi vì 'Băng quỷ' của Queen mới cùng trúng chiêu, thống nhất chiến tuyến.
Hiện tại virus băng quỷ đã không có, tự nhiên là sẽ lại có phân chia.
Nhìn đám người vì chuyện này mà cãi lộn, Marco lên tiếng ngăn cản: "Bọn hắn là kẻ địch của mũ rơm."
Mũ rơm? !
Luffy?
Cứu tinh đang chiến đấu cùng Kaido?
Các võ sĩ nghe xong lời này, từng kẻ lộ ra sắc mặt trang nghiêm, một lần nữa nắm chặt lưỡi đao.
"Vậy thì thật xin lỗi!"
Một tên võ sĩ trầm giọng nói: "Thật có lỗi, người được gọi là 'Hải quân' này, mặc dù ngươi đã cứu chúng ta, nhưng chúng ta càng muốn cứu nước, sẽ không để cho các ngươi đi vào!"
"Ngươi nhìn. . ."
Marco cười nói: "Không ai đồng ý đâu."
Oanh!
Hắn vừa nói dứt lời, thân hình đã cứng đờ, phía trước tuôn ra một cơn gió màu đỏ, cực nhanh thổi về phía này, trong đó bắn ra mùi tanh, để Marco thất thần.
Đó là. . . Haoshoku? !
Không, không đúng!
Marco giữ vững tinh thần xem xét, nào có gió đỏ nào, chỉ là người đàn ông kia trừng mắt mà thôi.
Leng keng!
Tiếng vũ khí rơi xuống đất.
Marco quay người nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy người chung quanh đều cứng đờ, thân thể không ngừng run rẩy, vũ khí rơi xuống đất cũng không có phản ứng.
Hắn cắn chặt răng, từ trong hàm răng lóe ra hai chữ: "Sát khí!"
Clow nở nụ cười đi lên phía trước, "Tố chất không tệ, không có một tên nào choáng."
"Bớt gạt người!"
Thân thể Marco căng thẳng, lửa xanh vờn quanh người càng mãnh liệt hơn, lộ ra vẻ đề phòng.
Bọn hắn không bị choáng, là tên này căn bản không để bọn hắn vào mắt, sử dụng lượng sát khí căn bản không đủ!
Nhưng bất kể như thế nào, phải giữ chân người đàn ông kia!
Để hắn đi vào, không biết chiến cuộc sẽ hỗn loạn thành thế nào!
Đạp, đạp, đạp. . .
Nhưng bước chân của Clow dường như chứa ma tính, trong mắt hắn, người đàn ông này càng đến gần lại càng dữ tợn, dường như cũng không phải là một người, mà là một hung thú tản ra sát ý mãnh liệt, đang há to mồm nhắm tới người.
Dần dần, hắn nhìn hung thú kia mà thất thần.
"Rống!"
Hung thú kia đột ngột gào thét một tiếng, để Marco giật mình, trong mắt hoa lên, hung thú biến thành Clow.
Hắn cách mình rất gần!
Đến gần từ lúc nào, vì sao không phát hiện được!
Marco cắn răng, mồ hôi lạnh từ trán chảy xuống, "Huyễn tượng sao?"
Hắn là hải tặc có kinh nghiệm, chỉ tự hỏi một chút đã biết vừa rồi chính mình đã xảy ra tình huống gì, là trúng sát ý hình thành huyễn tượng.
Clow đứng vững trước mặt hắn, nhìn thẳng vào mắt hắn, ngay khi Marco chịu không được muốn xuất thủ , Clow lại nở nụ cười, nói khẽ: "Thể lực hao phí nghiêm trọng như vậy, cũng xứng ngăn cản ta?"
Nói rồi Clow và những người kia cùng lướt qua từ bên người Marco, giống như chỗ không người.
"Cố gắng dưỡng sức đi, ta còn trông cậy vào ngươi gây phiền phức cho tên khốn Teach kia trên biển cả mà."
Sau lưng, vang lên tiếng nói của Clow.
Một đám hải quân toàn thể đi vào trong cửa lớn, tiếng bước chân biến mất, để chung quanh trở nên trầm tĩnh.
"Ha ha, ha. . ."
Marco đột nhiên há miệng thở lên, toàn thân giống như vừa vớt ra từ trong nước, dù là cả người đầy lửa xanh cũng không ngăn cản được mồ hôi của hắn.
Hắn không cam lòng nắm chặt nắm đấm, nhưng nghĩ tới cái gì, lại cười khổ hai tiếng, thở dài: "Càng thêm khủng bố a. . ."
Khi lão cha còn sống, Clow vẫn rất non nớt, còn Clow hiện tại rõ ràng đã khủng bố hơn rất nhiều, từ một ấu thú, hoàn toàn tiến hóa thành hung thú.
Hắn thừa nhận, trong nháy mắt đó hắn thất thần, hắn sợ hãi.
Hắn không muốn chết, hắn còn có sứ mệnh để 'Người nhà' sống sót, đây là nhiệm vụ lão cha giao cho hắn.
So sánh ra . .
Chuyện ở nước Wano, không quan trọng bằng sứ mạng của hắn!
Nhưng làm như vậy thật sự được à?
Em trai của Ace, thế nhưng còn đang chiến đấu. . .
Hắn cũng rất quan trọng!
Marco cắn răng, bước chân thay đổi muốn quay người đuổi theo, "Ta vẫn không thể. . ."
"Marco! !"
Đột nhiên, cách đó không xa vang lên một tiếng hét phẫn nộ, "Ngươi đã làm gì, ngươi lại giết các em trai thân ái của ta!"
Ở hướng kia, mặt mũi Perospero tràn đầy vẻ giận dữ dẫn một đám người chạy tới nơi này, rõ ràng là nhìn thấy ba an hem trai sinh ba chết ở kia.
"Tốt rồi, không cần do dự."
Lúc này Marco lộ ra ý cười không biết là áy náy hay thoải mái, "Có người mới muốn ngăn cản, thật có lỗi , Luffy. . ."



Bạn cần đăng nhập để bình luận