Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 1100 - Ngươi. . . Sẽ áy náy sao?



Chương 1100 - Ngươi. . . Sẽ áy náy sao?




Ký ức đau đớn sâu trong tâm trí kia lại hiện lên trong đầu Brandt một vòng, làm lão càng thêm nóng nảy cùng dữ tợn.
Lão giang hai tay về phía Clow, sau lưng chính là đám dân chúng đang điên cuồng chém giết, dữ tợn nói: "Hầy, ngươi dám sao!"
Trong mắt của lão mang theo vẻ chất vấn, còn có một tia chờ mong nho nhỏ, Clow không biết phần chờ mong kia là có ý gì, nhưng mỗi lão già đều có chuyện xưa.
Bằng không thì vì sao lại bị điên chạy đến muốn chết. . .
Đùng.
Clow gọn gàng linh hoạt vỗ tay phát ra tiếng.
Rầm rầm! !
Bầu trời trời u ám, bỗng nhiên hạ mưa to.
Gặp chuyện không giải quyết được thì dùng nước biển!
Đối mặt vớ năng lực giả, trước tiên cứ làm một trận mưa nước biển, nhất định là không sai!
Loại 'Năng lực hiệu quả' mà không phải 'Năng lực tạo vật' này, không thể chống được nước biển.
Cũng không phải đơn thuần dựa vào năng lực thực hiện 'Tạo vật', hệ Logia có thể dựa vào chiêu này không sợ nước biển, một số trái cây thuộc hệ Paramecia cũng được, nhưng năng lực duy trì 'Năng lực hiệu quả' khi gặp được nước biển sẽ xong đời.
Tòa đảo này nhiều người như vậy, nếu như là người bình thường thì đúng là không thể sử dụng nước biển quy mô lớn, cũng không thể làm tất cả mọi người đều đi vào trong biển rộng ngâm tắm đi, chuyện này không thực tế, cũng không ai có thể làm được.
Nước từ trời mưa cũng không phải nước biển.
Nhưng Clow có thể làm được!
Không chỉ có mưa nước biển, còn là mưa to trong phạm vi, gần như có thể khiến người ta chìm ở trong nước biển kia.
"Đây là. . ."
Mưa như trút nước mà xuống làm Brandt biến sắc, nhưng nước mưa này không rơi vào trên người lão mà là trực tiếp xuyên qua.
Lão già này chính là hư ảnh, là hư ảnh có sinh mệnh khí tức.
Những đám người đang chém giết lẫn nhau kia bị mưa to gần như có thể bao trùm người xối lên, thân thể từng người cứng đờ, vệt đỏ trong mắt xch hồng dần dần biến mất.
"Ta đã làm gì a. . ."
Một bình dân run rẩy giơ hai tay lên, nhìn người trước mặt đã bị đánh chết, n khóc ròng nói: "Bạn bè của ta, đáng giận, ta đã làm gì a! !"
Bọn hắn có thể nhớ kỹ từng hành động mình đã làm ra, lúc này hồi tưởng lại mới thấy ngu xuẩn như vậy.
Vì sao lại nghĩ đến những chuyện oán giận kia?
Đây không phải là đã sớm đi qua sao? Dù không qua được, cũng không nên lấy mạng người đến trả lại mà!
Đó là hàng xóm của chính mình, là người sống sờ sờ a!
Những binh lính kia cũng lâm vào ngốc trệ, sứ mệnh của bọn họ là bảo hộ an toàn của dân chúng không để bọn hắn bị xâm hại, lần này nghe nói có bạo loạn, bọn họ phụng mệnh đến đây trấn áp cũng chỉ muốn ngăn cản những người này mà thôi, vì sao cuối cùng sẽ phát triển thành trắng trợn đồ sát?
Còn có, vì sao bọn hắn còn muốn giết đồng liêu mình?
Lúc ấy đầu không tỉnh táo sao!
Người của cả tòa đảo bị ảnh hưởn, lúc này đều lâm vào mê mang thật sâu.
Mà nơi nước mưa kia rơi xuống, cũng không chỉ là bọn hắn, còn có hải quân trước đó nằm vật xuống, còn có Sazel cùng William ngất ở kia.
Bị nước mưa cọ rửa, thân thể Sazel run lên, đôi mắt trắng dã dần dần có tiêu cự.
Nhưng hắn không dám đứng dậy, chỉ có thể giả vờ ngất.
Hắn đã nhớ lại tất cả, sau đó hiện tại chỉ hận không thể lập tức chết rồi.
Xong đời!
Chính mình làm chuyện gì rồi!
Hắn đúng là có oán khí, nhưng oán khí không có khả năng lớn như vậy!
Vì sao hắn dám xuất thủ với Clow đại tướng, còn nói những lời kia, đây không phải là tự tìm đường chết thì là cái gì!
Clow nhìn lướt qua Sazel, ánh mắt lướt qua trên người hắn, không thèm để ý đám thuộc hạ đã tỉnh lại, mà là nhìn về phía Brandt, nói: "Ngươi nhìn đi, đây chẳng phải là đã phá giải rồi sao."
"Nước biển. . . Có thể làm đến loại trình độ này sao, tiểu tử ngươi dường như rất lợi hại, đại tướng mới." Brandt cắn răng nói.
"Nói đùa cái gì!"
Kuro lại không nhịn được, "Ngươi chẳng lẽ không biết đại danh của Clow tiên sinh sao, ngươi chưa từng nghe qua Kim Nghê sao!"
"Tại sao ta phải nghe qua tên tuổi của hắn, đối với ta có chỗ tốt gì, ta mới không quan tâm chuyện này!"
Brandt tiếp tục nói: "Đúng là có thể tạm thời cởi ra năng lực của ta, ghi nhớ, chỉ là tạm thời, bọn họ bị năng lực của ta ảnh hưởng quá nghiêm trọng, ngươi chỉ có thể giải trừ những người mới bị năng lực của ta đánh trúng mà thôi! Ngươi không có cách nào ngăn trở năng lực của ta, mà ta cũng sẽ không chết!"
Sắc mặt lão dữ tợn: "Bởi vì ta đã chết rồi, cho nên ta sẽ không chết, ngươi vĩnh viễn không có cách nào với ta, muốn để ta biến mất, ngươi có thể làm, chính là giết sạch những người này, phá hư môi giới của ta. Gốc rễ của ta ở Comerick, bản thân ta chính là Comerick!"
Đùng!
Nói rồi lão vỗ tay lớn một cái, khi song chưởng của lão chắp tay trước ngực, những người vừa mới tỉnh táo lại chấn động, hai tròng mắt một lần nữa đỏ lên, gào thét lớn một lần nữa lâm vào chém giết, hoàn toàn không để ý nước biển hạ xuống.
Brandt giống như điên cuồng kêu lên: "Như vậy, ở đây lựa chọn đi, hải quân! Giết chết bọn hắn, mới có thể giết chết ta, hoặc là nhìn người ở Comerick lâm vào chém giết, thẳng đến người cuối cùng! Lựa chọn đi! !"
Cũng như năm đó!
Năm đó hắn cũng là bị buộc lựa chọn!
Muốn bảo vệ quốc gia, cho nên chỉ có thể đi làm hải tặc, hậu cần không đủ, chỉ có thể nhắm vào Thiên Long nhân đến đây, nhưng Thiên Long nhân kia không phải cũng không có ý tốt nha, bắt bọn hắn làm khỉ để đùa nghịch, đã nói chỉ cần chạy thoát khỏi trò chơi pháo kích của hắn thì sẽ ban cho bọn hắn vật tư, nhưng cuối cùng không phải đều không có sao!
Năm đó quan chỉ huy Comerick phản bội bọn hắn, sau khi Brandt ra ngục đã biết, bởi vì ké đó còn sống, hơn nữa còn trở thành quan lớn ở Dominica, chính là quản lý thứ đảo Comerick hiện nay, cho nên sau khi lão đi ra, trước hết để quan lớn kia lâm vào oán hận, cùng những thuộc hạ của hắn kia tự mình hại chết mìn.
Tên Thiên Long nhân kia cũng chết rồi, lão đã báo thù.
Nhưng vẫn còn có, còn có những binh sĩ năm đó đầu hàng, còn có bình dân hiện nay xâm chiếm thứ đảo Comerick, bọn họ đều là kẻ có tội, bọn họ đều là kẻ phản bội!
Chính mình chết, có thể mang theo bọn hắn cùng chết, đã đủ!
Clow nhìn Brandt giống như điên cuồng, lại nhìn về phía đám người một lần nữa lâm vào trạng thái oán giận, thậm chí công kích còn mãnh liệt hơn so với trước đó, nhíu mày, nhe răng nói: "Ngươi cứ như vậy khăng khăng kéo bọn hắn xuống nước?"
"Kéo bọn hắn xuống nước, không không không, bọn chúng ngay từ đầu đã là đối tượng trả thù, bọn chúng lâm vào loại trạng thái này để ta rất hài lòng, thủ phạm chính chết rồi, Thiên Long nhân chết rồi, ta cũng không hận Dominica, bọn họ thống trị vương quốc không có gì khác Comerick trước kia, thế nhưng ta cũng nên báo thù, còn lại, chính là hải quân, chính là Borsalino!"
Brandt cười gằn nói: "Ngươi không dám, Borsalino cũng không dám, nhưng ta thích xem các ngươi không dám không nghĩ nhưng lại không thể không làm, năm đó Borsalino không phải giả bộ rất tốt sao, nói cái gì mà chính mình cũng rất bất đắc dĩ, cuối cùng còn không phải bắt ta, hiện tại ta cũng thế, ta cũng rất bất đắc dĩ! Bởi vì ta không có thân thể, ta chỉ là một oán linh, một oán linh dùng tất cả mọi người ở Comerick làm môi giới, không tiêu diệt ta, Comerick sẽ vĩnh viễn lâm vào cừu hận không dừng luân hồi! Nhưng muốn tiêu diệt ta, thì phải tiêu diệt Comerick, như vậy, ngươi có lá gan làm sao!"
Ngươi. . . Sẽ áy náy sao?



Bạn cần đăng nhập để bình luận