Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 236 - Thật thấp



Chương 236 - Thật thấp




Bên trong pháo đài to lớn trên sườn núi kia, Gadi đẩy cửa, tiến vào một nơi đen nhánh, nơi này giống như ánh nắng không chiếu đến, tất cả đều lộ ra vẻ âm u.
Chỉ có tiếng bước chân quanh quẩn chứng tỏ nơi này hẳn là rất lớn.
Sau khi hắn đi mấy bước, một chân quỳ xuống, đặt tay phải lên ngực trái, cúi chào, "Chủ nhân, ta gặp được một thanh đao cực tốt."
Ở trước mặt hắn, dường như có một cầu thang, trên cầu thang có hình dáng một vương tọa.
Sau khi giọng nói của Gadi tản ra hồi âm, bên trong vương tọa phát ra một câu nghi vấn ngắn gọn.
"Đao?"
"Đúng vậy, chủ nhân của ta."
Gadi cúi đầu xuống, nói: "Đó là một thanh hắc đao, là một trong 21 thanh O Wazamono, là đao đại kiếm hào Ryuma nước Wano từng dùng qua. Chủ nhân có cây đao kia thì có thể làm ra người mạnh hơn."
"Vậy tại sao ngươi lại tay không tới gặp ta?" Âm thanh bên trên vương tọa lộ ra vẻ trầm thấp.
"Chủ nhân, cây đao kia hiện tại đang ở trong tay một tên hải quân, ta không tiện xuất thủ, nhưng ta đã để 【 Đám trực đao 】 tiến đến, tin tưởng cây đao kia rất nhanh sẽ xuất hiện trong tay của chủ nhân."
Leng keng!
Hắn vừa dứt lời, trên vương tọa lại vứt xuống một vật, rơi trên mặt đất phát ra tiếng vang lanh lảnh.
Đó là một thanh trực đao, nhưng trên lưỡi đao tràn ngập vết rạn.
Chuyện này khiến sắc mặt Gadi khẽ biến hóa, hắn nhìn chằm chằm đao kia, đầu càng cúi thấp xuống, "Chủ nhân, ta sẽ đi mang đầu của bọn hắn về."
Bên trên không nói thêm gì nữa, ở nơi trống trải này lại vang lên tiếng bước chân.
Đạp, đạp, đạp. . .
Tiếng bước chân kia dường như giẫm trong lòng Gadi, để cái trán của hắn bắt đầu chảy mồ hôi, sắc mặt dần dần xanh lại, đầu hắn cúi thấp nhìn thấy một đôi chân hiện lên trong tầm mắt của hắn.
"Đứng lên."
Âm thanh kia chui vào lỗ tai của hắn.
Gadi theo lời đứng lên, vẫn cúi đầu như cũ, sững sờ không nói một lời.
"Nhìn ta."
Gadi thở sâu, hai mắt nhắm nghiền, đột nhiên ngẩng đầu, dường như hạ quyết tâm, mở mắt xem xét.
"Chủ nhân, chủ nhân! Ta thực sự là không nhìn thấy ngài!" Gadi kinh hoảng nói.
Ở nơi hắc ám kia lúc này lại đột nhiên thoáng sáng ngời, trước mắt Gadi là một đại sảnh, trên đại sảnh là cầu thang được phủ thảm vàng, trên cầu thang có một vương tọa, nhưng mặc kệ ở nơi nào, đều không có người.
Toàn thân Gadi đều đang run lên như bị sốt rét, gương mặt lạnh và nho nhã kia, lúc này lại vô cùng sợ hãi.
Trước mắt của hắn không có bất kỳ ai, dường như trước đó hắn nhìn thấy hai chân kia là giả.
"Nhìn xuống đi, đồ khốn nạn!"
Đùng.
Đột nhiên, một cái chân đá vào bắp chân của hắn, Gadi cúi đầu xuống, lập tức nhìn thấy một người mập lùn đang nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm hắn.
Đối với Gadi cao tới 3 mét thì người mập lùn gần như chỉ tới bắp chân hắn, thấp đến mức nếu như không cúi đầu thì có thể bỏ qua không tính.
"Thật thấp!"
Gadi dùng hai tay che mặt, miệng há thành chữ 'O' , bày ra vẻ vặn vẹo, "Chủ nhân của ta thấp như thế sao?"
"Ngươi đủ rồi, Gadi!"
Người mập lùn lại đá một cước, lúc này mới lui về sau lui, chắp tay vừa đi vừa về.
"Hở? Trứng gà?"
Gadi bỗng nhiên nói một câu.
Người mập lùn sững sờ, bỗng nhiên ý thức được hắn đang nói về chính mình, trán nổi gân xanh, "Gadi! Ngươi muốn chết phải không!"
"Thật xin lỗi, chủ nhân vĩ đại."
Gadi lau nước mắt, "Ta vừa nghĩ chủ nhân thế mà lại thấp như thế nên không nhịn được thương tâm, a! Thực sự là quá thấp, mặc dù chủ nhân anh minh thần võ, phi thường thông minh, mang đến hòa bình cùng phồn thịnh cho đảo Manh, nhưng thật sự là quá thấp."
Người mập lùn gào thét: "Đứng nói tới chữ thấp nữa!"
"Rõ, chủ nhân."
Gadi nghiêm mặt, nhìn người mập lùn, bỗng nhiên bật cười: "Trứng gà."
Người mập lùn vô lực trợn mắt, không tiếp tục so đo với Gadi nữa.
"Mang đao về là được, ta cũng không muốn cãi cọ cùng hải quân, mặc dù ta cũng không sợ, nhưng vẫn nên khiêm tốn một chút."
"Đúng vậy, chủ nhân. Mong đợi của ngài chính là động lực cho ta."
Gadi thi lễ,
Vừa rời khỏi, sắc mặt bỗng nhiên hiện ta vẻ kinh ngạc.
Người mập lùn nhìn hắn, nói: "Gadi, ngươi lại nói ta thấp nữ thì ta sẽ ném ngươi vào phòng thí nghiệm để thí nghiệm lại một lần!"
"Không phải, chủ nhân. . ."
Gadi xoay người, sắc mặt trang nghiêm nhìn ra phía ngoài, "Đám hải quân kia, đang chạy tới phương hướng này."
"Ồ?"
Người mập lùn ngẩn người, bật cười nói: "Là bởi vì 【 Đám trực đao】 có tính quái dị làm bọn hắn phát hiện sao, cũng đúng, loại tàn thứ phẩm kia, giữ gìn trị an một chút còn được, hoàn toàn không hề linh hoạt, làm người hiếu kì là chuyện rất bình thường."
"Vậy để bọn hắn vào đi. . . Đúng lúc ta cũng đang thiếu tài liệu, để hải quân nhìn một cái đi, cuối cùng vũ khí hòa bình mới không phải【 Pacifista 】, Vegapunk mới không phải người thông minh nhất kia, ta mới phải!"
"Hắn mới không hiểu, nhân tài là thứ nhiều nhất ở thế giới này, mà người cùng vũ khí kết hợp, uy lực phát huy ra mới là mạnh nhất!"
"Hừ hừ, ha ha ha ha!"
Người mập lùn nhe ra hai hàm răng trắng, đưa tay nắm vào hư không, động tác của hắn khiến kiếm bên hông Gadi đều khẽ run.
Gadi lần nữa quỳ xuống, nghiêm mặt nói: "Đúng vậy, chủ nhân, đồ ngài sáng tạo ra mới là mạnh nhất!"
. . .
Dưới sườn núi, một đội người chầm chậm tiến lên, một tên hải quân trong đó móc ra máy truyền tin, vừa nghe cái gì vừa gật đầu, chợt cúp máy truyền tin sau đó thu vào trong ngực, chạy về phía trước mấy bước, đi theo sau lưng Clow đang đi đầu.
"Hỏi thăm ra rồi?" Clow nhìn lên phía trên, thuận miệng hỏi.
"Đúng vậy, trung tá."
Thiếu úy nói: "Căn cứ vào hiểu biết của những căn cứ phụ cận về tòa đảo này, kẻ thống trị tòa đảo này cũng chính là tước sĩ đảo Manh, tên là Bonaparte • Polopa, từ 20 năm trước đã thống trị nơi này."
"Trước đó, tước sĩ nơi này là một kẻ thống trị phi thường tàn bạo, tình huống lúc đó ở đảo Manh rất kém cỏi, hải tặc tràn lan, cư dân cuồng bạo, so với 'Mock Town' còn hỗn loạn hơn."
"Sau khi Polopa đến đây đã giải cứu cư dân nơi này, đánh bại tước sĩ đảo Manh tiền nhiệm, không biết thế nào, lại lên làm tước sĩ Đảo Manh mới, một mực thống trị đến bây giờ."
Nghe thiếu úy nói, đôi mắt Clow trợn trợn, "Ồ? Nói như vậy thì đây là một kẻ biết trị lý, vậy thì càng phải gặp một lần, chuyện khác thì sao."
"Từ mấy năm trước, đảo Manh đã chia trên dưới hai thành khu, nơi chúng ta vừa ở là hạ khu, cung cấp dịch vụ cho người vãng lai tiến hành tu sửa mậu dịch, mà thương khu là phong bế, nơi đó không cho phép người tiến. Tình báo nói tước sĩ Bonaparte Polopa cùng chính phủ thế giới có quan hệ rất tốt, trung tá, chúng ta mạo muội đi vào có phải là sẽ. . ." Thiếu úy có chút do dự.
Clow nghiêng nghiêng nhìn hắn, "Hắn gia nhập quốc gia liên minh sao?"
"Không phải "
"Vậy chẳng phải là xong à, không phải quốc gia gia nhập liên minh cũng không phải là phạm vi quản hạt của chính phủ thế giới. Lại nói, ta chỉ đi vào thăm một chút, muốn tìm hiểu thói quen sinh hoạt của cư dân nơi đó một chút mà thôi, quản lý tốt như vậy, hẳn là sẽ không không cho gặp người đi."
Có quan hệ tốt cùng chính phủ thế giới, còn không phải quốc gia gia nhập liên minh, lại thêm loại nô lệ vũ khí kỳ quái kia
Hắn chính là không muốn quản, nhưng đã nhìn thấy cũng phải tra rõ ràng, bằng không, một chút lương tâm còn sót lại kia sẽ khiến hắn ngủ không yên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận