Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 826 - Ngươi rống lớn như vậy âm thanh làm cái gì



Chương 826 - Ngươi rống lớn như vậy âm thanh làm cái gì




Rida đang nắm lấy một bảo thạch trong đống tài bảo để thưởng thức, nhìn thấy Clow như có điều suy nghĩ thì thở dài: "Lại bắt đầu."
Kuro gật gật đầu, "Clow tiên sinh hẳn là nhìn trúng những hạt sắt kia."
Quả nhiên như bọn hắn đoán, chỉ thấy ở bên kia Clow lên tiếng: "Thật đáng sợ ~ Ba người phối hợp tốt như thế, ta cũng không chống đỡ nổi."
Rida: ". . ."
Kuro: ". . ."
Ngươi gạt người ta!
Ngươi vừa nãy còn nói bọn hắn không có một ai ra dáng!
"Hắn đã sợ!"
Người tin lời Clow nói đầu tiên chính là Feigle, hiện tại phương thức chiến đấu của Clow đã rất khác trước đó, nếu như trước đó Clow đối phó với bọn hắn có vẻ như nhàn nhã đi bộ thì hiện tại Clow nhìn rất phí sức.
Đầu tiên là công kích vừa rồi của lão khiến tên hải quân này hành động rõ ràng chậm chạp đi, mà lại tên hải quân kia có vẻ còn rất sợ chính mình công kích lần nữa, không dám cận thân với lão.
Nói cho cùng, trước đó là chủ quan mới bị Clow đâm một đao, lão là hệ Zoan, sinh mệnh lực tràn đầy như thế, làm sao cần sợ chứ.
Quả nhiên, hiện tại dốc toàn lực thì nhược điểm của tên hải quân này lập tức xuất hiện.
Kiếm thuật của hắn có lẽ không tệ, nhưng thân thể tố chất rõ ràng không lợi hại như bọn hắn.
Bọn hắn có thể thất bại vô số lần, nhưng tên hải quân này chỉ có thể thất bại một lần.
Nghĩ tới đây, Feigle cười ha ha: "Dù sao cũng là người trẻ tuổi, đám hải quân kia cưỡng ép nâng ngươi đến trình độ này, là do hải quân không có người sao!"
"Đúng vậy, không có ai mà!"
Đối với điểm này, Clow phi thường tán đồng.
Thật sự có người, hắn còn có thể làm đại tướng dự khuyết? !
Có một nhóm có tư chất như đám lão gia tử, Sakazuki cùng Kuzan năm đó, chẳng phải hắn có thể chẳng khác gì người thường sao?
Dù đến trình độ như bây giờ , vậy nhiều lắm cũng chính là hải quân chơi kiếm không tệ mà thôi, làm sao lại giống như bây giờ, đều đã là một lần tử vong mang tính xã hội.
"Hì hì ha ha chúng ta cũng không phải loại người trẻ tuổi kia."
Rose rút ra sáu cánh tay, mặc cho hạt sắt trên cánh tay đang ong ong chấn động, đứng ở kia cười đùa nói: "Tiểu quỷ, khi ta chiến đấu cùng Garp và Sengoku thời điểm, còn không biết ngươi ở nơi nào nữa!"
"Ta ở nơi nào thì ngươi không cần biết, nhưng ta biết ngươi đánh xong thì vào trong tù."
Clow chậm rãi phun ra một ngụm khói thuốc, sau đó nghĩ nghĩ, biểu lộ bắt đầu dần dần nghiêm trọng hơn, lộ ra một tia không cam tâm, "Nếu như không phải những hạt sắt kia, ngươi cho rằng ta không đánh lại được các ngươi sao!"
"Hì hì ha ha, tiểu quỷ, biển cả rất tàn khốc, không ai nguyện ý đơn đấu cùng ngươi."
Rose lè lưỡi liếm môi một cái, cười lạnh nói: "Từng bước từng bước đối phó với ngươi làm gì, ngươi càng sợ, chúng ta càng đối phó với ngươi! Clough! !"
"Ta nghe được!"
Lúc này hai tay Clough càng thêm dùng sức, từ chung quanh người nổi lên từ điện, điên cuồng hấp thụ vụn sắt trong tòa đảo này.
Ông ta cũng nhìn thấy, vừa rồi hải quân kia phải tránh chiêu thức của mình, không dám liều mạng .
Nhưng dám liều mạng, thật sự không có mấy kẻ.
Cũng chỉ có hệ Logia dám đón đỡ chiêu thức của ông ta.
Năm đó ông ta bị Kizaru đánh bại, còn bị bắn mù một con mắt.
Nhưng nếu như không phải hệ Logia, không ai sẽ ngạnh kháng! !
"Đáng giận! !"
Nhìn thấy động tác của Clough như thế, sắc mặt Clow lập tức xụ xuống, cầm đao muốn xông tới bên kia.
"Sẽ không để ngươi làm như thế!"
Feigle cùng Rose một trái một phải ngăn ở trước mặt Clow, cười lạnh nói: "Ngươi cứ ngoan ngoãn bị chúng ta mài tới chết đi! !"
Rose mở ra sáu tay, cánh tay dài nhỏ vây quanh Clow, sau đó sáu tay bắt đầu múa, cùng nhau vung vẩy tới Clow.
Mà trong phạm vi kia, còn có bản thân Feigle.
"Đi chết đi! !" Feigle vung một móng vuốt tới.
Đương! !
Clow dùng đao chặn lại móng vuốt của Feigle, lực phản chấn khiến Shusui rõ ràng run lên một cái, hắn cấp tốc đón đỡ, sau đó thân hình khẽ chuyển, tránh thoát công kích một chân nhện, thuận thế chém một đao vào một chân nhện khác.
Nhưng Shusui vừa chặt lên, hạt sắt bao bọc trên chân nhện chợt tản ra, như viên đạn đánh về phía Clow.
Ngón tay trên một tay khác của Clow hơi cong, những hạt sắt kia bắn đến gần xuất hiện một tia trì trệ, mà trì trệ như vậy để Clow kịp trốn tránh sang bên cạnh, tránh thoát lần hạt sắt nôt tung này.
Trong phạm vi chân nhện cũng không tính rộng lớn, nhất là còn có Feigle cũng ở bên trong, hai người công kích làm Clow có chút phí sức.
Biểu hiện phí sức này là có thể nhìn thấy.
Từ lúc vừa mới bắt đầu hắn còn có thể ngăn cản, mà tới mức hắn không nguyện ý cứng đối cứng công kích cùng bọn hắn, điều này đại biểu cái gì, đại diện thể lực của tên hải quân này đã sắp không chịu được!
Nhưng hắn hẳn là còn có thể chạy trốn, thế nhưng đã đến loại trình độ này, nếu để cho hắn chạy, vậy thì chính là một loại tổn thất đối với hải tặc bọn hắn!
Xử lý Kim Nghê, một lần nữa tuyên bố với biển cả sự tồn tại của bọn hắn, đây mới là chính xác!
Nhưng có một điểm chính là mặc cho bọn hắn công kích như thế nào, đều không có cách nào với Clow, mỗi lần gia hỏa này đều hiểm mà lại hiểm tránh thoát công kích của bọn hắn, làm bọn hắn càng ngày càng bực bội, thậm chí Rose vừa rồi công kích sai lầm, đánh tới Feigle.
Feigle vốn không chú ý bên này, Haki đều dùng trên song trảo cùng trên hàm răng, nếu không phải trên thân cũng có hạt sắt phòng hộ, thì một chiêu kia có thể xuyên thủng lão.
"Này, ngươi làm cái gì đấy, Rose!" Feigle khó chịu rống to, "Muốn chết phải không? !"
Mặc dù Rose sai lầm, nhưng giống như cũng không có ý chịu thua, cũng quát về: "Ngươi rống lớn như vậy làm gì, có bản lĩnh đi đánh hải quân đi! Sớm một chút đánh bại hắn, chẳng phải không có chuyện này sao!"
"Hai người các ngươi không được ầm ĩ!"
Clough ở phía sau không nhịn được kêu lên: "Ta sắp dduocj rồi rồi, chuyên tâm ngăn chặn hắn!"
Lúc này ở chung quanh hắn, tràn ngập hạt sắt giống như kết giới hắc ám, để phía bên kia đều tràn ngập hạt sắt.
Hàm lượng hạt sắt trên tòa đảo này có chút cao, chắc trước kia là quặng sắt tòa đại lục nào đó, nhưng vật đổi sao dời, đã chỉ còn hạt sắt, nhưng cho tới bây giờ, bị năng lực của ông ta tác động, những hạt sắt này đã hội tụ không sai biệt lắm, chờ bọn chúng tập hợp toàn bộ, Cloughcó thể không chút kiêng kỵ sử dụng năng lực, để hải quân này, không, để tất cả đám người phía dưới nhìn xem, 'Độc nhãn' Clough đáng sợ bực nào!
Kỳ thật lượng hạt sắt mà ông ta tích lũy để đối phó với Clow hoàn toàn đủ, nhưng ông ta có tâm tư khác, hiện tại cơ hội này quá hiếm có, nhiều người như vậy tập hợp ở nơi này, trong đó có không ít lão hải tặc giống như là Feigle cùng Rose, chỉ cần có thể chinh phục bọn hắn.
Ông ta dám lại đột nhập lãnh địa Tứ Hoàng bây giờ, đọ sức cùng những người ở thời đại năm đó!
"Rốt cuộc có khỏe hay không a!"
"Tốt rồi! !"
Vẻ mặt Clough vui mừng, bàn tay khẽ phồng, tập hợp một đám hạt sắt cuối cùng từ trong đất ra, tiếp lấy nhìn sang bên kia, "Đều cút đi, để các ngươi nhìn xem, hạt sắt lôi thương của ta! !"
Sau đó ông ta lập tức thấy hai hải tặc bên kia sững sờ nơi đó, có chút không thể tin nhìn chằm chằm Clow trong chân nhện.
Bởi vì câu nói mới vừa rồi kia không phải bọn hắn hỏi, là Clow hỏi.
"Tốt rồi sao? "
Clow cắn xì gà, thản nhiên nói: "Tốt rồi là được, không uổng công ta chờ lâu như vậy."



Bạn cần đăng nhập để bình luận