Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 475 - Đi làm cái chấm dứt



Chương 475 - Đi làm cái chấm dứt




Dòng lũ người tràn tới bằng khí thế không thể đỡ.
Mấy tên binh sĩ đứng ở kia, dường như còn chưa kịp phản ứng từ hiện thực này, dòng lũ người đã vọt tới.
Xùy! !
Saga cầm đầu nhảy một cái, bổ một cuốc vào đầu một tên binh lính.
Cuốc bén nhọn trực tiếp đem binh sĩ mũ giáp cho đánh lõm, mang theo đầu của hắn cùng nhau lõm, ngã xuống.
Mà những người khác lúc này cũng ùa lên, một tên tráng hán cũng vung một cuốc đập lõm xương đầu một binh sĩ, mà những binh lính khác cũng nhanh chóng bị những người này dùng cuốc đánh thủng trăm ngàn lỗ.
"Làm… Làm được rồi!"
Tráng hán đánh lõm xương đầu binh sĩ kia nối bằng vẻ không thể tin: "Ta làm được rồi!"
Từ trước đến nay hắn không nghĩ tới chuyện như vậy, từ khi sinh ra đã không có.
"A. . . Đúng rồi! 5 năm này ta đều làm việc ở quặng mỏ, sức lực của ta gia tăng!" Tráng hán kịp phản ứng, vui sướng nói.
Những người khác cũng có phản ứng tương tự.
Saga nhặt lên súng ngắn của tên binh sĩ vừa chết kia, một tay cầm súng ngắn, một tay cầm cuốc, trên đường đi hô lớn với người trong thị trấn: "Phản kháng đi! Các quốc dân! ! Chúng ta không cần chịu áp bách như thế! ! Chính chúng ta sẽ thu hoạch được hi vọng, thu hoạch được quyền lực sinh tồn! !"
"Rốt cuộc không cần chịu ức hiếp! ! !"
Theo tiếng hô của hắn, mấy ngàn người từ quặng mỏ đi ra, không ngừng gào thét lớn.
Tiếng thét gào này trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ thành trấn.
Haoshoku, cũng triệt để trải rộng ra.
"Này, không phải chứ. . ."
Clow ở trên không trừng mắt, " Phạm vi Haoshoku của người này lớn như vậy sao? Không phải lần đầu tiên thức tỉnh?"
Dưới cảm giác từ Kenbunshoku, tâm tình toàn bộ thành trấn chập chờn, đều hoàn toàn tăng lên đến.
Trong căn phòng nào đó đang bị hải tặc cướp bóc, một người đàn ông cả người đầy máu bầm ngã xuống nghe được tiếng gào này, trong mắt chết lặng xuất hiện một gợn sóng, hắn nhìn một tên hải tặc đang lục lọi đồ đạc, người này hung hăng cắn răng một cái, gần như cắn tới bật máu.
Tiếp đó hắn đột nhiên đứng dậy, ngay khi tên hải tặc kia chưa kịp phản ứng đã đoạt lấy đao trong tay của hải tặc, vung một đao tới tên hải tặc kia.
Người đàn ông này có thể trạng cường tráng hơn tên hải tặc nhiều.
Trong những phòng khác.
Một ông lão nhìn hai tên thủ hạ thương nhân đang lôi kéo con gái của mình, đang chuẩn bị trói con gái bằng dây thừng để đi bán, bàn tay chậm đến súng ngắn treo trên vách tường kia.
Phanh phanh!
Trong phòng vang lên hai tiếng súng vang.
Ông lão này đã từng là một thợ săn rất nổi danh. . .
Trong thành trấn, khắp nơi đều có những chuyện tương tự, có nhiều người gầm thét như vậy, những người khác cũng từ trong nhà đi ra, trong mắt có gợn sóng mãnh liệt.
"Ta chịu đủ rồi!"
Ông lão cầm súng cùng người con gái đang khóc của ông cùng đi ra, ông lão cắn răng nói: "Ta muốn phản kháng! !"
"Ta chịu đủ rồi!"
Tiếng hô tương tự vang lên từ một tráng hán đang cầm lưỡi đao nhuốm máu "Ta muốn trải qua cuộc sống mới! !"
Mặc kệ nam nữ già trẻ, cầm vũ khí hoặc là không cầm vũ khí, dưới cơn mưa to này cùng đổ ra đường, không ngừng mở rộng dòng người như dòng lũ kia.
Đốm lửa này một khi đã bị nhóm lửa lên thì chỉ trong một thời khắc sẽ hình thành đám lửa cháy lan ra đồng cỏ.
Chỉ cần được nhóm lửa. . .
Mà người nhóm lửa kia chính là c thiếu niên có được Haoshoku.
Người bình thường không làm được loại lực hiệu triệu này.
Thấy cảnh này, Clow ở trên không cũng hiểu ra, "Thì ra là thế, là muốn trình độ này à. . . Khó trách thiếu niên này bị thương nhiều hơn những người khác."
Khi dòng người càng ngày càng nhiều, vui mừng trên mặt Saga cũng càng ngày càng đậm.
Làm được rồi!
Làm được dễ như trở bàn tay!
Hắn từ khi sinh ra chưa từng nghĩ tới phản kháng, không ngờ muốn phản kháng lại dễ dàng như vậy, đơn giản như vậy!
Thật sự có thể, bọn họ thật sự có thể có được hi vọng! !
"Tới chỗ quốc vương báo thù! ! !"
Saga lại rống một tiếng, một đám người trùng trùng điệp điệp tuôn về phía Vương cung ở tận cùng thành trấn.
Đám người phun trào, tiếng vang to lớn, khiến đoàn hải tặc tụ tập ở phụ cận đều kinh động.
Trong thành trấn này không chỉ một quán rượu, trừ quán rượu của Dick ra, các quán rượu khác cũng bị hải tặc chiếm cứ, chỉ là hoàn cảnh tự nhiên không tốt bằng chỗ Dick.
Nghe được tiếng vang, bọn hắn vội chạy đi ra, sau đó. . .
"Này, các ngươi muốn làm gì!"
"Không! Không cần! !"
Trước mặt dòng lũ người kia, tất cả chống cự đều là hư ảo.
Người bị giết chết, vũ khí bị cướp đoạt, trước mặt đám người bị kích phát ra cảm xúc, hải tặc lẻ tẻ hoàn toàn không chống cự được.
"Ô ô ô, a a a a!"
Sau khi giết chết một tên hải tặc, một thiếu nữ bỗng nhiên quỳ xuống đất khóc lớn.
"Chồng của ta, cha của ta. . . Nếu như, nếu như có thể sớm một chút, có thể sớm một chút thì bọn hắn sẽ không phải chết!"
Nghe tiếng thút thít nức nở này, đám người trầm mặc một lúc, ngay sau đó, vẻ phẫn nộ trên mặt tiếp tục tăng lên.
Đúng vậy!
Hải tặc chẳng có gì ghê gớm!
Bọn hắn cũng sẽ chết!
Sẽ bị chính mình tự tay giết chết.
Bọn hắn có thể làm được!
Hiện tại cũng không muộn! !
Mà ở phía xa, Dick từ cửa sổ quán rượu nhìn một màn này, cả người đều đang phát run.
Làm được rồi!
Người đàn ông đội mũ rộng vành kia đã làm được!
Từ sau khi hắn biến mất, người ở nơi này đã bạo động!
Bọn hắn muốn đi Vương cung. . .
Vương cung. . .
Dick cắn răng, ánh mắt rơi tới trên đài, hắn đi qua, đột nhiên vung một quyền đánh tới quầy bar.
Ầm! !
Quầy bar làm bằng gỗ bị đánh nát, Dick hoàn toàn không để ý máu trên mu bàn tay, từ khe hở bị đập nát kia co lại.
Sau một tiếng nổ vang càng lớn, toàn bộ quầy bar làm bằng gỗ bị nhấc lên, một cây thương lớn, mũi thương dài chừng một phần ba bị hắn nắm trên tay.
"Ta cũng nên đi chấm dứt!" Ánh mắt của Dick dần dần chuyển thành vẻ kiên định.
"Này, đáng ghét ! Các ngươi đã làm gì! !"
Phía trước dòng lũ người kia, trong một quán rượu, một tên thuyền trưởng giơ súng lục lên, từ cửa quán rượu nhô đầu ra, cầm súng nhắm thẳng tới Saga đi đầu, "Lại dám phản kháng chúng ta, đi chết đi! !"
Ầm!
Viên đạn bắn ra.
Hưu! !
Nhưng trong nháy mắt này, từ bên cạnh hiện lên một sao băng, một vật cấp tốc bắn tới, khiến viên đạn vỡ nát, đồng thời bay về phía tên thuyền trưởng kia.
Oanh! ! !
Cả quán rượu bị đánh ra một động lớn, chỉ thấy một cây đại thương ghim trên mặt đất, xuyên thật sâu vào, mà tên thuyền trưởng kia lại bị mũi thương đâm xuyên, chết tại chỗ.
"Ta đi cùng các ngươi! !"
Phía sau, vang lên giọng nói của Dick.
Hắn khập khiễng đi tới, kiên nghị nói: "Ta cũng có chuyện muốn muốn kết thúc cùng Klein Oge,!"
"A. . . Khôi phục ý chí rồi?"
Trên không, Clow nhíu mày, hơi kinh ngạc.
Trước kia hắn muốn ra tay, xử lý những hải tặc kia.
Nhưng nghĩ lại. . .
Giống như cũng không thích hợp.
Nhưng tình huống trước mắt, để chính bọn họ xử lý hải tặc, chính là lựa chọn sáng suốt nhất.
Nếu như hắn suy đoán chính xác.
Như vậy. . .
Clow nhìn về phía dòng lũ người dũng mãnh lao tới Vương cung, ánh mắt lộ ra một tia phức tạp.
Chỉ là thật thật giả giả, vẫn phải đi xác định mới được.
Dù sao ở New World, hình thù kỳ quái gì cũng có.



Bạn cần đăng nhập để bình luận