Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 1111 - Thần thánh lại quang minh vĩ đại sứ mệnh!



Chương 1111 - Thần thánh lại quang minh vĩ đại sứ mệnh!




Dominica vương đô tự nhiên là ở chủ đảo, được Haster cự ưng bay trước dẫn đầu, mười chiếc quân hạm đi thuyền tới mục đích, sau chừng nửa ngày đã tới một bến cảng thành trấn ở chủ đảo.
Xavi từ cự ưng hóa thành hình người, rơi trên mặt đất, thi lễ với đám người hạ thuyền: "Đại tướng, các vị trung tướng, tiếp theo xin theo ta đi, ta mang các đi tới vương đô."
"Đi bộ qua à?"
Sazel từ phía sau ra khỏi hàng hỏi: "Không thể nào không thể nào, mời người làm khách, ngay cả phương tiện giao thông cơ bản đều không có sao? Không thể nào."
Con hàng này tự biết mình chỉ bị năng lực ảnh hưởng, mà ngay cả Clow đại tướng đều không thể giải quyết năng lực này, chỉ có thể xử lý mười mấy vạn người để giải quyết thì đã dần bình tĩnh lại.
Hắn chắc chắn sẽ không bị trừng phạt.
Vậy thì sợ gì, trước kia làm sao thì hiện tại cứ thế.
Nhưng vì để phòng vạn nhất, vẫn nên làm mấy chuyện lấy lòng, tránh để Clow đại tướng tức giận không có chỗ xả lại xả lên người mình.
"Đương nhiên là có phương tiện giao thông, còn mời đi theo ta." Xavi thờ ơ đối với biểu hiện âm dương quái khí của Sazel, bình thản nói.
"Đi đi, đi thôi, mang 1000 hải quân tiến lên, những người khác chờ lệnh, đừng có ngừng ở bến cảng, rabên ngoài phong tỏa nơi này." Clow khoát tay áo, nói.
"Vâng!"
Mấy tên trung tướng đáp lại một tiếng, cấp tốc tổ chức nhân thủ, sau đó để các hải quân khác lái quân hạm rút về sau.
Mà dẫn đội là do Clow cầm đầu, sáu trung tướng làm phụ, trong đó Clow gần như mang theo hết thuộc hạ nhà mình theo.
Rida, Kuro, Abra, Wilbur, trừ Ain ra thì tất cả đều đến.
Mà bọn thuộc hạ của thuộc hạ, Donald ở lại Dressrosa thủ, cho nên không ở đây.
Ngoài ra, Sazel, Fanny, Kikyo, Moore cũng đều ở nơi này.
Một đám người trùng trùng điệp điệp, do Xavi dẫn đầu xuất phát tới chỗ sâu.
Nhưng rất nhanh, lông mày Clow đã nhíu lại: "Thú vị."
Doberman đứng bên chau mày, nhưng dường như cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Yamakaji lại có chút không đành lòng.
Abra cùng Wilbur âm thầm siết chặt nắm đấm, sắc mặt khó coi.
Kuro đẩy mắt kính, giữ im lặng.
Rida kéo góc áo Clow một chút, nhỏ giọng nói: "Clow. . ."
Khác với tình huống khi vừa tới bến cảng, kiến trúc cùng đường đi nơi đó còn coi là sáng tỏ sạch sẽ, nhưng vừa xâm nhập vào đây đã phát hiện hoàn toàn khác biệt, ngay ở phía trước, khác biệt với khu vực bến cảng có những nhà lầu hai ba tầng kia, phía trước đều là nhà trệt thấp bé cũ nát, con đường đều không bằng phẳng, đều là vũng bùn, người gần đó mặc quần áo tả tơi, hoặc ngồi quỳ hoặc ngồi xổm ở cửa ra vào hay nơi nào hẻo lánh, giống như là chuột nhìn những hải quân bọn hắn chằm chằm.
Người làm sao có thể giống chuột, nhưng bộ dáng kia chỉ làm người liên tưởng đến sinh vật trong khe cống ngầm kia.
Rõ ràng ở cùng một thế giới, rõ ràng cùng dưới ánh mặt trời, nhưng những nhà hai ba tầng thậm chí cao hơn kia che kín mặt trời, khiến khu vực nhà trệt thấp bé này không có ánh mặt trời chiếu, lộ ra vẻ âm u.
Mà kiến trúc lớn nhất che mất mặt trời, là một tòa nhà lầu vô cùng to lớn ở biên giới khu vực sáng tỏ nhất, nó che đi ánh nắng nhiều nhất.
Giống như đường phân cách, để tòa thành thị này biến thành hai thế giới.
Một bên là sáng tỏ hài hòa, nhìn như thế giới hòa bình.
Một bên là vũng bùn dơ bẩn, nhìn chính là nơi hắc ám.
"Chư vị, đến rồi." Xavi đi đến trước tòa nhà to lớn kia thì dừng bước.
"Hoan nghênh! !"
Giọng nói của hắn vừa dứt, cánh cửa tòa nhà lập tức vang lên một âm thanh cao vút lại sáng tỏ.
Chỉ thấy một tên mập mạp đeo kính mắt giang rộng hai tay, nhanh chân bước ra ngoài, "Những người bạn của ta, hoan nghênh đi vào minh châu chói mắt nhất Dominica, tháp đoàn tàu dưới mặt đất, ta là người dẫn đường, cũng là bạn tốt của các vị, York!"
Nói rồi hắn đi thẳng về phía trước, chuẩn bị đi đến trước mặt Clow, duỗi hai tay ra, nhìn dáng vẻ là muốn bắt tay cùng Clow.
"Ngươi là ai!"
Lúc này Sazel ngăn trước mặt York, kiêu căng nói: "Ngươi muốn làm gì?"
"Gặp chư vị tướng tá hải quân nổi danh, đương nhiên là muốn bắt tay làm quen, nói không chừng có thể trở thành bạn tốt với nhau, ta thích nhất là kết giao bạn bè."
York cười cười nói: "Ta nói với ngươi này, ta thích nhất là kết bạn, bạn bè nhiều, về sau đường đi mới rộng nha, ngươi nói có phải không."
Nói rồi hắn lại tiền gần về phía trước một bước, gần như dán vào Sazel.
Mà lúc này thần sắc Sazel sững sờ, ma xui quỷ khiến gật đầu: "Ngươi nói đúng, bạn bè nhiều là chuyện tốt."
"Đúng không, bắt tay đi, chúng ta chính là bạn tốt."
York vươn tay, nói với Sazel.
Sazel cũng đưa tay ra, lầm bầm: "Đúng, bắt tay. . ."
Hai cánh tay chậm vào nhau, không ngừng lắc lắc, Sazel lập tức lên tinh thần, vỗ vỗ bả vai York, cười to nói: "Về sau ngươi chính là bạn tốt của ta, yên tâm đi, có việc gì ta sẽ che chở ngươi, dù sao ta cũng là một Thượng tá!"
"Sazel!" Kuro quát to một tiếng.
Sazel sững sờ, rút cánh tay đang bắt tay với York về rồi nói: "Huynh đệ, đợi chút nữa lại nói chuyện cùng, ta đang chấp hành nhiệm vụ."
Nói rồi hắn đi về vị trí ban đầu.
York hiện lên mỉm cười, tới gần Kuro, "Vị này chính là Ô Lang Kuro trung tướng đi, nghe đại danh đã lâu, ta. . ."
"Đứng ở đó!"
Kuro lạnh lùng nói: "Ai cho phép ngươi tới gần, ngươi giới thiệu thì giới thiệu, không cần ngươi đi tới!"
York dừng bước chân lại, vẫn mỉm cười, "A ~ Thực là quá tiếc nuối, không thể chiêm ngưỡng vinh quang của các vị ở khoảng cách gần, nhưng vẫn xin cho ta dẫn đường cho các vị, giới thiệu cho các vị về đoàn tàu dưới mặt đất mà Dominica lấy làm tự hào, còn mời đi theo ta."
Nói rồi tên mập mạp đeo kính này dẫn đầu đi vào bên trong.
Lúc này Xavi cũng thi lễ, nói: "Nơi này có thể nối thẳng đến vương đô, còn mời đi theo ta, thăm cảnh đẹp dưới mặt đất của Dominica một chút."
"Đi đi đi, nơi bạn thân ta ở, khẳng định không tệ!" Lúc này mặt mũi Sazel tràn đầy hưng phấn nói.
Clow nhắm đôi mắt lại, liếc nhìn Sazel đột nhiên hưng phấn, lại nhìn bên trong cửa lớn thâm thúy của tòa nhà cao tầng này, cắn xì gà nói: "Được, để lão tử nhìn xem tình huống như thế nào, đi."
Một đám người đi vào cửa chính, trước khi tiến vào, Clow còn nhìn lướt qua đám người ở chỗ đối diện kia, chau mày, cuối cùng thở dài, không nói nữa.
Nội chính của quốc gia, hắn không xen tay vào được.
Ngược lại là Abra cùng Wilbur nghe được tiếng thở dài này thì liếc nhìn nhau, yên lặng gật đầu.
Bọn hắn đương nhiên cũng nhìn thấy cảnh tượng làm người cảm thấy khó chịu này.
Có lẽ. . .
Ở vùng biển Grand Line nửa đoạn trước này, bọn hắn cũng cần nhúng tay.
Nhưng đi đâu tìm người phát ngôn đây.
David ở New World, Lowe ở Tây Hải, bốn nước Bắc Hải không có ích lợi gì, chỉ là người hiền lành biết nghe lời mà thôi.
Cần nâng đỡ một quốc gia ở nửa đoạn trước tới làm loại chuyện này, đến gia nhập sứ mệnh vĩ đại thần thánh mà quang minh của bọn hắn!



Bạn cần đăng nhập để bình luận