Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 456 - Làm sao lại có người bay trên trời



Chương 456 - Làm sao lại có người bay trên trời




Vương quốc Totto Land.
Một chỗ nào đó New World.
Ở đây, đã không thể đơn thuần lấy thân phận 'Đoàn hải tặc' để phân chia.
Đoàn hải tặc Big mom, ở đây chính là biểu tượng quốc gia, không giống với Doflamingo cướp đoạt chính quyền thành công, cũng khác với Crocodile cướp đoạt chính quyền không thành công, hiện tại không biết đang lang thang ở đâu.
Totto Land, là thuyền trưởng đoàn hải tặc Big•mom- Charlotte Linlin một đao một thương tự mình chém ra.
Ngay cả đại thần trị quốc, quan lại hành chính đều là chính bà ta sinh.
Nếu ở đời trước thì đây chính là điển hình của phụ nữ thời đại mới.
Trong Tứ Hoàng, Kaido khống chế nước Wano nhưng lại có tai hoạ ngầm.
Tóc đỏ khống chế địa bàn tương đối Phật hệ, cơ bản dựa vào bọn họ tự trị, chỉ treo lá cờ.
Râu Đen thì Clow không quá rõ, chắc hẳn còn đang càn quét địa bàn của thuyền trưởng trước kia của hắn ta.
Chỉ có Charlotte Linlin, vương quốc Totto Land của bà ta là một tồn tại duy nhất có thể ở New World được thừa nhận là quốc gia mạnh mẽ.
Đối với loại tồn tại này, nếu như không cần thiết, Clow thật sự không muốn gây phiền toái này.
Nhưng bây giờ.
"Vì an toàn về sau và để bọn hắn đừng quá càn rỡ!"
Clow gằn ra mấy chữ, thân thể trên không trung đột nhiên xông lên, dùng tốc độ nhanh hơn xuyên phá không khí.
Tứ Hoàng?
Tứ Hoàng không tầm thường nhỉ!
Một đám tàn tật lẫn bệnh tâm thần, có gì đặc biệt hơn người!
Người này không phải đứt tay, thì người kia trên bụng có vết thương, người này không phải thiếu cái rang thì người kia chính là một bà điên.
Bất kể nói thế nào, lần này không để bọn hắn sợ hãi, Clow hắn đừng nghĩ được sống tốt lành!
. . .
Guốc gia Totto Land này là khu vực Big•mom lấy đại bản doanh 'Whole Cake Island' làm trung tâm lan rộng ra phía ngoài, tổng cộng 35 tòa đảo, hiện lên hình khuyên bao quanh 'Whole Cake Island'.
Mặc dù không có vị trí địa lý thiên nhiên tuyệt hảo biến thái như nước Wano loại kia, nhưng muốn dựa vào thuyền đột phá đến 'Whole Cake Island' thì đây chính là chuyện giống như nằm mơ.
34 tòa đảo bảo vệ nó chính là 34 viên vệ tinh, đã sớm tiêu diệt hết mọi uy hiếp.
Mà vị trí trung tâm của 34 tòa đảo này- Đảo Bánh Mì Nướng càng là một hòn đảo quân sự trong 34 tòa đảo.
Các đảo khác, có chút còn có hải tặc quản lý bình dân ở lại, nhưng ở đảo Bánh Mì Nướng chính là một hòn đảo thuần quân sự, các thị trấn trên hòn đảo đều là hải tặc, ở bến cảng cũng là thuyền hải tặc dùng khi xuất kích.
Nơi này là trụ sở của con trai thứ tư của Charlotte Linlin- Charlotte Oven.
"Này, Oven, hình như Snack trở về."
Lúc này, bên trong trụ sở, một người đàn ông có vóc người cường tráng cao lớn, có tóc ngắn màu vàng, đeo vòng tai, mặc áo bông màu lam, bên hông buộc đai lưng có hoa văn như thần đèn nói.
Charlotte Daifuku- Con thứ ba của Charlotte Linlin.
Ở trước mặt hắn còn có một người đàn ông cũng có mái tóc như ngọn lửa, chia cắt thành ba lưỡi búa, trên cằm hắn có sợi râu, đeo bao tay, nhìn rất nghiêm túc, hoàn toàn trái ngược với vẻ lạnh lùng trên mặt người nói chuyện.
Nhưng trên thực tế, bọn họ là thân huynh đệ.
Giống ba người Katakuri, cùng là tam bào thai.
"Snack? Hắn trở về thì tốt, dù sao cũng là đệ đệ đáng yêu của chúng ta." Oven nói.
Daifuku khinh thường nói: "Tập kích một trụ sở hải quân ở Tây Hải, thế mà còn thất bại, thực sự là làm nhục thân phận 'Nguyên tứ tướng tinh'của hắn."
"Đối phương dù sao cũng là Sengoku cùng Garp, cho dù là mẹ, cũng không chống cự được bọn hắn đi." Oven nói một câu, "Trở về là được, không xảy ra chuyện là tốt nhất."
"Ừ"
Daifuku sờ lên cằm, nói: "Nghe nói hải quân đóng giữ đảo Pegasus là thủ hạ của Lucilfer Clow, ta nghe nói Peros ca tìm sát thủ ở hắc ám thế giới, việc này mẹ đã đồng ý."
"Lucilfer Clow?"
Oven sững sờ, "Là hải quân đã xử lý Redfield kia?"
"Đúng, chính là hắn."
Daifuku cười lạnh nói: "Nhưng Redfield đã già, xử lý một lão gia hỏa để đám hải quân khốn nạn kia tuyên dương lâu như vậy, chiến trận còn lớn hơn so với Râu Trắng, hải quân đều là một đám dối trá. Đợi Lucilfer Clow chết rồi, xem đám hải quân kia xử lý chuyện này như thế nào."
"Không dễ đối phó như vậy."
Oven lắc đầu: "Dù sao Redfield là người được mẹ cũng phải để ý, chỉ là một đám sát thủ, không thể giết được hắn."
"Để thuộc hạ của hắn chết cũng được, đây là một cảnh cáo."
Daifuku nói: "Để hắn hiểu được, đắc tội với Big•mom là một việc phi thường khủng bố."
Ầm ầm!
Vừa dứt lời, bầu trời lập tức phát ra tiếng vang.
Hai người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy gặp bầu trời đột nhiên trầm xuống.
"Là muốn mưa sao?"
Daifuku vươn tay, lại không cảm giác được giọt mưa.
"Sét đánh, đại khái là có mưa to."
Oven quét mắt nhìn bầu trời, gao lên với đám hải tặc đang hoạt động ở phía trước kia: "Đi trên thuyền dùng mỏ neo cố định lại thuyền, đừng để bão tố làm hỏng thuyền!"
"Vâng! Oven đại nhân!"
Đám hải tặc cùng đáp một tiếng, đang chuẩn bị đi tới bến cảng.
"Trời mưa to này nói đến là đến, nhưng New World vẫn luôn là như vậy."
Một tên hải tặc nhún nhún vai, vô thức nhìn lên bầu trời, nhưng chỉ liếc mắt một cái, hắn đã cứng đờ, ngơ ngác nhìn bầu trời.
"Nơi đó là có người phải không?."
Hắn chỉ lên bầu trời, chần chờ nói.
"Nào có người?"
Một tên hải tặc bên cạnh dùng tay che trán, cũng nhìn sang, nhìn trong chốc lát, hắn mới cau mày nói: "Không thấy người mà, ngươi uống nhiều sao?"
"Không, ta không, ta rất chắc chắn, nơi đó có một người đứng." Hải tặc kia chỉ vào phương hướng kia rồi kiên định nói: "Ngươi nhìn đi, càng ngày càng gần!"
"Ngươi đang nói đùa gì vậy, làm sao lại có người bay ở trên trời, trời, trời "
Kia người vừa định lên tiếng phản bác, nhưng lời nói cuối cùng mãi vẫn không nói ra miệng.
Hắn nhìn thấy.
Trên bầu trời, một thân ảnh giống như là người dần dần xuất hiện, đang hạ xuống rơi.
Đồng thời theo hắn hạ xuống, còn có bầu trời càng ngày càng âm, đen kịt, giống như bầu trời khuynh đảo.
"Daifuku! Đó là. !"
Lúc này Oven cũng gắt gao nhìn chằm chằm bầu trời, khí tức ngột ngạt trong nháy mắt đóng đến trên toà đảo này, khiến cả hòn đảo đều đang phát run.
"Này, nói đùa cái gì a, thứ này? "
Lúc này Daifuku cũng không giữ được vẻ mặt lãnh khốc nữa, kinh hãi nhìn chằm chằm trên không.
Sự chú ý của hắn đã không ở thân ảnh đang hạ xuống kia, mà là chú ý đến bầu trời như khuynh đảo kia.
Vật kia, chậm rãi từ tầng mây đen nghịt lộ ra.
Đầu tiên là lộ ra một tầng nham thạch, ngay sau đó, mặt ngoài từ dưới tầng mây khuếch tán, từ từ để người thấy không rõ giới hạn.
Đại lục!
Đây là cả tòa đại lục đến rơi xuống!
"Skypiea rơi xuống sao!" Oven kinh hãi rống to.
"Không! Người kia, hắn là..."
Lúc này Daifuku mới chú ý tới, thân ảnh đang dần dần hạ xuống kia.
Người kia mặc âu phục màu vàng, áo choàng màu trắng đón gió tùy ý tung bay, mái tóc màu đen tán loạn, gương mặt tuấn tú, trong miệng cắn một điếu xì gà, sương mù thuận theo bốc lên, che lại biểu lộ.
Nhưng gương mặt kia bị Daifuku nhận ra.
"Lucilfer Clow!"
Khi hắn nhận ra người đến, thân ảnh trên không giơ tay nhấn xuống một cái, đại lục từ tầng mây hiển lộ ra, rõ ràng tăng tốc không ít, bắn phá không khí, ma sát ra một đoàn hỏa hoa to lớn, giống như thiên thạch, rơi xuống hòn đảo nhỏ này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận