Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 233 - Nhân kiếm hợp nhất



Chương 233 - Nhân kiếm hợp nhất




Trên đường cái tại bến cảng, Clow cắn xì gà đi ở đằng trước, áo choàng hải quân theo bước tiến của hắn chập chờn đong đưa.
Sau lưng, Kuro với sắc mặt lãnh đạm đi theo, bên cạnh là Sazel nhe răng trợn mắt, nhìn chung quanh tràn ngập cừu thị, mà một đám hải quân lại trầm mặc đi ở cuối phía sau cùng, cho người ta một loại áp lực cực lớn.
Nhìn đội ngũ này không giống như bộ đội chính quy, ngược lại giống như đoàn thể xã hội đen vậy.
Ngay cả Rida nhỏ nhất, lúc này cũng như chó sói, nhìn chằm chằm chung quanh.
Cô cũng không phải nhìn không khí giả bộ, mà là đơn thuần muốn tìm đồ ăn.
Người đi đường chung quanh nhìn thấy hải quân thì vội vàng né tránh, mà trong những người đi đường kia, cũng có một số kẻ mặc trang phục khác biệt, nhìn kỹ bọn hắn.
"Kuro." Clow liếc mắt nhìn chung quanh, nói.
Kuro đẩy mắt kính, nói: "Vừa rồi nghe nói 'Mũ bốn góc' Berthelot, treo thưởng 30 triệu Berries."
" 'Chó dại' Douglas Worth, treo thưởng 42 triệu Berries."
" 'Con mắt to' Yanton Senze, treo thưởng 70 triệu Berries."
"Còn có một số tiểu Hải tặc không đến 20 triệu, số lượng hải tặc ở nơi này không ít, Clow tiên sinh, chúng ta nên làm như thế nào."
Nghe vậy, Clow phun ra một ngụm khói thuốc, nói: "Những người này có kẻ nào làm ác quá nhiều sao?"
"Không có, bao gồm cả ‘Mũ bốn góc’ Berthelot, cũng thuộc về phạm trù hải tặc không có sự kiện hung ác gì." Kuro nói.
"Vậy tuân thủ quy củ nơi đó, tiếp tế xong chúng ta đi." Clow gật đầu nói.
Địa phương quỷ quái này tồn tại nhiều năm như vậy, nếu nói hải quân gần đây không biết kia là giả, thời gian dài như vậy còn tùy ý hải tặc tản mạn đợi ở tòa đảo này, đó chính là thật sự không bắt được.
Trong thành trấn này, cũng không ít thương gia, mỗi khi hải quân gặp một chỗ đều sẽ mua một chút đồ ăn tiếp tế, còn có Rida không ngừng lướt ngang các nơi để ăn uống, ngoài ra, còn có thương nhân đi tới, đang dựa vào lí lẽ biện luận để cò kè mặc cả cùng hải tặc.
Quy củ ở hòn đảo này đã là xâm nhập vào lòng người.
Clow muốn bắt đương nhiên cũng có thể bắt, nhưng ở hòn đảo này thì không cần thiết, người ta thật vất vả mới có cảnh tượng hòa bình, phá hư nó làm gì chứ.
Hắn cũng không phải Sakazuki.
"Clow, hương vị này không tệ!"
Rida không ngừng chậy qua các sạp hàng của đám tiểu thương, trong tay ôm một hộp mực viên, ăn đến mức miệng đầy nước đen, vui vẻ chạy tới chỗ Clow.
Động tác của cô khiến Shusui treo bên hông cô kéo lê trên mặt đất, theo tiếng bước chân của cô mà vang lên kèn kẹt, Clow thấy mà nhức cả răng.
"Ta nói này, em ôm đao thì phải ôm đao cẩn thận chứ, vỏ đao kéo như thế rồi hỏng thì sẽ rất khó coi."
"Ta lại không phải cố ý, hiện tại chính là chiều cao này, ta có biện pháp nào."
Rida liếc mắt nhìn Clow một cái, giống như là cố ý, dốc cả một hộp mực viên vào, vừa nhấm nuốt, vừa dùng tay dính đầy nước đen đi cầm chuôi đao, hung hăng nhấc nhấc lên.
Tư thế kia giống như hận không thể bóp nát Shusui vậy.
Két.
Theo động tác của cô, lưỡi đao Shusui ra khỏi vỏ một đoạn, lưỡi đao màu đen lộ ra bên ngoài.
"Không phải chỉ là một thanh đao nát sao, nó có thể ăn như ta sao?" Rida lẩm bẩm miệng, vẻ mặt khó chịu.
Đây là ưu điểm sao?
Còn có, vì sao em lại muốn so sánh với đao hả!
Khóe miệng Clow giật nhẹ, vừa định nói chuyện, bỗng nhiên, một giọng nói đột nhiên vang lên.
"Tiểu cô nương, đao cũng cần ăn mà, cũng giống như nhân loại ăn các sinh mệnh khác, đao cũng cần đồ ăn, là máu tươi nhân loại."
Một thân ảnh cao to ngăn trước mặt Rida.
Người này cao chừng hơn ba mét, thân thể cực kì gầy, mặc trang phục chính thức màu trắng, đội mũ thân sĩ mũ, trên cổ treo một chiếc khăn quàng cổ màu xám rủ xuống tới bên hông, hắn đỡ vành nón, nhếch miệng cười với Rida, phía trên nụ cười kia là mũi ưng, trên nữa là một đôi mắt treo ngược.
"Bé ngoan, nếu như không muốn đao này nữa thì bán cho ta đi, chú sẽ trả một cái giá cao nha."
Khuôn mặt tươi cười kia, phối hợp với dáng người gầy cao này, nhìn rất có lực có khủng bố.
Người đi đường chung quanh, trong nháy mắt vừa nhìn thấy người này xuất hiện, mặc kệ là thương nhân hay hải tặc, tất cả đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi, những người mang theo vũ khí có vẻ quý báu lại vô thức che vũ khí của mình,
Người nào cũng nhanh chóng chạy đi.
Dường như là một người rất có uy hiếp lực.
Rida ngẩng đầu nhìn hắn một cái, liếm liếm mực nước trên ngón tay, không thèm để ý chút nào tới nụ cười kinh khủng kia, hỏi: "Đại thúc này, ngươi là ai vậy."
"Ta?"
Người gầy cao kia cười càng lớn, hắn đưa tay phải lên ngực trái, phần lưng hơi khom xuống, thi một cái lễ.
"Ta gọi là Gadi, là nhân viên công tác ở đảo Manh, có sở thích là thu thập vũ khí không kém. Tiểu cô nương, ta cho rằng loại vật như vũ khí này cần gặp được người phù hợp mới có thể phát huy ra tác dụng, ngươi không thích hợp với cây đao này, bán cho ta đi, ta sẽ ra giá cao."
Hắn duỗi ra hai ngón tay, "2 ức Berries, ta mua cây đao này."
2 ức. . .
Dù là Rida, cũng không nhịn được thoáng kinh ngạc một chút.
【 Danh đao 】 mặc dù có tiền mà không mua được, nhưng tóm lại vẫn có giá cả.
21 thanh O Wazamono, giá không đến 2 ức Berries, dù không người nào nguyện ý bán, nhưng cũng thật sự không đến 2 ức.
Mà người này tùy tiện trả tới 2 ức!
Đây chính là một khoản tiền lớn.
Giá một cây đao có thể so sánh với hai chiếc thuyền hàng đầu.
Ở cái thế giới này, kỳ thật đại pháo cự hạm mới là chính thống của người bình thường, có người đồng ý tốn 2 ức để cải tạo thuyền của mình, nhưng chưa chắc có người sẽ đồng ý tốn 2 ức để mua một cây đao.
Cái giá tiền này, nếu như là người bình thường thì không thể cự tuyệt.
Kỳ thật Rida cũng không muốn cự tuyệt, cô đã sớm không vừa mắt Shusui, nếu như có thể rời tay thì đã sớm rời tay.
Nhưng không thể làm như thế, mặc dù Shusui khiến cô cảm nhận được nguy cơ, nhưng bất kể nói thế nào, đây chính là đao quý của Clow, dùng cây đao này mới có thể để Clow phát huy ra thực lực chân chính.
Nặng nhẹ thế nào, cô đương nhiên phân rõ ràng.
"Có bị bệnh không, không bán."
Rida khoát khoát tay, "Tránh ra, ngươi cản đường ta."
"Có đúng không, vậy hi vọng ngươi ở đảo Manh vui sướng, nếu như thay đổi suy nghĩ thì có thể tới tìm ta, ta chính là ở nơi này."
Ở phía trước thành trấn, nơi đó là một con dốc, tòa thành trấn này trên bản chất chính là một hòn đảo hình ngọn núi, càng lên cao càng cao, mà Gadi chỉ về một phía kia là một tòa thành lũy cự đại trên dốc.
Hắn phất phất tay với Rida, lách qua cô, đi tới, sau đó lại nghĩ tới cái gì, quay trở lại nói: "3 ức cũng cũng có thể nha."
"Bao nhiêu ức cũng không bán, Tenjokin đều không bán!" Rida làm mặt quỷ với hắn.
Gadi nhún vai, cũng không tiếp tục hỏi nữa, chỉ đi về phía trước.
"Người kia. . ."
Lúc này, Clow vừa đi tới, sững sờ nhìn người gầy cao kia, ánh mắt có chút kinh dị.
"Muốn mua đao, hắn muốn mua Shusui của anh, ra giá 3 ức Berries. Clow, anh muốn bán?"
Rida thấy biểu lộ của Clow như thế, vội vàng đặt câu hỏi.
"Nghĩ gì thế, bán Shusui? Vũ khí thuận tay như thế, ta bán rồi ta đi đâu tìm cái khác."
Clow liếc mắt nhìn cô rồi lại liếc mắt nhìn bóng lưng Gadi, lần này ánh mắt của hắn đặt ở bên hông người kia.
Nơi đó treo một thanh thập tự kiếm, chuôi kiếm rất ngắn, nhưng thập tự hộ thủ cùng thân kiếm lại rất dài, thanh kiếm kia, có khí tức【 danh đao 】, nhưng đây không phải điểm khiến người để ý nhất.
Clow tương đối để ý là khí tức của người này, phù hợp với thanh kiếm kia như thế, giống như trời sinh đã là một thể, thanh kiếm kia dường như chỉ có ở trên người hắn mới hài hòa, mà thả trên thân người khác, Clow sẽ không tưởng tượng ra được hình tượng kia.
Nếu ở kiếp trước, tình huống này kêu là 'Nhân kiếm hợp nhất' .
Người ở trạng thái này cũng không thấy nhiều.



Bạn cần đăng nhập để bình luận