Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 629 - Người nên có bộ dáng



Chương 629 - Người nên có bộ dáng




"Thế mà còn là không phá được? !"
Adela chém một kích không phá vỡ được khí trắng kia, thân thể xoay tròn trên không trung, một lần nữa rơi trên mặt đất.
Hắn hơi cúi đầu, nhìn đại kiếm run rẩy, ánh mắt có chút ngưng trọng.
Không phải vũ khí run rẩy, mà là cánh tay của hắn.
Một kích này, hắn đã dùng tới mười phần lực lượng.
Cũng không phải bọn hắn chưa từng tiếp xúc với hải quân, mặc dù đại bộ phận hải quân, xuất phát từ Thánh nữ đại nhân nên không giết chết toàn bộ.
Nhưng cũng không phải hắn chưa từng giết hải quân, lực lượng của chính mình, khi triển khai toàn bộ lực chiến đấu giống như vậy đã từng đánh chết Thiếu tướng hải quân.
Kẻ này dựa theo miêu tả của những người khác thì chỉ là một 'Thượng tá' mà thôi, vì sao lại có vẻ cứng rắn như thế?
Mà khí trắng kỳ quái kia là chuyện gì xảy ra?
Năng lực giả?
"Hứ, làm sao còn quấn quanh trên người ta vậy."
Adela quơ đại kiếm, tính toán chém vỡ khí trắng quấn quanh ở trên người, nhưng mặc kệ hắn vung thế nào, khí trắng giống như như giòi trong xương, không thể tản ra.
Mà còn có cảm giác một cỗ lực lượng không tệ.
"Muốn dùng loại chiêu thức này đánh bại ta? Vậy ngươi đã tính sai."
Adela cười đắc ý, cái mũi hút mạnh một cái, khí trắng lập tức bị hút vào.
"Thật là mỹ diệu."
Hắn tham lam nhìn về phía Abra, "Này, lực lượng này của ngươi rất không tệ đâu, nếu như giết chết ngươi, ta sẽ càng mạnh!"
"Ta không tên là này."
Abra bình thản nói: "Ta tên Douglas Abra, là người dẫn đạo để ngươi trở thành người hoàn chỉnh."
Abra nói lời này khiến hô hấp Adela của trì trệ, trong đầu dường như lại vang lên một giọng nói.
"Ta gọi là Bonaparte Polopa, là người trở thành chủ nhân của ngươi."
Người khác nhau, ý tứ trong lời nói cũng không giống, nhưng Adela lại đột nhiên nhớ lại trước kia.
"Không cần. . ."
Khí đen trên người Adela tản ra càng nồng đậm hơn, 'Sưu' một tiếng, tại chỗ xuất hiện một làn khói bụi, chỉ thấy hắn nhanh chóng xuất hiện trước mặt Abra, đại kiếm đâm thẳng tới khí trắng trước mặt Abra.
"Dùng lời nói kiểu này để nói chuyện với ta, nhân loại! !"
Đương! ! !
Lần này, ngay cả khí trắng đều chấn động một cái.
"Loại cảm giác này. . ."
Kuro đã kết thúc chiến đấu bị tiếng vang này thu hút phải nhìn lại, đẩy mắt kính, bên trong thấu kính phản quang không thấy rõ ánh mắt của hắn.
"Lại là một người có được ý chí kiên cường, đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."
Theo hắn quan sát, lực lượng ý chí của người này dường như cũng không kém.
"Ta cao cấp hơn nhân loại các ngươi, đừng dùng giọng ra lệnh kia để nói chuyện với ta!"
Trên cổ Adela nổi gân xanh, bàn tay cầm đại kiếm siết đến trắng bệch, "Ta sẽ giết ngươi, thu hoạch được từ trên người ngươi lực lượng làm người vui vẻ này!"
"Người đáng buồn."
Abra trang nghiêm nói: "Muốn có được thì tự mình tới bắt đi!"
Khí trắng tiếp tục quấn quanh trên người Adela, càng ngày càng nhiều.
"Loại vật này, ngươi đang để ta càng nhanh giết ngươi sao? !"
Adela điên cuồng hút lấy khí trắng, "Ta là 'Tham lam', ta có thể hấp thu hết bất kỳ lực lượng nào, cũng có thể hấp thu lực lượng từ trong thi thể! Nó sẽ chỉ làm ta càng ngày càng cường đại, mà ngươi sẽ càng ngày càng yếu!"
Hắn càng ngày càng thả ra khí đen, giống như cacbon cháy đen, tạo thành một đầu sói,nhắm về phía khí trắng để cắn xé.
Đầu sói cực kỳ tham lam, há miệng khẽ cắn, chính là một luồng khí trắng bị nó nuốt vào trong miệng, mà nó cũng lớn mạnh hơn mấy phần.
"Abra!"
Wilbur giật mình, vô thức giơ thương nhắm tới Adela, "Mười. . ."
"Dừng tay, Wilbur."
Abra vươn tay, cũng không nhìn hắn, ngược lại nhìn chằm chằm vào Adela, "Để hắn tiếp tục."
"Ngớ ngẩn, tasẽ cho ngươi biết cái gì gọi là tuyệt vọng!"
Mỗi khi nuốt một chút, khí tức của Adela lại mạnh hơn một điểm, khí tức nguy hiểm lại xao động, từ từ khuếch tán ở chung quanh.
"Chính là loại cảm giác này. . ."
Adela ngẩng đầu lên, lộ ra nụ cười mê say, cánh tay hắn vươn về phía trước, chống đại kiếm lên màn chắn bằng khí trắng của Abra, lực lượng mạnh mẽ đam mạnh về phía trước.
Cạch!
Màn chắn bằng khí trắng mỏng manh bị đại kiếm đâm ra một vết nứt, mũi kiếm đâm vào trong đó.
"Ngươi giống như xác rùa đen vậy, một chút nữa cũng sẽ gặp kết cục tương tự!" Adela dữ tợn nói.
Abra vẫn lẳng lặng nhìn hắn như cũ, loại ánh mắt kia khiến Adela càng thêm phẫn nộ.
"Không được dùng loại ánh mắt kia nhìn ta! !"
Trong lúc gầm thét, cường độ đầu sói cắn xé càng mãnh liệt hơn, " Lực lượng này của ngươi có thể để ta dùng để bổ dưỡng cho chính mình, ta sẽ trở nên càng cường đại hơn, sám hối đi, nhân loại!"
"Tại sao phải luôn mồm phủ định chính mình làm người?"
Khi đầu sói cắn tới, Abra đột nhiên lên tiếng, chỉ một câu lại khiến Adela sửng sốt.
"Ngươi, ngươi đang nói cái gì?" Adela cắn răng nói.
"Ngươi cảm nhận được đi."
Abra lắc đầu, nói: "Đầu tiên, ta muốn nói với ngươi là thật xin lỗi, cho rằng ngươi là người không hoàn chỉnh là ấn tượng chủ quan của ta, ta xin lỗi vì chuyện này."
"Clow tiên sinh từng nói không có người hoàn mỹ, tương tự cũng có người chưa hoàn chỉnh."
"Là người đều sẽ có khuyết điểm của mình, chính vì vậy, tồn tại cần đền bù khuyết điểm, hoặc là phóng đại khuyết điểm chính mình, mặc kệ là cố gắng hay sa đọa, đều là dáng vẻ nên có của nhân loại."
"Giống như ngươi đang hấp thu lực lượng của ta, mà ta cũng thông qua giao hòa cùng lực lượng của ngươi mà cảm nhận được trái tim ngươi."
Khóe mắt Abra lại lần nữa chảy ra nước mắt, nước mắt kia khiến Adela thoáng cứng đờ một chút.
"Ngươi không phải người không hoàn chỉnh, bản thân ngươi chính là người, chỉ là đóng chặt lòng của mình, ngươi đang sợ cái gì?"
Giống như linh hồn đang bị chất vấn, lời Abra nói khiến Adela hoàn toàn cứng đờ, động tác chuẩn bị đột phá cũng ngừng lại, đại kiếm cứ thể kẹt trong màn chắn khí trắng.
Abra nói tiếp: "Ngươi đang phủ nhận chính mình là nhân loại, nhưng bản thân nhân loại chính là không hoàn chỉnh, trời sinh bạc tình bạc nghĩa cũng tốt, trời sinh tà ác cũng tốt, đó cũng là 'Người', dùng phương thức mình sinh ra cùng trưởng thành đến phủ định chính mình là 'Người', bản thân chính là một hiện tượng cực kì bình thường. Mà không tán đồng chính mình, cưỡng ép tiếp thu những đồ vật không hợp với bản thân, vậy thì sẽ. . ."
Cạch!
Lần này, không phải tiếng màn chắn khí trắng vỡ vụn.
Adela chậm rãi cúi đầu, chỉ thấy bộ ngực của mình như pha lê xuất hiện một khe hở hơn.
Hắn vỡ ra. . .
"Vỡ vụn." Abra nói ra hai chữ cuối cùng.
"Ta. . ."
Adela vươn tay, run run rẩy rẩy ôm lồng ngực của mình, ánh mắt dần dần thất thần.
"Một sản phẩm thất bại."
Một câu nói đột ngột như là tiếng chuông ngân xuất hiện trong tai Adela.
Đó là một tước sĩ người lùn, đang mặt không biểu tình nhìn chính mình.
Đúng vậy, hắn là sản phẩm thất bại.
Người vũ khí ở đảo Manh, thí nghiệm đầu tiên là hắn.
Hắn cũng là tồn tại duy nhất sống sót trong nhóm người thí nghiệm đầu tiên, nhưng tương tự cũng là sản phẩm thất bại.
Bởi vì là sản phẩm thất bại, cho nên hắn có một chút tư tưởng độc lập thuộc về mình.
Làm người vũ khí mà sinh ra, hắn vui vẻ, tước sĩ cho hắn cuộc đời mới, hắn muốn hiệu lực vì tước sĩ, dùng cả đời đều dùng để bảo vệ tước sĩ.
Nhưng rất nhanh, ý nghĩ này bị phá hủy.
Từ trước đến nay tước sĩ chưa từng nhìn hắn, coi hắn như không tồn tại, mặc cho hắn như người tự do ở đảo Manh.
Nhưng càng tự do, hắn lại nhìn thấy thì càng nhiều.
Không bao lâu sau, những sản phẩm hoàn thành kia đã xuất hiện.
Là đồng tộc với hắn.
Adela rất vui vẻ, hắn rốt cục có đồng bạn.
"Này, chúng ta cùng nhau chơi đùa đi."
Khi Adela đầy mong nói với đồng tộc của mình như vậy, đạt được phản hồi lại là trầm mặc lạnh như băng.
Những sản phẩm hoàn thành này là'Vũ khí' còn tốt hơn so hắn, có được tư tưởng, nhưng lại như là không có tư tưởng.
Sứ mạng duy nhất của bọn hắn chính là sử dụng đến khi bị báo hỏng.
Điều này khiến Adela có một cảm giác sợ hãi thật sâu.
Vì sao?
Vì sao bọn hắn lại biến thành dáng vẻt này?
Bọn hắn cũng là nhân thể điều tiết, bọn họ cũng là sinh mệnh, vì sao lại bị xem như công cụ.
Vì sao đồng loại của hắn lại bị xem như vật phẩm tiêu hao, như hàng hóa mà mua bán.
Về sau hắn có thể cũng thay đổi thành như thế hay không?
"Nếu như ta là người hoàn chỉnh, có phải sẽ tốt hơn một chút. . ."
Khi Adela khát vọng đưa tay ra với biển cả, chúa cứu thế xuất hiện.
Tượng sắt kia cho mình cảm xúc 'Tham lam', để hắn càng thêm bức thiết muốn biến thành một nhân loại.
Nếu như biến thành nhân loại, có lẽ hắn sẽ không bị xem như công cụ.
Nếu như hắn có thể biến thành nhân loại. . .
Có lẽ những đồng tộc của hắn cũng sẽ có biện pháp biến thành nhân loại.
Giống người bình thường, sẽ khóc sẽ cười, sẽ đố kị sẽ vui vẻ.
Sẽ giống nhân loại bình thường trên hòn đảo kia, vậy. . . Hẳn là rất tốt đẹp đi.
"Ta cũng là người?"
Khóe miệng Adela hiện lên mỉm cười, "Thì ra, ta cũng là người a. . ."
Khí đen ngưng tụ thành đầu sói, ở thời khắc này dần tiêu tán.
Hắn ngẩng đầu, lúc này bộ mặt cũng xuất hiện vết tích vỡ vụn.
"Ngươi thắng, râu quai nón, ngươi thắng được tham lam, như vậy về sau cũng không cần thua, bằng không, ta sẽ trở lại."
Cạch!
Thân thể kia trong nháy mắt này hoàn toàn vỡ vụn ra, hóa thành từng mảnh như thấu kính, tiếp đó hóa thành khí đen trong không khí, biến mất không thấy gì nữa.
Chỉ có một thanh đại kiếm kia, lúc này rơi trên mặt đất, lộ ra chứng cứ Adela từng tồn tại qua.
Abra trầm mặc một trận, cúi người nhặt lên thanh đại kiếm kia, vác ở phía sau chính mình.
"Ta biết, bởi vì ngươi để ta biết, ta cũng phạm sai lầm, đây là giáo huấn, ta sẽ khắc trong tâm khảm."



Bạn cần đăng nhập để bình luận