Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 922 - Ngươi làm bản đại gia chơi gánh xiếc sao? !



Chương 922 - Ngươi làm bản đại gia chơi gánh xiếc sao? !




Đối phó với kẻ như Teach, kỹ xảo gì đó thì để một bên đi, dùng man lực đối man lực, lực lượng thuần chính nhất để so sánh, mới có thể đánh chính diện.
Cột vàng rơi thẳng xuống, trực tiếp chém từ đỉnh đầu Teach mãi cho đến phần bụng, một kích đánh xuống.
Xùy! !
Lượng lớn máu tươi từ trên người Teach phun ra, bắn tung tóe lên người Clow.
Teach gào lên thê thảm, che lấy thân thể lăn lộn trên mặt đất, "Đau quá, đau chết lão tử! !"
"Ta làm sao còn chưa thấy ngươi bị đau chết, đồ khốn nạn!"
Clow cầm đao hung ác mắng một câu, vẫy tay, nước mưa biển từ trên trời giáng xuống.
Trái hắc ám chính là biến thái, chỉ cần hắn chịu được, căn bản là đánh không chết, thể chất có thể hấp thu tổn thương, so với nguyên tố hóa còn hung ác hơn.
Nguyên tố hóa tốt xấu gì chỉ cần bắt được thực thể là có thể đánh ra tổn thương, còn tên này dù có bị đánh ra tổn thương cũng vô dụng.
Nhưng để Teach không có lực lượng hóa nói không chừng sẽ tốt hơn một chút.
Nếu thao tác thoả đáng, Clow trực tiếp ném hắn xuống biển luôn!
Chỉ là nước biển mưa vừa dứt, đã thấy Teach vẫy tay, hắc ám từ trên tay hắn lộ ra vòng xoáy, hấp thu hết nước biển rơi xuống.
Clow chậc một tiếng, lưỡi đao mang theo tia điện vàng trực tiếp bổ tới.
Ầm!
Đúng lúc này, một tiếng súng vang xuất hiện.
Clow giật mình, vô thức giơ đao chặn lại, đánh bay một viên đạn.
Đó là Van Auger, lúc này đáng ngắm tới Clow.
Tên này xảy ra chuyện gì?
Clow chuyển mắt xem xét, chỉ thấy lúc này Kikyo cắn răng, sắc mặt có chút ửng hồng, thân thể lung lay sắp đổ.
Mà đối diện cô là Doc Q cưỡi một thớt ngựa đang run rẩy, bản thân dường như sắp chết.
Thay người rồi?
Đánh chi viện?
Lúc này Doc Q ghé vào thớt ngựa to kia, cả người cũng run rẩy, nhưng trong nháy mắt ngẩng đầu, lại lộ ra nụ cười quỷ dị, "Vận mệnh thường bị người dùng để cân nhắc giá trị tồn tại, giá trị của ngươi còn mà. . ."
Lúc này, bên cạnh Kikyo có rất nhiều quả táo, những quả táo này tồn tại, làn Kikyo càng thêm yếu ớt.
Cô cầm cung tiễn, nhắm thẳng tới Doc Q, miễn cưỡng bắn ra một tiễn, nhưng lực đạo mũi tên quá mức yếu, bị con ngựa run rẩy lại mau lẹ né tránh.
"Đến, để ta tiếp tục nhìn vận mệnh của ngươi."
Doc Q từ trong bọc lấy ra một quả táo, ném về phía Kikyo.
Đồng tử Kikyo co rụt lại, vẫn giương cung lắp tên, bắn một tiễn về phía quả táo nhẹ nhàng ném đến kia.
Oanh! !
Mũi tên bắn trúng, quả táo phát ra một tiếng nổ lớn, sóng khí thổi ra, khiến Kikyo ngã về sau.
"Làm, không làm được gì."
Kikyo lăn xuống một vòng, lắc lư cố đứng dậy, đứng ở kia thở hào hển: "Đầu cũng rất choáng, là độc tố sao?"
"A, thì ra vận mệnh lựa chọn cho ngươi là độc thần kinh, đáng tiếc vận mệnh nổ tung, ngươi không tiếp thu được đâu."
Doc Q hừ hừ cười hai câu, lần nữa lấy ra một quả táo, lại ném tới Kikyo.
"Như vậy, vận mệnh lần này thì sao."
Van Auger ngắm bắn Clow thất bại, đồng thời cũng phát hiện khe hở của cung tiễn thủ kia, giơ súng muốn bóp cò.
Clow vô thức muốn xông qua ngăn cản, nhưng lúc này Teach bởi vì thời gian một súng vừa rồi mà thoáng dịu một chút, lại nhanh chóng đánh một quyền tới Clow.
Bành! !
Cảm giác chấn động to lớn truyền vang trong không khí, để pháo đài G-3 lại lún xuống thêm, đồng thời để thân hình Clow lảo đảo, mà lúc này, Van Auger cũng đã bóp cò, đạn thật nhanh bắn tới Kikyo.
"Hở? Ài!"
Nhưng mà trùng hợp chính là, một tên mũi đỏ mặc trang phục thằng hề lúc này không biết từ phương hướng nào rớt xuống, luống cuống tay chân vung loạn trên không trung.
Thật ra Buggy đang trốn tránh.
Trong nháy mắt khai chiến, hắn đã chạy vào pháo đài, thông qua một cửa sổ nhìn xem bên này đang đánh nhau.
Cường độ quá cao, hắn căn bản không có cách nào tham dự.
Nhưng chấn động to lớn bất ngờ làm vị trí Buggy thất thủ, thân thể hắn thuận thế vừa bay, lập tức rơi xuống phía dưới.
"Vì sao lại đến phiên ta!"
Buggy trên không trung kêu thảm, khóe mắt liếc qua nhìn thấy một vật cấp tốc bay tới,
Vô thức vung mũi chân về phía trước, "Buggy đạn!"
Bành! !
Viên đạn nhỏ bé màu đỏ cùng viên đạn bay vụt mà đến chạm vào nhau, trực tiếp nổ tung, để không trung kích thích một đám mây hình nấm nhỏ.
"Hở? Thứ gì?" Buggy há to miệng chảy nước mũi, có chút không rõ ràng.
Mà trong bụi mù, một viên quả táo đột nhiên hạ xuống, Buggy thuận tay tiếp xúc với, sửng sốt một chút, "Quả táo?"
"Ồ? Vận mệnh chiếu cố sao?"
Doc Q cười cười, tiếp tục đưa tay vào trong balo, lại móc ra một quả táo, tiếp tục ném về bên kia, "Như vậy lần này thì sao?."
Buggy thuận thế tiếp xúc với, lấy ánh mắt nhìn nhìn, nói với Doc Q phía dưới: "Đay không phải chính là quả táo sao?"
Nói rồi hắn còn há miệng cắn một cái, nhấm nuốt hai lần rồi xác nhận nói: "Là quả táo mà, không sai."
"Vậy quả này thì sao?"
Doc Q lần nữa lấy ra một quả táo ném qua.
Ờ, vô dụng.
Tiếp tục ném.
Vẫn vô dụng.
Buggy từng bước từng bước đón lấy quả táo, luống cuống tay chân thậm chí coi đám quả táo như quả cầu mà chơi trò tạp kỹ, trên tay hắn ném ra một vòng hình bầu dục.
"Ài ài, bản đại gia lợi hại đi."
Nhìn chính mình hoàn mỹ tung quả táo trên tay thành một vòng tuần hoàn, Buggy đắc ý cười, nhưng rất nhanh, nụ cười của hắn lại biến mất!
"Không đúng! Ngươi coi bản đại gia là gánh xiếc sao!"
Buggy rống một tiếng với Doc Q, trực tiếp ném quả táo đi, thuận tay móc ra một thanh phi đao ném tới bên kia.
"Vận mệnh lại ưu ái ngươi như thế sao?"
Doc Q lầm bầm, cũng không né tránh, bởi vì một chớp mắt tiếp theo, một viên đạn đã bắn tới, đâm vào phi đao kia.
Van Auger bắn một phát đánh trúng phi đao xong, thuận thế nhắm chuẩn tới Buggy.
"Đi mau đi mau!"
Buggy giật mình, thân hình cấp tốc vọt trên mặt đất, thân thể chạy nhanh.
Ầm!
Tiếng súng, vang lên.
" Chá chúc bích!"
Ở phía sau, Mr. 3 vung một tay với ngọn nến, trên mặt đất dâng lên bức tường lấp kín ngọn nến, hoàn mỹ kẹt lại viên đạn kia.
"Vận mệnh a. . ."
Doc Q dường như có chút không cam tâm, lần nữa ném một quả táo đi qua.
Quả táo kia bị một bàn tay đeo găng tay tiếp được.
"Ồ?"
Mặc dù đeo găng tay, nhưng vẫn có thể nhìn ra ngón tay rất dài nhỏ, mà chủ nhân cánh tay ăn mặc trường bào nổi bật dáng người, nhất là lộ ra trước ngực như vực sâu, khoác áo choàng hải quân, cầm quả táo khẽ ồ lên một tiếng.
"Độc tố sao? Quả táo kỳ quái. . ."
Cô gái có ngũ quan tinh xảo đang đánh giá quả táo, hiếu kỳ nói: "Bên trong là cấu tạo gì đâu?"
"Fanny!"
Kikyo kêu lên: "Ngươi làm sao lại đi ra, mau lui đi, quả táo nơi này có chút kỳ quái, sẽ để cho người không có lực lượng."
"A. . . Kikyo, phòng thí nghiệm của ta bị sụp, nguy hiểm thậ, kém một chút nữa là ta đã không ra được."
Fanny có chút nghĩ mà sợ nói, sau đó đôi mắt sững sờ, đi tới Kikyo bên kia.
"Kikyo, ngươi hình như trúng độc , chờ một chút."
Cô tháo găng tay xuống, bắt được tay Kikyo.
"Hấp thu bệnh dịch."
Thân thể Kikyo chấn động, cảm giác vô lực lẫn choáng váng nhất thời biến mất, ngay sau đó cô kéo Fanny ra phía sau mình, cấp tốc giương cung lắp tên bắn về phía trước, lần nữa đánh rụng một viên đạn bay tới.
"Tốt rồi, Fanny, cảm ơn ngươi."
Kikyo nhìn chằm chằm Van Auger xa xa, lạnh lùng nói: "Tiếp tục đi, kẻ ti tiện!"
Van Auger giơ súng, thở dài, "Tất cả đều là vận mệnh lựa chọn."



Bạn cần đăng nhập để bình luận