Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 301 - Anh sẽ không ta lại đúng không



Chương 301 - Anh sẽ không ta lại đúng không




Khi tìm thấy Rida, cô đang ở trong nhà ăn chuyên dụng của hải quân để ăn cơm, mấy đầu bếp phục vụ đều lộ vẻ khẩn trương, đầu bếp ở phòng bếp phía sau đang làm đồ ăn giống như chiến đấu vậy.
Làm đầu bếp từ bản bộ đến, bọn họ gặp phải hải quân có dạ dày vương cũng không ít, nhưng Rida lại là đối tượng khiến ký ức của bọn hắn khắc sâu ấn tượng.
Đối mặt loại dạ dày vương này, không dốc toàn lực ứng phó thì bọn hắn sẽ mất đi tôn nghiêm của đầu bếp!
Trước mặt Rida bày rất nhiều bàn trống, thế này đã không gọi ăn cơm, đây là đang đổ ngược đồ ăn vào trong miệng, một bàn lại một bàn đồ ăn bị cô cầm lên, miệng há ra là lập tức nuốt xuống, cùng lắm là chỉ nhai hai lần.
Kuro cùng Abra cũng ngồi ở bàn bên cạnh, trước mặt bày đồ ăn của bọn hắn, cùng ăn với Rida.
"Ừm ân, ân ân ân ừm!"
Nhìn thấy Clow, Rida vẫn đang ăn nên chỉ có thể lẩm bẩm lên tiếng với hắn.
"Ăn cơm thì cứ ăn cơm, chớ có lên tiếng."
Clow kéo một cái ghế ra, nói với đầu bếp đứng bên cạnh: "Cho ta một phần cà ri."
"Vâng! Thượng tá!"
Đầu bếp chào một cái, chạy đi chuẩn bị.
Rất nhanh, cơm cà ri đã được bê đến, trong phòng ăn của hải quân, cà ri là một món đặc sắc, nếu như nói các đồ ăn khác, mỗi đầu bếp ai cũng có sở trường riêng, còn cà ri thì mỗi đầu bếp hải quân cơ bản đều có tuyệt chiêu.
Chí ít Clow ăn cơm cà ri này đều cảm thấy hương vị cũng rất không tệ.
Bữa cơm này, trực tiếp ăn tới buổi trưa.
Clow ăn xong cơm cà ri rất nhanh, sau đó lại ngồi ở đó hút xì gà, nhìn Rida một người ngồi ở đó ăn như gió cuốn.
"No bụng!"
Rida ăn xong một bàn đồ ăn cuối cùng, vỗ vỗ cái bụng nhỏ tròn vo, thân thể dựa vào sau, dáng vẻ như một vị lão đại thúc vừa ăn no.
"Ta ăn no rồi, Clow, ta có thể no bụng!"
Rida đối Clow nói: "Người kia nói là giả, cái gì mà không thể ăn no, ta có thể ăn no, anh nhìn này, Clow, ta ăn no."
Clow nhìn ra, hắn ngẩn người, nói: "Em ăn no chính là để chứng minh chuyện này?"
"Đương nhiên!"
Rida đứng lên, nói: "Ta có thể ăn no, cho nên hắn nói vĩnh viễn chịu đói gì đó, ta mới không phải thế."
"Cho nên Clow à, mặc kệ người kia đi thôi, ta mới không phải người của gia tộc 'Lạc' gì đó, ta chính là Flo Rida!"
Clow nhìn cô, đứng lên đi đến bên cạnh cô, dịu dàng sờ đầu cô, "Yên tâm đi, ta sẽ giải quyết loại chuyện này, nơi này chỉ là tứ hải mà thôi, em còn không tin ta sao?"
Lần này hiếm thấy Rida không đẩy tay của Clow ra, cô đứng ở kia, vẻ mặt dần dần trở nên do dự, "Thế nhưng, làm như vậy sẽ không phiền phức sao?"
Clow cười nói: "Ta vốn muốn đi tới nước Kano tìm thợ thủ công và đầu bếp, thuận đường giải quyết một số việc thì cũng chẳng tốn được bao nhiêu thời gian."
"Kuro, đi chuẩn bị thuyền, hiện tại chúng ta xuất phát, Abra, ngươi lưu lại thủ, không có vấn đề gì chứ?" Clow quay đầu nói với hai người kia.
"Vâng, không có vấn đề!" Abra nghiêm mặt, đáp:
"Clow thượng tá, yên tâm giao cho ta đi, nếu có hải tặc muốn tấn công trấn Pegasus, chỉ có thể giẫm lên thi thể của ta để đi qua!"
"Ta đi chuẩn bị thuyền."
Kuro gật gật đầu, dẫn đầu đi ra ngoài chuẩn bị, mà Abra cũng theo sát phía sau, hắn cần triệu tập nhân thủ.
Đám người đi hết, Rida đột nhiên bắt lấy góc áo Clow, trong mắt tràn ngập lo lắng, "A, Clow. . ."
"Ừm?"
"Anh sẽ không bỏ lại ta đúng không?"
Cái tay nhỏ bé kia siết chặt lấy góc áo.
"Nghĩ gì thế."
Clow không vui búng trán cô một cái, "Ta đã nói với em từ rất lâu trước đây rồi, không cần nghĩ nhiều như vậy, nên ăn thì ăn nên uống cứ uống, em là hải quân mà ta tự tay chiêu mộ, đã tiến vào tổ chức nào có dễ dàng rơi đi như vậy, hải quân thiếu tá cũng là rất đáng tiền mà."
"Ta mặc kệ hải quân gì đó!"
Rida nhìn thẳng Clow, "Chỉ cần anh không bỏ lại ta là được!"
"Sẽ không. . ."
Clow thở dài, "Yên tâm đi, tuyệt đối không có khả năng bỏ lại em."
Từ khi cô bị Lowe chỉ ra thân phận rồi hốt hoảng chạy đi, bao gồm cả hành động thông qua ăn no để chứng minh chính mình không phải huyết mạch tộc Lạc gia kia.
Cô muốn chứng minh cái gì, Clow hiểu rất rõ.
Chính là muốn biểu hiện cô và 'Lạc' gia gì đó vốn không có quan hệ, sẽ không gây thêm phiền phức cho mình.
Nhưng mấu chốt là loại phiền toái này, Clow muốn giải quyết hết cho cô.
Hắn chưa từng lưu tai hoạ ngầm bên người đến sau, đó mới là chuyện rất phiền phức.
"Đi thôi, đi gặp 'Ca ca' kia của em nào."
Clow lại sờ đầu Rida một chút rồi đi ra ngoài.
"Sẽ làm loạn tóc của ta, Clow!"
Rida sửa sang lại tóc của mình, lẩm bẩm đi theo.
Bên cạnh cột đất bên ngoài, phía dưới có mấy đứa bé vây quanh đây, tò mò nhìn Lowe chỉ lộ đầu ở bên ngoài.
Một đứa bé cầm một cục đá, ném lên trên một chút, nện trúng mặt đất trên đầu Lowe.
Lowe nhe răng trợn mắt dọa đứa bé kia "Tiểu quỷ, muốn chết phải không!"
"Oa, là sống kia, thật đáng sợ!"
"Chạy mau chạy mau!"
Đám trẻ tan tác như chim muông.
Lowe 'Hứ' một tiếng, nhìn những đứa trẻ chạy đi kia, cắn răng nói: "Đáng giận, làm tù binh thì không cho ăn cơm sao? Dù sao, dù sao ta cũng là huynh trưởng của nó!"
Ba!
Vừa dứt lời, cột đất bao vây lấy hắn bỗng nhiên tản ra, thân thể Lowe cứ như vậy lơ lửng ở giữa không trung, cũng không rớt xuống.
Hắn vừa định giãy giụa, lại phát hiện không sử dụng được sức lực gì, đồ vật trói hắn quá chặt.
"Tại sao lại là mỏ neo thuyền ?!"
Lúc này hắn mới phát hiện, thứ trói chặt mình kia lại là một mỏ neo thuyền!
"Này."
Bên cạnh vang lên tiếng hô.
Clow cùng Rida xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
"Gia tộc của ngươi là ở nước Kano a? Vừa vặn, theo chúng ta đi một chuyến đi, nếu như ngươi phối hợp, tội danh mạo muội tập kích trấn Pegasus, ta sẽ không so đo."
"A? Nước Kano?" Lowe sửng sốt, "Chúng ta là gia tộc ở Trùng chi quốc, Lạc gia, là quý tộc lớn nhất Trùng chi quốc!"
. . .
Trùng chi quốc là kẻ địch với nước Kano, một trong hai nhân vật chính xảy ra chiến tranh lớn nhất ở Tây Hải hiện nay.
Phong tục của nước này tương đương với nước Kano, hoặc là nói nước Kano làm đại quốc ở Tây Hải, phong tục các quốc gia xung quanh đều tương tự như thế.
"Trước kia Trùng chi quốc rất yếu, nhưng từ sau khi chúng ta xuất hiện, Trùng chi quốc lại càng thêm lớn mạnh, 'Lạc' gia chúng ta là gia tộc lính đánh thuê lớn nhất Tây Hải, chiến tranh, ám sát, tình báo, chúng ta không gì làm không được, lần chiến tranh này, nước Kano định trước sẽ thất bại!"
Trên đại dương bao la, Lowe kêu gào dị thường lớn.
"Này, Rita, ngươi đối xử với ca ca ngươi như vậy sao, thả ta ra, ngươi đã muốn trở về gia tộc, vậy ta cũng không có lý do gì đối phó với ngươi."
Trên boong tàu quân hạm, Lowe giống như một con sâu lớn bị trói, há mồn kêu Rida.
"Ta lại không biết ngươi."
Rida bĩu môi, cắn quả táo, "Chỉ là Clow muốn giải quyết hậu hoạn mà thôi, cho nên ta mới đi, biết đâu ta không phải thì sao."
"Clow. . ."
Lowe nhìn về phía Clow ở bên cạnh Rida, cắn răng, lại nói với hải quân trước mặt:
"Hải quân, cầm đồ ăn cho ta gần một chút, ta không ăn được!"
Trên boong quân hạm, Lowe duỗi đầu, muốn ăn mì hải quân cho hắn ăn.
Người như vậy, tạm thời là không thể thả, nhưng lại không thể để hắn chết.
Dứt khoát để Rida lại hút tinh khí của hắn một trận, tiếp lấy lại để hải quân cho ăn, cam đoan hắn không chết.



Bạn cần đăng nhập để bình luận