Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 310 - Hải quân chưa đến ngươi ức hiếp ta, hải quân đến rồi ngươi còn ức hiếp ta



Chương 310 - Hải quân chưa đến ngươi ức hiếp ta, hải quân đến rồi ngươi còn ức hiếp ta




"Đều xếp thành hàng đi!"
"Hải quân tới!"
"Tất cả đều tuân theo mệnh lệnh của hải quân, ngoan ngoãn đứng vững!"
Trong hành động bắt người này, người tích cực nhất không phải Clow cùng hải quân của hắn, mà là những võ đạo gia yếu đuối kia, từng người giống như chính mình đánh bại Tứ Hoàng vậy, cực kỳ đắc ý.
Clow làm chỉ cần phóng xuất ra sát khí của mình, để người khác không dám phản kháng mà thôi.
Mà những võ đạo gia yếu đuối kia, phân biệt lên người mạnh hơn bọn họ, đó là một cái chuẩn thi đấu, thậm chí không cần Clow dùng chủ nghĩa duy tâm chọn bừa.
Hải tặc thì dễ nói, hải tặc chân chính đều rất có cốt khí, sẽ không bỏ mặc thân phận khiến bọn hắn kiêu ngạo kia, đến nỗi có thể tùy thời từ bỏ,
Ngược lại là một chút võ đạo gia, thể trạng không phải khỏe mạnh như vậy, nhưng thực lực lại không sai, Clow không hề đi tìm từng người, ngược lại là những người yếu đuối kia trực tiếp kéo người ra ngoài.
Karl, đúng, võ đạo gia gầy yếu như bị gió thổi một trận sẽ bay kia cũng tên là Karl.
Cùng với võ đạo gia trứ danh trước đó bị Clow đá ngất.
Lúc này tóc hắn tản ra, tràn đầy chật vật, bởi vì chạy nên giày cũng rơi mất một cái, nhưng hắn chỉ lo bắt lấy cổ tay một người, miệng kêu lên:
"Bắt được rồi! Bắt được rồi! Ta bắt được rồi!"
"Súc sinh, ngươi bắt được cái gì!"
Người bị bắt lại kia giơ lên một cái tay khác hung hăng cho Karl một cái tát, đánh tới khiến thân thể hắn xoay tròn, ngã nhào trên đất thật lâu không đứng lên.
Đám người chung quanh nhìn thấy bộ dạng này, nhịn không được cười lên.
Mà người kia mặc dù nổi khùng đánh một cái, nhưng cũng không dám lại đánh cái thứ hai, bởi vì bây giờ hắn bị một đám hải quân bị vây lại, trường thương sáng loáng nhắm vào hắn làm hắn không dám có ý nghĩ gì khác.
Thật lâu sau, Karl mới tỉnh hồn lại, nhảy dựng lên chỉ vào người kia nói:
"Phinks! Ta biết ngươi nhất định sẽ tới! Các vị hải quân đại nhân, người này là võ đạo gia mạnh nhất ở trên đảo của chúng ta, đã từng một người từng đánh chết một con động vật biển thật là lớn, không thể thả hắn chạy!"
"Karl, ngươi!"
Người tên là Phinks nghe Karl đang hô to gọi nhỏ, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, nhưng bị súng kíp vây quanh nên hắn cũng không dám động thủ.
Karl đắc ý nói: "Hải quân không đến ngươi đã ức hiếp ta, hải quân đến rồi mà ngươi còn có thể ức hiếp ta? Thế thì CMN hải quân không phải đến lãng phía công sức sao?"
Làm võ đạo gia cùng một thị trấn, Karl cùng Phinks là hai thái cực, Phinks mạnh mẽ, ôn nhu, có tinh thần trọng nghĩa, được người trong trấn xem như thần thủ hộ, còn đặc biệt được con gái hoan nghênh!
Mà Karl, nhỏ yếu, giảo hoạt, hãm hại lừa gạt, bị người thị trấn ghét bỏ, quan trọng nhất chính là hoàn toàn không có cô gái nào thích hắn!
Cái gì? Kẻ yếu nhất định là vô tội?
Bớt nói đùa!
Từ lần đầu tiên nhìn thấy người gầy yếu này, Clow đã biết đây là một kẻ không ra gì.
Không phải người xấu, bởi vì không có thực lực.
Không phải người tốt, bởi vì không tâm tính.
Chính là kiểu trong lòng có mấy ý nghĩ xấu, nhưng bởi vì không có bản lĩnh để làm dẫn đến chỉ có thể bị người ghét bỏ mà thôi.
Loại người này bình thường ở trên các hòn đảo, đa số sẽ thành lưu manh.
Nhưng không có gì không tốt.
Người không ra gì tham gia Võ Đạo đại hội, vậy Võ Đạo đại hội này chẳng phải sẽ không ra gì sao.
Dù sao Võ Đạo đại hội tập hợp hải tặc cùng hắc bang, có thể là đại hội đứng đắn sao?
"Xếp thành hàng, mang đi." Clow phất phất tay.
Lần này không cần hắn xuất thủ, Kuro đã hiểu rõ tinh túy trong cách làm việc của Clow lập tức gọn gàng mà linh hoạt xử lý mọi việc.
Hơn nữa còn có một võ đạo gia yếu đuối ở bên cạnh hỗ trợ, lần này chia cắt, so sánh với tốc độ ở đường bên ngoài thì nhanh hơn rất nhiều.
Đuổi những người kia đi, thuận theo đường đi lại xử lý một đợt các đoàn hải tặc từng tập kích qua thành trấn, Clow tiếp tục lên đường.
Lần này lưu lại võ đạo gia yếu đuối có số lượng càng nhiều, hội tụ cùng đám người trước đó, lấy danh nghĩa hỗ trợ hải quân duy trì trật tự, trùng trùng điệp điệp cùng hải quân tiến lên.
Tới con đường thứ ba cũng là như thế.
Nhưng thanh lý xong đường đi thứ ba, đến con đường thứ tư thì số lượng người rõ ràng đã ít đi rất nhiều.
"Không thích hợp, là nhận được tin tức sao?"
Clow sờ cằm, nhìn đội ngũ lác đác lưa thưa, lâm vào trầm tư, "Số lượng người trở nên quá ít."
"Clow tiên sinh, chúng ta đã đuổi đi rất nhiều người."
Kuro nhìn đội ngũ võ đạo gia yếu đuối tụ lại đã hơn 2000 người, trong lòng nahnh chóng tính ra, người bị đuổi đi ở ba con phố, nói ít cũng có bốn năm ngàn người.
Đây là do có đám người hỗ trợ hải quan này trợ giúp, không thì bọn hắn không có khả năng có hiệu suất như thế, những người này vây quanh lại, khả năng chiến đấu đánh nhau không được, nhưng quấy rối cái gì thì dễ dang.
Có những người hỗ trợ hải quân này xác nhận, những người hơi mạnh hơn bọn họ đều bị bọn hắn cưỡng ép xác nhận đuổi đi.
Người có thể dự thi còn có thể còn lại bao nhiêu.
Lại thêm cũng không phải mỗi con đường đều dựa vào gần bến cảng, tương đối phồn thịnh, luôn có chút đường đi tắt, cho nên người không nhiều là rất bình thường.
Chủ yếu là lại làm như vậy nữa, chính Kuro đều có chút sợ hãi, nhanh chóng khuyên nhủ Clow.
"Clow tiên sinh, chúng ta cũng gần đạt tới mục đích rồi."
Lúc này Kuro khuyên nhủ.
"Không đủ, còn chưa nắm chắc, lỡ may Trùng chi quốc cố nghẹn nỗi hận này xuốngkhông khiếu nại ta thì làm sao bây giờ."
Clow lo lắng nói.
Mặc dù hắn đuổi không ít người đi, nhưng nhiều lắm thì Võ Đạo đại hội chỉ khuyết thiếu một chút tính thưởng thức, cường giả vẫn sẽ có.
Mà số lượng người trên toà thị trấn này cũng không ít, chỉ cần có tiền kiếm, nói không chừng Trùng chi quốc sẽ không khiếu nại hắn, cố nén cơn giận này.
Dù sao hắn nổi tiếng, mà Trùng chi quốc đang ở thời kỳ chiến tranh, lỡ may bọn hắn không rảnh quản hắn, vậy hắn làm tất cả chẳng phải phí công sao.
Hiện tại nhiều lắm là năm thành xác suất, hoàn toàn không đủ.
Clow hắn là một nam nhân rất vững vàng, không dám nói 100%, những hắn muốn 99%.
"Clow tiên sinh, lại đuổi đi nữa thì chỉ thừa những kẻ vớ va vớ vẩn."
Kuro nhìn lướt qua đám võ đạo gia yếu đuối.
Chỉ một nhóm người này, một mình hắn đánh 2000 người đều không thở gấp, biến thân đều không cần.
Thật sự để cho một nhóm người này lên đài đánh nhau, đó không gọi là không nể mặt Trùng chi quốc, gọi là giẫm Trùng chi quốc dưới lòng bàn chân còn nhổ nước miếng.
"Chỉ thừa những người này. . ."
Clow lập lại lời Kuro nói, nhìn đám võ đạo gia yếu đuối ngo ngoe muốn động kia, hai mắt sáng lên:
"Đúng, chính là thừa những người này! Đuổi hết những người mạnh hơn bọn họ đi, cũng đuổi hết người tiêu dùng đi, Trùng chi quốc kia nhất định sẽ khiếu nại ta, còn có những thương nhân kia, cũng sẽ khiếu nại!"
Hắn hưng phấn vỗ vỗ bả vai Kuro, "Ngươi cuối cùng cũng có chút tác dụng, không hổ là túi khôn của ta!"
Ta không nói gì a!
Trong lòng Kuro gào thét, ta chỉ muốn khuyên ngươi thu tay lại thôi, mưu đồ này hắn không nghĩ ra.
Lúc đầu Clow chỉ muốn để người lần này tới thiếu một nửa, nhưng lời Kuro nói cho hắn một lời nhắc nhở, dù sao đều là thiếu một nửa, ít như vậy thì ai cũng được.
Không bằng lưu lại những võ đạo gia yếu đuối này, để Trùng chi quốc tổ chức một trận mở ra Võ Đạo đại hội khác.
Hắn quay đầu nói với những võ đạo gia yếu đuối kia: "Còn có chỗ nào tương đối nhiều người, chúng ta đi tới đó."
Đám người nhìn lẫn nhau, một người trong đó đánh bạo đứng ra, nói:
"Clow đại nhân, không bằng đi đường phố giải trí, nơi đó là nơi phồn hoa nhất trấn Thuế. Nhưng nơi đó có Lạc gia trấn thủ, ta sợ. . ."
"Đường phố giải trí? Đi, chính là nơi đó." Clow gật gật đầu.
Còn Lạc gia, ai bảo bọn hắn không nể mặt mũi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận