Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 66 - Năng lực giả quỷ quyệt



Chương 66 - Năng lực giả quỷ quyệt




Ầm!
Chỉ một chút, lớp vỏ dày kia đã lõm xuống.
"Oa!"
Buck hóa thành nguyên hình, há miệng phun ra một ngụm máu tươi, ngay sau da đó đầu hắn tê rần, lăn lộn ngay tại chỗ, một đạo trảm kích xuất hiện dưới mặt đất nơi hắn vừa nằm, cày ra một khe rãnh thật sâu.
"Làm sao có thể, ta hoá hình thành thép da quyển trùng này, đao thương đều không đánh vào được." Buck lăn vài vòng, ngẩng đầu không thể tin nói.
"Vậy cũng phải xem là đao thương gì, đao thương bình thường không đâm được, nhưng không có nghĩa là ta không được."
Kuro đẩy mắt kính, thản nhiên đứng, " Biến hình rất thú vị, nhưng nếu không thể để hai mắt ta tỏa sáng thì ngươi phải chết ở chỗ này."
Người sử dụng『lục thức - Rokushiki』, tập toàn 『lục thức - Rokushiki』, sức chiến đấu bộc phát ra thực sự là hung mãnh, Rankyaku chính là chiêu có thể chặt đứt nham thạch.
Lúc trước, Rob Lucci ở Enies Lobby dùng một cước chặt đứt tấm thép, Kuro ta dùng trảo nhận phóng thích ra một đạoRankyaku đánh lõm sắt thép, không thành vấn đề.
"Dịch dung!"
Buck cắn răng gầm lên giận dữ, biến thân thành một con tê giác to lớn có sừng, nén giận đâm tới Kuro.
"Là tê giác sừng trâu." Rida nhận ra động vật này.
"Ồ? Em biết hả?" Clow nghi vấn hỏi.
Rida gật gật đầu, chảy nước bọt, "Ta từng ăn qua, hương vị nó rất tốt, đừng thấy nó da dày, nhưng rạch nói thì bên trong là chất thịt vô cùng non mịn, về sau đám tê giác kia không biết sao lại không còn, cũng không biết chạy đi đâu. Thật hoài niệm mùi vị đó, dù có không thêm bất kỳ gia vị gì, nướng lên cũng rất ngon."
"Ta hỏi không phải đồ chơi này ăn có ngon hay không. . . Được rồi, dù sao đối với em thì chỉ có khác biệt giữa có thể ăn cùng không thể ăn."
Không biết thế nào lại không còn rồi?
Sợ là bị em ăn sạch rồi đi.
Clow giật nhẹ khóe miệng, trầm mặc thở ra một vòng khói, may mắn có nhà ăn bản bộ đặt cơ sở, hắn còn có không ít tiền tiết kiệm.
"Ồ? Phẫn nộ đến mức đầu óc không tỉnh táo sao, như vậy Kenbunshoku rất khó dùng được, Soru."
Kuro khẽ cười một tiếng, di động cao tốc né tránh con tê giác này va chạm , mặc cho tê giác xông về phía trước, sừng của tê giác đụng vào một khối nham thạch lớn cao hơn 5 mét, đụng tới khiến khối nham thạch kia vỡ nát, có thể thấy được lực đụng mạnh thế nào.
Nhưng không đụng được người thì có ích lợi gì.
Trong chớp mắt nó đụng nát nham thạch, Kuro đã lách mình nhảy đến trên lưng tê giác, " Đồ vật mà ngươi biến bị thương, ngươi cũng sẽ nên chịu tổn thương đi, Shigan • trảo!"
Xùy!
Kuro xoay tròn một cái, trảo nhận hung hăng vạch một cái trên lưng tê giác, tùy tiện xé rách lưng tê giác, ngay khi Kuro muốn tiếp tục công kích, tê giác kêu lên một tiếng giận dữ, biến thành một con đại tinh tinh lớn lưng bạc, đột nhiên vung tay đánh tới Kuro.
Không kịp tránh!
"Tekkai."
Quanh người Kuro xiết chặt, cứng rắn chống lại cánh tay thô to như cột kia quét ngang tới.
Ầm!
Thân thể Kuro như mũi tên bay ra ngoài, đâm vào một núi nhỏ, kích thích ra một cỗ bụi mù.
" Xảy ra chuyện gì thế?."
Buck biến thành nhân loại, sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm bụi mù kia.
Một kích vừa rồi kia giống như đánh tới sắt thép.
Tên kia. . . Là hải quân tinh anh hàng thật giá thật!
"『lục thức - Rokushiki』 à. . . Phiền phức."
Buck thở ra một hơi, đau đớn phía sau lưng khiến hắn bình tĩnh lại, đôi mắt có thêm một tia hồng mang.
Không thể lại giấu nữa, nếu không thật sự sẽ chết.
Hô!
Bụi mù bị một luồng kình phong thổi ra, Kuro từ đó đi ra, đứng vững trên mặt đất, vỗ vỗ tro bụi trên âu phục.
"Chỉ thế này thôi?"
"Vô dụng, đừng hòng chọc giận ta."
Buck cười cười, "Để ngươi nhìn xem cái gì gọi là sự đáng sợ của năng lực giả!"
Hắn đột nhiên nhảy lên một cái, hóa thành một con kền kền, lao về phía Kuro.
Kuro hơi híp mắt lại, trảo nhận chắn ngang ở trước mặt, chuẩn bị nghênh đón, nhưng đúng vào lúc này, con ngươi của hắn co rụt lại,
Bước chân đạp mạnh, đột nhiên nhảy lên từ tại chỗ.
Oanh! ! !
Một viên đạn pháo ruột đặc to lớn rơi xuống vị trí ban đầu của hắn, không nổ ra, nhưng chất lượng này đều có thể khiến người trúng chiêu choáng váng.
"Đạn pháo? Loại vật này cũng có thể biến thành sao?" Clow cả kinh nói.
Con kền kền vừa rồi ở giữa không trung lại biến thành một viên đạn pháo to lớn.
"Oa, vậy có thể biến thành đồ ăn hay không. . ." Rida cắn ngón tay.
"Thứ quỷ gì?."
Trên trán Kuro đã thấm ra một tia mồ hôi lạnh, nếu không phải hắn tránh nhanh, vậy vật kia thật sự có thể khiến chính mình bị thương không nhẹ.
Chân hắn vừa chạm đất, lập tức vung một đạo trảo nhận quất ngược tới, nhưng đạn pháo to lớn kia trong nháy mắt thu nhỏ, biến thành một con Momonga đào đất, hai móng vuốt cào nhanh trên mặt đất, nhanh chóng tiến vào trong động, làm trảo nhận của Kuro đánh vào không khí.
Hô!
Kuro vươn tay ra còn chưa kịp thu hồi, trong động vừa bị cào ra kia đột nhiên vươn mấy sợi dây leo, quấn lên cánh tay Kuro, Kuro giật mình, vô thức bay ngược lại, nhưng sợi dây leo kia một mực quấn quanh trên tay, căn bản không tăng độ dài.
Ngay khi Kuro muốn dùng trảo nhận chém đứt dây leo thì dây leo đột nhiên mềm đi, biến thành thân thể Buck.
Khoảng cách rút ngắn.
"Năng lực trái cây của ta là nhìn một lần đã có thể 'Dịch dung' thành hình dạng của bọn nó, bao gồm cả đặc tính hiệu quả, đều có thể 'Dịch dung' ra, nhưng chỉ có thể dịch dung một lần mỗi vật thể, các ngươi ép ta dùng ra chiêu nhiều năm cất giữ, vậy sẽ phải trả giá đắt!"
Hắn nhe răng cười, một tay khác kéo về phía sau.
"Cục bộ dịch dung • biến • móng trâu ấn!"
Cái tay kia biến thành một móng trâu lớn, hung hăng ấn tới ngực Kuro.
Ầm!
Kuro há mồm phun ra một ngụm máu tươi, thân thể như đạn pháo đập trên mặt đất.
Lần này hắn còn không kịp dùng Tekkai.
Clow quét mắt nhìn mặt đất bị kích thích ra sương mù, lắc đầu: "Cho nên mơi nói tiền truy nã cao không phải không có đạo lý, năng lực hệ Paramecia quá quỷ quyệt, em phải lấy đó mà làm gương, tuyệt đối không được chủ quan, Rida."
Chính là bởi vì như vậy, Clow mới chán ghét đi Grand Line, nhất là New World.
Hải tặc sống sót ở New World, không có một kẻ nào đơn giản.
Nhất là năng lực giả, loại vật như Trái Ác Quỷ này chính là có thể tồn tại vượt qua kỳ tích.
Rida gật gật đầu, "Lại nói, Kuro không có việc gì chứ?"
Clow nói: "Chính hắn muốn thử chiến lực, bị thương là đương nhiên, mà loại trình độ này, còn không đến mức không có năng lực hành động."
"Khụ khụ khụ."
Lần này đổi lại là Kuro ho ra máu, mái tóc chải chuốt tỉ mỉ lúc này có chút lộn xộn, mấy sợi tóc rủ xuống tới trán, hắn quỳ một gối trên mặt đất thở phì phò.
Lúc này Buck cũng rơi trên mặt đất, cười lạnh nói: "Thế nào, hải quân, không nên coi thường ta a, ta cũng là người từng khiêu chiến qua Tứ Hoàng!"
"Bớt phách lối đi, hải tặc!"
Kuro ngồi dậy, cả người lao qua, trảo nhận kéo trên mặt đất, tốc độ kia càng lúc càng nhanh, cuối cùng ngay cả tàn ảnh đều không nhìn thấy.
"Thần tốc Soru • hổ trảo!"
Mười đạo lãnh mang giao nhau xuất hiện trước người Buck, mà Kuro đã sớm mất bóng dáng, chỉ để lại âm thanh.
Tốc độ, quá nhanh!
Buck căn bản không né tránh kịp, đành phải hét lớn một tiếng: "Dịch dung • Nam Hải xác châm ngạc!"
Thân thể hắn tăng vọt, từng gai nhọn xuất hiện ngoài thân, toàn bộ thân hình hóa thành cá sấu to lớn mọc ra da dầy đầy gai nhọn.
Xùy!
Mười vết tích giao nhau khắc trên lồng ngực của hắn, phun ra một ngụm máu tươi, Buck hóa thành nhân hình, quỳ xuống đất thở hổn hển.
Mà Kuro, xuất hiện phía sau của hắn, hai tay khoanh lại, quỳ một chân trên đất.
"Ồ?"
Clow cùng Rida đều khẽ ồ lên một tiếng.
"Clow, loại chiêu thức kia. . ." Rida có chút giật mình.
"A, giống như 'Nhất Tuyến Thiên' của ta."
Clow nở nụ cười: "Quả nhiên vẫn có chút tư chất nha, nhìn lâu như vậy, cuối cùng hắn cũng học được một điểm."
Nhất đao lưu - Nhất Tuyến Thiên.
Clow đã từng dùng Cư Hợp Đạo để ngăn cản Morgan, tốc độ kia không biết nhanh hơn Soru gấp bao nhiêu lần.
Clow đã từng biểu hiện ra chiêu thức này trước mặt, không nghĩ tới thế mà bị hắn học được một chút tinh túy.
Có tư chất tốt!
Kuro càng mạnh Clow lại càng cao hứng, như vậy, có việc Kuro liền có thể trên đỉnh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận