Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 612 - Đông Hải kiêu ngạo



Chương 612 - Đông Hải kiêu ngạo




May mà chính là bốn đoàn hải tặc có mức thưởng quá trăm triệu bị tiêu diệt là ở gần Calm Belt, sau khi tiêu diệt xong bọn hắn, thuyền Kim Nghê đi 1 ngày, cuối cùng đã tới Calm Belt.
Mượn kỹ thuật khảm nạm Seastone từ đáy thuyền, Clow tới Calm Belt, lập tức được yên tĩnh, rốt cuộc không nghe được tiếng pháo.
Kỹ thuật này không có có ảnh hưởng gì với năng lực của hắn,.
Số lượng Seastone khảm dưới đáy thuyền cũng không nhiều, mà môi giới để Clow thi triển năng lực cũng chỉ là thuyền, Seastone chính là liên quan, tự nhiên sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì đối với hắn.
Xuyên qua Calm Belt, cuối cùng thuyền Kim Nghê cũng xuất hiện ở Đông Hải.
"Ô! Đông Hải!"
Trên boong tàu, Rida đứng trên mạn thuyền, hai tay chống lên lan can, nhìn ra phía ngoài xa.
Ở bên cạnh cô, Clow cũng thở sâu, thư giãn nhắm mắt lại.
Rốt cục đã trở lại Đông Hải.
Trời xanh mây trắng, gió nhẹ ấm áp.
Không có những hải tặc mạnh mẽ kia, cũng không có năng lực giả quỷ dị, Trái Ác Quỷ ở đây không khác gì truyền thuyết cả.
Và khí tức bình an ổn định, quanh quẩn trong mũi Clow.
Đây chính là nơi yên ổn trong giấc mơ của hắn.
Đến nơi này, cả người Clow đều được thư giãn.
"A, Clow, ta muốn đi Baratie, ta đã rất lâu không đi tới đó rồi." Rida quay đầu nói với Clow.
"Ít đến?."
Clow liếc mắt, "Em cho rằng ta không biết chắc, chỉ cần vừa có thời gian nghỉ là em sẽ chạy về Đông Hải, cùng tên ngu ngốc Kuro kia có danh xưng Hắc Bạch Đông Hải, hắn trong đêm tối em ở ban ngày, ngay cả lão tử cũng chỉ 1 năm trở về một lần."
Nói rồi hắn dừng một chút, vuốt vuốt đầu Rida, nói: "Chờ ta tế tổ xong, sẽ dẫn em đi, ta cũng đã lâu không đi ăn rồi."
"Đã nói không được đụng kiểu tóc của ta mà." Rida hất tay Clow ra, sửa sang mái tóc trắng của chính mình, lẩm bẩm.
"Đông Hải. . ."
Một bên khác, Abra cảm thụ được gió trên biển truyền đến, khẽ cười: "Cũng đã lâu không có trở về."
"Không nghĩ tới, Clow tiên sinh cùng ngươi đều xuất thân từ Đông Hải, thực sự khiến người ta kinh ngạc." Wilbur ở một bên nói.
Mặc dù hắn đã biết từ lâu, nhưng vừa mới về Đông Hải, vẫn làm hắn cảm thấy có chút khó tin.
Đông Hải a!
Hải vực yếu nhất, thế mà có thể sinh ra hải quân chính nghĩa như Clow tiên sinh và Abra.
Hay là nói, Đông Hải vốn chính là vùng biển chính nghĩa?
Kuro xuất thân từ Đông Hải, hiện tại cũng đầy chính nghĩa.
"Đông Hải à. . ."
Donald đứng ở kia sờ lên cằm, suy nghĩ nói: "Có lẽ là một nơi thần kỳ. . ."
Sazel nắm chặt nắm đấm, "Quả nhiên, cường giả trên thế giới không liên quan gì tới xuất thân ở đâu cả."
"Đông Hải à. . ."
Ain nhìn về phía Clow, không có vẻ kinh ngạc gì.
Dù sao anh hùng hải quân Garp cũng xuất thân từ Đông Hải.
Mà vị vua hải tặc kia cũng như thế. . .
Đông Hải, thật sự một chút cũng không kém a.
. . .
Shells Town, chi bộ153.
Từ khi Morgan bị bắt giữ, người nơi này không còn bị thống trị nặng nề nữa, hơn nữa Đông Hải vốn hòa bình, nên bọn hắn phi thường yên ổn sinh hoạt qua 2 năm.
Hôm nay cũng là ngày như thế, nhưng lại có chút không giống.
Trong nhà hàng nhỏ gần bến cảng.
Một bé gái vội vàng hỏi một người phụ nữ nhìn rất giống bé: "Clow ca ca còn chưa trở lại sao?"
Người phụ nữ phiên bản người lớn kia là bà chủ quán ăn này, Lỵ Lỵ Hương, bị Clow hoài nghi là năng lực giả ăn trái cây bất lão.
Con gái của chị, chính là một người phiên bản nhỏ, tên là Lỵ Hương.
"Sắp rồi. . ."
Lỵ Lỵ Hương lau đĩa, nhìn ra phía ngoài cửa sổ, mỉm cười nói: "Đừng vội, thời gian này hàng năm, Clow đều sẽ trở về."
"Nhanh lên đi, ta rất nhớ Clow ca ca."
Đạp đạp đạp. . .
Ngay khi Lỵ Hương nói như vậy, một đám hải quân đi ngang qua phòng ăn này.
Lỵ Hương thấy cảnh này, trong mắt sững sờ, từ trên ghế nhảy xuống, chạy ra bên ngoài cửa, hô: "Ripper đại thúc, là Clow ca ca trở về rồi sao? !"
"Lỵ Hương a. . ."
Cầm đầu đám hải quân kia chính là Ripper.
Hắn lộ ra cười ôn hòa ý, ngữ khí phi thường dịu dàng nói: "Đúng vậy, Clow trung tướng đã phát thông báo tới, chúng ta đang muốn đi nghênh đón."
Nói rồi hắn tiếp tục đi lên phía trước.
"Thượng tá, cẩn thận, dưới chân có con kiến."
Đột nhiên, một hải quân sau lưng hắn đột nhiên lên tiếng nhắc nhở.
Ripper dừng bước chân lại, nhìn xuống dưới chân, chỉ thấy một con kiến chậm rãi đi ngang qua.
"A. . . Đa tạ nhắc nhở, suýt đã dẫm lên con kiến a."
Ripper lộ ra vẻ nghĩ mà sợ , chờ con kiến đi qua, lúc này mới tiếp tục đi lên phía trước.
Một màn này khiến những hải quân khác, có không ít người lộ ra vẻ khó chịu.
Nhưng có một số hải quân đã tập mãi thành thói quen, dường như phải như vậy mới đúng.
Lỵ Hương há to miệng, bất đắc dĩ lắc đầu, đi theo phía sau bọn họ, cùng nhau đến bến cảng, chờ Clow đi đến.
Rất nhanh, trên mặt biển, một chiếc thuyền to lớn kim quang lóng lánh bắt đầu tới gần.
"Oa, màu vàng!"
Lỵ Hương kinh ngạc há miệng, nhìn cờ xí hải quân trên chiếc thuyền càng ngày càng gần kia, nói: "Quân hạm? Clow ca ca tới rồi sao?"
Lúc này, trừ bé ra, các cư dân khác cũng tập hợp một chỗ, từng người vui vẻ nhìn thuyền kia.
Đây chính là Clow a!
Đứa bé bọn họ nhìn từ nhỏ tới lớn, thế mà bây giờ đã trở thành đại nhân vật trong hải quân, trở thành một trung tướng!
Bọn họ có cảm giác cùng có vinh dự.
Thuyền Kim Nghê dần dần lái tới, dừng sát ở bến cảng, sau khi cầu thang từ trên thuyền buông xuống, Clow đi xuống trước, mang theo một đám hải quân, áo choàng tung bay, đứng ở bến cảng.
"Nha! ! Clow! !"
" Kiêu ngạo Shells Town!"
"Đồ đần, phải hô trung tướng! Hắn cũng là kiêu ngạo của cả Đông Hải! !"
Các cư dân bắt đầu hô lên.
Tiếng la này khiến Clow hơi sững sờ.
"Đều đến rồi à. . ."
Clow gãi gãi đầu, "Thật sự là, ta gửi điện báo tới chỉ là báo cho một chút mà thôi, không cần nhiều người đến tới đón đến."
"Clow trung tướng."
Ripper đi đầu, cúi chào Clow, một đám hải quân sau lưng cũng làm theo.
"Đã lâu không gặp, Ripper." Clow gật đầu.
"Đã lâu không gặp."
Ripper cười nói: "Không nghĩ tới, ngươi thế mà lại thành trung tướng, lúc trước cho ngươi đi bản bộ, quả nhiên là lựa chọn phi thường chính xác."
Chính xác cái chùy ấy!
Clow liếc mắt.
Khởi nguồn vạn ác khẳng định cũng có một vị trí của ngươi!
"Abra, ngươi cũng thế, hiện tại cũng là thượng tá bản bộ." Ripper tiếp tục mỉm cười.
"Đều là Clow tiên sinh dạy thật tốt!" Abra lớn tiếng nói.
Thượng tá ở bản bộ cùng thượng tá chi bộ, là hai cấp bậc hoàn toàn khác biệt.
Nhưng nếu có thể đổi. . .
Kỳ thật Clow rất muốn đổi cùng Ripper.
"Clow ca ca!"
Lúc này, Lỵ Hương từ trong đám người chui ra ngoài, đứng trước mặt ở Clow, kích động nói: "Đã lâu không gặp Clow ca ca, ta rất nhớ anh!"
"Nha. . . Lỵ Hương a."
Clow nhướn mày một cái, nhìn trang phục trên người cô bé, kinh ngạc nói: "Em cũng gia nhập hải quân rồi?"
Lúc này Lỵ Hương so với năm ngoái đã cao lớn hơn một chút, hơn nữa còn mặc vào tạp dề có tiêu chí hải quân.
"Đúng vậy, ta làm nhân viên phục vụ thực tập cho hải quân." Trong mắt Lỵ Hương hiện ra vẻ sùng bái, nói: "Chờ sau này, ta cũng muốn đi bản bộ, phục vụ cho Clow ca ca."
"Tốt, vậy em cố lên."
Clow cười xoa xoa đầu Lỵ Hương, nói với Ripper: "Ta đi tế tổ trước, đợi chút nữa lại ôn chuyện."
"Rõ ràng, ta sẽ an bài những người khác nghỉ ngơi."
Ripper gật gật đầu, mang theo người chuẩn bị dẫn các hải quân còn sót lại nghỉ ngơi.
Mà lúc này Lỵ Hương lè lưỡi với Ripper, "Mới không muốn để ngươi làm đâu, để ngươi tới, bọn họ còn không được ăn thịt luôn."



Bạn cần đăng nhập để bình luận