Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 277 - Học trò ta Clow, có đại tướng chi tư



Chương 277 - Học trò ta Clow, có đại tướng chi tư




Mặc dù ông nói như vậy, nhưng Clow tin tưởng dù chính mình nói để ý, lão gia hỏa này cũng sẽ không cởi ra.
Muốn cởi đồ chơi này ra sẽ rất khó khăn.
"Cứ như vậy đi."
Clow gật đầu nói.
Sưu!
Vừa dứt lời, Zephyr đột nhiên lách mình xông đến, cơ quan cánh tay máy đẩy về phía trước, bộc phát ra một luồng xung lực lớn, đổ ập xuống đánh tới trên mặt Clow.
Ầm!
Một kích này đã đẩy Clow về sau, hai chân cày ra một khe rãnh mặt đất.
Hai tay của hắn giao nhau, ngăn chính mình trước mặt, trên hai tay đã xuất hiện Busoshoku.
Busoshoku trên tay thuận thế lan khắp toàn thân, trên mi tâm bắt đầu hiển hiện ấn ký thập tự màu tím, đôi mắt hạ có dấu hai đạo nước mắt.
Hắn thả tay xuống, ngữ khí chẳng chút khách khí: "Ta nói lão đầu này, ngươi có thể đừng đánh mặt hay không."
Những người này đều xảy ra chuyện gì thế.
Lão thuyền trưởng Rayleigh vốn chưa từng gặp mình, lần thứ nhất gặp mặt lại dùng kiếm chỉ vào mặt, hiện tại lão gia hỏa ngươi cùng một thời đại kia, cũng vừa gặp mặt bao lâu mà đã dùng nắm đấm đánh tới mặt.
Ta biết ta đẹp trai, nhưng cũng không cần đố kị như thế đi.
"A. . . Thật có lỗi, vừa nghĩ tới ngươi là thuộc hạ của Borsalino là có chút nhịn không được." Zephyr không có bất kỳ áy náy nói.
Clow: ". . ."
Nếu hôm nay ta không trộm được kỹ năng gì từ chỗ ngươi, có tin ta lại chặt đứt một cái tay của ngươi hay không.
"Ơ! Tới đi."
Zephyr không cho cơ hội Clow hoạt động tâm lý, sau khi dứt lời thì bước chân đạp mạnh, cánh tay máy thô to vung lên, mang theo luồng gió mạnh bắn thẳng đến Clow.
"Không được dùng năng lực, không được dùng kiếm thuật, chỉ dùng thể thuật, để ta tới nhìn xem điểm yếu của ngươi ở nơi nào đi!"
Clow nheo mắt lại, nhổ xì gà trong miệng ra, một tay kéo căn, một chưởng đánh tới cánh tay máy kia.
Bành! ! !
Một cỗ xung kích từ dưới chân Clow đẩy ra, làm thân thể ông nghiêng sang bên cạnh một chút.
"Lực lượng không tệ!"
Zephyr cười gật gật đầu, lại vung cánh tay máy qua, bị Clow dùng một tay chặn lại.
Đây cũng không phải lực lượng bình thường, cánh tay máy mang theo Seastone, những côn thép để ổn định máy móc kia chính là dùng Seastone làm thành, đối với năng lực giả, chạm đến Seastone chính là sẽ mất đi sức lực.
Nhưng việc này cũng phải xem người.
Năng lực giả phổ thông, đương nhiên là có thể như vậy.
Nhưng cường giả sẽ không bởi chỉ vì Seastone mà sẽ mất đi chiến lực.
Chỉ cần trải qua huấn luyện, dính lấy Seastone cùng lắm sẽ chỉ khiến năng lực vô hiệu, mà lực lượng cùng Haki vẫn có thể xuất ra, chỉ là còn có mấy phần thì phải xam người.
Nhưng không thể nghi ngờ, còn có thể phát huy ra thực lực dưới ảnh hưởng Seastone thì đều là cường giả.
"Nhưng chỉ là lực lượng chống cự Seastone thì cũng không đủ a!"
Thân thể Zephyr đẩy về phía trước, mượn đông tác Clow đang ngăn cản cánh tay máy mà quay người đến gần hắn, tay trái nắm lại, nhiễm lên một tầng đen nhánh, dưới tình huống Clow không kịp phản ứng, một quyền này đánh trúng bụng của hắn.
Ầm!
"Sách!"
Clow cắn răng, cố nén đau đớn ở phần bụng, đá một cái ra ngoài, mũi chân đánh chính giữa cổ tay Zephyr, đá tay ông nhấc lên, thân thể mượn lực từ nguồn sức mạnh này, xoay tròn hai vòng về sau, một lần nữa rơi trên mặt đất.
Ông lão dù đã yếu đi, nhưng vẫn không thể khinh thường, nhất là ở phương diện thể thuật này, treo người lên đánh vẫn là rất đau.
Lúc này Zephyr cũng có chút kinh ngạc, ông nhìn tay mình, trên mu bàn tay đều là một chút vết thương nhỏ, thoạt nhìn như là bị lợi khí xẹt qua.
"Loại cảm giác này. . ."
Ký ức xa xưa lập tức bị mở ra.
Khi đối phó với đoàn hải tặc Rocks, trong đó có một thuyền viên đã lưu cho ông ấn tượng cực kì khắc sâu.
"Quyền pháp đinh tử sao? Vì sao ngươi lại biết chiêu này, mà chiêu kia rõ ràng là công kích mới có thể sử dụng lại bị ngươi dùng đến Haki phòng ngự, thiên phú thể thuật của ngươi thật sự không kém."
"Tạm được. . ."
Clow sờ xuống bụng, nói: "Gần đây ta đang nghiên cứu cái này, hiệu quả còn có thể."
"Không tệ, cũng không biết tốc độ của ngươi thế nào." Nâng cánh tay máy lên, thân thể căng ra, nói: "Hiện tại, đến lượt ngươi tới đối phó ta."
"Vậy ông lão phải cẩn thận, ta rất là nhanh."
Clow bẻ bẻ cổ, chân hơi gấp, lộ ra ý cười tự tin.
Hô. . .
Gió nhẹ thổi vang.
Theo một trận gió nhẹ thổi qua, Clow trước mắt Zephyr đã không thấy, một luồng khí lạnh từ bên cạnh truyền đến, con ngươi Zephyr co rụt lại, cánh tay máy đưa về phía trước.
Ầm!
Một chân đá vào cánh tay máy, Clow thuận thế bước lên, thân thể nhảy lên một cái, chân vung ra thật lớn, Haki dưới bầu trời phát ra vẻ sáng bóng, giống như một chiến phủ.
Đánh mặt ta?
Lão tử cũng bổ ngươi một lần!
Lúc này Zephyr lộ ra ý cười: "Tốc độ không tệ, không hổ là thủ hạ của Borsalino."
Đùng.
Nói xong, hắn mạnh mẽ đưa tay, trực tiếp bắt lấy chân Clow, mạnh mẽ ném sang bên cạnh, Clow chỉ cảm thấy một luồng lực lớn truyền ra, mang theo thân thể của hắn bay về nơi xa, sắp đụng vào công trình kiến trúc gần đó.
Đông!
Clow đạp một cước trên vách tường công trình kiến trúc, giẫm ra một vết lõm, sau đó rơi xuống đất, nhíu mày nhìn chằm chằm Zephyr.
"Chỉ là phương thức công kích quá đơn điệu, kinh nghiệm thể thuật của ngươi còn rất nhiều, chỉ là đơn thuần chính mình tôi luyện, nhưng không đối phó được với cao thủ thể thuật."
"Đáng tiếc. . ."
Zephyr nhìn hắn, có chút đáng tiếc thở dài: "Ngươi sớm nên đến bản bộ, thế mà lại đợi 10 năm ở Đông Hải, cường độ khống chế của chính phủ đối với Đông Hải quá cao."
Clow 14 tuổi nhập ngũ, nếu như từ khi đó để ông bắt đầu dạy bảo thì hắn tuyệt đối càng mạnh hơn hiện tại.
"Roger khiến Đông Hải yên lặng rất lâu, cường độ hải tặc yếu không hợp thói thường, việc này khiến Đông Hải là nơi hòa bình nhất trong tứ hải, nhưng cũng là nơi hải quân khó lọ diện nhất.
"Nếu như ngươi sinh ra ở Tây Hải Bắc Hải, thời gian dài chiến đấu cùng hải tặc, có lẽ đã sớm sẽ đến bản bộ đi."
Nhìn Zephyr có chút vẻ tiếc hận, Clow bĩu môi, nói: "Vậy ta không sinh ra ở địa phương khác thật đúng là quá tốt. . . Không phải, quá đáng tiếc nha."
Còn CMN Tây Hải Bắc Hải?
Một Đông Hải đã đủ cho hắn rồi.
Ngươi biết hắn vì không thăng chức mà phí bao nhiêu sức lực sao?
Năm đó không chỉ phải diễn hải tặc, còn phải diễn hải quân.
Suốt ngày đều phải tìm cơ hội một mình hành động, hải tặc rõ ràng có thể lập công lại toàn làm thịt rồi ném xuống biển, Lucilfer Clow mới có hắn 10 năm hòa bình.
Chiến đấu, đích thật là phương thức chủ yếu để tiến bộ.
Kiếm thuật của hắn mặc dù tu luyện coi như hài lòng, nhưng điểm kinh nghiệm kiếm thuật đều là đến từ thi thể hải tặc ở dưới đáy biển Đông hải, không phải đã sớm hóa thành xương khô thì chính là đã bị động vật biển nuốt mất a.
Giết chết bao nhiêu kẻ, Clow đã không nhớ rõ.
"Nha, hiện tại ngươi luyện cũng không tính là quá muộn, lại đến đi, để ta nhìn xem thể thuật của ngươi roort cuộc có những điểm xấu nào. " Zephyr đứng thẳng người rôi nói với Clow.
. . .
Trời vào hoàng hôn.
Kuro mang theo một đám hải quân tạm thời trở về chỉnh đốn.
"Đây là làm sao thế?"
Rida có chút ngây ngốc nhìn cảnh tượng trong trấn hoang tàn khắp nơi, nhìn về phía Clow đang co quắp ngồi ở một bên, hút xì gà, cả người tràn đầy vết thương.
"Zephyr lão sư!"
Ain lại chạy đến một bên khác, chỉ thấy Zephyr cũng mang vết thương tựa ở bên cạnh một kiến trúc khác, cũng đang nuốt mây nhả khói.
"Ngươi làm sao vậy, là Hernando đánh lén sao?" Ain lo lắng hỏi.
"Không. . ."
Zephyr phun ra một ngụm khói rồi thở dốc, sau đó mới khôi phục hô hấp bình thường, ông nhìn về phía Clow bên kia, cười nói: "Ta mới thu một học sinh, hắn có đại tướng chi tư!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận