Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 312 - Lão ca, đánh bài a?



Chương 312 - Lão ca, đánh bài a?




"Clow, vị đại thúc này. . ."
Lúc này Rida cầm một miếng bánh gatô nhỏ trong tay không ngừng ăn, có chút ngưng trọng nhìn chằm chằm Issho, "Rất mạnh đấy."
Issho khẽ động lỗ tai, kinh ngạc nói với bọn hắn: "Ồ? Mấy vị này, biết ta sao?"
Tròng trắng mắt của hắn nhìn chằm chằm về một phương hướng, đúng là Clow.
Issho thu đao không xuất thủ, cũng bởi vì cảm giác được chàng trai này.
Trong số những người đang ngồi ở đây, đáng giá chú ý chỉ có một người này.
"Kuro, ngươi đến duy trì trật tự."
Clow phun ra một ngụm khói, đi tới Issho, đứng vững trước mặt hắn.
Một hải quân, một người mù, một người ở eo đeo Shusui, một người trong tay cầm trượng đao, hai bên cứ như vậy nhìn nhau, cũng không nói.
Bầu không khí có chút nặng nề.
Đánh nhau đi! Đánh nhau đi!
Cô gái đội mũ có mái tóc màu vàng quýt kia nắm chặt nắm đấm, trong lòng cầu nguyện.
Khí thế song phương không ngừng kéo lên, ép tới khiến người chung quanh dần dần thở không nổi.
Trong sòng bạc lặng ngắt như tờ.
Thật lâu sau.
Clow đột nhiên đưa tay, để cô gái đang xem cuộc chiến kia giật mình.
Đây. . . Rốt cục muốn xuất thủ sao!
"Lão ca, đánh bài à?"
Clow gãi gãi đầu, cười hỏi.
Issho cũng hiện lên nụ cười, "Tại hạ bình sinh không có yêu thích gì, chỉ có thích cờ bạc, nơi này náo nhiệt như vậy, thực là ngứa tay."
"A, đánh bài tốt, đánh cược nhỏ di tình nha, nhưng phải chú ý đừng bị người lừa gạt a, con mắt của lão ca ngươi không tiện lắm."
Clow nhìn về phía mắt mù của Issho.
"Làm phiền tiểu ca quan tâm, thế gian quá nhiều người bẩn thỉu, trước đó tại hạ cũng gặp được , bình thường đều đưa bọn hắn xuống Địa ngục!"
Oanh!
Đám người trước đó bị chặt trúng bỗng nhiên ngã sấp xuống mặt đất, giống như là bị vật gì nặng đè ép, dậy không nổi.
Ken két. . .
Sàn nhà bắt đầu nứt ra, trong phạm vi những người đánh cược trước đó, rõ ràng nứt ra một hình tròn,
Nhìn thấy một màn này, Clow hơi híp mắt lại, rút Shusui ra, mũi đao hắc đao chạm vào trên sàn nhà.
Ầm!
Những người kia trực tiếp nhấn vỡ sàn nhà, lõm vào nham thạch dưới sàn nhà.
Mà sàn nhà kia lại không có dấu hiệu sập gì.
Issho chậm rãi rút trượng đao ra, lộ ra một đoạn lưỡi đao, trầm giọng nói: "Tiểu ca muốn bảo vệ những kẻt bẩn thỉu này sao?"
"Không không không, lão ca ngươi có chút hiểu lầm rồi, ta là hải quân, là đến duy trì trật tự. Loại sự tình này đi, không thích hợp để lão ca ngươi động thủ, để hải quân ta tiếp nhận, không phải rất tốt sao?"
Clow thu Shusui vào vỏ, tay trái gác trên chuôi đao.
Issho ngẩn người, lộ ra nụ cười, "Thân phận của tại hạ đúng là không thích hợp gây ra động tĩnh lớn, tiểu ca suy xét chu đáo, là tại hạ càn rỡ, vô cùng cảm tạ."
"Khách khí rồi lão ca, hải quân cùng dân chúng hẳn nên chung sức hợp tác nha." Clow nhìn thoáng qua những kẻ phá vỡ sàn nhà, lõm thật sâu vào nham thạch kia.
Bồng bềnh cùng trọng lực, tạm thời chia năm năm.
Năng lực của Clow không thể dùng với người sống, chỉ là mượn từ lưỡi đao tiếp xúc với mặt đất, giải trừ trọng lực áp chế của Issho, nhưng đối với người sống, hắn không ảnh hưởng được nên để Issho đắc thủ.
Nhìn mặc dù năng lực hai bên chia năm năm, nhưng bằng trực giác, Clow cảm thấy trình độ năng lực của người mù này mạnh hơn hắn.
Dù sao thời gian mình đạt được năng lực không lâu, mà trình độ khai phát đối với trái cây của Issho còn mạnh hơn hắn.
Chỉ là chiêu vào dùng đao làm môi giới truyền năng lực này, Clow mới khai phát ra một chút khi tham gia chiến tranh trên đỉnh, mà Issho đã sớm khai phát từ bao giờ rồi.
Quái vật chính là quái vật, thực sự là. . . Mạnh đến mức quá đáng.
"Các ngươi dựa vào cái gì mà bắt ta, ta là tới tham gia Võ Đạo đại hội, hải quân làm sao có tư cách ở bắt người Trùng chi quốc!"
Bỗng nhiên, trong sòng bạc vang lên tiếng kêu to.
Chỉ thấy một đám hải quân vây quanh một người đàn ồn cao lớn, dùng đao thương buộc hắn, nhưng người kia hoàn toàn không sợ, quả đấm to lớn vung một quyền đánh tới một tên hải quân.
"Đây là?"
Issho nghe được tiếng kêu kia thì hỏi: "Tiểu ca đang chấp hành nhiệm vụ sao? Tại hạ nghe nói, Trùng chi quốc không quan tâm thân phận."
"A. . . Xem như chấp hành nhiệm vụ, không phảita thấy Võ Đạo đại hội có quy mô quá lớn, sợ có một chút phần tử ngoài vòng luật pháp thừa dịp loạn đi vào nha, hiện tại là đang điều tra đâu."
Clow cười cười với Issho, "Lão ca ngươi cứ tùy ý, ta đi xử lý một chút."
Sưu!
Hắn vừa dứt lời, cả người đã biến mất không thấy gì nữa, trong một chớp mắt tiếp theo, hắn đã xuất hiện trên đỉnh đầu người kia, bàn tay đè lại sau gáy của hắn, cả người hạ xuống, thuận thế quăng thân thể cao lớn kia xuống dưới
Ầm! !
Mảnh gỗ vụn bay tán loạn, đầu của kẻ to lớn cắm vào sàn nhà, khiến sàn nhà thủng ra một lỗ thủng.
Clow đặt mông ngồi trên người hắn, nhổ đầu thuốc xi gà ra, một lần nữa móc ra một cây, tiếp đó móc ra một cái bật lửa, nhóm lửa lên.
Oanh!
Cùng lúc đó, trên người hắn bắn ra một luồng sát khí nồng đậm, để gần một nửa người trong sòng bạc trợn trắng mắt, ngã xuống đất ngất đi.
"Đứng lên, đều đi ra ngoài cho ta , dựa theo chính mình phân đội đến đứng vững, bên ngoài sẽ có người hướng dẫn các ngươi làm thế nào." Clow phun ra một ngụm khói thuốc, kêu lên với bọn hắn.
"Lão ca ngươi thì không cần, nhìn ngươi cũng không phải đến dự thi, ngươi nên làm gì thì làm cái đó, muốn ta chơi với ngươi hai ván không? Bàn về cược, ta cũng có chút tâm đắc đấy."
Clow quay đầu nói với Issho.
Chính là so về vận dụng Kenbunshoku thôi, chỉ là biên độ nhỏ lấy ra cược mà thôi.
"Không cần, tại hạ sẽ không quấy rầy tiểu ca chấp hành nhiệm vụ."
Issho lắc đầu, thủ trượng liên tục gõ trên mặt đất, chậm rãi đi ra ngoài cửa.
"Uy, đại thúc , chờ ta một chút!"
Cô gái có mái tóc màu vàng quýt đảo mắt, đi theo đằng sau đại thúc.
"Vị đại tiểu thư này, ngươi cũng hẳn là đối tượng cần điều tra đi, vị hải quân kia cũng không thả ngươi đi đâu . Nhưng vừa rồi ngươi có lòng tốt nói cho ta biết chân tướng, "
Issho dừng một chút, sau đó quay đầu nói với Clow, "Hải quân tiểu ca, có thể dàn xếp một chút hay không."
Clow liếc mắt nhìn thiếu nữ kia một cái, ánh mắt nhắm lại.
Luôn cảm thấy cô gái này khá quen.
Hả? Khá quen?
"Đi nhanh lên đi nhanh lên."
Clow khoát khoát tay, dáng vẻ giống như đang tiễn ôn thần.
Hắn nhìn quen mắt, vậy có thể là người bình thường sao?
Khẳng định là người phiền phức, lưu lại có thể làm cái gì?
Lại nói, vị đại lão này đều đảm bảo, hắn không cần thiết chống lại vị này.
"Cảm tạ."
Issho cúi người thi lễ, cười nói: "Ngươi là hải quân thông tình đạt lý đấy, tiểu ca."
"Đúng thế, lời này của lão ca rất chuẩn. Không phải ta thổi đâu, năm đó ta ở Đông Hải có danh xưng là tiểu Clow thông tình đạt lý, chưa từng kết thù cùng người." Clow gật đầu đồng tính.
Một bên Kuro đẩy mắt kính, lời này hắn rất đồng ý.
Thật đúng là không có người kết thù cùng Clow, bình thường kết thù thì sớm đã chết.
Người chết còn là người sao.
"Có duyên thì gặp lại đi, hải quân tiểu ca."
Issho chống thủ trượng, từng bước một đi lên phía trước, thiếu nữ tóc màu quả quýt ôm lấy cánh tay Issho, cùng hắn đi lên phía trước.
"Clow, đó là ai a? Hình như anh có biết."
Rida đi tới lặng lẽ hỏi.
"Người kia a. . ."
Clow nhìn bóng lưng của hắn, nói: "Một quái vật rất mạnh."



Bạn cần đăng nhập để bình luận