Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 930: Lòng đất (hai hợp một) (1) (length: 7793)

Lộ Bảo quay đầu, không nói hai lời liền trán bảo thạch sáng lên Lam Quang, chiếu rọi vào Tiểu Tầm bảo trên thân.
Rất nhanh, Lam Quang biến mất, Tiểu Tầm bảo khôi phục thành dáng vẻ lông tóc không tổn hao gì.
"Ngươi sau đó vẫn sử dụng năng lượng tái sinh, mau chóng khôi phục năng lượng." Kiều Tang nói với Lộ Bảo.
Nàng có thể cảm giác được Lộ Bảo năng lượng trong cơ thể không còn nhiều lắm.
Mặc dù không có đặc biệt chiến đấu kịch liệt, nhưng vừa rồi phạm vi lớn thi triển Băng Thiên lĩnh vực quả thực là hao không ít năng lượng.
Nếu lại đến một nhóm đối thủ, Lộ Bảo sợ là liền một lần Băng Thiên lĩnh vực cũng không thi triển ra được.
"Băng Đế."
Lộ Bảo gật đầu, sau đó toàn thân nổi lên hào quang màu xanh lam.
Thép bảo cõng Quách Duệ Tề cùng Michaela bay tới Nha Bảo bên cạnh.
"Tìm kiếm..."
Tiểu Tầm bảo tự giác bây giờ không mặt mũi gặp Tiểu Đệ, Mặc Mặc cách xa một chút vị trí thép bảo, từ bên trái nhà mình Ngự Thú Sư đi vào phía bên phải.
Thanh bảo theo nó di động, chuyển động đầu.
"Tìm kiếm..."
Tiểu Tầm bảo cảm nhận được ánh mắt của Tiểu Đệ tương lai, thân thể lại cứng đờ, sau đó nhẹ nhàng Phiêu.
"Khu vực này thật là đáng sợ, thế mà có nhiều như vậy sủng thú cấp Tướng." Gặp hết thảy bình tĩnh lại, Quách Duệ Tề cuối cùng tìm về giọng của mình.
Lúc này, Michaela nhìn về phía Kiều Tang, mở miệng nói:
"Ngươi có cảm giác hay không những viêm chim đêm này hình như có hơi yếu một chút?"
Cái này còn yếu sao? Quách Duệ Tề vô cùng ngạc nhiên nhìn về phía một bên Từ tiền bối, rất muốn phản bác, nhưng hắn không có can đảm mở miệng.
Hắn thấy, nếu không phải Kiều tiền bối thực lực quá mạnh, đặc biệt là con sủng thú tên "Lộ Bảo", bọn họ nói không chừng sớm bị đám viêm chim đêm kia công kích đến đoàn diệt rồi.
"Là có một chút." Kiều Tang nghĩ về một chút cảnh tượng vừa nãy, nói: "Nhưng mà sủng thú hoang dã quần thể công kích cứ như vậy, sủng thú dẫn đầu ngã xuống, sủng thú còn lại cơ bản như năm bè bảy mảng, cũng không phát huy ra thực lực vốn có."
Đây là đạo lý mà nàng ngộ ra được sau mấy lần tiến vào bí cảnh.
Công kích của sủng thú hoang dã cơ bản đều là mạnh mẽ lao tới, bản năng chiến đấu thường là mạnh thật, chỉ cần là đoàn thể tác chiến, chỉ cần con mạnh nhất trong đó ngã xuống, bọn chúng phần lớn liền không còn ý chí chiến đấu.
Nói không chừng trong đám viêm chim đêm ngã xuống đầu tiên vừa nãy, có thể có cả thủ lĩnh tinh thần của bọn chúng.
Hơn nữa, Băng Thiên lĩnh vực thêm băng trùy khổng lồ, lại thêm Hỏa Tinh Vũ, có mấy sủng thú cấp Tướng có thể chịu nổi, bản thân lực phòng ngự của viêm chim đêm không cao, bị đánh thành tốp cũng là hợp lý.
Đạo lý là vậy, bất quá... Michaela không để lại dấu vết hướng xuống nhìn lướt qua mặt đất đỏ rực, dẫn dắt:
"Nghe nói có chút tài liệu sủng thú chỉ cần tiếp xúc đến sẽ cưỡng ép tiến hóa, chỉ cần năng lượng trong cơ thể sủng thú đạt đến mức thấp nhất."
Dừng một chút, nàng nói bổ sung:
"Nhưng mà những sủng thú tiến hóa kiểu này thực lực cũng sẽ là đám yếu nhất trong sủng thú cùng giai."
"Ngươi nói có phải đám viêm chim đêm này đều bị một loại tài liệu nào đó cưỡng ép tiến hóa không?"
Kiều Tang không mấy hứng thú qua loa nói: "Có thể đi."
Nói xong, nàng quay đầu chuẩn bị để Tiểu Tầm bảo lại tiến hành định vị, mục tiêu quan trọng nhất hiện tại là nhanh chóng tìm được hạt giống Nhạc Nhạc.
Kết quả vừa quay lại, Tiểu Tầm bảo không ở đó.
Kiều Tang cảm nhận được điều gì, sau đó xem xét, khóe miệng co giật một chút: "Ngươi cách xa vậy làm gì?"
"Tìm kiếm..."
Tiểu Tầm bảo từ phía sau cách mấy chục mét, Mặc Mặc Phiêu trở về bên cạnh nhà mình Ngự Thú Sư.
"Chúng ta tiếp tục tìm." Kiều Tang nói.
"Tìm kiếm."
Tiểu Tầm bảo nhẹ gật đầu, mắt nổi lên Lam Quang.
Kiều Tang nhắm mắt lại.
Một bên gạo già Michaela muốn nói lại thôi, có chút khó chịu.
Đứa nhỏ này, sao lại không hiểu một chút ý tứ trong lời nói của nàng.
Tài nguyên có thể để cho nhiều viêm chim đêm cưỡng ép tiến hóa hiển nhiên không tầm thường, trước kia gặp mấy con diễm đuôi phiến hồ kia chắc cũng vì tài nguyên này mới tiến hóa thành công.
Bằng không thì, một khu vực có nhiều sủng thú cùng thuộc tính, hơn nữa cấp bậc đều không thấp thì có vẻ không quá hợp lý.
Phải biết, sủng thú hoang dã để ý nhất là địa bàn, đến sủng thú cấp Tướng loại trình độ này, làm sao có khả năng lớn lại bằng lòng ở cùng khu vực với một con sủng thú cấp Tướng khác chủng tộc?
Huống chi, bọn nó lại cùng một thuộc tính, cần cướp đoạt tài nguyên cũng đều giống nhau.
Nơi đây tài nguyên Hỏa Hệ sợ là so với trong tưởng tượng còn phong phú hơn, một chủng tộc không nuốt nổi, nên dù không muốn cùng chủng tộc khác sinh sống cùng một khu vực cũng không bỏ được rời đi, nên mới có loại tình huống này.
Viêm Kỳ Lỗ thuộc tính chính là Hỏa Hệ, đường tắt tiến hóa tương lai lại là một điều chưa biết, gặp được tài nguyên có liên quan mà có thể để cho nhiều sủng thú Hỏa Hệ tiến hóa thế này, thế nào cũng phải đi xem thử.
Vốn tưởng rằng sau khi nàng nói vậy thì Kiều Tang sẽ cảm thấy hứng thú, sẽ chủ động đề nghị đi dạo xung quanh, thật không ngờ nàng lại một chút hứng thú cũng không có.
Nếu cứ thế rời xa nơi này, sợ là bỏ lỡ một mối tài nguyên có thể có ích cho tiến hóa của Viêm Kỳ Lỗ. . . Michaela các loại suy nghĩ nhanh chóng chuyển động.
Mặc dù nàng muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi ra khỏi bí cảnh, nhưng so với tài nguyên có thể giúp ích cho Viêm Kỳ Lỗ tiến hóa, tự nhiên nàng nguyện ý ở lại trong bí cảnh lâu hơn một chút.
Không thể cứ đi như vậy. . . Michaela ánh mắt quét qua mặt đất đỏ rực, chợt liếc nhìn về phía khoảng không khí bên cạnh.
Ngay sau đó, chiếc giày ở chân trái Quách Duệ Tề không hiểu sao rơi xuống phía dưới.
Quách Duệ Tề cảm thấy chân chợt nhẹ, cúi đầu xuống, nhìn thấy chiếc giày đang rơi, vô ý thức đưa tay la lên: "Giày của ta!"
Michaela quay đầu nhìn về phía Nhanh Ngủ Chim: "Giúp hắn nhặt."
"Nhanh ngủ."
Nhanh Ngủ Chim rất tận tâm, cánh khẽ vỗ, hóa thành một đạo Thanh Quang liền bay xuống.
Tốc độ nhanh chóng, rất nhanh đã ngậm chiếc giày khi cách mặt đất chừng hai mét.
Có thể không biết là lúc Nhanh Ngủ Chim bay xuống mang theo luồng khí mạnh, hay do mặt đất trước đó đã bị phá hư quá nghiêm trọng.
Vào khoảnh khắc Nhanh Ngủ Chim ngậm lấy giày, mặt đất vốn đã hỗn độn, nát bét bỗng ầm vang sụp xuống.
Hơi nóng khó có thể chịu nổi bỗng dưng bốc lên.
Nhanh Ngủ Chim quạt cánh, ngậm giày, nhìn khung cảnh phía dưới sau khi mặt đất sụp xuống, trực tiếp sững sờ giữa không trung.
"Cái này, cái này. . ."
Quách Duệ Tề lắp ba lắp bắp hỏi, hắn hoàn toàn quên chuyện chiếc giày, con ngươi hơi co lại, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc cùng mờ mịt.
Quả nhiên. . . Michaela lớn tiếng nói:
"Kiều Tang, mau nhìn!"
Kỳ thực căn bản không cần "Từ Cát Hồng" mở miệng, Kiều Tang đã mở mắt từ lúc mặt đất sụp đổ phát ra tiếng vang.
Nàng cúi đầu nhìn xuống.
Chỉ thấy sâu trong lòng đất một màu đỏ rực, dung nham nóng hổi chậm rãi lưu động, giống như dòng sông đặc sệt đang thiêu đốt, đẩy về phía trước, không biết sẽ chảy đến nơi nào, nhuộm toàn bộ lòng đất thành màu đỏ rực làm người ta chùn bước.
Bên cạnh dung nham, những hòn đá cháy đen còn lại la liệt không ít sủng thú Hỏa Hệ.
Đẳng cấp, chủng tộc, hình thái của bọn chúng đều không giống nhau.
Một vài sủng thú Hỏa Hệ ngẩng đầu lên, nhìn bọn họ, nhưng rồi rất nhanh lại không hứng thú rời ánh mắt, tiếp tục nằm yên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận